← Ch.1313 | Ch.1315 → |
Dứt
"Không nghĩ tới, ngay cả Vô Song Vương A Cửu mà cũng đều không thể ngăn cản được hắn, theo ta thấy, đợt thần chi thí luyện này đã không còn ai có thể ngăn cản được hắn rồi." Yên Phi Hoa liếc nhìn A Cửu đang thất hồn lạc phách, mà có chút đánh giá, chậm rãi nói.
Đứng bên cạnh, Quái Tốc Lang Vương nói: "Không phải còn có Lãnh Phi Phàm sao? Chân Tu La trảm của Lãnh Phi Phàm có thể một đao đánh bại Dương Đình đấy."
Yên Phi Hoa lắc đầu, "Rất khó, Lãnh Phi Phàm tuy được xưng tụng là Vô Sinh đao khách, đao pháp của hắn là thiên chuy bách luyện, thế nhưng chưa hẳn hắn có thể chiến thắng được A Cửu chứ đừng nói chi là Diệp Trần, huống hồ Diệp Trần lại có phòng ngự cao hơn hẳn tất cả mọi người tại đây, chỉ riêng điểm này thôi đã để cho người khác phải tuyệt vọng rồi, Lãnh Phi Phàm muốn chiến thắng hắn là hi vọng quá xa vời."
Diệp Trần là một kiếm khách chẳng những có được lực công kích siêu cường, phòng ngự lại mạnh hơn tất cả mọi người tại nơi này, có thể nói đây là một kỳ tích, không chỉ riêng Yên Phi Hoa mà tuyệt đại bộ phận người ở đây đều cho rằng hiện tại không một ai có thể thắng được Diệp Trần nữa.
Vòng đấu thứ 17 chấm dứt, vòng đấu thứ 18 bắt đầu.
Tại vòng đấu này, đối thủ của Diệp Trần là Đoạn Hồn Thương Tưởng Hạo, Tưởng Hạo trực tiếp nhận thua.
Rất nhanh đã đến trận đấu giữa Lãnh Phi Phàm và A Cửu.
A Cửu đã từ trong ám cảnh thất bại mà khôi phục lại thần khí, trước đó hắn thất thần như vậy chỉ là có chút không tin vào sự thật mình đã thua ở trên tay Diệp Trần, sau khi thượng đài, hắn lại trở thành thiên hạ Vô Song A Cửu.
"Hàng Long thần cước!"
"Chân Tu La trảm!"
Rất nhanh, cuộc chiến giữa hai người đã tiến vào giai đoạn gay cấn, Hàng Long thần cước của A Cửu vô kiên bất tồi và hùng hồn vô cùng, uy lực có thể hàng phục cả Cự Long, còn Chân Tu La trảm của Lãnh Phi Phàm tắc thì chạm đến Vô Ngã cảnh giới tầng thứ ba, có sức bật khó có thể tưởng tượng nổi, hai đại sát chiêu oanh kích vào nhau khiến cho luận võ đài lắc lư không ngớt.
Cuối cùng, A Cửu đã thi triển ra võ đạo ảo ảnh hình thành nên bốn phân thân liên thủ công hướng Lãnh Phi Phàm.
"Chân Vô Sinh Tu La Trảm!"
Ngoại trừ Chân Tu La trảm, Lãnh Phi Phàm còn ẩn giấu một sát chiêu khủng bố đến cực điểm, ánh đao vừa lóe lên thì Tứ đại sát chiêu của A Cửu đã bị oanh kích tan nát.
"Tốt!"
A Cửu lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, sau đó chiến lực của hắn tăng vọt đến cực hạn, lập tức tiến vào đến Vô ngã Chi bạo cảnh giới.
Nửa chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Lãnh Phi Phàm cuối cùng đã không địch lại A Cửu và thất bại.
"Đối với Diệp Trần mà nói, vòng đấu thứ 19 đã không có ý nghĩa gì nữa rồi."
Mọi người lên tiếng cảm khái, Lãnh Phi Phàm bị đánh bại bởi A Cửu thì hơn phân nửa cũng sẽ không phải là đối thủ của Diệp Trần, Võ Giả tương sinh tương khắc, bất quá đó là đối với một số ít người mà thôi, phần lớn còn lại vẫn là dùng chiến lực mà nói chuyện đấy.
Quả nhiên, ở vòng đấu thứ 19, Lãnh Phi Phàm đã lần nữa thua ở trên tay Diệp Trần.
Kết thúc vòng đấu thứ 19 cũng là lúc Thần chi thí luyện tràng triệt để chấm dứt.
