← Ch.0386 | Ch.0388 → |
"Phốc!"
Hư ảnh thạch điêu bên ngoài cơ thể của lão giả tóc xám triệt để bị nghiền nát, thân hình hắn bị đánh bay ngược ra sau hơn mười dặm, miệng liên tục thổ huyết.
- Kết thúc!
Nhìn đến đây, Diệp Trần đã nắm rõ được chênh lệch giữ Long Bích Vân và lão giả tóc xám kia cho nên cũng không quá lo lắng. Hắn thực sự không thể ngờ được, tông chủ Nam La Tông lại là một Linh Hải Cảnh đại năng giả, vậy mà đám tông chủ như Lưu Vân Tông ở Thiên Phong Quốc lại có thể đứng ngang hàng với nàng, quả thực là châm chọc mà!
- Một chưởng này ta sẽ nhớ kĩ, ngày khác sẽ tới bái phỏng!
Lão giả tóc xám không dám tiếp tục dây dưa nữa, sau khi bỏ lại một câu mạnh miệng lập tức hướng phương xa phóng đi.
Thanh âm của Long Bích Vân bình đạm truyền ra xa:
- Ngươi không cần tới bái phỏng ta, ta tuỳ lúc sẽ tới Huyền Không Sơn một chuyến, ngươi thay ta nói với Tư Không Bá một tiếng!
Diệp Trần lúc này mơ hồ có thể thấy được thân thể lão giả tóc xám kia thoáng run rẩy một chút.
Đợi khi bóng dáng lão giả tóc xám kia mất hẳn, Diệp Trần mới chạy tới, hướng Long Bích Vân chắp tay, nói:
- Đa tạ ân cứu mạng lần thứ hai của Long tông chủ!
Long Bích Vân thu liễm khí tức áp bách trên người lại, xoay người nói:
- Lần trước không nói cho ngươi thân phận của ta là vì ngươi còn chưa tiếp xúc tới được cấp độ như thế này, hiện tại ngươi đã là tồn tại mạnh mẽ nhất trong cấp độ Tinh Cực Cảnh, bước vào Linh Hải Cảnh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
- Vãn bối hiểu!
Long Bích Vân lại nói:
- Ta xem ra Kiếm Ý của ngươi rất khác thường, ta hỏi ngươi một câu: ngươi đã cô đọng Kiếm Hồn?
Ở cấp độ Tinh Cực Cảnh cô đọng Kiếm Hồn, từ xưa tới nay người có thể làm được cực kỳ hãn hữu, mà người có thể làm được sau này không ai không phải là nhân vật phong vân. Phải biết rằng muốn cô đọng Kiếm Hồn còn khó hơn cô đọng Võ Hồn mấy lần, đừng nói là ở cấp độ Tinh Cực Cảnh có thể cô đọng được Kiếm Hồn, mà ngay cả Linh Hải Cảnh kiếm khách sau khi đã bước vào Linh Hải Cảnh mấy năm cũng chưa chắc có thể cô đọng được. Có bao nhiêu uy năng thì sẽ có bấy nhiêu khó khăn tương ứng, thiên hạ này không hề có thứ gì dễ dàng mà có.
- Vẫn chưa!
Diệp Trần lập tức phủ nhận, rồi nói tiếp:
- Nhưng Kiếm Ý của ta không kém kiếm khách Linh Hải Cảnh bình thường!
- Chẳng lẽ bởi vì Bất hủ Kiếm Ý của Chiến Vương?
Long Bích Vân cũng không có đi sâu vào vấn đề của Diệp Trần, bởi vì ai cũng có bí mật của riêng mình. Nhưng mà cho dù là Bất hủ Kiếm Ý cũng không có uy năng lớn như vậy, nàng đương nhiên không biết linh hồn lực của Diệp Trần cũng không kém so với Linh Hải Cảnh đại năng giả, hơn nữa tính ở trong cấp bậc Linh Hải Cảnh hắn cũng có thể được xếp ở nhóm đầu. Do linh hồn cường đại nên Kiếm Ý mới cường đại tạo nên sự cường thế của Diệp Trần lúc này.
- Ừm, mỗi một tuyệt đỉnh thiên tài đều có một mặt nổi bật riêng, có lẽ thành tựu kiếm đạo của ngươi có thể còn vượt qua Chiến Vương không chừng, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải đạt tới Sinh Tử Cảnh.
