← Ch.1427 | Ch.1429 → |
Tu vi càng cao thì việc khôi phục chân nguyên cần có càng nhiều Nguyên thạch, sau khi tiêu hao sáu bảy trăm vạn Nguyên thạch, chân nguyên của Diệp Trần rất nhanh đã được bổ sung đầy đủ, lại có thể tiếp tục thu thập Tử Điện Linh Dịch rồi.
Việc thu thập này tựu mất thời gian suốt một tuần lễ.
Ngày đầu tiên, việc thu thập Tử Điện Linh Dịch đạt được tối đa chừng hơn 2300 giọt.
Ngày hôm sau có hơi thấp hơn, là 2000 giọt.
Ngày thứ ba lại hạ thấp trên phạm vi lớn, chưa tới một ngàn giọt.
Ngày thứ tư cũng là 1000 giọt.
Ngày thứ năm, lại lần nữa thấp đi một nửa, chỉ có 500 giotj.
Cũng may ngày thứ sáu lại tăng lên, đạt tới 1100 giọt.
Ngày cuối cùng, Diệp Trần đã gặp may, tuy chỉ thu thập được 1000 giọt Tử Điện Linh Dịch, nhưng trong đó lại có cả một đám lớn cỡ củ khoai, ngược lại nếu so với vài ngày trước thì còn muốn nhiều hơn đấy.
Sau bảy ngày, Diệp Trần thu hoạch không tệ, số lượng Tử Điện Linh Dịch đạt được cỡ 1/8 chiếc hộp Xích cao ngọc, đại khái sâu chừng một tấc hai đấy, mà cả mảng lớn phạm vi trong tử sắc khí lưu này, đã không còn Tử Điện Linh Dịch nữa rồi, cho dù có thì cũng thưa thớt tán lạc khắp nơi, căn bản không còn đáng để đi thu thập nữa, dù sao tại mỗi thời mỗi khắc, Diệp Trần đều muốn tiêu hao rất nhiều chân nguyên, đã sử dụng mấy ngàn vạn khối Nguyên thạch để bồi đắp rồi, quả thực là một cái động không đáy.
"Ha ha, thành quả các ngươi thế nào rồi, so sánh xem ai nhiều nhất nào?"
Trở lại Xích Phong hào, năm người đem thùng ngọc của mình đặt ở trên mặt bàn đại sảnh, Xích Phong Đế cười nói.
"So thì so."
Hỏa Tước Đế mở nắp thùng ngọc ra, bên trong lập loè dòng điện tử sắc và tỏa ra linh khí bức người, chiều sâu ước chừng hai thốn, so ra nhiều hơn phân nửa của Diệp Trần.
Sau một phen so sánh, Hỏa Tước Đế là nhiều nhất, Thạch Nhân Đế nhiều thứ nhì, sau đó là Xích Phong Đế cùng Tuyết Không Đế, Diệp Trần là ít nhất, chủ yếu là vì Diệp Trần có tu vi không thâm hậu bằng bọn hắn, vì vậy cần thường xuyên khôi phục chân nguyên. Nếu không phải vào ngày cuối cùng đã đạt được một đám Tử Điện Linh Dịch lớn chừng củ khoai tây thì chỉ sợ là càng ít hơn rồi.
Trong lúc hành động, họ không chỉ thu thập Tử Điện Linh Dịch, mà còn phát hiện được biên giới tử sắc khí lưu, kế tiếp đó, Xích Phong Đế điều khiển Xích Phong hào đi vào chỗ biên giới tử sắc khí lưu.
Đập vào tầm mắt lúc này chính là một tòa đại sơn vô cùng to lớn, không biết cao đến bao nhiêu, tại giữa sườn núi lại hoàn toàn bị tử sắc khí lưu bao trùm thành tầng tầng lớp lớp, từng đợt nặng nề. Phía dưới sườn núi lại có một đạo thác nước trắng xóa rộng để 3000 trượng cuồng cuộn đổ xuống dưới, phát ra âm thanh ầm ầm tựa như tiếng nổ khai thiên tích địa vậy. Về phần hai bên ngọn núi, là từng đợt gió chướng tử sắc, bên trong những cơn gió quái dị này cũng xen lẫn tử sắc lôi điện, chỉ cần nhìn vào thôi cũng đủ biết chúng có lực sát thương rất lớn.
