Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 1243

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 1243: Diệp trần đã chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


"Rất tốt, rốt cuộc cũng tìm được một đối thủ có thể miễn cưỡng cùng ta đấu một trận, giết những tên kia cũng như giết những con sâu con kiến vậy, thật quá mức nhàm chán rồi." trước đó, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Cự Ma Đế đã giết chết mười lăm Vương giả của Chân Linh thế giới, nếu như không phải bị Mộ Dung Khuynh Thành gây ra hấp dẫn chú ý thì con số này còn muốn gia tăng không ít, đối với hắn mà nói, ngăn không được một quyền của hắn thì đều giống như con sâu con kiến mà thôi, mà giết sâu, giết kiến thì quá mức nhẹ nhõm, dù có giết nhiều hơn nữa cũng không thể làm cho người ta thỏa mãn, nếu muốn giết thì phải giết loại nhân vật tuyệt thế như Diệp Trần, giết được một tên như Diệp Trần thì còn lý thú hơn nhiều so với giết 10 hay 20 gã Vương giả bình thường, nói không chừng có thể một lần hành động liền có thể đánh tan tín niệm của cả nhân loại tại Chân Linh thế giới.

"Giết bọn sâu kiến ma tộc, ta cũng rất nhàm chán, chỉ có giết ngươi rồi thì cuộc chiến tranh này mới có thể chấm dứt nhanh hơn ah."

Diệp Trần cũng nghĩ đến, Cự Ma Đế chính là tướng lĩnh tối cao của Ma tộc, chiến trường chém giết hỗn loạn thì vai trò của tướng quân có tác dụng đặc biệt to lớn, bản thân hắn chẳng nhũng là quan chỉ huy mà còn là tinh thần trụ cột của các tướng sĩ, một khi tướng quân vừa chết thì sĩ khí toàn quân tất nhiên sẽ bị tổn hao rất nhiều.

"Giết ta? Thật nực cười, ta ngược lại muốn nhìn xem ngươi như thế nào giết được ta?"

Cự Ma Đế cười to, Bất Tử Chi Thân của hắn là Tích Huyết Trọng Sinh cảnh giới, ma lực càng hùng hồn vô biên vô hạn, thường nhân cho dù đem hắn đánh chết mười lần thì hắn cũng có thể lần nữa khôi phục lại, tuy nói thực lực của hắn bây giờ chưa khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong, chỉ là Thất Tinh sơ kỳ chiến lực nhưng cũng có thể coi là Thất Tinh chiến lực, đừng nói là muốn giết chết hắn, thậm chí ngược lại còn bị hắn hành hạ từ từ cho đến chết.

"Tiếp của ta Cự Độ Phá Sát quyền!"

Tiếng cười vẫn còn quanh quẩn thì Cự Ma Đế ngay lập tức giết tới, một quyền vung ra, nắm đấm đen kịt như phủ đầy cả Thiên Địa, quyền ảnh này nhanh chóng phóng đại trong ánh mắt Diệp Trần.

"Còn chưa thăm dò rõ ràng lai lịch của hắn, tốt nhất Siếp Na Huy Hoàng tạm thời không nên thi triển, như vậy sẽ thỏa đáng hơn."

Siếp Na Huy Hoàng là con át chủ bài lớn nhất của Diệp Trần, hai năm qua, Diệp Trần đối với Siếp Na Huy Hoàng có tiến bộ cực lớn, nhưng nếu bộc lộ ra át chủ bài quá sớm sẽ chỉ làm đối phương sinh lòng cảnh giác. Siếp Na Huy Hoàng hoặc là không thi triển, nhưng một khi thi triển thì nhất định phải lấy cho được đầy đủ chiến tích, dù sao lấy thực lực của đối phương thì Siếp Na Huy Hoàng cũng không có khả năng gây ra hiệu quả miểu sát ngay lần đầu tiên.

Vút!

Thu Thủy Kiếm Quyết thức thứ tư Nhất Thu Thủy!

Thân hình bổng bay vút lên, Diệp Trần tay cầm nghiêng Đồ Ma kiếm bổ xéo một kiếm từ trên xuống, mũi kiếm Đồ Ma kiếm lóe sáng không ngừng phát ra kiếm lực có thể áp súc cho không gian xung quanh bị vặn vẹo hệt như một cơn sóng nước màu kim sắc, một kiếm này tựa như ảo mộng xé rách cả thiên địa.

Kiếm lực như một ngọn sóng nghênh hướng nắm đấm đen kịt chết chóc kia.

Ầm ầm ầm!

