← Ch.1190 | Ch.1192 → |
"Đây là kiểu công kích gì thế này?"
Nguyên một đám ba người Địa Yêu Hoàng, Hắc Sát Hoàng, Xích Thủy lão quái thần sắc kinh hãi, bọn hắn phát hiện cái Bát Quái kiếm trận này chẳng những đã tập trung nội liễm vào không gian, liền cả Âm Dương cũng đều sinh ra hỗn loạn, một khi Âm Dương hỗn loạn sẽ dẫn đến vạn vật xung quanh đều bị hỗn loạn theo, vị trí không gian nơi bọn hắn đang đứng bị một vòng Hắc Bạch Âm Dương đồ hư ảnh bao trùm.
Diệp Trần mặt vẫn không biểu tình, Ngự Kiếm Thuật là một môn kiếm thuật thần kỳ, cảnh giới càng cao thì có thể phát huy được lực sát thương càng khủng bố, Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm thuật được phối hợp thêm Kiếm vực đã tạo ra cho Diệp Trần một trong những sát chiêu mạnh nhất. Nhưng nếu đem so với Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật thì không thể nghi ngờ là như gặp phải "sư công", đơn thuần mà nói Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật ở trạng thái bình thường cũng đã có uy lực không kém gì Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm thuật, nếu có thêm Kiếm vực hỗ trợ, uy lực của Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật sẽ mạnh hơn Bắc Đẩu Thất Tinh kiếm thuật gấp mấy lần.
Nhưng trọng yếu nhất vẫn là về sau khi tu vi gia tăng đến cấp bậc ngàn năm, cường độ linh hồn của Diệp Trần tăng lên rất nhiều, uy lực Ngự Kiếm Thuật cũng như nước lên thì thuyền lên, hai thư kết hợp lại khiến cho chiêu Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật này trở nên khủng bố tột đỉnh.
PHỐC!
Cùng giống như âm thanh bọt khí bị vỡ vang lên, Địa Yêu Hoàng cùng Hắc Sát Hoàng máu thịt be bét bay rớt ra ngoài, khí tức sinh mệnh như có như không, còn Xích Thủy lão quái có thực lực yếu nhất liền trực tiếp bị Bát Quái kiếm trận nghiền nát thành huyết vụ, Bất Tử Chi Thân của hắn không đạt tới Tích Huyết Trọng Sinh cảnh giới nên khi bị Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật công kích đến đã triệt để chết đi.
"Làm sao có thể!!?"
Hoàng Bào lão quái trừng to mắt, Phong Đế Vương giả nếu muốn giết Phong Đế Vương giả là phi thường khó, Xích Thủy lão quái mặc dù chỉ là Ngũ Tinh cấp thấp chiến lực, nhưng vẫn không có khả năng liền một chiêu đều không tiếp nổi mà trực tiếp vẫn lạc như thế. Có thể một kích khiến cho Xích Thủy lão quái vẫn lạc thì chiến lực tối thiểu phải đạt tới Ngũ Tinh cao đẳng cấp bậc. Lần trước cùng Diệp Trần chiến đấu, đối phương chỉ là Ngũ Tinh trung đẳng cấp bậc, như thế nào thoáng cái lại đến Ngũ Tinh cao đẳng, cái này còn có để cho người ta sống hay không chứ.
"Diệp Trần, ngươi lại dám đánh chết Xích Thủy lão quái, ngươi có biết hay không, ngươi đã phạm vào sai lầm vô cùng to lớn."
Hoàng Bào lão quái không có biện pháp nào tiếp nhận một màn này. Hắc Thủy lão tổ càng không có biện pháp tiếp nhận, một vị Phong Đế Vương giả cứ như vậy bị giết chết đi. Toàn bộ Chân Linh thế giới mới có bao nhiêu Phong Đế Vương giả, chết một vị sẽ thiếu một vị. Việc Diệp Trần giết Xích Thủy lão quái, đối với Hắc Thủy lão tổ mà nói, đây là phạm trọng tội.
"Nực cười, chẳng lẽ chỉ cho phép các ngươi giết ta, không được cho ta giết các ngươi ư, hôm nay, tất cả các ngươi đều phải chết."
Bát Quái kiếm trận lần nữa thành hình, đầu tiên thẳng hướng Hắc Thủy lão tổ.
"Ta liều mạng với ngươi"
Hắc Thủy lão tổ trên người bốc lên dòng điện mãnh liệt trông như là một cái bóng đèn cự đại. Lôi điện cùng Bát Quái Kiếm Thuật oanh động cùng một chỗ, tiếng nổ vang lên như mấy trăm đạo Thiên Lôi tập trung ở cùng một chỗ bộc phát, liền sau đó Bát Quái kiếm trận đã bạo tạc lôi điện tạo ra một lỗ hổng, tàn dư kiếm chiêu vẫn không ngừng phóng tới hướng Hắc Thủy lão tổ. Ngay thời khắc mấu chốt này, một đạo Huyết Ảnh theo lổ hổng phi độn đi ra ngoài, chính là Hắc Thủy lão tổ, hắn đã sử dụng tới cấm kỵ thuật bên trong Trọng Thủy Chân Lôi bí quyết, theo đó hắn đã đánh đổi bằng cách thiêu đốt chân nguyên tu vi của mình để thi triển cấm thuật mà chạy thoát.
