← Ch.1184 | Ch.1186 → |
"Đây là đệ tam trọng Kiếm Vực!!! không xong rồi, Hắc Thủy lão đệ đang gặp nguy hiểm".
Hoàng Bào lão quái há mồm trợn mắt, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Kiếm Vực của Diệp Trần lại đột phá đến đệ tam trọng. Hắn biết rõ đệ tam trọng Kiếm Vực có rất nhiều đáng sợ, nhớ lại mười mấy năm trước khi hắn ở bên trong Tinh Không Vương Cấp cấm địa đã tận mắt thấy ba gã Phong Đế Vương giả vây công Thanh Vân Kiếm Đế. Ba gã Phong Đế Vương giả này, một kẻ là Ngũ Tinh cao đẳng chiến lực, hai kẻ còn lại là Ngũ Tinh trung đẳng chiến lực, ba người bọn họ liên hợp, cơ hồ có thể đánh bại bất kỳ Phong Đế Vương giả Ngũ Tinh cấp bậc nào. Nhưng Thanh Vân Kiếm Đế lại càng cường đạo hơn, hắn chỉ cần nương tựa theo đệ tam trọng cảnh giới Kiếm Vực là có thể dễ dàng ngăn chặn bọn hắn. Tàn cuộc chiến này, không bên nào đạt được mục đích, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Trong mắt Hoàng Bào lão quái, đệ tam trọng cảnh giới Kiếm Vực có đủ loại phương diện đáng sợ. Thứ nhất, có thể sinh ra kiếm áp đánh vào trên người đối phương mà đối phương không cách gì tránh kịp. Thứ hai, nó có thể phong tỏa không gian, tạo ra không gian bích chướng không gì phá nổi. Thứ ba, có thể tăng phúc tốc độ gấp đôi cho người phóng thích Kiếm Vực, từ đó uy lực kiếm pháp cũng tăng lên gấp đôi, sự cường đại đó có thể làm lòng người sinh ra hoảng sợ cùng cực.
Tuy nhiên có một số Phong Đế Vương giả cũng cường đại không kém gì Thanh Vân Kiếm Đế, ví dụ như Hư Hoàng, Không Đế, Hắc Long lão tổ, Chiến Thiên Tượng Hoàng... nhưng kẻ mà Hoàng Bào lão quái kiêng kỵ nhất vẫn chính là Thanh Vân Kiếm Đế. Nguyên do là khi gặp phải Thanh Vân Kiếm Đế, muốn chạy trốn là không có khả năng, kiếm vực của y có thể triệt để đem hắn vây khốn.
Tuy nhiên, Hư Hoàng cùng Không Đế cũng rất lợi hại, một điểm cũng không kém cỏi Thanh Vân Kiếm Đế, hai người này tinh thông Không Gian Áo Nghĩa, còn Thanh Vân Kiếm Đế thì có Kiếm Vực, nên đối với bọn hắn chỉ có thể sinh ra một ít áp lực, mà bọn hắn đều có những thủ đoạn đặc biệt của riêng mình, nhất là Hư Hoàng, cơ hồ có thể bao trùm phía trên những người còn lại.
Kiếm Vực Diệp Trần vừa ra, Hoàng Bào lão quái lập tức biết rõ Hắc Thủy lão tổ không phải là đối thủ của Diệp Trần. Cũng may là Kiếm Vực của Diệp Trần không quá đáng sợ như của Thanh Vân Kiếm Đế, nó chỉ mới là đệ tam trọng sơ kỳ cảnh giới, mà chiến lực của hắn cũng xa xa không bì kịp với Thanh Vân Kiếm Đế. Chỉ cần mình ra tay thì vẫn có thể đánh lui đối phương.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Hắc Thủy lão tổ tại vùng bao phủ của Kiếm Vực đã bị giảm tốc độ đến 10 lần. Mà kiếm của Diệp Trần trong vùng bao phủ này lại được tăng phúc tốc độ lên gấp đôi, nhanh đến vô cùng.