Quyền thế của Cự Ma Đế vô cùng uy dũng, đến mức gần như không thể tránh đỡ được, thế nhưng cái kiếm khí mang hình dáng cơn sóng nước này chẳng những vừa mềm dẻo cô đọng vừa được dung hợp hoàn mỹ ba loại thuộc tính Kim, Thủy và Thổ khiến uy lực của chiêu thức này trở nên vô kiên bất tồi. Hai kình lực va vào nhau, chỉ thấy cái thủ ấn đen kịt kia bị vô số bọt nước kim sắc làm cho nổ tung, mỗi một đạo bọt nước trong cơn sóng nước đó đều không khác gì một lần kiếm khí thiết cắt vào đối phương.

Trong lúc Diệp Trần cùng Cự Ma Đe đại chiến, những người khác đồng thời cũng đều tự tìm đối thủ cho mình, đối thủ của Hư Không lão tổ chính là Khủng Cụ Ma Đế, một nhân vật cấp Ma Đố khác của Ma Tộc.

Khủng Cụ Ma Đế thực lực tuy nhiên không bằng Cự Ma Đế, nhưng cũng có được Lục Tinh bá chủ chiến lực, Hư Không lão tổ cùng hắn đối chiến mấy chục hiệp, lập tức bị đánh hộc máu, bay ngược ra ngoài, chật vật không chịu nổi.

"Hư Không Bất Bại chiến pháp!"

Khẽ quát một tiếng, Hư Không lão tổ toàn thân khí tức tăng vọt, phảng phất như đã hấp thu hết toàn bộ bổ chất trong thiên hạ vậy.

"Chiến đấu bí pháp sao?"

Khủng Cụ Ma Đế trong lúc lơ đễnh cho rằng thực lực của đối phương kém hắn rất nhiều, cho dù có thi triển chiến đấu bí pháp đi nữa thì cũng chỉ là ngoan cố chống cự, trừ phi đối phương thi triển chính là Đỉnh giai chiến đấu bí pháp thì mới có thể tạo thành uy hiếp cho hắn. Rất hiển nhiên, Đỉnh giai chiến đấu bí pháp không phải rau cải trắng, hơn nữa thập phần khó tu luyện, trong một trăm người, chưa hẳn có thể có một người tu luyện thành công.

Với tư cách là Lục Tinh Vương giả đồng dạng với Hư Không lão tổ, Ngục Tổ một người độc chiến hai gã Ma Vương Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên, nhưng thực ra bọn chúng đều là Lục Tinh Ma Vương đã bị áp chế. Việc một chống hai như vậy cũng không phải vì hắn tự đại, mà là vì bất đắc dĩ mà thôi. Nếu hắn không ngăn chặn hai gã này thì hội sẽ có càng nhiều Vương giả Chân Linh thế giới bị chết đi. Đến lúc đó, mức độ chênh lệch càng lúc càng lớn, không còn chuyện hắn có thể đối mặt một hay hai gấ địch nhân nữa, mà là ba tên, năm tên, thậm chí mười tên cũng là hoàn toàn có thể xảy ra.

Trên thực tế không chỉ có hắn làm như thế, những người khác cũng bị rơi vào tình cảnh này, ví dụ như Mộ Dung Khuynh Thành, nàng dựa vào tính cơ động của Ác Ma Chi Dực mà một mình có thể trụ được với ba gã Lục Tinh Ma Vương, Huyền Hậu thì trụ được với hai tên, còn Hư Hoàng thì thực lực chỉ là miễn cưỡng đạt tới Lục Tinh chiến lực nên cũng có thể trụ được với một gã Lục Tinh Ma Vưcmg mạnh hon hắn không ít, mặc dù có Lục giai Linh khu nhưng như trước hắn vẫn bị địch nhân đánh đến thập phần thê thảm, chỉ có thể dựa vào Không Gian Áo Nghĩa mà không ngừng né tránh phản kích.

Mặc dù như thế, bốn người bọn họ bất quá cũng có thể cầm chân được tám tên Lục Tinh Ma Vương, còn có mấy tên khác vẫn đang giết chóc không ngừng, căn bản không có người nào có thể ngăn cản được chúng.

"Không Chi Quả!"

Ở một bên này, vào thời khắc mấu chốt, Không Đế đã lợi dụng vào Không Gian Áo Nghĩa của mình để vây khốn một gã Lục Tinh Ma Vương có chiến lực không không thua kém Hư Hoàng bao nhiêu, trong thời gian ngắn còn có thể chống đỡ được nhưng một hồi sau, hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ, đối với bên trên nghiên cứu Không Gian Áo Nghĩa của hắn thì cường đại vô cùng nhưng cũng chỉ có thể trụ được trong thời gian ngắn mà thôi.

"Để Sở Trung Thiên ta đến làm đối thủ của ngươi!"

Quân số Sinh Tử Cảnh Vương giả của đối phương cũng giảm vô cùng nhanh, lúc này Sở Trung Thiên điên cuồng hét lên một tiếng, một người thẳng hướng một gã Lục Tinh Ma Vương giết tới.

