← Ch.1251 | Ch.1253 → |
"Cái gì, hắn muốn trùng kích Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên cảnh giới sao?"
Cự Ma Đe vô cùng ngạc nhiên.
Chân Linh thế giới cũng không phải là một thế giới hoàn thiện, trên thực tế, ngay cả chỗ thế giới Ma tộc bọn hắn cũng không phải một thế giới hoàn thiện, nhưng so với nơi này thì thế giới của bọn hắn không thể nghi ngờ là cao cấp hơn rất nhiều, gần đạt đến trạng thái hoàn thiện, cho nên, Ma tộc bọn hắn tại bên trong thế giới của mình có thể tu luyện tới Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên cảnh giới.
Đương nhiên, những gã Ma tộc tầm thường cũng chỉ có thể tu luyện tới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên mà thôi, nếu tiếp tục tăng lên cũng sẽ bị quy tắc cắn trả mà tan thành mây khói.
Theo hắn biết, Chân Linh thế giới có cực hạn tu luyện là Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên, chỉ cần không xông qua tử lộ thì không một kẻ nào có thể vượt qua được cảnh giới này, kinh diễm như Nguyên Hoàng cũng không vượt quá Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong, suốt đời không cách nào tiến thêm, mà có muốn cũng không dám thử, ngoại trừ một lần liều thử đã làm nguy hiểm tánh mạng của hắn.
"Thật sự là đáng tiếc, thiên tài như thế lại không được chết ở trên tay của ta."
Chợt, Cự Ma Đế lắc đầu, hẳn không cho rằng Diệp Trần có thể trùng kích đến Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên cảnh giới, quy tắc tựu vẫn là quy tắc, sẽ không vì bất cứ cái gì hay bất cứ chuyện gì mà thay đổi, Chân Linh thế giới tuy là sân nhà của bọn hắn nhưng bản thân bọn hắn cũng không cách nào cải biến được quy tắc, đương nhiên, điều kiện tiên quyết vẫn là do bọn hắn cũng ý thức được rằng, một khi quy tắc bị cải biến thì kết quả chính là sự hủy diệt.
Ba ba!
Trên người Diệp Trần truyền đến từng đợt tiếng bạo liệt nhàn nhạt, đó là do hỏa diễm đang thiêu đốt thân thể hắn, loại này hỏa diễm theo trong hư vô mà đến, thiếu đốt từ trong nội thể ra ngoài, bạo phá ra từ ở chỗ sâu bên trong từng tế bào, ở nhũng chỗ sinh ra lực phá hoại thì so với thịt nát xương tan đều muốn đáng sợ hơn bội phần, bởi vì đây chính là sự phai mờ ý chí trên từng tế bào, một khi ý chí sụp đổ thì bản thân Diệp Trần chắc chắn sẽ bị tan thành tro bụi, đến hài cốt cũng không còn.
Hai tay nắm quyền thật chặt, ánh mắt Diệp Trần kiên định đến mức từ trước tới nay chưa từng có, tựa hồ bất luận thứ gì xảy ra cũng đều không thể làm dao động lòng tin của hắn, hắn tin tưởng vững chắc rằng mình có thể trùng kích đến Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên. Vào lúc này đây, hắn đã không còn để ý đến toàn bộ những mặt trái của cảm xúc nữa, dù cho trời cao có nói cho hắn biết rằng hắn không cách nào thành công thì hắn cũng sẽ ngoảnh mặt làm ngơ.
Không điên dại thì không thể sống sót, nếu không "được ăn cả ngã về không" thì sẽ không có hi vọng thắng lợi.
vết rách trên người ngày càng nhiều hơn, giờ phút này thân thể Diệp Trần phảng phất như một cái bình gốm sứ tùy thời đều có thể bị nghiền nát, tại bên trong các vết rách, từng sợi hỏa diễm phun sắc đi ra, nếu cẩn thận quan sát liền có thể phát hiện những hỏa diễm này là do từng cái phù văn rất nhỏ tạo thành, những phù văn này còn muốn nhỏ hơn một hạt bụi, bọn chúng như được xếp đặt thập phần chặt chẽ, cơ hồ như được khảm cùng một chỗ, mỗi một đám hỏa diễm đều là do hàng tỉ phù văn hợp lại mà thành.
Phanh!
Chợt, một cái cánh tay của Diệp Trần bị bạo tạc hóa thành tro bụi nhạt nhòa.
