← Ch.1159 | Ch.1161 → |
"Ngươi!"
Thiên Ưng Vương hoài nghi mình có phải nghe nhầm rồi hay không, đối phương nói cái gì? Lại để cho Hắc Long lão tổ cùng hắn nói chuyện?
Hắc Long lão tổ là ai? Đây chính là người có thể sánh ngang cùng Hư Hoàng, Không Đế, mà ngay cả Long Vương cũng chưa chắc đã bằng, mà Diệp Trần cố nhiên là đỉnh cấp Vương giả, nhưng dù sao cũng chỉ vừa mới tấn phong, có thể chạy thoát sự đuổi giết của Phong Đế Vương giả hay không vẫn là chưa biết được. Vậy mà hắn dám ngang nhiên thách thức...
"Diệp Trần, nếu đắc tội với Hồng Nhãn Hắc Long nhất tộc, hậu quả chắc chắn không phải chỉ một tên đỉnh cấp Vương giả như ngươi có thể gánh chịu hết, cộng thêm cả Huyền Hậu cũng không đủ"
Thiên Ưng Vương lớn tiếng nói.
Diệp Trần híp mắt, lạnh như băng nói: "Mang theo nhân mã của các ngươi cút ra toà đảo này ngay cho ta, ta cho các ngươi thời gian ba ngày để rút lui khỏi đây, ba ngày sau đó, giết không tha."
Chỗ hòn đảo này của Long Thần Thiên Cung thập phần to lớn, tương đương với một cái tiểu vực, mấy canh giờ rút lui khỏi cái tiểu vực kia là không thể nào, cho nên Diệp Trần cho đối phương thời gian ba ngày. Đương nhiên, nếu như đối phương kéo dài thời gian, cũng đừng trách dưới tay hắn vô tình, dùng thực lực của đỉnh cấp Vương giả, bỏ ra chút thời giờ tìm kiếm là hắn có thể tàn sát tất cả địch nhân ở trên đảo một cách dễ dàng.
"Rút lui!"
Lùi về sau vận chuyển Bất Tử Chi Thân, khí tức hết sức yếu ớt Toàn Phong Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Trần, gằn từng chữ.
"Diệp Trần, ngươi tự giải quyết cho tốt."
Thiên Ưng Vương rất phẫn nộ, nhưng là lúc này, hắn không thể không đem cơn tức này nuốt xuống, hiện tại trong lòng của hắn chỉ còn có thể chờ mong Hắc Long lão tổ cho Diệp Trần một bài học, dù là không thể đánh chết hắn, cũng muốn lại để cho hắn giống như chó nhà có tang, chật vật chạy thục mạng để giải mối hận trong lòng. Hiện tại, hay nhất vẫn là thối lui một bước, cùng lắm thì về sau lần nữa sẽ chiếm lại cái hòn đảo này, dù sao với thực lực của Hắc Long lão tổ còn có thể không làm cho Diệp Trần lật trời.
"Thật muốn lui lại rồi sao? Cái này là do thực lực đỉnh cấp Vương giả của Diệp Trần áp chế?"
Có thể nhẹ nhõm đả bại Tứ đại Vương giả, không phải đỉnh cấp Vương giả vậy là cái gì? Phía trên hòn đảo bên dưới, nguyên một đám đội ngũ của bốn thế lực lớn trợn mắt há hốc mồm, thần sắc ngốc trệ.
"Quá mạnh mẽ, mới tiến vào Sinh Tử Cảnh mà đã cường hãn như vậy, đúng là quá nghịch thiên a!" Có người nhịn không được nói ra.
Bởi vì Diệp Trần không ra tay ác độc hạ sát Toàn Phong Vương, Hắc Vương cùng với Thủy Đào Vương cũng đều không có lo lắng đến tính mạng, đương nhiên, tu vi thoáng cái cắt giảm rất nhiều, nếu không có đại lượng Cực Phẩm Linh Thạch hoặc là Chân Nguyên Thủy Tinh khôi phục chân nguyên thì mất mấy năm bế quan tịnh dưỡng cũng đều không thể đạt tới thời kỳ toàn thịnh.
Việc rút lui của bốn thế lực được tiến hành vô cùng nhanh, đến sáng sớm ngày thứ tư, nhân mã bốn thế lực lớn không sai biệt lắm đã rút lui gần như toàn bộ, chỉ còn có một chút làm việc lặt vặt không kịp rút lui khỏi, Diệp Trần cũng không có làm khó bọn hắn dù sao chỉ cần những tinh anh đội ngũ kia ly khai là tốt rồi, những người này làm việc lặt vặt, đại đa số đều là tu vi rất yếu như người bình thường.