Dứt lời, Long Bích Vân hơi nghiêm mặt, nói tiếp:
- Nam Trác Vực là địa bàn của ta, ta có thể cam đoan ngươi sẽ không bị Linh Hải Cảnh đến truy sát, nhưng mà ra khỏi Nam Trác Vực thì hết thảy phải dựa vào chính mình, cho dù ngươi có lọt vào công kích của Linh Hải Cảnh, cũng sẽ không có ai cứu được ngươi! Vận khí, đồng dạng cũng là một phần thực lực!
- Đa tạ Long tông chủ quan tâm, Diệp Trần sẽ ghi nhớ kĩ!
Một trận chiến của Long Bích Vân và lão giả tóc xám vừa rồi tuyệt đối là kinh thiên động địa, Diệp Trần cũng đã hiểu được, mặc dù hắn ở phương diện khác có ưu thế nhưng về mặt chiến lực so với cấp bậc Linh Hải Cảnh như lão giả áo xám vẫn chênh lệch rất lớn. Linh Hải Cảnh cường giả cũng có chia cấp bậc, yếu nhất chính là người vừa bước vào Linh Hải Cảnh chưa từng tu luyện Địa giai đỉnh cấp công pháp hay vũ kỹ, Võ Hồn hay Kiếm Hồn cũng chưa cô đọng thành, loại cường giả là này chỉ có cảnh giới là chiếm ưu thế, Diệp Trần có thể tự tin chống lại.
Tiến thêm một bước là người tu luyện được Địa giai đỉnh cấp công pháp hay vũ kỹ nhưng chưa viên mãn, chưa thể tự sáng chế ra Áo Nghĩa sơ cấp võ học của bản thân mà chỉ học tập được những võ học do tiền nhân lưu lại, loại này Diệp Trần tự tin khi hắn tu luyện Thanh Liên kiếm quyết tới tầng thứ mười lăm hoặc tìm hiểu được thức thứ chín trong Thanh Liên kiếm pháp hoặc là cô đọng thành Kiếm Hồn thì không thành vấn đề.
Tiếp nữa là là lực lượng trung kiên nhất trong cấp bậc Linh Hải Cảnh, bọn họ đã viên mãn cả Địa giai đỉnh cấp công pháp và vũ kỹ và đang lĩnh ngộ sáng tạo Áo Nghĩa sơ cấp võ học của riêng mình.
Tiếp nữa chính là cấp bậc của lão giả tóc xám, chẳng những đã tu luyện công pháp và vũ kỹ Địa giai đỉnh cấp tới viên mãn mà còn lĩnh ngộ ra Áo Nghĩa sơ cấp võ học của riêng mình, bản thân cũng học tập và nghiên cứu nhiều loại Áo Nghĩa sơ cấp võ học của tiền nhân, thực lực rất cường đại và khủng bố.
Còn đến tầm như Long Bích Vân, Diệp Trần không phân tích được bởi vì lúc nãy Long Bích Vân cũng không có xuất ra toàn bộ thực lực cho nên hắn không nắm rõ ràng được để phân định.
Suy tính theo tri thức phong phú của Chiến Vương lưu lại thì phân định chiến lực mạnh yếu trong cấp độ Linh Hải Cảnh tỉ trọng tu vi chiếm ba thành, bảy thành còn lại là so sánh về mặt Võ Hồn và võ học.
Long Bích Vân gật gật đầu, tính cách của Diệp Trần rất trầm ổn, nên nàng cũng rất yên tâm. Nàng như đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, mở miệng nói:
- Ngươi có lẽ cũng biết ta không phải người Thiên Phong Quốc, cũng không phải người Nam Trác Vực. Thế lực của ta gọi là Long Thần Thiên Cung, cung chủ là tổ gia gia của ta, người được xưng là Long Vương là một trong mấy vị Vương giả xưa nhất còn trên đại lực. Lão nhân gia rất coi trọng ngươi, nhưng cũng không muốn thu ngươi làm đệ tử, con đường của ngươi phải do chính ngươi bước đi, thu nhận ngươi chính là hạn chế tiềm lực của ngươi. Nhưng ta lại kỳ quái là lão nhân gia lại muốn tới thu hạch tâm trưởng lão của Lưu Vân Tông là Từ Tĩnh làm đệ tử, đương nhiên, cũng không phải để nàng ta rời khỏi Lưu Vân Tông, hai thân phận đồng thời cùng tồn tại, không có gì xung đột!
Long Bích Vân là người của Long Thần Thiên Cung, Diệp Trần đã sớm từ trong mớ tri thức của Chiến Vương biết được, Long Thần Thiên Cung là một cái Ngũ phẩm tông môn, ở nơi đó trừ Vương lệnh của Long Vương thì bên dưới là Tiểu long lệnh đại biểu cho thân phận và địa vị rất quan trọng.
