Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0687

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0687: Đường về kịch chiến,Kiếm Tông đại thế (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Lazada


- Không cần phiền toái như vậy, trong vòng mười chiêu, nếu ta không thể đánh bại các ngươi, danh xưng Kiếm Tông cũng không cần nói đến nữa.

- Cuồng vọng!

Hỏa Kiếm Tông nổi giận gầm lên một tiếng, một hỏa diễm kiếm khi bổ về phía Diệp Trần.

- Phá Kiếm Tam Thập Tam Thức!

- Ảo Ảnh Kiếm Quyết!

Phá Kiếm Tông và Ảnh Kiếm Tông cũng phân biệt phát ra tuyệt chiêu.

- Kiếm Bộ!

Diệp Trần thân như kiếm quang, xuyên thẳng qua giữa kiếm khí giăng đầy trời, kiếm quang lóe lên, tất cả các công kích thất bại, ngay cả hộ thể Chân nguyên của Diệp Trần cũng không đụng vào được.

- Chiêu thứ nhất!

Mục tiêu thứ nhất của Diệp Trần là Phá Kiếm Tông ở gần hắn nhất, cánh tay rung lên, phong kiếm nhu hòa muốn ảnh hưởng đến phương hương của đối phương.

- Lùi cho ta!

Hỏa Kiếm Tông chạy tới, trường kiếm đỏ bừng hoạch xuất một đạo thập tự, chỉ cần Diệp Trần không lùi, dù đánh bại Phá Kiếm Tông, cũng phải thừa nhận một kiếm của hắn, tự nhiên sẽ rơi xuống hạ phong.

Lấy một địch ba, cũng không phải nhẹ nhàng như vậy, không rơi vào thế hạ phong, đã khó càng thêm khó, phải biết rằng ba người ra tay, tất nhiên sẽ có ba đạo công kích, chỉ cần bị trúng thoáng một phát, chính là hạ phong, cái đó và sinh tử quyết chiến không giống nhau, không có gì công bình với không công bình cả.

Bất quá rất hiển nhiên hắn đã xem thường Diệp Trần.

Trường kiếm lùi về, Diệp Trần nhảy lên một cái, người trên không trung, trên thân kiếm lóng lánh tia chớp màu bạc, tia chớp nhanh chóng tập kết thành một khỏa lôi cầu, bắn ra ngoài.

- Không tốt!

Hỏa Kiếm Tông và Phá Kiếm Tông nhanh chóng thối lui, cùng phát ra sát chiêu nghênh hướng lôi cầu.

Oanh!

Sóng xung kích cực lớn mang theo điện phóng xạ ra, Hỏa Kiếm Tông và Phá Kiếm Tông nhao nhao bay rớt ra ngoài, hộc ra từng ngụm máu tươi.

- Ảo Ảnh Vô Ảnh Kiếm!

Lúc này, Ảnh Kiếm Tông như bóng với hình đột nhiên phát động ra công kích, hơn mười đạo kiếm khí vô ảnh vô hình chém về phía Diệp Trần.

Bành bành bành bành bành bành...

Diệp Trần đã sớm phòng bị Ảnh Kiếm Tông, trong nháy mắt chém ra hơn mười kiếm, hơn mười đạo gợn sóng kim sắc khuếch tán ra, chôn vùi kiếm khí của Ảnh Kiếm Tông, bao trùm đối phương vào trong đó.

PHỐC!

Ảnh Kiếm Tông cũng bay rớt ra ngoài.

Ba kiếm, một hư hai thực, ba gã Tông sư dùng kiếm liên tiếp bị thảm bại.

Trên thực tế Diệp Trần không cần cố sức như vậy, chỉ cần vận dụng Kim Chi Cuồng Tiêu, cự ly xa cũng có thể dễ dàng chiến thắng ba người, bất quá ba người lại cách nhau một khoảng, cũng không tập trung cùng một chỗ, dùng Kim Chi Cuồng Tiêu, như trước vẫn cần ba chiêu, căn bản không có ý nghĩa.

Hơn nữa ba người này còn không có tư cách khiến hắn vận dụng Kim Chi Cuồng Tiêu.

Bay ngược vài trăm mét, Hỏa Kiếm Tông sắc mặt tái nhợt, có chút không dám tin, ba người liên thủ, rõ ràng lại không ngăn được ba kiếm của Diệp Trần, đối phương quả thật như xông vào chỗ không người vậy, cái này nếu là một đối một, dù thực lực cá nhân có tăng gấp đôi, chỉ sợ là ngoài nhất kích tất sát, vẫn là nhất kích tất sát thôi, không có một điểm hi vọng, .

- Ta thừa nhận ngươi là Kiếm Tông, bất quá cũng chỉ là ba người chúng ta thừa nhận thôi.

Hỏa Kiếm Tông hít sâu một hơi, nói ra.