Phanh!
Hai tay cầm kiếm, Diệp Trần liên tiếp ba kiếm bổ vào trên thân thể Hắc Thủy lão tổ.
Kiếm thứ nhất và kiếm thứ hai chém nát hư ảo chiến giáp của Hắc Thủy lão tổ. Trúng kiếm thứ ba, thân thể Hắc Thủy lão tổ bị chấn động mãnh liệt, như bị sét đánh, chợt nửa người nổ tung thành huyết vụ.
Ba kiếm này đều là Thiên Thương kiếm, mà lại ở khoảng cách gần chém ra nên lực phá hoại vô cùng lớn.
Hư ảo chiến giáp của Hắc Thủy lão tổ hoàn toàn chính xác có lực phòng ngự kinh người, nói không ngoa thì nó cũng không kém gì Huyền Nguyên tháp phòng ngự của Tịch Diệt Ma Đế.
Tòa Huyền Nguyên tháp phòng ngự này đến Nguyên Hoàng phân thân cũng không đánh phá hoàn toàn được, mà Thiên Thương kiếm của Diệp Trần có lực công kích nhìn như kém hơn cả Trọng Thủy Chân Lôi Quyết của Hắc Thủy lão tổ, nhưng lại có năng lực công kích xuyên thấu qua phòng ngự, nên chung quy lại vượt qua cả Trọng Thủy Chân Lôi Quyết. Chỉ bằng vào chấn động lực lượng cường đại, kiếm đầu tiên mà Diệp Trần tung ra đã tạo ra chấn động khiến khí huyết của Hắc Thủy lão tổ sôi trào, chân nguyên hỗn loạn khiến hư ảo chiến giáp phát sinh sơ hở, bồi thêm kiếm thứ hai mang theo chấn động lực lượng không cách nào tưởng tượng, một lần tung ra đã công phá hư ảo chiến giáp.
Mất đi hư ảo chiến giáp, chỉ dựa vào cực phẩm chiến giáp đang mặc lên người, Hắc Thủy lão tổ làm sao có thể chống đỡ được sức hủy diệt của Thiên Thương kiếm, chấn động lực lượng đáng sợ xuyên thấu qua cực phẩm chiến giáp, truyền vào trong cơ thể Hắc Thủy lão tổ, sau đó chuyển thành lực bộc phát ra ngoài. Trong người của Hắc Thủy lão tổ lúc này như chất chứa vô số quả nổ cùng bạo tạc.
Ahhhhhhhhhhhh!
Hắc Thủy lão tổ quát to một tiếng, nửa thân người còn lại của hắn bị bạo tạc lực lượng đánh bay ngược về phía sau. Không may cho hắn, vì không tu luyện tới Tích Huyết Trọng Sinh cảnh giới nên một kiếm này của Diệp Trần chẳng những để cho hắn tổn thất đại lượng tu vi, mà còn để cho hắn nhận lấy thương thế không nhỏ. Dù cho tu vi có khôi phục thì cũng cần ít nhất một năm thời gian mới có thể trở về đỉnh phong.
"Diệp Trần, chớ có làm càn."
Hoàng Bào lão quái giật mình khi chứng kiến lực sát thương của Thiên Thương kiếm đối với nhân thể, thân hình hắn mở ra giống như một đóa mây vàng, lập tức phóng thẳng qua, còn muốn xuống tay ác độc với Diệp Trần. Ngón tay hắn phóng xuất chân nguyên như liên đạn, hơn mười đạo tơ tuyến chỉ lực mềm mại trong suốt, lại mang ánh sáng màu vàng lập loè quấn quanh hướng về Diệp Trần.
Kim Ngọc Triền Ti Chỉ!
"Ân! Quả là một thứ chỉ lực mềm mại nhưng vô cùng sắc bén"
Sợi tơ chỉ lực này có thể cắt kim đoạn ngọc, hộ thể chân nguyên của Diệp Trần căn bản không có khả năng phòng chống, lập tức bị sợi tơ chỉ lực này thiết cắt ra vô số đoạn nhỏ. Diệp Trần lập tức thi triển Không Gian Áo Nghĩa thân pháp một bước nhanh chóng thoát khốn mà ra.
