← Ch.1265 | Ch.1267 → |
Tinh quang óng ánh nhưng cũng đầy thâm thúy mộng ảo.
Tại trong không gian tinh không này, những vì sao tinh tú cũng giống như những bá tánh của toàn bộ thế giới này vậy, chính vì có sự tồn tại của chúng mà tinh không mới không có vẻ tịch liêu hay âm u đầy tử khí, làm cho thế giới này như có thêm một loại sinh cơ cùng mỹ lệ mà khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.
Phương xa, một chiếc khôi lỗi chiến hạm màu xanh lam bay nhanh đến, đây là một chiếc khôi lỗi chiến hạm dài hơn ba trăm mét, đường nét chiến hạm vô cùng bóng loáng từ đầu tới đuôi mà không có một tia trở ngại nào, thoáng nhìn qua sẽ phát hiện có lưu quang màu xanh lam theo thân chiến hạm chợt lóe lên, lộ ra phong mang cao quý bên trong.
Mà ở hai bên thân chiến hạm, phân biệt có hai mảnh Diệp tử đồ án màu xanh lam.
Nếu là có người hiểu việc ở chỗ này thì nhất định sẽ nhận ra, đây là một chiếc Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ trung có giá trị cao gấp năm mươi lần so với Vương Cấp chiến hạm cỡ trung bình thường, và gấp mười lần so với Vương cấp chiến hạm loại cỡ lớn bình thường. Lồng phòng hộ của nó có thể chống lại Vương giả Sinh Tử Cảnh Tứ Trọng Thiên cảnh Giới liên tục oanh kích, còn đối với công kích của Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên thì cũng có thể sống sót qua một quãng thời gian.
Bên trong phòng điều khiển phía trước chiến hạm, một nam một nữ đang đứng ở nơi đó nhìn xuyên thấu qua thủy tinh ngắm tinh không.
Người nữ nhân có niên kỷ chừng hơn ba mươi tuổi, nàng có một mái tóc dài xanh biếc, khuôn mặt xinh đẹp, mũi thẳng tắp, vóc người của nàng nhìn qua có điểm gầy yếu, còn sắc mặt mang theo một tia trắng xám không bình thường, dáng vẻ tựa hồ như vừa mới qua khỏi một cơn bệnh nặng. Còn nam nhân là một lão giả tóc đen, hắn không cùng đứng sóng vai với nữ tử mà là đứng sau nàng một bước.
"Lâm bá, lần này chúng ta đi ra ngoài thời gian dài chừng bao lâu?."
Nữ tử hỏi.
"Nhị tiểu thư, đại khái chừng năm năm đi!" Lão giả tóc đen mở miệng nói.
"Như thế cũng bằng với chuyến đi trước là năm năm, cũng còn tốt, thời gian năm năm cũng không uổng phí, bên trong Hắc Tử Bí Cảnh quả nhiên có Hoàn Hồn quả, có cái hoàn hồn quả này thì tỷ tỷ liền có thể phục hồi như cũ rồi."
Nữ tử lộ ra vẻ tươi cười.
"Đúng vậy, bằng vào thiên phú của Đại tiểu thư thì nàng hoàn toàn có thể sớm trùng kích từ Ngũ Trọng lên Lục Trọng Sinh Tử Cảnh, thậm chí là Thất Trọng Thiên cảnh giới, trở thành nhân vật Đế hoàng đầu tiên trong Lam Diệp gia tộc ta suốt mấy ngàn năm qua có Thất Trọng Thiên Cảnh giới, khi đó tại trên Hỏa Điểu Tinh, Lam Diệp gia tộc ta sẽ trở thành là đệ nhất gia tộc."
Nói tới nữ tử tỷ tỷ, lão giả tóc đen cũng không khỏi thật tình than thở.
"Tỷ tỷ kỳ tài ngút trời, đứng thứ 2 trong thập đại nhân tài của Hỏa Điểu Tinh, năm nay bất quá chỉ bốn mươi hai tuổi mà đã đạt đến Sinh Tử Cảnh Tứ Trọng thiên cảnh giới, ta và tỷ so ra kém xa, tỷ cũng vì gia tộc mình mà bỏ ra quá nhiều thứ rồi, lần này càng là suýt bỏ mình nữa, ta hy vọng cỡ nào cũng phải giúp tỷ một tay."
"Nhị tiểu thư, cô cũng không nên tự phụ mà bỏ phí thời gian, tại năm ba mươi tám tuổi mà cô đã tu luyện tới Sinh Tử Cảnh Nhị Trọng thiên cảnh giới cũng đã là cực kỳ khó có được, khiếm khuyết bất quá chỉ là kinh nghiệm sinh tử trận mạc thôi."