"Muốn chết."

Gã Lục Tinh Ma Vương này là một lão đầu Ma tộc có thân hình cao lớn vừa đen như một Hắc Lân phiến, trước khi Sở Trung Thiên lao đến thì trong mắt gã ma tộc này, hắn yếu hơn gã không biết mấy lần.

Xoẹt!

Tay phải tung ra một trảo mạnh đến mức lóe ra hàn quang, Ma tộc lão đầu truớc tiên một mực công phá vào hộ thể Cương Nguyên của Sở Trung Thiên, làm trên người hắn bị lưu lại một vết cào sâu đến gần chạm vào nội tạng.

"Quá yếu!" trảo kích vừa qua đi, trên tay Ma tộc lão đầu là mấy khúc xương sườn, chúng chính là của Sở Trung Thiên.

Phốc!

Bị trọng thương, Sở Trung Thiên phun ra đại lượng máu tươi, còn tại vết thương, nội tạng đã nát bấy.

"Chết đi."

Ma tộc lão đầu thân pháp thập phần nhanh, phảng phất như du hồn lập loè chạy quanh thân Sở Trung Thiên, dù hắn có cố gắn công kích mấy lần, cũng đều bị gã mau chóng tránh né được. Sau một khắc, ngực Sở Trung Thiên bị xuyên thủng, cánh tay phải dài đến gần 2m của gã Ma tộc lão đầu theo phía sau lưng Sở Trung Thiên xuyên thấu đi ra, trên tay gã cầm lấy trái tim của hắn.

"Có chết thì ta cũng phải đem ngươi cùng chết."

Sở Trung Thiên chăm chú khóa lại cánh tay của Ma tộc lão đầu, toàn thân hắn lúc này như một mũi tên ánh sáng bộc phát ra màu đỏ sậm, đó chính là dấu hiệu tự bạo, cũng không ai biết hắn từ chỗ nào đã học được một môn tự bạo bí pháp này.

"Ngươi có thể chết, nhưng muốn kéo ta theo cùng thì cũng không thể nào."

Cánh tay phải của Ma tộc lão đầu đột nhiên chấn động, trên người Sở Trung Thiên phảng phất đã bị phá thủng ra vô số lỗ máu khiến máu tươi bắn tung tóe đi ra, mũi nhọn ánh sáng màu đỏ sậm lóe lên rồi vụt tắt, về phần thể nội của Sở Trung Thiên lúc này, huyết nhục đã bị phá hỏng hoàn toàn, đến mức muốn tự bạo cũng không thể tự bạo được, chân nguyên gần như hỗn loạn hoàn toàn.

XÍU... UƯ!! Đúng lúc này, một thanh kiếm sắc bén đột nhiên từ chỗ ngực Ma tộc lão đầu xuyên qua, một loáng sau đó, gã Ma tộc lão đầu bị bạo liệt thành từng mảnh huyết vụ, một nửa trong số đó đã bị trực tiếp xoắn thành hư vô, men theo phương hướng thanh kiếm được phóng đến đây nhìn lại, nguyên điểm rõ ràng là Diệp Trần.

Đối thủ chính diện của Diệp Trần nhìn như chỉ có Cự Ma Đế nhưng kỳ thật hắn một mực trong lòng đều phân tâm đa dụng, một bên cùng Cự Ma Đe chiến đấu, một bên thi triển Ngự Kiếm Thuật, công kích các Ma Vương phụ cận, một kiếm vừa rồi kia không phải là Địa Sát kiếm thuật, mà là Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật, so với Địa Sát kiếm thuật thì càng tinh diệu hơn. Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật cần Ngự Kiếm Thuật đạt tới 81 Kiếm Tề Phát cảnh giới mới có thể thi triển, mà uy lực của 81 kiếm này đều tập trung ở trên thân kiếm, mỗi một kiếm đều có lực bộc phá vạn phần bá đạo.

Tuy nói Địa Sát kiếm thuật khi hấp thu đầy đủ Địa Nguyên sát khí thì cũng có thể đạt tới loại trình độ này, nhưng lại buộc phải súc tích thời gian, còn Cửu Cửu Quy Nhất kiếm thuật lại khồng có nhược điểm này.

Đương nhiên, một kiếm có thể trọng thương Ma tộc lão đầu, chủ yếu vẫn là trước đó Sở Trung Thiên tại trong nháy mắt đã khóa trụ hắn lại, bằng không, đối phương hoàn toàn có thể ngăn cản thoáng một chút mà không đến mức thân thể đều bạo liệt như vậy.

"Lục Tinh Ma Vương giao cho ta, ngươi đừng muốn chết nhanh như vậy chứ."

Thanh âm Diệp Trần theo chuôi lợi kiếm này đang bay múa bên trên truyền tới...