Bốn thế lực lớn đội ngũ từ đâu tới đây lại trở về đúng nơi ấy. Bên ngoài hòn đảo, ngoại trừ đội ngũ thành viên của Long Thần Thiên Cung bị nhốt và Diệp Trần ra, không có bất kỳ ngoại nhân nào khác.
"Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, khó trách bốn thế lực lớn nhìn chằm chằm đối với toà đảo này"
Hôm nay Diệp Trần đã không còn là Diệp Trần lúc trước, Linh Hồn Lực quét qua, lập tức có thể nhận biết được rõ ràng các loại cấm chế cùng trận pháp được đặt bên trên hòn đảo.
Có thể nói cấm chế cùng trận pháp này thập phần nhiều nhưng bộ phận hạch tâm là một Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận cực kỳ hiếm thấy.
Việc bố trí Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận thập phần gian nan, cần đến chín chín tám mươi mốt đầu linh mạch mới có thể bố trí linh mạch phẩm chất càng cao, Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận uy lực vô cùng lớn, mà Long Thần Thiên Cung được xây dựng bên trên hòn đảo linh mạch, thấp nhất đều là trọng phẩm linh mạch, có đến sáu mươi bốn đầu, Thượng phẩm linh mạch thì đạt tới 27 đầu. Có thể nói không gian trên đảo bành trướng nguyên khí linh thạch, toàn bộ bị khóa ở trong trận pháp, sau đó dùng Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận làm trung tâm, các trận pháp cùng cấm chế ở hướng khác thì vận chuyển nguyên khí, hình thành một vòng tuần hoàn nguyên khí về trung tâm.
Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận có ba đại tác dụng, một là có thể vì trận pháp khác cung cấp động lực, hai là tụ lại nguyên khí để cho nồng độ nguyên khí đột biến tăng cao, nếu ở bên trong tu luyện thì hiệu quả tương đương với việc tu luyện tại Cửu Thiên, cũng giống như khi Diệp Trần bị tổn thất một bộ phận tu vi, nếu không sử dụng Cực Phẩm Linh Thạch cùng Chân Nguyên Thủy Tinh dưới tình huống này, cần đến thời gian chín tháng mới có thể khôi phục, nhưng nếu là ở bên trong Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận, chỉ cần một tháng là đã có thể phục hồi về trạng thái đỉnh phong, có thể giảm bớt đi tám tháng thời gian.
Tác dụng thứ ba của trận đại pháp này là tác dụng phòng ngự, Cửu Cửu Quy Nguyên Đại Trận có thể điều động bàng bạc mênh mông cuồn cuộn linh thạch nguyên khí để hình thành một bức tường nguyên khí cường đại, có thể ngăn cản công kích từ bên ngoài của địch nhân, cái này đối với một tông môn mà nói là thập phần trọng yếu, dù sao có đôi khi khó tránh khỏi việc đắc tội với một vị Sinh Tử Cảnh Vương giả, nếu đối phương đến báo thù, không có trận pháp thủ hộ, đoán chừng tùy tiện một chiêu có thể làm cho tông môn tổn thất thảm trọng, nhiều hơn mấy chiêu, hoàn toàn có thể diệt sạch một cái Ngũ phẩm tông môn nếu không có Sinh Tử Cảnh Vương trấn thủ.
Ngoại trừ những tác dụng này ra, chín chín tám mươi mốt đầu linh mạch, bản thân tựu là một số tài phú cực lớn, bất luận thế nào cũng làm cho một Ngũ phẩm tông môn đỏ mắt, bốn thế lực lớn không có khả năng buông tha cho miệng thịt mỡ như vậy, việc xâm chiếm phiến hòn đảo này tự nhiên là tình thế bắt buộc.
Đáng tiếc Diệp Trần đến làm cho bọn hắn phải phun ra hết thịt mỡ đã ăn ra, có thể nghĩ điều đó làm bọn chúng đau đến mức nào.
Không gian vặn vẹo, Huyền Hậu một thân áo trắng xuất hiện trước mặt Diệp Trần.
"Yến tiền bối!"
Diệp Trần xem qua đi.
"Nếu như ta đoán không sai, chiến lực của ngươi có lẽ đạt đến Tứ Tinh cao đẳng, thậm chí cấp bậc Tứ Tinh đỉnh phong."
Ánh mắt Huyền Hậu sao có thể so sánh với bọn người Toàn Phong Vương.
Diệp Trần chi tiết nói: "Không sai biệt lắm là Tứ Tinh đỉnh phong a!"