Trong nội tâm, lão giả tóc đen cũng không cho là Nhị tiểu thư so với Đại tiểu thư kém hơn bao nhiêu, bất đồng duy nhất chính là Đại tiểu thư thật mạnh mẽ, còn Nhị tiểu thư lại quá mức thiện lương, không thích tranh đấu.
Kétttt.
Cửa phòng điều khiển mở ra, một người trẻ tuổi trên người mặc y phục hoả hồng sắc đi đến "Hân nhi, lại cùng Lâm bá tán gẫu cái gì đây? Đến đại sảnh uống một chén đi!"
Nữ tử tên Hân nhi nhíu nhíu mày, cái người trẻ tuổi có y phục hoả hồng này chính là người kế thừa Hỏa Điểu gia tộc của Hỏa Điểu Tinh, được gọi là Hỏa Điểu Công Tử, thực lực rất đáng sợ, là người đứng thứ 5 trong thập đại thiên tài của Hỏa Điểu Tinh, năm nay mới bốn mươi tuổi, cũng đã tu luyện tới Sinh Tử Cảnh Tam trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, nếu có thể tiến vào Tứ Trọng thiên thì xếp hạng nhất định là vị trí thứ ba, chỉ có cao chớ không thấp hơn.
Năm năm trước, bởi vì số lượng vương giả Lam Diệp gia tộc không đủ nên khi đi tới địa phương Hắc Tử Bí Cảnh đầy nguy hiểm, đã phải thuê một nhóm vương giả, mà Hỏa Điểu Công Tử khi đó cũng gia nhập vào nhóm người này. Những người sáng suốt đều nhìn ra được, Hỏa Điểu Công Tử này đối với Nhị tiểu thư lam Hân nhi của Lam Diệp gia tộc rất có hứng thú, cơ hội khó có được như vậy sao lại buông tha chứ.
Lão giả tóc đen trên mặt có chút không vui, nói: "Hỏa Điểu Công Tử, Nhị tiểu thư nhà ta đã quá mức mệt mỏi rồi, sẽ không cùng ngươi uống rượu đâu, lần sau có tiến vào phòng điều khiển, mong rằng nên gõ cửa một thoáng một cái."
"Ha ha, dưới tình thế cấp bách, ta ngược lại thật ra đã quên."
Hỏa Điểu Công Tử tròng mắt hơi híp lại kèm theo một tia sắc lạnh, Lâm bá này năm lần bảy lượt nói năng lỗ mãng đối với hắn, thực sự có thể nghĩ, nếu không phải vì tu vi đối phương cao tới Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng thiên, là đệ nhất cao thủ trên chiếc chiến hạm này thì hắn đã cho đối phương một bài học rồi, bỏ qua là chuyện rất không bình thường, dù có lợi hại hơn nữa thì đối phương bất quá chỉ là một hạ nhân mà thôi.
"Hỏa Điểu Công Tử, thật xin lỗi, ngày hôm nay Hân nhi thực sự không có tâm tình nào để uống rượu, ngày khác vậy!"
Lam Hân nhi từ chối khéo lời mời.
"Tốt lắm, vậy hi vọng lần sau Hân nhi không từ chối ta, dù sao ta và nàng cũng đã đồng sinh cộng tử suốt năm năm qua, nhân sinh lại có được bao nhiêu cái năm năm như vậy chứ."
Rời khỏi phòng điều khiển, Hỏa Điểu Công Tử thuận lợi bước qua khỏi cửa máy.
"Hừ!"
Thấy Hỏa Điểu Công Tử đã rời khỏi, Lâm bá hừ lạnh một tiếng, đối với lam Hân nhi nói: "Nhị tiểu thư, có đôi khi, cô nên cường ngạnh hơn một chút, không nên để bị người khác nắm mũi dẫn đi như vậy, về điểm này, Đại tiểu thư làm tốt hơn so với cô nhiều đấy."
"Tỷ tỷ dù sao cũng là tỷ tỷ, ta là ta, huống hồ ở giữa năm năm này, hắn xác thực đã giúp chúng ta không ít việc." Lam Hân nhi nói, ánh mắt lần thứ hai nhìn ra phía tinh không, vũ trụ tinh không là cảnh sắc mà nàng thích nhất, cũng chỉ có thời điểm mà khôi lỗi chiến hạm không cách nào xuyên không gian thì mới có thể nhìn thấy lâu dài được.
