← Ch.1100 | Ch.1102 → |
Phanh!
Tử sắc quang vũ bắn khắp bầu trời, hai chân Diệp Trần chôn chặt xuống mặt đất bay ngược ra ngoài bắn vào một ngọn núi.
- Hẳn là đã chết!
Khóe miệng người đeo mặt nạ lộ ra một nụ cười. Thân thể hư huyễn đột ngột tan rã, thân thể bị nghiền nát thành nghìn khối.
Cách đó hơn mười dặm, bên trọng bụng một ngọn núi.
Diệp Trần không biết sống chết đang ở bên trong.
Nửa ngày sau. Đá vụ cuộn lên, Diệp Trần giơ một cánh tay ra khỏi đống đất đá, chống lên mặt đất, gian nan chui ra ngoài.
Khái khái!
Tiên huyết từ khóe miệng không ngừng chảy ra.
- Nguy hiểm thật. Nếu như không phải tiêu hao toàn bộ chân nguyên kích phát lực lượng của Thiên Hạt Kiếm thì một chưởng này đã lấy đi mạng của ta.
Lực lượng thủy tinh của Thiên Hạt Kiếm đến từ Tử Tinh thiết. Bình thường Diệp Trần chỉ sử dụng Thiên Hạt Kiếm bình thường mà thôi. Không đến lúc quá nguy hiểm thì hắn không có thôi đội lực lượng tử tinh thiết phụ trợ lên Thiên Hạ Kiếm.
Cái giá phải trả là lực lượng thủy tinh của Thiên Hạt Kiếm trở nên yếu ớt.
- Khôi phục!
Chân nguyên như nước chảy mây trôi, thương thế của Diệp Trần cấp tốc khôi phục. Thế nhưng bởi vì thương thế quá nặng, chân nguyên trong cơ thể còn lại không đến nửa thành, hầu như đã cạn kiệt.
- Nơi đây không thích hợp ở lâu, phải tìm một chỗ khôi phục chân nguyên.
Động tĩnh của cuộc đại chiến vừa rồi quá lớn. Diệp Trần không dám ở lại chỗ này lâu.
Sưu!
Thân hình chợt lóe, Diệp Trần thoát khỏi bụng núi, tùy tiện chọn một phương hướng bay ra ngoài.
Có một tòa cung điện thật lớn kiến trúc khác xa kiến trúc của Chân Linh Thế Giới. Ở trung ương của cung điện là một cái bàn dài. Ở hai đầu và hai bên trái phải của cái bàn có hơn mười cái ghế. Ở vị trí đứng đầu là một lão giả thân cao ba thước, da đen sẫm, hình thể cùng cường giả nhân loại không khác nhau là mấy. Trên người hắn mặc một bộ chế phục màu đen, tại ngực trái có năm cái huy chương màu máu. Trên huy chương có khắc bức tranh huyết sắc tinh thần.
Tuy rằng không có tận lực phóng xuất khí thế nhưng mà khí tức mơ hồ phát ra lại cượng đại đến mức cực đoan kinh khủng.
Ngoại trừ hắn ra ở các bị trí khác không có một ai cả. Chỉ có tại vị trí đối ứng trên bàn có đặt một tảng đá huyết sắc.
Ông!
Một tảng đá huyết sắc ở vị trí hạng bét bỗng nhiên tản mát ra quang mang đỏ như máu. Ngay sau đó một huyết ảnh mặt mũi không rõ xuất hiện.
- Đại nhân!
Huyết ảnh hướng tới cường giả ngồi ở vị trí thượng vị cung cúc đa lễ.
- Ngồi đi! Có chuyện gì?
Cường giả mặc hắc bào khẽ gật đầu, ý bảo ngồi xuống.
Ngồi xuống, huyết ảnh lập tức nới:
- Đại nhân, tinh thần tưởng niệm thể của ta tại cấm địa Vương cấp Huyết Quang Hải ở Huyết Thiên đại lục đụng phải tuyệt thế thiên tài Diệp Trần.
- A!
Nhãn tình hắc da cường giả sáng lên:
- Kết quả như thế nào?
Thực lực của Diệp Trần hắn biết rất rõ, cũng tương đương với Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường. Dựa theo đẳng cấp Vương giả trên thế giới này thì là Vương giả sơ giai. Mà nói bản thể của huyết ảnh là Vương giả cao giai, tinh thần tưởng niệm thể cũng có thực lực Vương giả trung giai. Việc đánh chết Diệp Trần hẳn không cần tốn nhiều sức.
Hắn chò mong đối phương nói cho hắn một tin tức tốt.
- Nguyên bải ta giết hắn không cần tốt chút khí lực nao. Thế nhưng thời khắc mấu chốt, hắn lại có đột phá. Hủy diệt kiếm ý từ ngũ giai đỉnh phong đề thăng tới lục giai. Thực lực tăng vọt mấy lần, đạt được chiến lưc bằng với Vương giả trung giai.
- Cái gì? Lục giai hủy diệt kiếm ý? Có thể giết chết hắn không?
- Hẳn là chết!
- Cái gì họi là hẳn là chết! Chết chính là chết, không có khả năng tồn tại khả năng khác.
Hắc da cường giả bất mãn nói.
Huyết ảnh do dự nói:
- Đại nhân hẳn biết uy lực lôi hỏa tứ trọng thiên của ta. Tinh thần tưởng niệm thể của ta liều mạng tan rã để sử dụng lôi hỏa tứ trọng thiên đánh bay hắn. Sau đó tinh thần tưởng niệm thể của ta tan ra. Cho nên ta cũng không thấy được hắn có chết hay không. Chỉ là theo như ta nghĩ thì Diệp Trần chết là điều không thể nghi ngờ. Hắn không có hi vọng sống sót.
Huyết ảnh nói chi tiết lại cuộc chiến cho hắc da cường giả. Còn kết luận là do đối phương suy đoán.
Trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, hắc da cường giả chậm rãi nói.
- Căn cứ theo như lời ngươi nói, hắn trước đó đã thi triển một lần bất tử thân. Chân nguyên tổn hao rất nhiều. Sau đó lại bị lôi hỏa tứ trọng thiên của ngươi đánh bay. Thương thế hẳn là nghiêm trọng hơn trước mấy lần. Bất tử thân không cứu được hắn, hơn phân nửa là chết.
- Đại nhân! Chúng ta lại loại trừ được một vị tuyệt thế thiên tài!
Huyết ảnh thấy hắc da cường giả cũng nói như vậy. Trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
← Ch. 1100 | Ch. 1102 → |