Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0395

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0395: Xa luân chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


Lưu Chấn Đông làm cho ấn tượng rất sâu, không ít người đều cho rằng hắn có thực lực thắng liên tiếp hơn ba mươi trận, chỉ là càng nhiều người không hiểu cách làm của hắn, chờ tự thân đạt được thành tích thắng liên tiếp, lại khiêu chiến cũng không muộn. Hiện tại đi tới, dù cho thắng, cũng bạo lộ thực lực của chính mình.

- Kết thúc thắng liên tiếp, sau đó có thể làm lại từ đầu, Lưu Chấn Đông ta sẽ không sợ hãi bất kỳ kẻ nào.

Cầm lên trường đao do Lam Sơn Đảo chế thức, Lưu Chấn Đông đi lên tràng.

- Xin chỉ giáo!

Diệp Trần lẳng lặng đứng ở đó.

Tay phải Lưu Chấn Đông nắm chặt chuôt đao, thân thể hơi thấp xuống, mở miệng nói:

- Cẩn thận, ngày hôm qua cũng chưa phải cực hạn của ta.

- Ta và ngươi chiến đáu, chỉ cần ba chiêu, bắt đầu đi!

Diệp Trần không dự định nhất khắc đánh bại đối phương, thi đấu lôi đài có một bí quyết, nghìn vạn lần không nên bạo lộ thực lực mạnh nhất của mình quá sớm, để tránh khỏi sinh ra cục diện xấu hổ không người khiêu chiến.

- Bạt Đao Thuật!

Bạt Đao Thuật vô cùng đơn giản vô cùng đơn giản ở trên tay Chấn Đông lại có hiệu quả thần kỳ, một đao rút ra, trong hư không ánh đao tật thiểm, đao phong trong nháy mắt chém về phía Diệp Trần.

Đinh!

Thanh kiếm rời tránh khỏi đao phong, rất ít người thấy được Diệp Trần xuất kiếm ra sao, chỉ biết là đao của Lưu Chấn Đông mới hiện ra, kiếm của Diệp Trần đã chờ ở đó.

- Hảo cao minh dĩ khí ngự kiếm.

Lưu Chấn Đông chau mày, muốn thối lui, tạm lánh phong mang.

Nhưng Diệp Trần không để cho hắn có cơ hội, một kiếm ra, kiếm thứ hai theo sát mà đến, khiến trường đao trong tay Lưu Chấn Đông chấn động, kiếm thứ ba đến liền phá hộ thể chân nguyên của đối phương, rơi vào trên yết hầu của hắn.

Tam kiếm liên hoàn, hầu như không có bất kỳ khe hở nào.

Ngơ ngác nhìn thanh kiếm trước mắt, Lưu Chấn Đông thân thể lỏng ra:

- Ta thua, quả nhiên vẫn là kiếm của ngươi nhanh.

Tạp sát!

Thẳng đến lúc này, lôi đài mới hiện ra đao ngân thật sâu, cư nhiên theo không kịp kiếm tốc của Diệp Trần.

Trong phòng quý khách, Huyễn Nguyệt công tử và thanh niên nhân cao to đều ở đó, thanh niên nhân cao to vuốt cằm nói:

- Có chút khó chơi, kiếm của hắn rất nhanh, hơn nữa rất liền mạch.

Huyễn Nguyệt công tử thản nhiên nói:

- Kéo xa cự ly, tránh để cận chiến, chỉ cần cự ly cũng đủ, tốc độ kiếm của hắn có nhanh hơn nữa cũng vô dụng, lấy năng lực công kích xa của ngươi gắt gao ngăn chặn hắn, phòng ngự của kiếm khách cũng không cao lắm.

- Cận chiến ta cũng không sợ hắn, chỉ là có chút khó nhai, thực chờ mong ngày mai đến.

Thanh niên nhân cao to chép miệng nói.

Sau khi đánh bại Lưu Chấn Đông, Diệp Trần thắng tiếp hai trận nữa, thuận lợi đạt được thành tích thắng liên tiếp hai mươi trận.

Thắng liên tiếp mười trận, phần thưởng linh thạch cho trận đầu là một nghìn trung phẩm linh thạch, trận thứ hai hai nghìn, trận thứ ba ba nghìn, trận thứ tư bốn nghìn, theo đó suy ra.

Trận thứ mười một đến trận thứ hai mươi, trận đầu phần thưởng linh thạch là một nghìn hai trăm khối, trận thứ hai hai nghìn hai khối, trận thứ ba là ba nghìn hai khối, trận thứ tư là bốn nghìn hai khối.