"Xem kìa, đằng sau thác nước có một cái động huyệt."
Hỏa Tước Đế chỉ vào thác nước màu trắng nói ra.
"Ừ, mọi người cẩn thận rồi."
Không chút do dự, Xích Phong Đế trực tiếp điều khiển lấy Xích Phong hào vọt tới.
Oanh một tiếng!
Sóng nước bạo tạc nổ tung, Xích Phong hào xuyên thấu thác nước, đi vào bên ngoài hang động.
Huyệt động rất lớn, cao gần 800m, rộng chừng 3000 m, đủ để Xích Phong hào phi hành ở bên trong. Huyệt động khúc chiết uốn lượn, có chỗ rất rộng, có chỗ rất chật vật, bên trong là một mảnh tối như mực, một tiếng động nhỏ cũng đều không có, có chăng là tiếng xé gió khi Xích Phong hào chậm chạp phi hành.
Cũng không biết đã bay suốt thời gian bao lâu, phía trước rốt cục cũng truyền đến một điểm ánh sáng.
Ánh sáng càng lúc càng lớn, càng ngày càng chướng mắt.
Rốt cục, Xích Phong hào bay ra khỏi huyệt động.
"Là một mảnh thảo nguyên."
Mọi người có loại cảm giác gì đó, tuy trên không của thảo nguyên cũng có tử sắc khí lưu, nhưng tử sắc khí lưu lại ở tầng rất cao, nếu xuyên thấu qua sẽ thấy hào quang ôn hòa tỏa xuống, đại thảo nguyên này rộng vô biên vô hạn, khi có một cơn gió thổi qua, liền có một tầng rung động màu xanh lá lan tràn ra, làm người xem cảm thấy vui vẻ thoải mái mà muốn cất tiếng hò hét lên.
"Có không ít người ah!"
Diệp Trần nói.
"Đúng là không ít, những người này dường như đang làm gì đó?" Tuyết Không Đế nghi ngờ nói.
Trên đại thảo nguyên, vẻn vẹn trong phạm vi tầm mắt, tựu có vài chục đạo thân ảnh, những người này tựa hồ đang tranh đoạt một thứ gì đó, thỉnh thoảng lại có bộc phát đại chiến, sóng xung kích sáng lạn phóng xạ ra bốn phía, bất quá tất cả hắn cũng không dùng chiến hạm để công kích lẫn nhau, khôi lỗi pháo trên chiến hạm chỉ có thể công kích theo đường thẳng, nếu dùng để chiến đấu thì không được hiệu quả, dù sao người khác sẽ không đứng ở một chỗ cho ngươi đánh, mà cũng không to lớn như Hoàng cấp tử thần đằng kia.
"Đi, hãy đi đến đó nhìn xem."
Xích Phong hào bay đi rất nhanh, lúc gần đến chỗ chiến trường, năm người rốt cục cũng chứng kiến được bọn hắn đang tranh giành cái gì, ở giữa không trung có một hạt châu ngũ sắc đang lơ lửng, tỏa ra hào quang bốn phía, chung quanh nó có hai đội ngũ, theo thứ tự là Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc, hai phe đang đại chiến với nhau, tuy nói Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc đều là người trong liên minh Ma tộc, nhưng chỉ khi chúng đang cùng Nhân tộc chiến đấu thì mới tụ hội cùng một chỗ, vào lúc bình thường, vì bảo vật sẽ không thể thiếu một phen chém giết nhau, tựu cũng giống như tranh đối giữa nội bộ Nhân tộc vậy, có bảo vật, ai lại nguyện ý để cho đối phương đoạt được chứ.
Song phương đều muốn cướp đoạt hạt châu ngũ sắc, cũng may hạt châu ngũ sắc này rất là đặc thù, sẽ không bị phá hủy.
"Thật kỳ quái, chẳng lẽ cái hạt châu ngũ sắc này là bảo vật gì sao?"
Hỏa Tước Đế sờ lên cái cằm.
"Bất kể như thế nào, đoạt trước một hạt rồi nói sau."