Quan hệ huyết thống dòng chính của Long Vương cũng có Tiểu long lệnh này, Long Bích Vân có được Tiểu long lệnh thì cũng chính là một người trọng yếu ở Long Thần Thiên Cung.
Lúc này hắn cũng đang rất kinh ngạc bởi vì Long Vương lại nhìn trúng Từ Tĩnh muốn thu nàng làm đồ đệ. Ở trong mắt Diệp Trần, thiên phú và ngộ tính của Từ Tĩnh không thể nghi ngờ là thuộc hàng đỉnh tiêm nhưng vẫn chưa đạt tới tình trạng khinh thường quần hùng. Vậy mà Long Vương không đi thu những người có thiên phú tốt hơn nàng làm đồ đệ mà lại thu nàng, chắc chắn hàm ý trong đó không đơn giản như vậy!
Long Vương lên tiếng, Diệp Trần tự nhiên là không có ý kiến gì, đừng nói là Long Vương sẽ không hại Từ Tĩnh, cho dù có gây hại Diệp Trần cũng không có cách nào đứng ra được. Người ta là một trong những Sinh Tử Cảnh Vương giả cổ xưa trên đại lục, nắm giữ quyền sinh sát hàng tỉ người trong tay, ngươi ta muốn thu Từ Tĩnh làm đồ đệ thì phải xem là một đại hỉ sự, chống đối chính là lỗ mãng.
- Long tông chủ, đây là một chuyện tốt, người cần gì phải thương lượng với ta?
Long Bích Vân cười nói:
- Xem ra ngươi còn không biết, tổ gia gia người rất xem trọng ngươi cho nên sự tôn trọng là không thể bỏ qua!
- Vậy ta thay Từ Tĩnh cám ơn Long Vương tiền bối!
- Hiện tại cũng không có việc gì nữa, ngươi theo ta trở về Thiên Phong Quốc đi, qua vài ngày nữa sẽ có người của Long Thần Thiên Cung tới tiếp Từ Tĩnh.
- Được!
Trên một sơn mạch rộng lớn có một đạo lưu quang nhanh chóng lướt về phía một ngọn núi lơ lửng trên không trung.
Tại toà chủ điện trên ngọn núi lơ lửng, Tư Không Bá nhíu mày.
Đạo lưu quang kia vừa tới thì Tư Không Bá đã vỗ mạnh bàn một cái, kinh ngạc hỏi:
- Ngươi bị thương?
Đạo độn quang kia chính là lão giả tóc xám, sắc mặt hắn rất âm trầm, nói:
- Chúng ta đã coi thường bọn họ rồi, thực lực của nàng kia so với ta mạnh hơn không ít, một kích kia của nàng nếu ta không có ba tháng tu dưỡng là không thể khôi phục được!
- Một kích bằng tay không mà lại lợi hại như vậy?
Tư Không Bá thân là Linh Hải Cảnh trung kỳ cường giả, tự nhiên biết rõ muốn đánh một gã Linh Hải Cảnh đồng cấp bị thương hơn nữa phải điều dưỡng mấy tháng trời là một việc khó khăn biết bao nhiêu, những vết thương nhỏ đối với cường giả cấp bậc như họ thì căn bản không cần tới vài tháng mới tu dưỡng tốt.
- Thành tựu Thuỷ chi áo nghĩa của nàng cực kỳ cao thâm, nàng còn nói sẽ tuỳ thời tới bái phỏng Huyền Không Sơn, để cho ta thông tri cho tông chủ một chút!
Nghe vậy, sắc mặt Tư Không Bá đại biến:
- Bái phỏng Huyền Không Sơn ta? Nàng ta muốn làm gì?
Luận thực lực tuy hắn so với lão giả tóc xám mạnh hơn nhưng cũng không mạnh hơn bao nhiêu, nếu không ngoài dự kiến thì vị cao nhân sau lưng kia của Diệp Trần thực lực mạnh hơn hắn, nếu người ta muốn đánh giết lên Huyền Không Sơn cũng không quá khó, nhưng mà đối phương đã không đuổi giết lão giả tóc xám này thì hẳn là không có ý định gây sự. :
- Tông chủ, ta về trước dưỡng thương!
Khoé miệng rỉ máu, lão giả tóc xám không dám chậm trễ nữa, mà xoay người rời đi, trước khi đi vung tay lên bắn ra bốn đạo lưu quan, chính là bốn kiện Thượng phẩm bảo khí của đám người Thân Đồ Tuyệt.
