← Ch.0515 | Ch.0517 → |
Vì Diệp tiệc chúc mừng ba ngày liên tục. Cũng không thể trách Lưu Vân Tông long trọng như vậy, bởi vì cái danh hiệu Nam Phương Vực Quần thanh niên đệ nhất nhân khiến mọi người quá khiếp sợ. Phải biết rằng nhân khẩu của Nam Phương Vực Quần đâu chỉ mấy ngàn ức, tối thiểu cũng đạt tới trên vạn ức. Mà trong vạn ức người đó người dưới ba mươi tuổi chí ít cũng có ngàn ức. Là đệ nhất nhất trong hơn ngàn ức người chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiếp sợ rồi!
Mà bối cảnh của Diệp Trần là gì? Một cái Diệp gia một trong bát đại gia tộc của Thiên Phong Quốc, một cái Lưu Vân Tông Thất phẩm tông môn, ngoài ra không có cái gì bối cảnh hiển hách cả. Nếu Diệp Trần là đệ tử của Ngũ phẩm tông môn có lẽ sẽ không tạo ra oanh động như vậy nhưng hắn lại chỉ là một tên tiểu tử vô danh mà thôi!
Khi Diệp Trần trở lại Diệp gia thì Diệp gia cũng đồng dạng không cam lòng yếu thế, cả gia tộc hăng hái chúc mừng ba ngày. Mà lúc này, pho tượng hoàng kim của Diệp Trần cũng đã làm xong, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì pho tượng này sẽ trở thành biểu tượng của Lạc Thành từ nay về sau trong hơn vạn năm, mười vạn năm. Hậu nhân muốn tại Lạc Thành kiến tạo một pho tượng của bản thân thì chít ít cũng phải có thành tựu ngang bằng hoặc vượt trên Diệp Trần mới được. Đương nhiên cái khả năng là vô cùng xa vời, một cái Lạc Thành, không nói rộng ra là cả Thiên Phong Quốc xuất hiện một Diệp Trần cũng đã là thiên đại kỳ tích rồi, ai còn dám hi vọng xa vời sẽ có một thiên tài thứ hai có thể sánh vai với Diệp Trần?
Chúc mừng tuy tiến hành ba ngày nhưng Diệp Trần chỉ lộ diện một lần rồi thôi, thời gian còn lại hắn đều dùng để tu luyện cả!
- Ồ, Sát Lục Kiếm Hồn đã muốn thành!
Ngồi trong mật thất, mi tâm của Diệp Trần phập phồng liên tục, huyết sắc Kiếm Ý mất khống chế liên tục lan tràn ra ngoài khiến cho mi tâm của Diệp Trần trông như một khối bảo thạch tản ra hào quang chói lọi.
"Oanh!"
Một thanh âm chấn động thật lớn vang lên trong hồn hải của Diệp Trần, tuy nhiên ở ngoại giới lại không hề có động tĩnh gì.
Mặt ngoài của Sát Lục Kiếm Hồn hình thức ban đầu đang rạn nứt, từng phiến từng phiến bụi sắt rơi xuống. Theo từng mảng bụi sắt bong ra, hào quan đỏ sậm mãnh liệt tiết ra ngoài. Sát Lục Kiếm Hồn hình thức ban đầu lúc này liên tục phóng xuất ra ngàn vạn đạo huyết sắc kiếm quang.
Kiếm quang tung hoành, xua tan một bộ phận hắc khí trên hồn hải, chiếu rọi một phương thế giới trong hồn hải.
"Ông!"
Tiếng kiếm ngân kinh thiên vang lên, những mảng bột sắt bên ngoài rốt cuộc đã bong tróc ra hết, cổ phác trường kiếm đã hoàn toàn biến đổi, toàn thân như huyết sắc thuỷ tinh tạo thành vô cùng sắc bén, ở trên thân kiếm có một đường tơ máu dài hẹp lan tràn ra, phát ra khí tức Sát Lục vô cùng khủng bố.
- Sát Lục Kiếm Hồn, thành!
Diệp Trần còn chưa kịp thở ra một hơi thì một cổ Sát Lục Kiếm Ý hùng hồn từ trong mi tâm của hắn phát tiết ra ngoài khiến cho cả cái sân nhỏ của hắn bị phân thành hai, Kiếm Ý khủng bố lập tức hấp thu đại lượng nguyên khí hình thành một đạo huyết sắc kiếm khí xé rách cả thiên thanh.
- Chuyện gì xảy ra?
Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh nhanh chóng chạy tới, đi theo còn có rất nhiều Diệp gia trưởng lão.
"Vụt!"
Một đạo nhân ảnh nhanh chóng phóng ra, chính là Diệp Trần!
- Phụ thân, mẫu thân! Con chuẩn bị đột phá nên tạm thời phải rời khỏi gia tộc một lúc!