"Hại ta tổn thất một nửa tu vi, mà cái tu vi này lại không cách nào đền bù, chỉ có thể tu luyện từ đầu, ta hận ngươi!"
Thi triển cấm kỵ thuật này phải trả giá vô cùng lớn, Hắc Thủy lão tổ vốn có hơn một nghìn năm tu vi nhưng lại bị thiêu đốt mất một nữa, chỉ còn lại khoảng bảy trăm năm không đến, trong lòng của hắn đối với Diệp Trần hận vô cùng, cả đời này đều không thể rửa sạch rồi.
"Chạy thoát được sao?"
Diệp Trần sao lại há có thể lại để cho Hắc Thủy lão tổ dễ dàng đào thoát như vậy, Bát Quái kiếm trận tiếp tục đuổi giết đi qua.
"Ahhhhh, Kim Ngao lão tổ, xin cứu ta một mạng."
Hắc Thủy lão tổ quát to một tiếng, hướng vị trí Kim Ngao lão tổ phóng đi.
"Hả?"
Kim Ngao lão tổ một người đang đối chiến hai người Ma Hoa Hoàng cùng Huyền Hậu, nhìn có vẻ hai bên đang cân sức ngang tài, gặp Hắc Thủy lão tổ chật vật né tránh chạy đến, hắn mở miệng nói: "Diệp Trần, ngươi tha cho hắn một mạng, ta có thể không diệt Diệp gia ngươi, nếu không, chó gà ta cũng không tha."
PHỐC!
Kim Ngao lão tổ lời còn chưa nói hết thì Hắc Thủy lão tổ liền biến thành một mảnh huyết vụ, Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật uy lực kinh người vô cùng, có thể nói là tất sát kiếm thuật.
"Ngươi nhất định phải chết!!! Gaoooooooooooo"
Trên mặt hiện lên một đạo thanh khí, thân thể Kim Ngao lão tổ đột nhiên bành trướng biến thành một Cự Thú giống như rồng mà không phải là rồng, giống như rùa cũng không phải rùa, đúng thực đây là Kim Ngao bản thể của hắn, Kim Ngao lưng cõng mai rùa Kim Sắc, bệ vệ như một ngọn núi cực lớn, tứ chi chỉ khẽ chống xuống đã khiến cho đại địa rạn nứt, chỉ nghe ầm ầm thanh âm vang lên, Kim Ngao lão tổ sau khi hóa thành Kim Ngao Cự Thú, lập tức hướng về phía Diệp Trần phóng đi, đối với công kích của Ma Hoa Hoàng cùng Huyền Hậu hắn cũng không quan tâm.
"Lão gia hỏa này thật đúng là có khả năng chống chọi phi thường".
Ma Hoa Hoàng đương nhiên sẽ không để cho Kim Ngao lão tổ công kích Diệp Trần, hai tay nàng nhanh chóng kết ấn cho Ác Ma Chi Hoa bắt đầu cắm rễ vào lòng đất, vô số dây leo ác ma kích bắn ra ngoài đem Kim Ngao lão tổ trói lại cực kỳ chặt chẽ.
"Mở cho ta!"
Kim Ngao lão tổ cường thế vô cùng, tứ chi vừa phát lực thì dây leo ác ma lập tức đứt ra thành từng khúc.
"Tuyết Mãn Càn Khôn!"
Ngay tiếp đó sát chiêu của Huyền Hậu đã đến, vô số khí đông bộc phát khiến Kim Ngao lão tổ bị hàn băng nhốt lại. Mặc dù không cách nào đả thương được Kim Ngao lão tổ, nhưng ít ra cũng có thể ngăn trở đối phương trong thời gian ngắn.
"Đa tạ hai vị tiền bối."
Diệp Trần không cho là mình có thể cùng Kim Ngao lão tổ chống lại, lực phòng ngự đối phương quá khủng bố, Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật đoán chừng cũng không thể phá vỡ.
Vèo!
Dịch chuyển tức thời trong hư không, Diệp Trần truy hướng Hoàng Bào lão quái giết tới.
Hoàng Bào lão quái thoát được rất nhanh, hắn gặp Xích Thủy lão quái cùng Hắc Thủy lão tổ chết trên tay Diệp Trần, lòng sinh bất ổn nên lập tức dùng tốc độ nhanh nhất bay trốn đi ra ngoài.