Ừm?
Tựa hồ đã nhận ra cái gì đó, đôi mắt màu xanh lam của Lam Hân nhi càng thêm thâm thúy hơn, nhìn xuyên thấu qua thủy tinh, nàng đã thấy một tia lưu quang đang chạy như bay về hướng bên này.
"Có người đến kìa."
Lam Hân nhi mở miệng nói.
"Thế nào?"
Thực lực Lâm bá tuy rằng so với lam Hân nhi cường đại hơn rất nhiều lần, nhưng nếu không có thị lực của nàng thì linh hồn lực của lão cũng không cách nào phóng xạ đi ra ngoài với khoảng cách quá mức xa như vậy.
"Một người đang hướng về bên này bay đến."
"Cẩn trọng có người đang tiến đến gần thuyền, người của Lam Diệp gia tộc nghe lệnh, khôi lỗi pháo chuẩn bị tích trữ năng lượng." âm thanh Lâm bá thông qua thủy tinh cầu tại trung ương phòng điều khiển truyền đi ra ngoài.
"Vâng!"
Bên hông chiến hạm Màu xanh lam, hơn mười cái môn khôi lỗi pháo được kéo đưa ra ngoài, với tư cách là Thiên vương cấp chiến hạm, những khôi lỗi pháo này tất nhiên có thể đánh giết cả vương giả Sinh Tử Cảnh Tam trọng thiên cảnh giới, thời gian súc tích đầy đủ, thậm chí có thể bắn trọng thương Sinh Tử Cảnh Tứ trọng thiên vương giả. Đương nhiên, đây là dưới tình huống đối phương đứng bất động, cho nên cần sớm dự trữ năng lượng để bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra công kích.
Sau khi bỏ rơi chiến hạm ma tộc, Diệp Trần tiếp tục phi hành suốt một ngày một đêm, tận lực lệch khỏi quỹ đạo trước kia, ngày hôm đó, hắn thi triển ra linh hồn chi nhãn hướng bốn phương tám hướng dò xét, sau khi tu luyện được nguyên thần bí pháp, linh hồn chi nhãn của Diệp Trần đã có thể nhìn thấy mọi sự vật trong khoảng cách hai tỉ dặm, rất nhanh, một chiếc khôi lỗi chiến hạm màu xanh lam rơi vào trong tầm mắt hắn.
Chiếc khôi lỗi chiến hạm này có đẳng cấp tựa hồ không hề thua kém chiếc Ma tộc chiến hạm loại nhỏ kia, so về hình thể thì lại càng lớn hơn mấy lần, hai bên thân chiến hạm có Lam Diệp đồ án, đoán chừng chính là một cái huy hiệu gia tộc bởi bản thân chiến hạm Ma tộc không hề lộ ra ngoài ánh sáng, Diệp Trần liền dự định bước lên chiếc thuyền đang đi cùng hướng này, cùng lắm thì nộp một ít lộ phí.
Quyết định như vậy, Diệp Trần hướng về phía chiến hạm màu xanh lam bay đi với tốc độ phát huy chừng sáu, bảy thành, hắn cũg không muốn làm quá mức kinh thế hãi tục mà bị người khác kiêng kỵ.
Bên ngoài vạn dặm, Diệp Trần ngừng lại, đầu tiên, ánh mắt của hắn nhìn lướt qua một đám hơn mười cái khôi lỗi pháo trên mặt ngoài của chiến hạm, chợt rơi vào khối thủy tinh màu xanh lam trên chiến hạm.
"Các hạ là người phương nào, có chuyện gì mà đến gần chúng ta như vậy?"
Một thanh âm già nua truyền tới.
"Tại hạ tên Diệp Trần, dự định đi đến Hỏa Điểu Tinh, không biết các hạ có thể đưa ta đi một đoạn đường được không, đương nhiên, lộ phí Diệp mỗ sẽ chi trả đầy đủ cho các hạ." Diệp Trần không nói quá nhiều, cuộc đối thoại càng ít càng tốt, nói càng nhiều sẽ bị người ta vạch trần ý định, tuy rằng hắn cũng chẳng có cái bí mật gì mà dấu không để cho ai biết.
"Không được, chúng ta không đi Hỏa Điểu Tinh!"
Đối phương từ chối.
