← Ch.1105 | Ch.1107 → |
Vân chi áo nghĩa cùng lôi chi áo nghĩa kết hợp chỉ tạo ra một phần lực lượng của lôi chi áo nghĩa mà thôi.
Nhưng uy lực lại đề thăng không chỉ gấp đôi. Lưỡi thương đâm tới mang theo điện quang bao trùm hơn mười dặm.
- Một thương này thật đáng sợ. Tuy rằng so với áo nghĩa võ học của người đeo mặt nạ cũng không kém bao nhiêu. Vương giả Sinh Tử Cảnh nói yếu thì cũng rất yếu, cường cũng rất cường. Chủ yếu phải xem áo nghĩa võ học phải tìm hiểu như thế nào.
Diệp Trần từ lâu đã cảm ứng được năng lượng ba động ở nơi này. Hắn lặng lẽ tới gần, xa xa quan sát, trong lòng Diệp Trần không khỏi tán thán.
- Lực lượng lôi điện!
Sắc mặt Huyết Ma Vương trung giai trầm xuống. Trong các loại áo nghĩa, trừ thời gian áo nghĩa và không gian áo nghĩa đều huyền bí thì áo nghĩa khiến cho Huyết Ma Vương kiêng kỵ nhất chính là lôi điện áo nghĩa. Một thương này mang theo lực lượng lôi điện mạnh mẽ, tuy rằng không thể đánh chết hắn nhưng có thể khiến cho hắn bị trọng thường.
- Bạo cho ta!
Huyết Ma Vương trung giai liên tiếp bắn ra năm khỏa quang cầu màu máu, cả năm khỏa quang cầu đều bạo tạc.
Cười khúc khích!
Cuối cùng Vô Thường Thương Vương bị đánh bay, mà ở ngực Huyết Ma Vương trung giai cũng xiaats hiện một lỗ thương, cháy đen mọt mảnh, xung quanh vết thương không ngừng bốc lên khói xanh.
- Hiện tại nhìn ngươi xem có bao nhiêu lực lượng phản kháng.
Vô Thường Thương Vương không có bị quang cầu màu máu trực tiếp đánh trúng. Chỉ bị dư ba đánh bay mà thôi. Thế nhưng khí tức của hắn cũng đã uể oải đi rất nhiều. Sắc mặt tái nhợt, không còn chút máu.
Thân hóa thành huyết quang, Huyết Ma Vương trung giai đánh về phía Vô Thường Thương Vương. Thiết Hầu Vương ở cách đó rất xa, căn bản không thể nào cản được.
- Kính Hoa Phá Diệt!
Đột ngột
Thân ảnh của Huyết Ma Vương trung giai dừng ở trên hư không.
Một khắc sau!
Thân thể của Huyết Ma Vương trung giai bị nghiền nát thành trăm nghìn khối.
- A!
Huyết Ma Vương trung giai tản ra thành khí lưu màu máu, hắn rống hận, nhanh chóng chạy trốn.
- Chạy được sao?
Diệp Trần không có khả năng để cho Huyết Ma Vương trung giai chạy thoát. Trong cơ thể đối phương có Huyết Ma Tinh trung giai rất quý giá. Đối với hắn có tác dụng chẳng khác nào Huyết Tinh Hoa.
Một lần nữa xuất ra Kính Hoa Phá Diệt. Huyết Ma Vương trung giai bị giết chetes. Một viên tinh thạch đỏ như máu rơi xuống.
- Huyết Ma Vương trung giai đúng là Huyết Ma Vương trung giai. Hủy diệt kiếm ý của ta đã tăng uy lực lên mười lần mà không thể trong một chiêu đánh chết được.
Thu Huyết Ma Tinh trung giai vào trong tay, Diệp Trần lộ ra sự vui mừng.
Một viên Huyết Ma Tinh trung giai có thể khiến cho linh thân thể của hắn đề thăng lên ngũ giai. Nếu như có thể tìm được Huyết Tinh Hoa là hay nhất, nhưng nếu không tìm được thì dùng Huyết Ma Tinh trung giai cũng không khác biệt là mấy.
- Cái gì? Dùng hai kiếm đánh chết Huyết Ma Vương trung giai?
Vô Thường Thương Vương và Thiết Hầu Vương kinh ngạc nhìn Diệp Trần.
Đến khi nhìn thấy tu vi cảnh giới của Diệp Trần thì bọn họ càng thêm chấn kinh. Điều này khiến cho bọn họ không thể nào lý giải được. Huyết Ma Vương trung giai có bao nhiêu đáng sợ, bọn họ đã tự thân trải nghiệm qua. Nếu như không phải Diệp Trần xuất hiện thì hai người bọn họ đùng mong sống sót.
- Yêu nghiệt! Chính là yêu nghiệt!
Vô Thường Thương Vương lẩm bẩm mói.
- Huyết Ma Tinh trung giai này là của ta.
Diệp Trần thu Huyết Ma Tinh trung giai vào trong trữ vật linh giới, rồi nhìn về phía Vô Thường Thương Vương và Thiết Hầu Vương.
Vô Thường Thương Vương vội vã gật đầu:
- Huyết Ma Vương là ngươi giết. Huyết Ma Tinh thuộc về ngươi là điều đương nhiên. Trừ cái đó ra, ta và Hầu tử còn thiếu ngươi một cái mạng.
Vô Thường Thương Vương cũng không phải là người thích chiếm tiện nghi của người khác. Đối với hắn, có thể sống sót đã là chuyện may mắn lớn nhất rồi.
- Chỉ là thuận lợi mà thôi. Không có các ngươi thì ta cũng sẽ ra tay.
Diệp Trần không nghĩ đối phương sẽ báo ân. Có thể tìm được một viên Huyết Ma Tinh trung giai đã khiến Diệp Trần rất vui mừng rồi. Hắn cũng không muốn làm khó hai người Vô Thường Thương Vương.
Thiết Hầu Vương tính cách ngay thẳng nói:
- Lão Thường nói không tồi. Chúng ta thiếu ngươi một cái mạng. Nếu ngươi có nguy hiểm. Chúng ta sẽ liều mạng để báo ân.
- Vậy thì tùy các ngươi!
Diệp Trần cười cười! Tuy nói rằng ra tay giúp đỡ người khác không mong họ báo đáp lại, nhưng hai người này đã nói như vậy quả thật cũng đáng kết giao.
- Tại hạ Thường Trì Phong, nhân xưng là Vô Thường Thương Vương. Đây là bằng hữu tốt của tại hạ Thiết Hầu Vương. Không biết tính danh của ân nhân?
Vô Thường Thương Vương thu hồi trường thương, ôm quyền nói.
Diệp Trần trả lời:
- Diệp Trần.
- Diệp Trần! Ngươi chính là đệ nhất nhân trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh, đánh bại Cự Lang Vương sao?
← Ch. 1105 | Ch. 1107 → |