Tích lũy xuống tới, ngày hôm nay Diệp Trần nhân được năm vạn bảy nghìn khối Trung phẩm linh thạch, bởi vì sau thắng liên tiếp mười trận, không cần trả phí lên đài, do đó, năm vạn bảy nghìn khối Trung phẩm linh thạch toàn bộ đều thuộc về Diệp Trần.

Gần hai ngày, Diệp Trần liền kiếm được mười vạn bảy nghìn khối Trung phẩm linh thạch, không thể không nói, thi đấu lôi đài ở Lam Sơn Đảo quả thực là cho cao thủ linh thạch, về phần võ giả bình thường chỉ có thể đau khổ mà làm khán giả thôi.

Thắng liên tiếp mười trận có lệnh bài thắng liên tiếp mười trận, thắng liên tiếp hai mươi trận lại có lệnh bài thắng liên tiếp hai mươi trận. Bất quá cần nộp trả lệnh bài thắng liên tiếp mười trận lúc trước, đổi lấy lệnh bài thắng liên tiếp hai mươi trận.

- Lão Ngô, ngươi xem người này thế nào?

Trong một gian phòng khách quý, năm tên hoặc lão giả, trung niên cường giả Tinh Cực Cảnh ngồi đối diện nhau. Nếu là Diệp Trần ở chỗ này, tất nhiên có thể nhận ra, sáu người đang ngồi, toàn bộ là cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, có hai người thậm chí không kém đao khách áo bào trắng. Người nói là ngồi thứ hai ở giữa, bề ngoài khoảng hơn năm mươi tuổi.

Nghe vậy, lão giả họ Ngô bên cạnh trầm ngâm nói:

- Tạm thời nhìn không ra điểm mấu chốt của hắn ở đâu, có thể liệt vào đối tượng quan sát trọng điểm.

Trung niên gật đầu, cười khổ nói:

- Huyễn Nguyệt công tử đã thắng liên tiếp sáu mươi trận, Phượng Yên Nhu thắng liên tiếp năm mươi trận, đều là cường giả khó đối phó. Xem ra, phải dùng xa luân chiến đối phó bọn họ. Thi đấu lôi đài không thể so đấu bình thường như vậy, ở giữa không có thời gian nghỉ ngơi, mặc cho thực lực của bọn họ cường thịnh trở lại, liên tục chiến đấu hơn năm trận đều tinh bì lực tẫn, chân nguyên tiêu hao nghiêm trọng.

- Ân, đầu tiên sẽ đối phó là Huyễn Nguyệt công tử, không thể để hắn tiếp tục thắng liên tiếp nữa, thắng liên tiếp bảy mươi trận đã vượt lên trên điểm mấu chốt của chúng ta rồi.

Lão giả họ Ngô xoa xoa thái dương, lại nói:

- Về phần người này, thắng liên tiếp bốn mươi trận, tổ chức một nhóm người khích ra con bài chưa lật của hắn.

Sáu người bọn họ đều là cao thủ Lam Sơn quốc, là lực lượng ngăn chặn trung kiên, mỗi một thực lực cực kỳ mạnh, có thể đơn độc một người không chiến thắng Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu, nhưng dưới xa luân chiến, chỉ cần thực lực không vượt lên trước bọn họ quá nhiều, đều bị chém xuống ngựa. Nhiều năm như vậy, có thể đạt được thi đấu lôi đài đại viên mãn, cũng chính là thắng liên tiếp trăm trận, chỉ có một người, không thể không kể công bọn họ.

Diệp Trần không biết, hắn đã bị xếp vào đối tượng quan sát trọng điểm, đương nhiên biết cũng chẳng để làm gì, đừng nói xa luân chiến, nếu không phải sợ xuất hiện cục diện không người khiêu chiến, mỗi một trận đấu chỉ cần một kiếm liền có thể giải quyết.

Bất quá, đối với Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu mà nói, khiêu chiến trí mạng nhất sắp tới rồi.

Ngày kế.

Huyễn Nguyệt công tử tại Lam Sơn thành dị thường sôi động, tiếng gầm kinh khủng cách mấy trăm dặm đều có thể nghe được, không khí bị chấn đứt khúc không rõ.

Trên lôi đài thi đấu, Huyễn Nguyệt công tử không có thong dong như xưa, mồ hôi đầm đìa, trên người mang theo một tia vết máu, bắt đầu từ vết thương trên người.

Hắn đã thụ thương!