Dứt lời, không đợi phu phụ Diệp Thiên Hào kiệp phản ứng, Diệp Trần đã hoá thành một đạo lưu quang phóng đi.
- Đột phá?
- Không lẽ là đột phá lên Linh Hải Cảnh?
Diệp Thiên Hào và Trầm Ngọc Thanh không khỏi sợ hãi, hít vào một ngụm lãnh khí.
...
Phương bắc Lạc Thành có mảnh sơn mạch rộng lớn tên là Nam La sơn mạch. Bên trong Nam La sơn mạch có rất nhiều yêu thú, sinh sôi nảy nở cực nhanh, giết hoài không hết cho nên nơi này chính là nơi thí luyện của các đệ tử Nam La tông.
"Véo!"
Một đạo lưu quang vạch phá chân trời cực tốc lao vào trong Nam La sơn mạch.
- Không ngờ Sát Lục Kiếm Hồn vừa thành thì cũng muốn đột phá Linh Hải Cảnh. Từ Tinh Cực Cảnh lên Linh Hải Cảnh chính là một cửa hoá phàm quan. Vượt qua cửa ải này tuổi thọ trực tiếp gia tăng thêm trăm tuổi đạt tới ba năm trăm thọ nguyên. Cũng bởi vì hoá phàm quan rất trọng yếu nên thời điểm đột phá cũng sẽ dẫn động lôi kiếp!
Trên một đỉnh núi, chân nguyên trên người Diệp Trần ba động cực kỳ không ổn định khiến cho thiên địa cũng kịch biến, nguyên khí ào ào tụ tập. Các yêu thú trong phạm vì trăm dặm xung quanh đều vô cùng sợ hãi nhanh chóng trốn vào trong hang run rẩy, đưa mắt nhìn về chỗ Diệp Trần.
"Ầm! Ầm!..."
Kinh Diễm Thiên đột nhiên nứt ra, từng đạo lôi điện đánh xuống. Những đạo lôi điện này sau khi rời khỏi Kinh Diễm Thiên tuy đã mất đi sự thuần tuý nhưng lại ẩn chứa ý chí của thiên địa, mà thiên địa ý chí là thứ còn cao cấp hơn nhiều so với võ đạo ý chí, nởi vì nó là do quy tắc biến thành!
"Crắc!"
Mấy ngọn núi gần đó lập tức bị phách nát, lôi hoả văng khắp nơi. Ngay cả mặt đất cũng bị lôi điện bổ ra những cái hố thật to.
"Ông!"
Đúng lúc này, chân nguyên trong cơ thể của Diệp Trần bạo phát theo đỉnh đầu của Diệp Trần nối thẳng tới chỗ nứt của Kinh Diễm Thiên trên không trung.
Lôi điện vốn đang quấy phá lung tung thì lúc này bị chân nguyên của Diệp Trần dẫn dắt hội tụ lại đánh tới hồn hải của Diệp Trần.
- Phá!
Diệp Trần nhấc kiếm bổ đôi cả lôi hải trên đầu.
Lôi hải tuy bị bổ đôi nhưng thiên địa ý chí ẩn chứa trong đó vẫn đánh vào hồn hải của Diệp Trần khiến cho hồn hải của hắn sóng gió ngập trời.
- Thiên địa ý chí, linh hồn, thì ra là thế!
Thiên địa ý chí không phải không có lực sát thương, một khi Kiếm Ý của Diệp Trần chống đỡ không nổi thì hồn hải của hắn sẽ lập tức bị phách tan, linh hồn chôn vùi. Trái lại, nếu Kiếm Ý có thể chống đỡ được thiên địa ý chí thì thiên địa ý chí sẽ có tác dụng rèn luyện cho hồn hải, khiến hồn hải càng trở thêm mạnh mẽ và linh hồn càng thêm tinh thuần.
Đương nhiên, thiên địa ý chí cũng sẽ theo ý chí của võ giả biến hoá mà biến hoá theo, võ giả có ý chí càng mạnh thì thiên địa ý chí cũng càng mạnh, cho nên những người có ý chí yếu kém hi vọng bước vào Linh Hải Cảnh rất lớn, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có cơ hội để tiến vào Linh Hải Cảnh.
Kiếm Ý của Diệp Trần quá mức mạnh mẽ nên dẫn phát thiên địa ý chí cũng cường đại khác thường. Một lần lôi kiếp đi qua, lần lôi kiếp thứ hai đã tới, lôi kiếp lần này cũng không phải dạng bó như lần trước mà như một quả lôi cầu từ trên cao nện xuống!
- Thiên Lôi Thiết!