"Không thể không nói, ngươi là kẻ kinh diễm nhất mà ta từng gặp, cũng là thiên tài điên cuồng nhất, còn chưa tới tuyệt cảnh mà tựu dám đem tánh mạng của mình ra để đánh cược, nhưng trong mắt của ta, điên cuồng cũng chính là ngu xuẩn, loại người này bình thường sẽ không sống lâu đâu." Cự Ma Đế dù bận bịu vẫn ung dung đứng ở đàng xa trông xem thế nào, cũng không có ý tứ công kích.
Diệp Trần trên mặt không có bất kỳ thần sắc thống khổ nào, hắn đạm mạc nói: "Đây không phải đánh cược mà bởi vì ta sẽ thành công, quy tắc dùng để trói buộc tiến nhập, nhưng ta cảm giác nó không phải là thứ có thể phá hỏng sự tiến nhập, huống chi đây không phải là một quy tắc trọn vẹn."
"Ta không muốn cùng ngươi tranh luận, tựu cứ để cho sự thật nói cho chúng ta biết ai đúng ai sai a!"
Cự Ma Đế cười cười mỉa mai.
Ba!
Cánh tay còn lại của Diệp Trần cũng bị bạo tạc, đây là sự bạo tạc thập phần triệt để từ trong ra ngoài.
Bành bành bành bành bành bành!
Như là một phản ứng dây chuyền, hai chân cùng thân thể Diệp Trần ngay sau đó bị hủy hoại, cuối cùng chỉ còn thủ cấp của Diệp Trần vẫn tồn tại, mà trên thủ cấp của hắn cũng đầy rẫy những vết rách, mỗi một tấc da thịt trên đó đều có ngàn vạn đạo vết rách, cho dù là trên một sợi tóc cũng đều không ngoại lệ.
"Haha, Sự thật đã chứng minh kẻ đúng chính là ta."
Cự Ma Đe cười ha ha.
"Ngươi sai rôi!"
Vừa nói ra những lời này, đồng thời thủ cấp của Diệp Trần cũng bị hủy hoại, nhưng một kỳ tích đã xảy ra, sau khi thủ cấp bị bạo liệt thì lộ ra bên trong một hạt ngân sắc quang cầu tròn trĩnh, sáng bóng như không dính phải bất kỳ một hạt bụi trần thế gian nào, không ngừng phản chiếu ra hào quang chói lọi, rồi sau đó, bên trong bắt đầu xuất hiện một mầm sống của Diệp Trần, phảng phất như được tái sinh một lần nữa.
Ầm ầm ầm!
Giữa thiên địa đột nhiên như bị cộng hưởng mà bừng sáng lên, sau một khắc, từ trên không trung rơi xuống những đóa hoa có chín cánh, đây chính là Cửu Thải Thiên Hoa, một cấp bậc rất cao so với Thất Thải Thiên Hoa.
"Cái gì, là ai đã tiến vào Sinh Tử Cảnh rồi, không đúng, đây là Cửu Thải Thiên Hoa, tại Chân Linh thế giới chưa bao giờ xuất hiện qua loại sự tình này!"
Sau khi tiến vào Sinh Tử Cảnh, sẽ có hiện tượng Thiên Hoa bay loạn khắp thế gian, thấp nhất chính là bạch sắc Nhất Thải Thiên Hoa, rồi sau đó là Tam Thải Thiên Hoa, Ngũ Thải Thiên Hoa, Thất Thải Thiên Hoa, còn các cấp bậc khác thì từ xưa đến nay cũng chưa từng có, nói cách khác, Thất Thải Thiên Hoa là đã đến cực hạn rồi, không có khả năng có Cửu Thải Thiên Hoa, vậy mà vào giờ phút này, dù là đang trong lúc tử chiến nhưng tất cả mọi người của Chân Linh thế giới đều bị cái Cửu Thải Thiên Hoa này hấp dẫn chú ý.
"Cửu Thải Thiên Hoa? Đây là quy tắc đã bị sụp đổ toàn bộ sao?."
Huyền Hậu kinh ngạc lên tiếng.
Theo chỗ Điện Linh, Huyền Hậu đã biết rõ Chân Linh thế giới quy tắc không hoàn thiện, cho nên, tại Chân Linh trong thế giới này, chỉ có những thiên tài kinh thái tuyệt diễm nhất mới có thể tu luyện tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên, nhưng cao nhất cũng không hơn được nhị trọng thiên, mặt khác dù cho biết rõ phương pháp tu luyện Sinh Tử Cảnh chính thức thì cũng không cách nào cô đọng Đạo Môn cao hơn, nếu cưỡng ép cô đọng thì chỉ có con đường diệt vong, tan thành tro bụi mà thôi. Với tư cách là người có tu vi cảnh giới đạt tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong, Huyền Hậu tự nhiên cảm giác được, thiên địa quy tắc áp chế đối với Đạo Môn của nàng chợt nhỏ đi rất nhiều, phải biết rằng lúc trước khi cô đọng Đạo Môn, Đạo Môn của nàng thiếu chút nữa đã bị sụp đổ, đây chính là do quy tắc cắn trả.