Từ đầu tới giờ, hắn đã trải qua năm trận so đấu, mỗi một trận đấu đối thủ đều là đều là cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, năm người này, luận thực lực một người, so với hắn yếu hơn một ít, bình thường căn bản hắn không để vào mắt.

Thế nhưng giờ này khắc này, mỗi lần cùng một người giao thủ, chân nguyên của hắn sẽ tiêu hao ba thành, dù cho nuốt đan dược bù đắp chân nguyên, cũng không kịp khôi phục. Dưới tiêu hao lâu dài, trận đầu hắn hoàn toàn chiếm hết thượng phong, trận thứ hai có chút tê liệt, trận thứ ba xuất hiện cục diện ngang ngửa, trận thứ tư thắng được đặc biệt gian nan; trận thứ năm lần đầu tiên hắn bị vây hạ phong. Tuy rằng tối hậu cục diện hòa nhau, thắng được trận đấu, cũng bị thụ thương, càng nghiêm trọng là chân nguyên không đủ bốn thành, tinh khí thần thiếu hụt, trạng thái ngay cả bình thường lục thành cũng không có.

Trận thứ sáu, Huyễn Nguyệt công tử phải tiếp thu kết quả thất bại, nhưng hắn thành tích thắng liên tiếp của hắn vẫn khiến khán khách trên thính phòng bội phục không ngớt.

- Thắng liên tiếp sáu mươi năm trận, không hổ là tuyệt đỉnh thiên tài Vân Lan Vực Huyễn Nguyệt công tử, phỏng chừng trong một năm kế tiếp, không ai có thể phá vỡ thành tích này.

- Ân, thắng liên tiếp sáu mươi năm trận đã có thể bài đến đệ thập tứ danh của Lam Sơn Đảo Liên Thắng Bảng. Huồng hồ hắn còn trẻ tuổi như vậy, năm sau tái chiến, nói không chừng có thể đột phá đến thắng liên tiếp bảy mươi trận.

- Lam Sơn Đảo càng lúc càng thịnh vượng a, dĩ vãng, tuyệt đỉnh thiên tài tới đây mặc dù có một ít, nhưng giống như hiện tại, hàng năm đều có ba năm thiên tài tuyệt đỉnh qua đây, khiêu chiến bài danh thi đấu lôi đài.

Mọi người nghị luận náo nhiệt, Huyễn Nguyệt công tử hạ đại.

- Lam Sơn quốc này quả nhiên không thể khinh thường, ngay cả ngươi cũng chỉ có thể chi trì năm trận.

Thanh niên nhân cao to hai tay bắt vào nhau, đi tới.

Huyễn Nguyệt công tử thản nhiên nói:

- Không ngờ không thể tiến vào tốp mười, bất quá bắt được đệ nhất năm nay, cũng vẫn được, chúng ta đi, đi Lam Loan Thành nhìn xem.

Tràng luận võ tràng Lam Loan Thành, Phượng Yên Nhu bắt đầu trận đấu thứ mười trong ngày.

Bởi cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn đi Lam Sơn thành bảy người, mà cả Lam Sơn thành cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cũng chỉ có mười người, dẫn đến bên phía Phượng Yên Nhu, cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn chỉ có hai người, trải qua hai ba trận chiến đấu gian nan, trận đấu kế tiếp liền có cục diện nghiêng về một phía, đương nhiên, Phượng Yên Nhu cũng cơ bản xuất ra cửu thành thực lực, không có con bài chưa lật.

Đối thủ trận thứ mười cũng không phải quá lợi hại, Phượng Yên Nhu thuận lợi đạt được thành tích thắng liên tiếp sáu mươi trận.

- Thắng liên tiếp sáu mươi trận, lại một người thắng liên tiếp sáu mươi trận, mấy năm qua cũng không có mấy người thắng liên tiếp năm mươi trận, năm nay trong một tháng lại có tới hai người thắng liên tiếp sáu mươi trận.

- Huyễn Nguyệt công tử, Phượng Yên Nhu, hai người này tuyệt đối được cho là tuyệt đại song kiêu của Lam Sơn Đảo năm nay, hơn nữa hai người đều là nam thanh nữ tú.

- Nói ra, Lam Thủy Thành cũng xuất hiện một thanh niên nhân, so với Huyễn Nguyệt công tử còn trẻ tuổi hơn, hiện nay đã thắng liên tiếp hai mươi trận, tốc độ ra kiếm cực nhanh, có người nói, hắn từng ở ngoài thành một kiếm đánh chết mười ba người, thực lực càng hơn biểu hiện trên thi đấu lôi đài.