Bài danh thứ nhất là Diệp Trần.
Bài danh thứ hai là Vô Song Vương A Cửu.
Bài danh thứ ba là Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm.
Bài danh thứ tư là Bạo Long Dương Đình.
Bài danh thứ năm Hạ Tiểu Sơn.
Bài danh thứ sáu Thanh Điện Vương Cổ Tinh Tuyết.
Bài danh thứ bảy danh Hắc Diệt Vương Chu Kiên.
Bài danh thứ tám Vô Gian Huyền Sư Lý Dật Phong.
Bài danh thứ chín Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ.
Bài danh thứ mười là hai người Lục Văn Tú cùng Yên Phi Hoa đồng hạng.
Về phần những người khác, sau khi trận chiến cuối cùng của vòng đấu thứ 19 chấm dứt, lập tức bị truyền tống ra ngoài.
...
"Đã sắp xếp xong lần bài danh này rồi, thật đúng là một hồi thay đổi lớn ah, 10 bài danh đầu tiên đã có thêm hai nhân vật mới, một chính là đệ nhất, một chính là đệ ngũ, còn Hắc Diệt Vương Chu Kiên từ bài danh thứ ba đã bị hạ xuống đến thứ bảy, Thanh Long kiếm khách Tiêu Tế Vũ lợi hại như vậy mà chỉ có thể xếp đến vị trí thứ chín, Lục Văn Tú cùng Yên Phi Hoa là gặp phải hiểm trở nhất, hai người họ đều được xếp song song ở vị trí thứ mười."
"Đúng vậy, A Cửu được xưng là Thiên Hạ Vô Song, nhưng thật đáng tiếc, kiếm pháp của Diệp Trần đã vượt qua Vô Song rồi, mười chín vòng đấu thì thắng đủ mười chín lần, không một người nào có thể mang đến cho hắn uy hiếp quá lớn. Cho dù là A Cửu thì cũng chỉ có thể lại để cho hắn thụ lấy vài vết thương nhỏ, chung quy chẳng có ý nghĩa gì cả."
"Công kích mạnh nhất, phòng ngự mạnh nhất, bài danh đệ nhất đã làm nên tên tuổi của hắn rồi."
Bên ngoài Hoàng Kim Đại Môn, mọi người nhao nhao nghị luận, với tư cách là những người bị đào thải nhưng bọn hắn lại có thể chứng kiến được những trận chiến đỉnh phong như thế thì cũng đã đủ hài lòng rồi, thậm chí không ít người đã có thêm nhiều giác ngộ, tại bên trên võ học đã có tiến bộ không ít.
"Diệp công tử đã đạt được bài danh đệ nhất rồi!"
Lam Tiên Nhi thần sắc có chút hoảng hốt, nàng mặc dù đối với Diệp Trần tràn ngập tin tưởng, nhưng theo nàng nhận định thì Diệp Trần có thể được xếp đến bài danh thứ năm thì đã rất lợi hại rồi, không nghĩ đến hắn lại có thể đả bại A Cửu mà trở thành đệ nhất nhân, đây là điều mà nàng vô luận như thế nào cũng đều không nghĩ tới đấy.
"Muội muội, ngươi thật đúng là đã mang về một nhân vật rất giỏi đấy."
Lam Tiên Nhi trong miệng lẩm bẩm nói.
Nếu không nhờ có muội muội Lam Hân Nhi thì chắc chắn nàng đã không có cơ hội cùng Diệp Trần song hành như vậy, nhân sinh kỳ diệu chính là như thế, nhất cử nhất động đều có nhân quả.
Thần Chi Thuyền đã đến, đám người bị đào thải lần lượt lên thuyền và được đưa về phương hướng Thần Chi Tinh.
...
"Chúc mừng ngươi, ngươi thật sự rất lợi hại, là kiếm khách có tiềm lực nhất mà ta đã từng thấy đấy."
A Cửu đã đi tới, hướng Diệp Trần chào hỏi.
"Ngươi cũng vậy, võ đạo ảo ảnh ngươi mới là thứ khiến ta kinh hãi ah."
Võ đạo ảo ảnh có thể nói thần kỹ, chỉ cần chiến lực đủ cường hãn thì sẽ có thể huyễn hóa ra võ đạo ảo ảnh cũng cường hãn như bản thể.
"Môn võ học này là ta đã lấy được từ trong một địa phương kỳ dị, nó đã dung nhập vào đến huyết mạch của ta rồi." A Cửu thoáng tiết lộ một ít tin tức về võ đạo ảo ảnh.