Vô số lam sắc kiếm quang phóng ra, lôi cầu liền bị cắt phá vô số mảnh, chỉ có thiên địa ý chí vô hình vô tướng tiếp tục đánh vào hồn hải của Diệp Trần.
Bàng vào Sát Lục Kiếm Ý, Diệp Trần chống cự lại thiên địa ý chí rất dễ dàng, không hề chịu chút tổn thương nào, nhờ đó mà linh hồn hắn càng lúc càng cường đại hơn.
"Rầm rầm rầm..."
Lần lôi kiếp thứ ba giáng xuống, lần này là một khối tia chớp hình người, nhưng không phải một người mà rậm rạp chằn chịt như một đội quân phóng xuống Diệp Trần. Trong đó có không ít lôi nhân trên tay cầm theo tia chớp làm vũ khí không ngừng vung vẫy như một võ giả cường đại.
- Ngay cả lôi nhân cũng đi ra, Kiếm Ý của tiểu gia hoả này cũng mạnh bất thường a! Ngay cả thiên địa cũng phải đố kỵ!
Trên một ngọn núi cách đó hơn trăm dặm có một thân ảnh yểu điệu đứng đó, nữ tử này không ai khác ngoài Nam La Tông tông chủ Long Bích Vân. -
Long Bích Vân ngay lúc Diệp Trần đội kiếp đã tới đây rồi. Nam La sơn mạch cách Nam La Tông chỉ hơn hai ngàn dặm cho nên chỉ trong thoáng chốc là nàng đã chạy tới vừa kịp nhìn thấy tràng cảnh Diệp Trần độ kiếp. Do đó nàng mới giật mình kinh hãi, nàng nhớ không lầm thì năm nay Diệp Trần mới hai mươi bốn tuổi! Hai mươi bốn tuổi độ Linh Hải Cảnh lôi kiếp chẳng phải là so với Huyền Hậu còn sớm hơn một năm sao?
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Kim quang kiếm khí phóng ra, lôi nhân quân đội ngay chính diện bị chấn giết, thêm một đạo kim quang kiếm khí nữa, quân đội lôi nhân liền sụp đổ hoá thành Lôi nguyên khí thuần tuý tiêu tán trong thiên địa, sau đó phô thiên cái địa thiên địa ý chí tiến vào trong hồn hải của Diệp Trần.
Giống như được ăn vật đại bổ, Diệp Trần cảm giác vô cùng phấn chấn, linh hồn lực nhanh chóng lớn mạnh, không hề có dấu hiệu dừng lại.
- Tốt, lại đến!
Diệp Trần chỉ kiếm lên trời nói.
Thiên địa như phẫn nộ vì lời nói của Diệp Trần, lần lôi kiếp thứ tư này không chỉ có lôi nhân mà còn có lôi long mã, lôi nhân còn có cả lôi giáp bao quanh. Đây chính là một quân đội lôi nhân chính quy từ trong hư không sinh ra, khí thế thiên quân vạn mã vô cùng áp bách.
- Đệ tứ lôi kiếp!
Long Bích Vân vốn cho rằng lôi kiếp của Diệp Trần đã xong nhưng không ngờ được vẫn chưa chấm dứt, lần lôi kiếp thứ tư đã giáng xuống hoá thành thiên quân vãn mã vây giết Diệp Trần. Số lượng so với lần lôi kiếp thứ ba phải gấp mấy lần, ngay cả lôi nhân cũng cường đại hơn rất nhiều chớ đừng nói tới đám lôi long mã cùng với đám lôi nhân có lôi giáp kia!
- Độ tới đệ tam lôi kiếp đã là cực kỳ hiếm thấy, không biết hắn có trụ qua được không đậy? Nếu có thể trụ được thì linh hồn hắn sẽ được rèn luyện tới một mức độ khó tưởng tượng được!
Long Bích Vân rất hâm mộ, lôi kiếp Linh Hải Cảnh không bị khống chế, muốn bước vào sẽ bước vào không hề có dấu hiệu đặc biệt nào cho nên rất nhiều người biết độ lôi kiếp càng cường đại thì linh hồn càng lớn mạnh nhưng cũng không ai có thể khống chế được cho nên đại đa số đều kỳ vọng cô đọng ra Võ hồn, như vậy một khi độ lôi kiếp thì linh hồn lực sẽ được rèn luyện nhiều hơn.
Nói là vậy nhưng lôi kiếp càng mạnh thì phong hiểm càng lớn, nếu như nói người bình thường dễ dàng độ qua lôi kiếp thì những người có ý chí cường đại lại không nhất định, bởi vì bọn họ tiếp nhận khảo nghiệm khủng bố hơn nhiều.
Đối mặt với đội quân lôi kiếp khủng bố như vậy, kiếm pháp của Diệp Trần đã có hơi chút không chịu nổi nên hắn thu hồi trường kiếm, mười ngón tay liên tục run lên.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."