Xích Phong Đế thấy Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc đang chụm lại một chỗ, liền bắt đầu vận động chủ pháo trên Xích Phong hào súc tích năng lượng, một lát sau, hai đạo cột sáng hồng sắc vô cùng cô đọng cùng 22 đạo cột sáng hồng sắc nhạt hơn rậm rạp chằng chịt phi bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Sóng xung kích tỏa ra bốn phía, rõ ràng đã có một gã Lục Nhân tộc Phong Đế Vương Giả bị oanh chết tại chỗ, những tên còn lại cũng trốn tránh không kịp, nguyên một đám bị oanh kích bay rớt ra ngoài.
"Là ta bắn đấy."
Xích Phong hào vượt qua bên cạnh hạt châu ngũ sắc, hạt châu ngũ sắc cuối cùng đã rơi vào trên tay Xích Phong Đế.
"Muốn chết."
"Cùng liên thủ tiêu diệt bọn hắn."
Đến lúc này, đám Dạ Xoa Tộc cùng Lục Nhân tộc Phong Đế Vương Giả đã tức giận đến đỉnh điểm, đồng loạt liên thủ công kích Xích Phong hào, bất quá vòng phòng ngự Xích Phong hào hiển nhiên không phải thứ mà bọn hắn có thể công phá nổi.
"Hỗn đãn, đây là Hoàng cấp chiến hạm."
Một gã Lục Nhân tộc Phong Đế Vương Giả nghiến răng nghiến lợi.
"Ha ha, có bao nhiêu hạt châu, chúng ta sẽ đoạt hết bao nhiêu, đến lúc đó mọi người chia đều ah." Xích Phong Đế hung hăng càn quấy vô cùng, Trong các Phong Đế Vương Giả, có rất ít người có thể có được Hoàng cấp chiến hạm, hắn cũng là dưới cơ duyên xảo hợp mà tại bên trong một Bí Cảnh đã lấy được Xích Phong hào đấy, khi có Xích Phong hào, hắn hoàn toàn có thể bỏ qua công kích Phong Đế Vương Giả, còn luận về khả năng phòng ngự, Xích Phong hào có thể mạnh hơn so sánh với sơ đẳng Hoàng cấp bảo giáp, thậm chí có thể cùng so sánh với trung đẳng Hoàng cấp bảo giáp, mà Hoàng cấp bảo giáp thì tiêu hao năng lượng của chính bản thân, trong khi Xích Phong hào lại tiêu hao chính là Nguyên thạch, bên trên Tiên Thiên có chênh lệch không nhỏ.
Năm khỏa!
Mười khỏa!
Hai mươi khỏa!
Dựa vào Xích Phong hào, năm người trọn vẹn đoạt được hai mươi hạt châu ngũ sắc, nhân thủ bốn khỏa, thế nhưng ngược lại đã chọc giận một đám người bao gồm một đoàn Dạ Xoa Tộc, Lục Nhân tộc, Ma tộc Phong Đế Vương Giả đang truy kích ở phía sau. Đây là bọn Ma Tộc, chứ nếu là Nhân tộc hay Yêu tộc thì năm người họ ngược lại sẽ không cướp đoạt như vậy.
Rầm rầm rầm!
Mấy chục đến trên trăm đạo công kích rơi vào bên trên Xích Phong hào, khiến nó lung lay không ngớt, tốc độ không tăng lên nổi, chỉ chốc lát sau công phu, Xích Phong hào đã bị trên trăm tên dị tộc Phong Đế Vương Giả bao vây.
"Gặp hậu quả thật rồi."
Đúng lúc này, Xích Phong hào đã vô dụng, mặc dù đối phương không phá được vòng phòng ngự, nhưng vẫn có thể vây khốn không cho Xích Phong hào đi, khoang thuyền cửa mở ra, năm người bay đi ra ngoài.
"Đi ra rồi, giết bọn chúng đi."
Gặp năm người đi ra, trên trăm tên Dị tộc Phong Đế Vương Giả trên mặt lộ ra nét cười lạnh âm trầm, sát chiêu nhao nhao công ra.
← Ch. 1427 | Ch. 1429 → |