Đưa tay nhận lấy, Tư Không Bá liền im lặng không nói gì, Thượng phẩm bảo khí tuy đã trở lại nhưng người mang đi thì không, lần này tổn thất thật sự rất lớn!
"Crắc!"
Tay ghế vị bóp nát, Tư Không Bá âm lãnh nói:
- Năm xưa tổ tiên Thương Vương của ta có ân với Ngục Vương, cái ân tình này cũng đến lúc nên trả lại rồi, chỉ cần để cho một gã thân truyền đệ tử của Ngục Vương ra tay thì cho dù ngươi có thủ đoạn thông thiên cũng phải chết không có chỗ chôn.
Ngục Vương là một trong những Vương giả rất lợi hại dưới trướng Hư Hoàng, cùng nổi danh với mấy người Tà Vương, Huyền Hậu... Nhưng không ai biết được tại lúc Ngục Vương còn nhỏ yếu đã có một lần được Thương Vương trợ giúp. Sau khi Thương Vương chết, Ngục Vương đã phái người truyền tin cho Tư Không gia là sẽ giúp Tư Không gia làm ba việc trong khả năng.
- Hừ, ngươi đã muốn bái phỏng Huyền Không Sơn thì cứ tới đây! Ta sẽ cho ngươi có đi mà không về!
Thanh âm lạnh lẽ quanh quẩn bên trong chủ điện không tán.
...
Với tốc độ của Diệp Trần thì muốn trở lại Thiên Phong Quốc cũng phải mất hơn một tháng thời gian, nhưng dưới sự trợ giúp của Long Bích Vân thì chỉ mất có năm ngày.
- Ta hiện tại không tiện ra mặt, việc của Từ Tĩnh cần ngươi giải thích một chút.
Cách Lưu Vân Tông mấy ngàn dặm, Lưu Vân Tông nói với Diệp Trần.
Diệp Trần gật đầu, nói:
- Ta biết rồi!
- Vậy ta cáo từ trước, tranh chấp giữa ngươi và Huyền Không Sơn ta sẽ giúp ngươi dọn dẹp!
Dứt lời, Long Bích Vân liền biến mất.
- Đa tạ.
Diệp Trần tự nhiên biết Long Bích Vân phải đi tới Huyền Không Sơn một chuyến. Huyền Không Sơn một ngày chưa buông bỏ ý niệm đuổi giết hắn thì hắn vẫn luôn gặp nguy hiểm, mà lần này hắn đã diệt sát ba tên Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả của Huyền Không Sơn. Lần sau, người đuổi giết hắn hẳn là Linh Hải Cảnh cường giả, mà hiện tại có thể ngăn cản được Huyền Không Sơn cũng chỉ có Long Thần Thiên Cung sau lưng Long Bích Vân.
Thở ra một hơi, Diệp Trần nhìn về Lưu Vân Tông ở xa xa, rồi vận chân nguyên nhanh chóng bay đi.
Bởi vì Diệp Trần cũng không có che giấu chân nguyên ba động của hắn nên Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân lập tức biết được hắn đã trở về.
- Diệp Trần, đến Nhàn Vân Phong gặp ta!
Nhàn Vân Tử cách không truyền âm.
Nhàn Vân Phong.
Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân đều đang ở đây.
- Diệp Trần, ngươi có thể trở về là tốt rồi, đoạn thời gian trước nghe nói ngươi bị bốn Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả đuổi giết trốn vào trong Mê Vụ Cấm Khu khiến bọn ta rất lo lắng a.
Thiên Lôi Tán Nhân mỉm cười nói.
Diệp Trần áy náy, nói:
- Lại khiến cho hai vị tiền bối lo lắng rồi!
- Ha ha, trở về là tốt rồi, ngươi nói có đúng không Nhàn Vân Tử?
- Đương nhiên rồi.
Diệp Trần bật cười, hắn nhìn ra được, hai vị tiền bối này rất quan tâm hắn, không chỉ vì hắn có tầm quan trọng với tông môn mà còn vì hắn là một vãn bối.
- Hai vị tiền bối, vãn bối có chuyện muốn thương lượng một chút. Long Thần Thiên Cung cung chủ Long Vương muốn thu Từ Tĩnh làm đồ đệ.
- Long Vương muốn thu Từ Tĩnh làm đồ đệ?
Nhàn Vân Tử cùng Thiên Lôi Tán Nhân đêu khiếp sợ.
- Vâng.
- Chuyện này nói với bọn ta không có tác dụng gì, phải tự mình Từ Tĩnh đồng ý mới được!
- Ừm.
Diệp Trần gật gật đầu.
← Ch. 0386 | Ch. 0388 → |