← Ch.1109 | Ch.1111 → |
1110: Kiếm Vực đệ nhất đỉnh phong
Thấy Diệp Trần chỉ là một Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng đỉnh phong nhưng lại có thể bình yên rời khỏi Huyết Quang Hải. Vị Vương giả Sinh Tử Cảnh này khác nhiên vô cùng.
Rời khỏi Huyết Quang Hải, Diệp Trần hóa thành một đạo kiếm quang bay tới Trường Thiên phái...
...
- Nhanh! Nhanh đến Trường Thiên phái. Nghe nói Trường Thiên phái có một vị Vương giả phong đế thủ hộ, cho nên mấy trăm năm qua không bị diệt. Không biết có phải là sự thật không?
Cách Trường Thiên phái khoảng chừng trên trăm vạn dặm, trong hư không Đồng Kiếm Vương do dự.
- Ta chỉ là đi gặp mặt cùng chứng nhận xem tiềm lực của tiểu tử này. Cũng không phải là đến tìm phiền phức. Có lẽ sẽ không gặp phải chuyện gì.
Trong lòng Đồng Kiếm Vương thầm nghĩ.
Đang muốn tiếp tục phi hành, linh hồn lực của Đồng Kiếm Vương bỗng nhiên cảm ứng được có một bóng người. Mà phương hướng phi hành của bóng người này cùng là Trường Thiên phái.
- Là hắn!
Trên mặt lộ ra sự vui mừng khó tả, đối với Đồng Kiếm Vương mà nói, có thể không đến Trường Thiên phái là tốt nhất.
Thân hình quay lại, Đồng Kiếm Vương phi độn mấy lần, duỗi tay vung lên. Không gian bình chướng nứt vỡ, thân hình hóa thành kiếm quang biến mất không thấy đâu.
Cách đó không xa, một đạo nhân ảnh chính diện bay tới.
- Tiền bối! Có việc cần giúp?
Thân hình Diệp Trần dừng lại, ánh mắt không ngừng đánh giá Đồng Kiếm Vương.
- Ngươi là Diệp Trần?
Đồng Kiếm Vương cũng đang đánh giá Diệp Trần.
- Nếu như tiền bối không có nhận lầm người thì đúng là tại hạ.
Diệp Trần gật đầu.
- Nghe nói ngươi có một thanh cực phẩm bảo kiếm, không có thể lấy ra cho ta nhìn từ xa hay không.
Đồng Kiếm Vương đi thẳng vào vấn đề, hắn cũng không có vòng vo.
Con mắt níu lại, Diệp Trần nói:
- Tiền bối vì bảo kiếm của Diệp Trần mà đến?
- Không tệ!
- Cái này thì khiến tiền bối phải thất bọng. Diệp Trần không thể lấy bảo kiếm ra.
Kiếm khí của Đồng Kiếm Vương, đặc biệt cường đại. Thậm chí so với người đeo mặt nạ còn cường đại hơn vài lần. Diệp Trần tuyệt đối không thể nào là đối thủ của hắn. Đối phương muốn đoạt Thiên Hạt Kiếm của hắn, như thế nào cũng không thể để cho hắn đạt được ý nguyện. Diệp Trần đã chuẩn bị mở ra Nguyên Hoàng ảnh tưởng.
Tin tưởng rằng với thực lực của Nguyên Hoàng ảnh tưởng, đối phó với Đồng Kiếm Vương có lẽ không cần tốn bao nhiêu chân nguyên.
- Ngươi nói không muốn cho ta xem cũng không phải là ta không có cách nào để xem. Ngươi cho rằng với thực lực của ta lại có thể để cho ngươi rời đi sao?
Đồng Kiếm Vương khẽ lắc đầu, nói tiếp:
← Ch. 1109 | Ch. 1111 → |