"Hoàng Bào lão quái, ngươi trốn không thoát đâu."
Diệp Trần thanh âm lạnh lùng truyền vào trong tai Hoàng Bào lão quái.
Hoàng Bào lão quái quát: "Diệp Trần, dị tộc đại kiếp nạn lửa sém lông mày, ngươi không thể giết ta, nếu giết ta, ngươi sẽ gặp phải thảo phạt của Vương giả khắp thiên hạ."
"Tự do cho cái mạng của ngươi đi, ngươi là Phong Đế Vương giả, ta cũng là Phong Đế Vương giả, lúc các ngươi tới giết ta, như thế nào lại không nghĩ tới dị tộc đại kiếp nạn, Diệp Trần ta cũng không làm tay sai cho người ta, nhưng cũng sẽ tự biết cái gì gọi là đại cục mà hi sinh chính mình. Kẻ giết người vĩnh viễn phải bị giết để đền tội, hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết."
Tâm giết Hoàng Bào lão quái của Diệp Trần thập phần kiên định, dù là bất kỳ ai cũng không cách nào dao động, tại cái thế giới cường giả vi tôn này, cho tới bây giờ vẫn không có chuyện gọi là tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục tôn nghiêm. Bất kể là dị tộc hay nhân tộc cũng không có bất kỳ phân biệt nào, chỉ cần là địch nhân là giết không tha. Trái lại, nếu hắn đã chết, dù tận thế có đến thì cũng chẳng có quan hệ gì với hắn, chỉ có còn sống thì hắn mới phải đảm đương trách nhiệm.
"Súc sinh, ngươi căn bản không xứng làm nhân loại."
Hoàng Bào lão quái quát lên trong tuyệt vọng, khoảng cách ở giữa hắn và Diệp Trần rất nhanh đã gần hơn, Diệp Trần tinh thông Không Gian Áo Nghĩa căn bản không phải hắn có thể so sánh được.
"Tuyệt Diệt thiên hạ!"
Bát Quái kiếm trận hình thành, Diệp Trần kiếm chỉ nhanh chóng điểm ra.
Ầm!
Hoàng Bào lão quái đến cùng cũng không phải Hắc Thủy lão tổ và Xích Thủy lão quái có thể so sánh, chiến lực của hắn cao tới Ngũ Tinh trung đẳng, vào thời khắc mấu chốt, hắn đã đem Đại La Hoàng Bào thúc dục ngăn cản ở sau lưng của chính mình, nhưng Đại La Hoàng Bào cũng không phải thứ vạn năng, chỉ có thể làm suy yếu một bộ phận khí kình, đại bộ phận khí kình còn sót lại tiếp tục đánh vào sau lưng Hoàng Bào lão quái, đem hắn đánh bay ra ngoài.
"Khoảng cách xa thế này mà hắn vẫn đánh tới được ư!"
Miệng phun máu tươi nhưng Hoàng Bào lão quái không hề từ bỏ, mượn lực trùng kích mà tiếp tục phi tốc chạy trốn.
"Đúng là khó giết hắn thật "
Diệp Trần mi tâm màu bạc dọc mắt mở ra, bắn đi ra một đạo chùm sáng màu bạc.
Trúng chiêu, Hoàng Bào lão quái thân hình lảo đảo nhưng tốc độ vẫn không giảm, thì ra hắn đã sớm phòng bị Diệp Trần công kích linh hồn nên sớm một bước đã sử dụng tới linh hồn phòng ngự bí pháp.
Diệp Trần thần sắc không thay đổi, phát ra đòn thứ hai Linh Hồn Chi Quang.
Đòn thứ ba Linh Hồn Chi Quang.
Cộng thêm trước đó đã dùng Linh Hồn Chi Quang tại trên người Hắc Thủy lão tổ, Diệp Trần tổng cộng đã thi triển bốn lần Linh Hồn Chi Quang. Mà linh hồn lực của hắn hiện tại chỉ có thể thi triển tối đa năm lần mà thôi, nếu năm lần qua đi, hắn ngược lại sẽ rơi vào tình trạnh cạn kiệt linh hồn lực, lúc đó chiến lực mười cũng không còn được một, cho nên lần thứ năm tuyệt đối không thể thi triển ra.
Cũng may, bị trúng ba lượt Linh Hồn Chi Quang, về sau linh hồn Hoàng Bào lão quái đã bị thương không nhẹ, không cách nào khống chế chân nguyên một cách hoàn hảo được, tốc độ lúc này đã bị hạ thấp rất nhiều.
"Chết đi!"
Có ngàn năm tu vi, Diệp Trần có thể không hề cố kỵ, nhiều lần thúc dục Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật, một lần lại một lần oanh kích phía trước Hoàng Bào lão quái.