Lúc sáng tạo ra Chấn Kiếm Quyết kiếm thứ hai, chiến lực của Diệp Trần là Tứ Tinh cao đẳng, bây giờ nói là Tứ Tinh đỉnh phong cũng không đủ, đương nhiên, không có nghiệm chứng qua, đến cùng không thể xác định.
"Rất tốt!" thấy Diệp Trần hồi phục nguyên khí, Huyền Hậu trên mặt lộ ra mỉm cười
"Ngươi am hiểu Không Gian Áo Nghĩa, ở Chân Linh thế giới, chỉ cần không lọt vào vòng vây đuổi giết của Phong Đế Vương giả am hiểu tốc độ, trong vòng ba chiêu sẽ không nắm chắc có thể giết ngươi, bất quá ngươi cũng không được vì thể khinh thường, tốt nhất là không nên đắc tội với Phong Đế Vương giả."
Vương giả cho dù đang nắm thế chủ đạo ở giữa trận chiến nhưng đôi khi cũng gặp phải những tình huống có thể thay đổi trong nháy mắt, không một ai dám nói mình có thể vĩnh viễn đứng ở thế bất bại, mà Phong Đế Vương giả dù sao cũng là Phong Đế Vương giả, lực công kích có thể nói là siêu cường.
"Cái này đương nhiên đệ tử hiểu"
Diệp Trần gật gật đầu.
"Về phần Hắc Long lão tổ, ngươi không cần lo lắng, không nắm chắc tình huống, hắn sẽ không tới tìm làm phiền ngươi. Năm đó thực lực của hắn so với Long Vương yếu hơn nhưng ngài cũng không gặp hắn tới sinh sự, chỉ cần chúng ta không chủ động trêu chọc hắn là được."
Hắc Long lão tổ, là một Yêu Vương nên có thể sống lâu hơn so với Long Vương tiền bối, ở Chân Linh trong thế giới, nhân loại đại nạn là một ngàn năm nhưng đối với yêu thú thì đại nạn không chỉ một ngàn năm. Đây không phải nói Chân Linh thế giới ưu đãi yêu thú, chủ yếu là bởi vì nhân loại sinh ra thì có trí tuệ, còn yêu thú sống đến mấy trăm năm cũng chưa hẳn đã có quá nhiều trí tuệ. Nếu lấy ngày sinh ra để tính toán thì có rất nhiều Yêu Vương đều sống quá ngàn năm, thậm chí 2000 năm, nhưng cũng lấy đúng thời gian đó để khai phá linh trí, suy cho cùng sinh mạng của yêu thú đồng dạng sẽ không siêu việt hơn một ngàn năm của nhân loại.
Yêu Vương có được cuộc sống lâu như vậy đối với Hắc Long lão tổ sẽ rất đáng quý trọng, hắn sẽ không dễ dàng tạo ra sự cố nguy hiểm cho chính mình trừ phi nắm chắc sự tình mới có thể lôi đình xuất kích.
Tin tức Diệp Trần cường thế trở về đánh bại Tứ đại Vương giả của khu vực Đông Phương Phiến Hải đã gây oanh động như phong dã cuồng bạo, chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã lan truyền khắp toàn bộ Chân Linh Đại Lục, sau đó dùng Chân Linh Đại Lục làm trung tâm lại đại biển đến Tứ vực biển cạn, Tứ đại vực biển sâu, cùng với hai khối đại lục khác lan ra.
Hiện tại, chỉ cần ở một địa phương nào đó mà mọi người tụ họp với nhau, dù trong trà lâu, trong tửu lâu, mọi nơi đều náo nhiệt đàm luận về sự tình Diệp Trần mãi vẫn không thấy mệt.
"Ba mươi hai tuổi tiến vào Sinh Tử Cảnh, trở thành một vị đỉnh cấp Vương giả, thành tựu này của Diệp Trần tuyệt đối là đệ nhất thiên tài thứ hai sau Nguyên Hoàng, tiền đồ vô lượng ah!"
"Cũng không phải không nói đến Đông Phương Thiển Hải Tứ đại Vương giả, bọn họ cũng không phải Vương giả bình thường, mỗi một người đều là Cao giai Vương giả, rõ ràng đánh không lại một thiên tài đích thực vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh, bấy nhiêu cũng đủ để nói rõ vấn đề."