Phá Thiên Kiếm Quyết thức thứ hai Quỹ Sát bí kiếm sau khi hoàn thành cũng gián tiếp giúp cho Không Gian Áo Nghĩa thân pháp của Diệp Trần càng thêm quỷ thần khó lường, nhất cử nhất động cũng đều có thể men theo không gian chấn động quỹ tích, hành tẩu vô cùng tự nhiên. Giờ phút này coi như là toàn thịnh, nếu gặp phải sự đuổi giết của Tịch Diệt Ma Đế như lúc trước, Diệp Trần cũng có mười phần nắm chắc có thể chạy trốn được.
Hoàng Bào lão quái làm sao có thể không biết sợi tơ chỉ lực không thể đả thương được hắn.
"Khinh địch như vậy mà phá vỡ Kim Ngọc Triền Ti Chỉ của ta, tốt lắm, không biết kế tiếp ngươi như thế nào mà phá Hoàng Long Phi Thiên Thủ của ta."
Bàn tay của Hoàng Bào lão quái vần vũ trong hư không như một cái Đại Ma Bàn đang chuyển động, sau một khắc, không gian bị xé nứt ra, một đầu Cự Long màu vàng sắc cương mãnh ung dung công kích về hướng Diệp Trần. Hoàng Long phi hành như ánh điện, căn bản khó có thể bắt được.
Hoàng Long Phi Thiên Thủ vốn là một môn võ học dùng tốc độ để tăng trưởng, chuyên dùng để khắc chế những Sinh Tử Cảnh Vương giả có tốc độ quá nhanh. Bằng vào Hoàng Long Phi Thiên Thủ, Hoàng Bào lão quái từng đánh chết một gả đỉnh cấp Vương giả dám khiêu khích hắn, tuy nhiên, gả đỉnh cấp Vương giả kia không lợi hại như Diệp Trần. Hắn có thể vừa tinh thông Không Gian Áo Nghĩa, nhưng cũng tinh thông Phong Chi Áo Nghĩa cùng Lôi Chi Áo Nghĩa, dùng hai chủng áo nghĩa này làm căn bản, hắn đã sáng tạo ra một môn Phong Lôi Độn Thuật, Phong Đế Vương giả bình thường căn bản không làm gì được hắn cả.
"Kiếm Vực, Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm thuật, kết hợp!"
Diệp Trần đem đệ tam trọng cảnh giới Kiếm Vực phóng thích đến cực hạn, thoáng cái đem Hoàng Bào lão quái bao phủ đi vào, cùng lúc đó, tay phải hắn ném ra để Thiên Hạt kiếm phiêu nổi giữa không trung, tách ra tinh quang sáng chói. Tinh Quang liên tục chớp động, bảy đạo Tinh Quang Kiếm ảnh hoàn toàn bất đồng biến ảo mà ra, bảy đạo kiếm ảnh này hiện ra theo thứ tự xếp đặt Bắc Đấu Thất Tinh, sát khí tỏa ra vô cùng nghiêm nghị.
"Đi!"
Tay phải Diệp Trần chỉ kiếm vào một điểm, bảy đạo bóng kiếm lập loè đánh ra.
Như bạo vũ lê hoa, bảy đạo bóng kiếm biến ảo thành bốn mươi chín đạo, bốn mươi chín đạo bóng kiếm lại hóa thật ra hư ảo, ẩn mình vào trong hư không. Trong nháy mắt, chỉ thấy Tinh Quang lập loè mà không còn thấy bóng kiếm đâu nữa, phảng phất như che kín cả quang tinh nhật nguyệt, bao phủ hướng về phía đối phương, căn bản muốn tránh cũng không thể tránh được.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC!