"Quy tắc rõ ràng đã được hoàn thiện hơn một tí?"
Trong Phong Vương điện, Điện Linh ngẩn đầu lên, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc cùng kinh hỉ.
Bởi vì Phong Vương điện có tính đặc thù nên Điện Linh cũng không thể nào ly khai khỏi Phong Vương điện, tất nhiên cũng không cách nào tham chiến, chỉ có thể trơ mắt nhìn Chân Linh thế giới từng bước rơi vào tay giặc, bất quá hiện tại, hắn tựa hồ đã cảm thấy được một điểm chuyển cơ.
"Mau nhìn xem, Cửu Thải Thiên Hoa là ở chỗ Diệp Trần rơi xuống nhiều nhất."
Rất nhanh, mọi người đều chú ý tới chỗ vị trí của Diệp Trần, nơi đó Cửu Thải Thiên Hoa rơi xuống dầy đặc nhất, cơ hồ như đã hình thành một hồi bão tuyết Cửu Thải Thiên Hoa vậy.
Đắm chìm ở bên trong Cửu Thải Thiên Hoa, mặt ngoài ngân sắc quang cầu kia vẫn tĩnh lặng nhưng bên trong lại có tiết tấu hô hấp, tuy tiếng hô hấp này chỉ phát ra nhàn nhạt nhưng lại cùng khắp thiên địa sinh ra cộng hưởng.
"Không có khả năng như vậy, hắn tuyệt đối không có khả năng đột phá đến Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên?"
Cự Ma Đế nảy ra nét kinh sợ, một quyền oanh hướng ngân sắc quang cầu đang đắm chìm trong Cửu Thải Thiên Hoa.
"Ngươi cần gì phải vội vả như vậy chứ."
Một đám vô hình kiếm quang chợt xuất hiện ngăn trở công kích của Cự Ma Đế.
Cự Ma Đe liên tiếp bị đẩy lui về phía sau mấy chục bước, trên tay hắn đã xuất hiện một vết rách khiến máu tươi văng tung tóe, đồng tử nơi mắt hắn phóng đại, không biết Diệp Trần đã làm như thế nào mà có thể công kích được hắn?
\
Ao ào ào ào!
Thanh âm máu tươi chảy ra tựa như thác nước, cùng lúc đó, bao bọc bên ngoài ngân sắc quang cầu bắt đầu xuất hiện một cái nhân hình hư ảnh, rồi sau đó như dùng nhân hình hư ảnh này làm khuông đúc, bên trong bắt đầu xuất hiện ra cốt cách, huyết nhục, lục phủ ngũ tạng, cùng với da thịt, chỉ trong nháy mắt, thân thể Diệp Trần đã được ngưng tụ hoàn chỉnh.
Sau một khắc, Kinh Diễm Thiên tự động vỡ ra, vô tận Thiên Địa Nguyên khí ngưng tụ thành một dòng sông nguyên khí cuồn cuộn tuôn trào vào linh thể Diệp Trần. Dòng sông nguyên khí vô cùng vô tận kia, trong nháy mắt, cũng không biết đã tràn vào đó bao nhiêu, thân thể Diệp Trần nhìn như rất nhỏ bé nhưng lại giống như một thứ lỗ đen vũ trụ, tựa hồ không có thời điểm nào có thể bị lấp đầy.
Cùng lúc đó, khí tức Diệp Trần không ngừng tăng vọt.
Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên!
Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên đỉnh phong!
Một hơi, Diệp Trần đã vọt tới Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, chân nguyên chẳng những hùng hậu hơn gấp mấy lần, mà tinh độ tinh khiết cũng dâng lên một đại cấp bậc, Diệp Trần thậm chí có cảm giác độ tinh khiết chân nguyên của mình giờ đây chỉ sợ là ngay cả kim cương cũng không thể sánh bằng, nhưng huyền diệu hơn cả chính là hình thái chân nguyên đã chuyển thành trạng thái động chứ không còn ở trạng thái tĩnh nữa.