"Đa tạ rồi."

Sở Trung Thiên vận dụng bất tử chi thân khiến thương thế trên người khép lại, sau khi uống một viên thuốc liền lập tức lách mình ly khai khỏi nơi đây.

"Đáng giận!"

Đám huyết vụ tụ tập trở lại, Ma tộc lão đầu há miệng gào thét, một kiếm này có ẩn chứa cường đại đến cực điểm Hủy Diệt Kiếm Ý, hắn có thể cảm giác được trong thể nội của mình, mỗi một tia huyết nhục đều đang bị một tia Hủy Diệt Kiếm Ý rất nhỏ tiến hành phá hoại, hiện tại thực lực của hắn đã bị giảm xuống không ngớt ba thành, hết một nửa tinh lực đã được dùng để khu trừ Hủy Diệt Kiếm Ý.

Thanh Lợi kiếm bất chợt thay đổi phương hướng, một lần nữa thẳng hướng Ma tộc lão đầu.

Bang bang, keng kengggg... Thực lực đại tổn khiến Ma tộc lão đầu bị lợi kiếm chém giết chật vật không chịu nổi, né tránh khắp nơi nhưng các vết kiếm trên người lại càng lúc càng nhiều thêm, trông hắn lúc này tựa như một huyết nhân vậy.

"Ở trước mặt ta, rõ ràng còn dám tâm phân nhị dụng."

Cự Ma Đố thế công càng ngày càng cuồng mãnh, bất luận một quyền gì tung ra đều có thể đánh chết một gã Lục Tinh Vương giả bình thường. Trong lúc nhất thời, quyền ảnh như một ngọn núi đang gào thét lao đến Diệp Trần.

"Siếp Na Huy Hoàng!"

Diệp Trần không dám chủ quan để bị quyền ảnh này đánh trúng, dùng vào thực lực của đối phương thì hoàn toàn có thể trong nháy mắt mà đánh trọng thương hắn. Đồ Ma kiếm nơi tay, Diệp Trần phi thân lên, hướng phía đối phương thẳng tiến, sau một khắc, trên mũi Đồ Ma kiếm khởi phát ra hào quang sáng chói hệt như một ngôi sao bị bạo tạc vậy, trong một khắc này, vạn vật xung quanh đều bị cưỡng ép cô đọng lại.

"Đây là thứ gì!" Cự Ma Đố chỉ kịp nói ra một câu, lập tức không thể nhúc nhích được nữa.

Hôm nay, Siếp Na Huy Hoàng đã không còn là Siếp Na Huy Hoàng của lúc trước nữa, tầm ảnh hưởng của nó đã đạt đến phạm vi trăm trượng, ở trong vòng trăm trượng này, bất luận cái vật thể gì cũng đều bị cố định lại, ngay cả cái bá liệt quyền ảnh kia cũng bị ngưng trệ tại trong hư không.

Xoẹt! Đồ Ma kiếm đụng phải mi tâm Cự Ma Đế, có chút trở ngại thoáng một chút liền đâm đi vào trong. Oanhhhhh, cường quang bộc phát, thủ cấp Cự Ma Đế bạo nổ nát bấy, chỉ là điều để cho tâm tình Diệp Trần cảm thấy trầm trọng chính là, một kiếm này gần kề chỉ có thể phá hủy thủ cấp của Cự Ma Đế mà không thể lan đến gần những vị trí khác. Điều này đại biểu cho cường độ ma lực cùng thân thể đối phưomg đã đạt tới một tình trạng không thể tưởng tượng.

"Chết đi!"

Trong một khắc, Cự Ma Đế đã tỉnh lại, mặc dù không có đầu nhưng thanh âm như trước vẫn tán phát ra. Đây là điều hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của Diệp Trần, một quyền bá liệt kia oanh kích vào trên ngực Diệp Trần.

Phốc! Thân thể nát bấy, cả người Diệp Trần bị đánh tan thành huyết vụ theo hình quạt khuếch tán khắp nơi.

"Diệp Trần!!!!"

Mộ Dung Khuynh Thành hét lên một tiếng, Diệp Trần vẫn chưa đạt tới Tích Huyết Trọng Sinh cảnh giới, bị một quyền đánh tan thành huyết vụ, đó hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ. Trong cơn điên tiết, Mộ Dung Khuynh Thành hướng phía gã Cự Ma Đế đánh tới, nhưng trong một sát na, nàng lại bị phân tâm khi ba gã Lục Tinh Ma Vương liên thủ đánh trúng một kích vào thân thể của nàng.

Từ phương xa, Huyền Hậu sắc mặt tái nhợt không còn một tia huyết sắc, Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành đồng thời lọt vào đại nạn, chẳng lẽ Chân Linh thế giới thật sự đã rơi vào tay giặc sao?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1799)