"Còn cái chiêu Siếp Na Huy Hoàng kia của ngươi mới là thứ khiến ta rung động thật sự đấy, không gian bất động năng lực của nó đã liên quan đến vũ trụ quy tắc rồi."
Quy tắc chi lực thập phần cường đại, theo Không Gian Áo Nghĩa tiến bộ lên thì không gian bất động năng lực này tất nhiên sẽ càng phát ra khủng bố chi lực, một khi Không Gian Áo Nghĩa của Diệp Trần đạt đến Viên Mãn thì không biết chiêu này sẽ khủng bố đến mức nào.
Diệp Trần đang muốn nói chuyện thì bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, chẳng biết từ lúc nào, một chiếc Thần Chi Thuyền cực lớn đã xuất hiện và trôi nổi giữa không trung.
"Thần Chi Thuyền đã đến rồi."
A Cửu ngẩng đầu.
"Không biết Thần Chi Nhạc Viên đến tột cùng là địa phương nào đây?" Diệp Trần đã từng nghe Lam Tiên Nhi nói qua, sau khi thông qua Thần Chi Thí Luyện Tràng sẽ có tư cách tiến nhập vào Thần Chi Nhạc Viên, nhưng chính nàng cũng không biết Thần Chi Nhạc Viên là địa phương nào, bên trong có thứ đồ vật kỳ diệu gì nữa.
Lục Văn Tú đi tới, mở miệng giải thích nói: "Thần Chi Nhạc Viên là một địa phương có thể giúp cho bản thân chúng ta đề cao thực lực, đồng thời bên trong đó cũng là địa phương của vô số thiên tài đấy. Thần Chi Thí Luyện Tràng mười năm được tổ chức một lần, tính ra cứ mỗi mười năm, đều có trên dưới 10 người tiến vào được Thần Chi Nhạc Viên, ca ca của ta cũng ở trong đó, theo ca ca ta nói, tại trong Thần Chi Nhạc Viên, võ giả có tuổi tác vượt qua 500 tuổi, hoặc tu vi đạt tới Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì sẽ không cách nào tiếp tục được ở bên trong Thần Chi Nhạc Viên nữa, cho nên, trong 500 năm gần đây, có lẽ số người ở trong Thần Chi Nhạc Viên sẽ có chừng trên dưới 500 người, bất quá ca ca ta nói, hiện tại chỉ có chừng hơn ba trăm người mà thôi."
"Nói như vậy, nếu tuổi tác không vượt qua 500 tuổi, hoặc là tu vi không đạt tới Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên thì sẽ không thể ly khai Thần Chi Nhạc Viên sao?"
Diệp Trần hỏi.
Lục Văn Tú nói: "Đây cũng không phải, ngoại trừ lần thứ nhất từ ngoài tiến vào như chúng ta hiện giờ, từ lần thứ hai ra vào Thần Chi Nhạc Viên, mỗi người đều phải trả lộ phí nhất định, đó chính là Thần tệ, Thần tệ chính là tiền tệ dùng trong Thần Chi Nhạc Viên, là thứ không thể thiếu đấy."
"Thần tệ sao?"
Diệp Trần hiện tại đã có được 29 miếng Thần tệ, tại cửa ải thí luyện chạy đường dài, hắn đã đạt được hạng nhất nên nhận được mười miếng Thần tệ, chiến thắng trong mỗi trận đấu tiếp theo đều đạt được một miếng Thần tệ, như vậy sau mười chín trận thắng, Diệp Trần đạt được thêm mười chín miếng Thần tệ, tổng cộng đã có được 29 miếng.
Lúc này, A Cửu ngưng trọng nói: "Ở chỗ này, chúng ta có lẽ là số một số hai nhưng bất quá khi vào đến Thần Chi Nhạc Viên, chúng ta có thể là áp chót đấy, về Thần Chi Nhạc Viên ta đã sớm có mong muốn được tiến vào rồi, nhưng quả thực lại không biết tình huống thực sự ở bên trong là như thế nào nữa."
Nói xong, trong ánh mắt ngưng trọng của A Cửu lại bốc cháy lên ý chí chiến đấu mãnh liệt.
"Ca ca ta nói, Thần Chi Nhạc Viên tuy có thể giúp tăng thực lực lên, nhưng lại rất tàn khốc đấy." Chậm rãi thở ra một hơi, Lục Văn Tú nói ra.
Một khung cầu thang từ trên Thần Chi Thuyền thả kéo dài xuống, mười một người đều bước đi lên.
Rất nhanh, Thần Chi Thuyền cất cánh về phương hướng mà không ai biết đó là nơi nào.
← Ch. 1313 | Ch. 1315 → |