"Quả nhiên, thiên địa quy tắc không trọn vẹn đã làm cho quy tắc cắn trả cũng không phải hoàn toàn triệt để, tuy tuyệt đại bộ phận huyết nhục của ta đều bị hủy diệt, mọi sinh cơ gần như mất đi nhưng chỉ một tia sức sống còn sót lại cũng đủ cho ta phục sinh, bất quá lần này cũng thật quá nguy hiểm, một tia huyết nhục này mà tan rã ở giữa thiên địa thì sẽ bị thiên địa Nguyên khí đồng hóa ngay lập tức, như vậy ta không cách nào có thể tái sinh lại được, thêm nữa, nếu ý thức của ta không còn tồn tại thì ý chí cũng sẽ bị tan rã, khi đó thật sự không cách nào có thể phục hồi như cũ được nữa rồi."
Tích Huyết Trọng Sinh huyền bí ở chỗ trong mỗi một hạt tế bào đều có ý chí ký thác vào, nếu ý chí không bị hủy diệt thì các hạt tế bào này cũng sẽ không bị hủy diệt, thế nhưng nếu ở hoàn cảnh này mà các ý chí vụn vặt không có hạch tâm ý chí quản lý thì chúng vẫn bị tiêu tán, đây cũng chính là thời điểm có thể đánh giá hạch tâm ý chí có đủ cường đại hay không, nếu hạch tâm ý chí cường đại thì chính là đại biểu cho chấp niệm quá sâu dầy, dù là quy tắc tạo hóa đi nữa cũng đều không thể hoàn toàn xóa đi được, tức là khi đó ý chí đã có thể lưu lại dấu vết của mình vào giữa thiên địa.
Ý chí của Diệp Trần không hề nghi ngờ là thập phần cường đại, đạt tới Thất giai Bất Hủ Kiếm Ý thì bản thân tựu đã có Bất Hủ lực lượng, cho nên dù thân thể có bị hủy hoại thì Hồn Hải vẫn còn nguyên vẹn. Vào thời điểm trước đây, khi bị Cự Ma Đế đánh bạo tạc thân thể thì trình độ uy hiếp thậm chí không bì kịp đối phương, bởi vì lchi đó, Hồn Hải của hắn cũng đã bị rách nát rồi, mà khi đó, hắn còn chưa đạt tới Tích Huyết Trọng Sinh cảnh giới.
"Hiện tại tu vi của ta đã tiếp cận cấp bậc hai vạn năm, mà mỗi một hạt tế bào ở bên trong đều có ẩn chứa Ngũ giai Bất Hủ Kiếm Ý, tương đương với Lục giai Kiếm Ý bình thường, cường độ thân thể của ta hiện giờ, cho dù là Lục giai Linh khu cũng đều không đạt được loại trình độ này."
Lục giai Linh khu đại biểu tế bào bản thân vô cùng cường đại, mà ở vào tình huống của Diệp Trần lúc này, các tế bào chỉ ở mức Ngũ giai Linh khu cấp bậc, thế nhưng trên mỗi tế bào lại được bổ sung thêm một tầng Ngũ giai Bất Hủ Kiếm Ý, điều này cũng giống như mỗi tế bào đều được mặc vào một tầng áo giáp vậy, phòng ngự trình độ đã vượt qua Lục giai Linh khu tế bào. về sau, nếu Diệp Trần gặp phải những nhân vật cường đại hơn rất nhiều thì đối phương nói không chừng cũng chỉ có thể đem hắn đánh đến chia năm xẻ bảy mà không cách nào đem hắn đánh đến bạo tạc thành huyết vụ, còn nếu gặp phải đối thủ cùng cấp độ, dù cho Diệp Trần không hoàn thủ thì đối phương đoán chừng cũng chỉ có thể để lại trên người hắn đôi chút dấu vết mà thôi.
Điều này đã có chút đồng dạng với kiếm thể rồi, tuy nhiên cả hai lại có một ít khác biệt là, kiếm thể không chỉ có cường đại ở thân thể phòng ngự, mà còn có thể biến chuyển chân nguyên trong cơ thể thành Kiếm Nguyên.
"Cho dù ngươi có đột phá đến Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên thì như thế nào, ma lực của ta đối với ngươi mà nói chẳng khác gì là vô cùng vô tận, ngươi như thế nào giết ta chứ?"
Cự Ma Đế tỉnh táo lại.
"Vậy sao?"
XÍU... UU!!
Tay khẽ vẫy, Đồ Ma kiếm quay trở về trên tay, Diệp Trần một kiếm hướng phía Cự Ma Đẻ vung chém qua đi.
← Ch. 1251 | Ch. 1253 → |