"Diệp Trần ở Chân Linh Đại Lục ta là một nhân vật đệ nhất thanh niên, hiện tại hắn là người đầu tiên tiến vào Sinh Tử Cảnh, bọn người Độc Cô Tuyệt, Đạm Đài Minh Nguyệt ... khẳng định đã ở âm thầm phát lực tu luyện, không biết ai sẽ là người thứ hai tiến vào Sinh Tử Cảnh đây, là Độc Cô Tuyệt? Hay vẫn là Đạm Đài Minh Nguyệt, hay hoặc giả là thanh niên cường giả uy tín lâu năm La Thiên Đô?"
"Khó có thể nói trước, việc tiến vào Sinh Tử Cảnh hoàn toàn không phải chuyện đùa, cần tìm hiểu Sinh Tử Chi Đạo, Tử Vong chi đạo thật tốt, Sinh Mệnh chi đạo cũng không phải là dễ dàng như vậy tìm hiểu đấy."
Trong lúc nhất thời, danh khí Diệp Trần lên như diều gặp gió, nếu như nói trước kia, thân phận của hắn trên bảng bài danh thiên tài cũng nằm ở vị trí áp chót, nhưng hiện tại hắn đã đã trở thành nhân vật phong vân hết sức quan trọng ở Chân Linh thế giới, có thể cùng Hư Hoàng, Huyền Hậu cùng với bọn người Tà vương đánh đồng, về sau nói đến thiên tài Vương giả, nhất định sẽ nói đến Diệp Trần, cũng giống với trước kia khi nhắc đến hai chữ thiên tài, mọi người lập tức nghĩ ngay đến Huyền Hậu.
"Đỉnh cấp Vương giả sao? Thật đúng là không thể khinh thường."
Nhận được tin tức này, trong mắt Không Đế hiện lên một tia dị sắc.
Đông Phương Thâm Hải có một hòn đảo màu đen, hòn đảo trung ương nối tiếp nhau lấy thành trì nguy nga kéo dài.
Thành trì trung tâm tự điện.
"Thiên Ưng Vương bái kiến lão tổ."
Sâu xa trong cung điện rộng lớn, Thiên Ưng Vương xoay người ôm quyền.
"Thiên Ưng Vương, mục đích ngươi tới lần này ta đã biết, trở về đi!" Lão giả Hắc Kim sắc trên ghế rồng, hai mắt như điện mặt không biểu tình, mở miệng nói ra.
Thiên Ưng Vương kinh ngạc ngẩng đầu, "Lão tổ, ý của ngươi là?"
Lão giả đúng là Hắc Long lão tổ, hắn nói: "Tạm thời không nên đi trêu chọc hắn, trước nhìn kỹ hẵn nói."
"Lão tổ!" Thiên Ưng Vương nóng nảy, Hắc Long lão tổ không giúp hắn xuất đầu thì làm sao có thể đoạt lại Long Thần Thiên Cung, tuy lúc hắn đến, trong nội tâm đã có chuẩn bị sẵn những tình huống tốt xấu có thể xảy ra, nhưng không nghĩ tới, Hắc Long lão tổ cự tuyệt dứt khoát như vậy.
"Lão tổ, tên Diệp Trần biết rõ bốn thế lực lớn cùng lão tổ ở vào hợp tác quan hệ, nhưng trước sau vẫn dám cùng chúng ta đối đầu, rõ ràng là không đem lão tổ để vào mắt, nếu tin này truyền đi thì uy nghiêm của lão tổ sẽ tổn hại vô cùng"
"Làm càn!"
Toàn bộ thành trì chấn động mạnh một cái, Hắc Long lão tổ trên người tràn ngập ra màu đỏ thẫm khí lưu, uy áp đáng sợ, lập tức áp lên người Thiên Ưng Vương làm hắn nhịn không được hô hấp trì trệ, sắc mặt hơi bạch.
"Lão tổ bớt giận."
Thiên Ưng Vương cuống quít nói.
"Lần sau lại khích tướng ta, không chút lưu tình!"
Hắc Long lão tổ hừ lạnh.
"Vâng."
Thiên Ưng Vương đầu đầy hoãng sợ.
"Trở về đi!"
Phất phất tay, Hắc Long lão tổ không nhịn được nói.
Không dám nói gì, Thiên Ưng Vương rút lui đi ra cung điện, chợt trốn vào hư không, ly khai hòn đảo.
"Vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh, tựu dám cùng ta đối nghịch, món nợ này ta sẽ lưu lại, ngày sau lại tính toán."
Hắc Long lão tổ tuy không định giúp bốn thế lực lớn xuất đầu, nhưng không có nghĩa là không tức giận, ngày sau có cơ hội, hắn sẽ tìm Diệp Trần tính toán nợ nần.
← Ch. 1159 | Ch. 1161 → |