Vô số Liên Tâm Kiếm Khí bắn ra hoá thành Kiếm khí phong bạo xoắn giết đội quân lôi kiếp. Số lượng của đội quân lôi kiếp rất nhiều, nhưng Kiếm khí phong bạo cũng không ít mỗi thời mỗi khắc đều có đại lượng kiếm khí bắn ra, dễ dàng đối phó.
Rất nhanh, đệ tứ lôi kiếp đã qua!
Linh hồn lực của Diệp Trần lúc này đã tăng vọt một mảng lớn, khiến cho mi tâm của hắn cũng phồng lên không cách nào rút lại được.
- Lôi kiếp có lẽ đã xong a!
Long Bích Vân cũng thở phào một hơi, có chút khiếp sợ thủ đoạn của Diệp Trần.
"Ầm! Ầm!..."
Đột nhiên vô số tiếng sấm rền vang lên, thiên địa đột nhiên tối đen, đưa tay không thấy được năm ngón, một loạt tiếng bạo tạc tiếp tục vang lên khiến cả Nam La sơn mạch cũng phải run rẩy.
- Đây là?
Long Bích Vân ngẩng đầu lên, trợn mắt há mồm nhìn bầu trời.
Trên không trng, một cái khe nứt cực lớn hiện ra, dài tới hơn mười dặm, rộng cũng chừng ba bốn dặm, đó là lổ hổng trên bình chướng của Kinh Diễm Thiên, rồi sau đó vô số lôi điện tập kết cùng một chỗ hoá thành một toà cung điện bằng lôi điện vô cùng lớn. Toà cung điện này cơ hồ như thật, còn có một đầu lôi long vờn quanh bên ngoài cung điện, tiếng rồng ngâm vang vọng cả thiên địa.
- Đệ ngũ lôi kiếp! Lôi điện Long cung kiếp!
Long Bích Vân thì thào.
- Chân nguyên hoá hải, vạn lưu quy tông!
Áp lực trước giờ chưa từng có khiến cho tinh khí thần của Diệp Trần phải tập trung cao độ, mênh mông cuồn cuộn linh hồn lực giống như núi lửa phun trào, theo mi tâm của Diệp Trần phát tiết ra ngoài. Trong đan điền cũng truyền tới thanh âm lốp bốp liên tục chứng tỏ chân nguyên hạch tâm đang bắt đầu hoà tan hoá thành đại lượng chân nguyên dạng lỏng. Chân nguyên dạng lỏng này chảy xuôi trong đan điền nhìn như một cái hồ nước, một cái hồ nước xanh biếc một màu. Bên trên hồ nước vẫn còn có nửa cái hạch tâm chân nguyên chưa kịp hoà tan đang phiêu phù.
Cùng lúc, thiên địa nguyên khí trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh điên cuồng vọt tới Diệp Trần. Diệp Trần lúc này giống như một cái động không đáy không ngừng cắn nuốt nguyên khí luyện hoá thành chân nguyên bổ sung cho cái đan điền vẫn còn trống trãi của hắn.
- Không được rồi, tốc độ luyện hoá nguyên khí quá chậm, phải cần thêm Thượng phẩm linh thạch hỗ trợ!
Lôi điện Long cung kiếp chậm rãi đánh xuống, Diệp Trần vội vàng lấy ra đại lượng Thượng phẩm linh thạch, chân nguyên chấn động, Thượng phẩm linh thạch thi nhau bạo toái hoá thành đại lượng nguyên khí tinh thuần cho Diệp Trần hấp thu. Độ tinh thuần và số lượng nguyên khí ẩn chứa trong Thượng phẩm linh thạch phải hơn mười lần so với đơn thuần nguyên khí ở trong thiên địa cho nên tốc độ luyện hoá của Diệp Trần nhanh hơn rất nhiều, hồ chân nguyên của hắn cũng đang điên cuồng mở rộng.
- Lần này cho dụ độ không qua lôi kiếp thì ta cũng đã là bán bộ Linh Hải Cảnh! Linh Hải Cảnh không hổ là Linh Hải Cảnh, chân nguyên dồi dào như hải dương hùng hồn vô cùng, hơn nữa ở trung tâm còn có một cái xoáy nước, chân nguyên thông qua xoáy nước trở nên vô cùng thuần tuý, chỉ cần vượt qua lôi kiếp thì chỉ cần thêm một chút thời gian tất cả chân nguyên của ta sẽ triệt để tinh thuần, chân chính trở thành chân nguyên của cấp bậc Linh Hải Cảnh. Trần đoạt được danh hiệu thanh niên đệ nhất nhân của Nam Phương Vực Quần nên Lưu Vân Tông mở
← Ch. 0515 | Ch. 0517 → |