Chưởng lực biến ảo thành Cự Long màu vàng tuy có tốc độ bay rất nhanh, thế nhưng tại nơi đây đã bị bao trùm bởi một rừng Thiên Địa kiếm thuật, dù nó có tốc độ cao hơn nữa cũng trở nên vô dụng, lập tức bị vô số đạo lưu tinh kiếm quang thiết cắt, mình đầy thương tích, uy lực không ngừng bị xói mòn nhanh chóng.
Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm thuật không được tính là sát chiêu của Diệp Trần, chỉ có thể coi là tuyệt chiêu bình thường, bất quá có đệ tam trọng cảnh giới Kiếm Vực phối hợp làm uy lực Bắc Đấu Thất Tinh kiếm thuật đại tăng, tốc độ cũng theo đó tăng lên. Không chỉ vậy, nó còn được ẩn chứa Kiếm Ý nên uy lực càng thêm tập trung nội liễm. Ngắn gọn mà nói, Kiếm Vực giống như là một đạo tăng phúc khí giúp gia tăng uy lực Ngự Kiếm Thuật vô cùng nhiều, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đối thủ phải bị bao trùm trong phạm vi của Kiếm Vực, bằng không, Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm thuật cũng không phát huy được tác dụng cực đại. Trừ phi Diệp Trần có thể đem Ngự Kiếm Thuật tu luyện tới cảnh giới sáu mươi bốn Kiếm Tề phát, sau đó thi triển ra Bát Quái Tịch Diệt kiếm thuật. Như vậy, không cần dựa vào Kiếm Vực cũng có thể trở thành sát chiêu của Diệp Trần.
Đáng tiếc, Ngự Kiếm Thuật càng về sau càng khó tu luyện, trong truyền thuyết, hoàn toàn xác thực có người ở tu vi Linh Hải Cảnh đã có thể đem Ngự Kiếm Thuật tu luyện tới cảnh giới bảy mươi hai Kiếm Tề phát. Nhưng người này cả đời chỉ tu luyện một môn Ngự Kiếm Thuật, các môn kiếm thuật khác đều là phụ trợ chút ít, ông ta bỏ ra cả đời mới có thể đem Ngự Kiếm Thuật tu luyện tới cảnh giới bảy mươi hai Kiếm Tề phát, còn Diệp Trần chỉ mới học được bao năm.
Hơn nữa lúc trước kia, Ngự Kiếm Thuật cũng không bị thất truyền và được rất nhiều người tu luyện, một ít tiền bối là thiên tài có thể nhanh chóng tu luyện thành công cảnh giới cao của Ngự Kiếm Thuật cũng chẳng có gì lạ. Tựu như nếu có một vị tiền bối tu luyện Ngự Kiếm Thuật, đem kinh nghiệm tu luyện nói cho Diệp Trần, Diệp Trần cũng có thể rất nhanh luyện thành, trong thời gian ngắn rất có thể thi triển được bảy mươi hai Kiếm Tề phát, thậm chí 81 Kiếm Tề Phát cảnh giới.
Hiện tại, cảnh giới Ngự Kiếm Thuật của Diệp Trần đã đạt đến tình trạng 56 Kiếm Tề phát, khoảng cách thi triển Bát Quái Tịch Diệt kiếm thuật cũng không tính là xa, chỉ còn kém mấy bước nhỏ.
Bất kể như thế nào, Ngự Kiếm Thuật chỉ ở trên tay Diệp Trần mới có thể phát dương quang đại, danh chấn hoàn vũ. Đây là bởi vì linh hồn cường đại của Diệp Trần, nếu không nói quá thì từ xưa đến nay, ít nhất cũng là có một không hai.
Cự Long màu vàng bị vô số lưu tinh kiếm quang đả kích xuống, chỉ trụ được qua thời gian một lần hô hấp đã trở thành tro bụi, XIU.... XIU... , lưu tinh kiếm quang còn lại thiết cắt không gian hướng về phía Hoàng Bào lão quái kích bắn đến.