Có hơi thất vọng, bất quá Diệp Trần không từ bỏ ý định, "Nơi này còn cách Hỏa Điểu Tinh đến mấy trăm ngàn năm ánh sáng, nếu chính ta bay qua chỉ sợ phải mất vô số năm, các hạ yên tâm, tu vi của ta chỉ là Sinh Tử Cảnh Tam Trọng cảnh giới, đối với các hạ là không có uy hiếp gì, lộ phí chỉ cần không phải quá bất hợp lí thì ta đều có thể tiếp thu."
Chiếc chiến hạm màu xanh lam cao quý mạnh mẽ này, hiển nhiên đến từ một đại gia tộc nào đó, Diệp Trần không tin, bên trong có không ít cao thủ Sinh Tử Cảnh Tam trọng thiên.
"Lâm bá, để hắn lên đây đi! Ta thấy hắn cũng không giống loại người xấu, hơn nữa nơi này cách Hỏa Điểu Tinh xác thực quá xa, bỏ một mình hắn ở nơi này, chung quy có điểm không thích hợp."
Đôi mắt đẹp của Lam Hân nhi nhìn về phía Lâm bá.
Lâm bá cười khổ một tiếng, Nhị tiểu thư này quá thiện lương, người xấu người tốt, chỉ có thể sử dụng con mắt mà có thể nhìn ra được sao? Nếu là có thể nhìn ra thì thế giới này cũng sẽ không có nhiều người hay ra vẻ đạo mạo như vậy.
"Được rồi, bất quá lộ phí nhất định phải thu, chúng ta không phải làm từ thiện ah."
Lâm bá đáp ứng, Diệp Trần có tu vi Sinh Tử Cảnh Tam Trọng thiên cảnh giới, xác thực là không có uy hiếp quá to lớn, Tam Trọng Thiên sđối với một người trẻ tuổi mà nói cũng là rất thần kỳ, bất quá ngay cả Hỏa Điểu Công Tử cũng không dám ở trước mặt hắn làm càn, dù cho người trẻ tuổi này có thể lợi hại hơn đi nữa thì đối với hắn cũng không có ảnh hưởng gì, nếu đối phương dám có điều gì manh động, hắn sẽ lập tức hạ sát ngay, sẽ không có chuyện lòng dạ mềm yếu đâu.
" Nhị tiểu thư nhà ta hảo tâm đáp ứng đưa ngươi đến Hỏa Điểu Tinh, lên đây đi!"
Lâm bá lên tiếng nói.
"Đa tạ!" Ôm quyền, Diệp Trần hướng về phía chiến hạm màu xanh lam bay đi.
Cửa máy từ từ mở ra, một nam một nữ đang đứng ở đó, nam nhân chính là lão giả tóc đen, hẳn là người vừa nãy nói chuyện, còn nữ tử có mái tóc màu xanh, khuôn mặt xinh đẹp chính là Nhị tiểu thư nhà hắn.
"Đa tạ vị Nhị tiểu thư này." Diệp Trần lần thứ hai ôm quyền cảm tạ rồi chợt tiến vào trong chiến hạm.
Cửa khoang đóng lại.
Lâm bá nói: "Nơi này cách Hỏa Điểu Tinh có 600 ngàn năm ánh sáng, cứ 10 ngàn năm ánh sáng ta thu ngươi 10 khối nguyên thạch được rồi, tổng cộng 600 nguyên thạch."
"Lâm bá!"
Lam Hân nhi sợ hết hồn, 600 nguyên thạch, đây cũng không phải là một con số nhỏ, ở tình huống bình thường, 600 ngàn năm ánh sáng, chỉ cần thu 120 khối nguyên thạch là tốt rồi.
"Được."
Diệp Trần một lời đáp ứng luôn, từ linh giới trữ vậy lấy ra 600 khối tinh thể có màu sắc hỗn độn đưa cho đối phương.
Nguyên thạch chính là tiền tệ của ngoại giới, ẩn chứa năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, bất luận là chủng tộc nào cũng có thể hấp thu luyện hóa, nếu đơn thuần lấy năng lượng để tính toán thì một khối nguyên thạch sẽ tương đương với 10 ngàn khối cực phẩm linh thạch, nhưng giá trị ít nhất cũng cao hơn cực phẩm linh thạch gấp mấy vạn lần, sở dĩ Diệp Trần có được nguyên thạch là vì chúng chính là năng lượng hoạt động của khôi lỗi chiến hạm, mỗi một chiếc khôi lỗi chiến hạm đều có dự trữ đến trên mấy trăm khối nguyên thạch, trên người hắn tổng cộng có đến mấy vạn khối nguyên thạch như vậy.
← Ch. 1265 | Ch. 1267 → |