Đến lần thứ bảy oanh kích, Hoàng Bào lão quái dù đã tung hoành Nam Hải vô số năm cũng ngay lập tức biến thành huyết vụ, bất quá huyết vụ lại lần nữa ngưng tụ biến thành Hoàng Bào lão quái.
"Cái này là Tích Huyết Trọng Sinh cảnh giới sao?"
Diệp Trần hít một hơi lãnh khí, hắn tự nhiên biết rõ Phong Đế Vương giả rất khó giết, thế nhưng mà không nghĩ tới là khó giết đến trình độ bực này. Nếu như không phải hắn tinh thông Không Gian Áo Nghĩa, dù cho chiến lực có mạnh hơn Hoàng Bào lão quái cũng không có biện pháp lưu lại đối phương, chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương chạy trốn.
"Diệp Trần, ngươi không giết chết được ta đâu."
Hoàng Bào lão quái thanh âm khàn khàn.
"Vậy ngươi liền thử xem."
Thân hình dịch chuyển một cái, Diệp Trần rốt cục đuổi theo Hoàng Bào lão quái, ngăn lại đối phương.
"Đại La Hoàng Bào, bạo!"
Hoàng Bào lão quái tựa hồ đã sớm chuẩn bị, biến ảo cho trường bào màu vàng lớn lên bao phủ vào Diệp Trần, sau đó đột nhiên nổ tung sinh ra sóng xung kích mãnh liệt chồng chất. Vụ nổ này làm cho cả lưỡng trọng thiên bạo trên đầu 2 người bạo tạc ra một lỗ hổng lớn, khí kình bay thẳng ra ngoàiTinh Không.
"Ha ha, muốn giết ta không dễ dàng như vậy, cái này ngươi không chết củng phải tàn phế."
Hoàng Bào lão quái trong nội tâm vô cùng thoải mái, hắn tự nhận mình không phải là đối thủ của Diệp Trần, cho nên bày ra cách lấy nhược thắng cường, lựa chọn chạy trốn để chờ cơ hội. Dù cho Diệp Trần nhiều lần đánh trọng thương hắn, hắn đều cố nhịn được, hắn phải chờ tới lúc Diệp Trần thư giãn xuống, không phòng bị tốt là lúc Nhất Kích Tất Sát, không để cho đối phương có bất cứ cơ hội chống đỡ nào. Bất quá hắn cũng phải bỏ ra cái giá vô cùng to lớn vì công kích của Diệp Trần luôn ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý nên khó có thể thanh trừ, cộng thêm trên linh hồn thương thế nên có thể nói là thương càng thêm thương, không có mấy năm tĩnh dưỡng thì căn bản khó có thể khỏi hẳn.
Trừ việc đó ra, cái Đại La Hoàng Bào này cũng là do hắn có cơ duyên xảo hợp lấy được một kiện Cực Phẩm Bảo Khí hiếm thấy, có giá trị liên thành, lựa chọn việc bạo chết Đại La Hoàng Bào khiến cho hắn rất đau lòng.
Bất quá mọi thứ cũng rất đáng giá, chỉ cần giết được Diệp Trần thì có phải hủy một kiện Đại La Hoàng Bào thì cũng không sao.
Đại La Hoàng Bào đang nổ ở bên trong sóng xung kích đã hóa thành tro bụi, ánh lửa cùng không gian đều tan rã, Hoàng Bào lão quái vừa ho ra mấy ngụm máu tươi nhưng lại mang trên mặt dáng tươi cười.
"haha, có lẽ hắn đã chết rồi đây!"
Hắn lẩm bẩm nói.
"Ngươi cao hứng quá sớm đấy"
Đột nhiên, một hồi thanh âm theo Hoàng Bào lão quái sau lưng truyền ra.
"Không thể nào!!!?"
Hoàng Bào lão quái vô ý thức quay đầu.
Nghênh đón hắn chính là mang theo Tuyệt Diệt khí tức Bát Quái kiếm trận, nhô lên cao bao trùm tới.
Đã mất đi Đại La Hoàng Bào, tăng thêm việc bản thân trọng thương, chiến lực chỉ còn lại có năm phần không đến, Hoàng Bào lão quái chỉ còn kịp kêu thảm một tiếng rồi liền biến thành một mảnh huyết vụ, đám huyết vụ muốn cố gắng nhúc nhích phục sinh, nhưng đáng tiếc Hủy Diệt Kiếm Ý bám bên trên nó quá nồng nặc nên huyết vụ nhúc nhích mấy lần đều tuyên cáo thất bại.
"Chết đi!" Diệp Trần không cho Hoàng Bào lão quái bất cứ cơ hội nào, Bát Quái kiếm trận đem đám huyết vụ oanh thành tro tàn, đến một giọt máu tươi cũng khó có khả năng bảo lưu lại.
← Ch. 1190 | Ch. 1192 → |