"Rõ ràng ngay cả Ngự Kiếm Thuật thất truyền hắn đều đã tinh thông, hơn nữa uy lực so với Ngự Kiếm Thuật trong truyền thuyết cũng lớn hơn mấy lần. Hãy xem Đại La Hoàng Bào của ta thu nạp càn khôn!"
Hoàng Bào lão quái quyết định thật nhanh, giật xuống một bả trường bào màu vàng đang mặc trên người, chân nguyên phóng xuất cực hạn, trường bào màu vàng lúc này giống như sung khí không ngừng bành trướng, cuối cùng đạt tới vài dặm phương viên, che khuất cả bầu trời, ngăn chặn trước người Hoàng Bào lão quái.
Lưu tinh kiếm quang vừa tiếp xúc với áo bào màu vàng cực lớn này lập tức bị chệt hướng lao xuống biển, biến mất không thấy gì nữa, khó có thể tạo thành đả kích quá lớn đối với Hoàng Bào lão quái, cả uy hiếp đều làm không được.
"Uy tín lâu năm Phong Đế Vương giả quả đúng là uy tín lâu năm Phong Đế Vương giả, không phải Hắc Thủy lão tổ có thể so sánh được nhỉ"
Diệp Trần cũng không kinh hãi, Hoàng Bào lão quái với tư cách uy tín lâu năm Phong Đế Vương giả, khẳng định có rất nhiều thủ đoạn cùng bảo vật, dù sao thực lực càng cường đại càng có nhiều cơ hội đoạt được bảo vật càng nhiều, còn nếu thực lực yếu nhược thì một ít hiểm địa cũng căn bản không dám bước vào, tất nhiên cường đại bảo vật cũng không thể có được. Dùng nhãn lực của Diệp Trần, không khó nhìn ra trường bào màu vàng của Hoàng Bào lão quái hẳn là trung đẳng Cực Phẩm Bảo Khí, không phải Cực Phẩm Bảo Khí tầm thường có thể so sánh được.
Bắc Đấu Thất Tinh kiếm thuật đối với Hoàng Bào lão quái không tạo được uy hiếp, Diệp Trần lập tức đình chỉ thi triển môn kiếm thuật này, mi tâm tràn ra một đường nhỏ màu bạc chạy dọc mắt chất chứa uy nghiêm tiềm ẩn.
"Linh Hồn Chi Quang!"
PHỐC!
Một đạo chùm tia sáng màu bạc từ trong mắt Diệp Trần kích xạ mà ra, trường bào màu vàng có thể thu nạp khí kình nhưng không cách nào thu nạp Linh Hồn Lực, chùm tia sáng màu bạc không hề gặp trở ngại xuyên thấu qua màu vàng trường bào, chui vào trong Hồn Hải Hoàng Bào lão quái.
"Ah, vòng xoáy linh hồn, hấp thu cho ta."
Hoàng Bào lão quái không phòng bị việc Diệp Trần có linh hồn công kích chi pháp, nhưng phản ứng của hắn cũng không chậm, lập tức ở trong Hồn Hải ngưng tụ ra một đoàn Linh Hồn Lực như vòng xoáy không ngừng cắn nuốt hấp thu chùm tia sáng màu bạc kia.
Bùm bùm cách cách!
Chùm tia sáng màu bạc mang theo uy năng cực lớn, đây chính là dị năng thiên phú của Diệp Trần, vòng xoáy linh hồn gần như thu nạp một nửa uy lực chùm tia sáng màu bạc thì đã bị xông hủy. Sau một khắc, trên trán của Hoàng Bào lão quái thất khiếu chảy ra máu tươi, linh hồn của hắn đã nhận lấy thương tổn. Kỳ thật nếu như hắn có phòng bị sớm thì tình thế sẽ tốt hơn rất nhiều, đáng tiếc trường bào màu vàng quá mức to lớn khiến cho hắn không có cảm ứng được chùm tia sáng màu bạc đang bắn đến.
← Ch. 1184 | Ch. 1186 → |