- Ngươi nói là Diệp Trần sao! Ta xem qua hắn so đấu, thật là lợi hại, nhưng muốn so với Huyễn Nguyệt công tử và Phượng Yên Nhu kém không ít, về phần một kiếm giết mười ba người, phỏng chừng mười ba người kia là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ bình thường đi sao, nghe đồn là càng truyền càng thần kỳ, không cần để ý tới.

- Ân, một kiếm giết mười ba người, ta cũng hiểu được thái quá, chí có đối phủ rất yếu mới giải thích được, trận đấu của Phượng Yên Nhu kết thúc, chúng ta đi Lam Thủy Thành nhìn xem. Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thực.

- Được.

Diệp Trần xem xong trận đấu của Phượng Yên Nhu, thắng liên tiếp năm mươi trận đến thắng liên tiếp sáu mươi trận quả nhiên không phải dễ dàng như vậy. Trong mười người khiêu chiến có hai vị cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn, bốn vị cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh tiêm, một phen xa luân chiến, cũng khiến Phượng Yên Nhu mệt mỏi mới áp chế được, đổi thành một cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn khác, đã sớm bại, không thể không nói, làm đệ tử đại tông môn, trong đánh lâu dài chiếm ưu thế cực lớn, một là có đan dược đỉnh tiêm bù đắp chân nguyên, đan dược bình thường trong chiến đấu liên tục căn bản không được dùng đến. Hai là đệ tử đại tông môn tu luyện công pháp phẩm cấp đều là Địa cấp đỉnh giai, chân nguyên hồn hậu, càng có thể kéo dài. Ba là đệ tử đại tông môn cũng tu luyện một ít công pháp phụ trợ, có thể phát tác dụng tiết kiệm chân nguyên, tăng phúc chiến lực. Ba thứ kết hợp mới có tư cách thắng liên tiếp.

- Không ngoài dự đoán, thắng liên tiếp sáu mươi trận đến thắng liên tiếp bảy mươi trận mới chân chính là xa luân chiến, người có thể xông qua, chuẩn bị điều kiện phi thường cao, trên ý chí phải cô đọng hình thức ban đầu của võ hồn, cũng muốn có kiến giải của bản thân, phương diện khác cần đạt được đỉnh tiêm trước.

Thở ra một hơi, Diệp Trần rời khỏi luận võ tràng ở Lam Loan Thành.

Luận võ tràng ở Lam Thủy Thành rất nhiều người đều đang chờ đợi Diệp Trần xuất hiện, dù sao phía trước hai mươi trận so đấu, đã để nhũ danh của Diệp Trần không hề nhỏ, huống hồ hắn còn trẻ như vậy.

Không phụ sự mong đợi của mọi người, Diệp Trần tiếp tục đoạt được thắng liên tiếp chín trận, mỗi trận đều là trong vòng mười chiêu đánh bại đối phương, mà đối thủ không dám khinh thường, trong chín người, có sáu người là cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ bình thường, còn có ba người là cường giả Tinh Cực Cảnh lợi hại.

Có thể nhận thức đến kiếm tốc của Diệp Trần, sáu người này tại tốc độc tự thành một phái, muốn kéo giãn khoảng cách, đánh xa với Diệp Trần.

Thế nhưng, Diệp Trần công kích xa so với bọn hắn càng mạnh mẽ hơn, Thanh Liên Kiếm Pháp thức thứ sáu Thanh Liên Khai Sơn hình thành kiếm quang thật lớn, quét ngang một vòng, căn bản không có nơi dung thân.

- Thắng liên tiếp hai mươi chín trận, hôm nay Diệp Trần còn lại một trận đấu cuối cùng, có ai nguyện ý làm người khiêu chiến.

Hắc y lão giả cười tủm tỉm nói.

- Ta đến đánh bại hắn! Hi vọng có thể để ta tận hứng.

Lời nói vừa dứt, một gã thanh niên nhân cao to lướt lên đài, chính là đồng bọn của Huyễn Nguyệt công tử.

- Hoàng Phá Sơn, Vân Lan Vực Xích Thủy Tông nhị đệ tử Hoàng Phá Sơn cư nhiên lên đài.

- Hoàng Phá Sơn này chưa từng tham gia thi đấu lôi đài, không biết thực lực đạt được cảnh giới gì.

- Xác định vững chắc sẽ không kém, Xích Thủy Tông là Lục phẩm tông môn, Hoàng Phá Sơn làm nhị đệ tử, cho dù thực lực không bằng Huyễn Nguyệt công tử, cũng nhất định rất mạnh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1799)