Khóe miệng Ảnh Kiếm Tông mang theo tia máu tươi. -

- Chúng ta thừa nhận không có nghĩa là những vị Tông sư tiền bối sử dụng kiếm kia cũng thừa nhận, ngươi phải biết rằng, Tông Sư Bảng bài danh thứ hai chính là Địa Kiếm Tông Từ Nguyên tiền bối, theo ta được biết, còn có một vị Thiên Kiếm Tông, so với Địa Kiếm Tông Từ Nguyên tiền bối càng mạnh hơn nữa, chỉ có điều đã vượt qua 250 tuổi, nên không được liệt vào Tông Sư Bảng, ngoài ra, có một ít kiếm đạo Tông Sư từng nổi như cồn ở thời đại của mình đã thật lâu không có đi ra, bên trong có Ma Kiếm Tông, Huyết Kiếm Tông, Tà Kiếm Tông.

Phá Kiếm Tông Đồ Nguyên mở miệng nói:

- Diệp Trần, danh xưng Kiếm Tông ngươi rất khó bảo toàn được, có lẽ những tiền bối kia không quan tâm đến vinh quang trên Tông Sư Bảng, nhưng danh xưng Kiếm Tông, bọn hắn không quan tâm cũng phải quan tâm, chỉ cần là người dùng kiếm, không ai không quan tâm cả.

Diệp Trần nói:

- Ta đã dám xưng là Kiếm Tông, thì đã sớm làm tốt chuẩn bị khiêu chiến rồi, bọn hắn không dám xưng là Kiếm Tông, nhưng Diệp Trần ta dám, những người mà ngươi gọi là Thiên Kiếm Tông, Ma Kiếm Tông, hoặc là Huyết Kiếm Tông, nếu như bọn hắn dám thì, ta tặng danh xưng Kiếm Tông cho bọn hắn cũng chưa hẳn là không thể.

- Hay cho câu bọn hắn không dám, ta dám.

Cao Trường Thiên ha ha nở nụ cười, thầm nghĩ: "Lần này là Kiếm Tông, lần sau là Đao Tông, hi vọng Độc Cô Tuyệt đừng làm cho ta thất vọng, nghĩ đến Lâu Chủ cũng sẽ không trách tội ta, Tông Sư Bảng chỉ được xếp người 250 tuổi trở xuống, thật sự là hoang đường, hoặc là không biên soạn Tông Sư Bảng, biên soạn rồi thì chỉ cần là người có thực lực đều được lên bảng, nhưng tiếc là chuyện này không có khả năng rồi."

Cao Trường Thiên vẫn một mực không đề cập đến chuyện ngoài 250 tuổi không được nhập bảng, bởi như vậy, Tông Sư Bảng đã ít đi một nửa ý nghĩa rồi, rất nhiều người cũng biết, ngoài 250 tuổi, có còn vài lão gia hỏa lợi hại, tuy nói quấy rầy bọn hắn tĩnh tu, nhưng tiếc, tĩnh tu nếu như hữu dụng, vậy thì chiến đầu còn ý nghĩa gì nữa, về phần tuổi thân thể không chịu nổi gánh nặng, quả thật là một chuyện cười, tu luyện tới Linh Hải Cảnh, đã thoát ly phạm trù của phàm nhân, chỉ cần người còn chưa chết, thể lực cũng không hạ thấp bao nhiêu cả, mà kinh nghiệm lại càng thêm phong phú, so người trẻ tuổi càng chiếm nhiều ưu thế.

Nghe được lời này của Diệp Trần, cùng với thái độ của Cao Trường Thiên, một bộ phận người bắt đầu im lặng, quả thật, danh xưng Kiếm Tông cần phải có người đến đảm đương, nếu không có ai dám đảm đương vậy thì vẫn không có Kiếm Tông, Diệp Trần tiếp được danh xưng Kiếm Tông, cũng không phải đơn giản như bọn hắn nghĩ, đương nhiên, người có thể nghĩ được chỉ có một phần nhỏ, đa số mọi người đều không ủng hộ Diệp Trần, cho rằng không cần mấy tháng, Diệp Trần sẽ trở thành trò cười cho tất cả mọi người.

- Diệp Trần, chiến đấu giữa ta và ngươi, còn chưa kết thúc, ngày khác hữu duyên tái chiến.

Độc Cô Tuyệt không định ra kỳ hạn, hiện giờ định ra kỳ hạn đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi, bởi vì cạnh tranh giữa hắn và Diệp Trần không phải một sớm một chiều, cũng không phải một năm hai năm, nếu như hắn có thể đuổi theo Diệp Trần, tự nhiên sẽ có một trận chiến, nếu không thể thì hết thảy chỉ là nói suông thôi, trái lại, như tiến bộ của Diệp Trần chậm, kết quả cũng thế.

Hắn không thể tưởng được chính là, chờ đến khi hắn và Diệp Trần tái chiến lại, đã qua rất nhiều năm.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1799)