Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0785

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0785: Kết thúc (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Shopee


Chỉ là nghĩ lại Tư Đồ Hạo lại cảm thấy dễ chịu.

Không để Ngự kiếm thuật cho Diệp Trần thì thế nào, chính mình vẫn khó mà đuổi theo hắn được, thay vì như thế thì không bằng bồi đắp cho hắn, ít nhất thì mình cũng phải có tới sáu cây Long huyết thảo, tăng thêm ba mươi vạn cân khí lực, lực lượng có thể sánh được với cao thủ luyện thể, trừ thứ đó ra, Linh tê nhất kiếm cũng đã làm cho mình cảm nhận được ý nghĩa sâu xa của chữ nhanh, đối với sự phát triển từ nay về sau hẳn là có tác dụng không thấp.

- Liễu Vô Kiếm thua rồi! Hóa ra là lá bài tẩy của Diệp Trần cũng giống như Tư Đồ Hạo, đều là Ngự kiếm thuật, cao nhân đúng là cao nhân mà, Ngự kiếm thuật ở trên tay Tư Đồ Hạo tuy là cũng lợi hại, nhưng vẫn không bằng Diệp Trần được, Diệp Trần không hổ là Kiếm tông, vật gì đến tay hắn đều phát ra quang mang sáng láng cả.

- Đây là đương nhiên, nhìn con đường phía trước của Diệp Trần tuyệt đối là kinh người, một đường qua ải chém tướng, đánh đâu thắng đó, chưa bao giờ thua trận nào, trèo một mạch lên đỉnh.

- Tốc độ tiến bộ đáng sợ như thế, chỉ sợ là ở giai đoạn cận cổ thời đại trước cũng hiếm thấy.

Sau khi chấn kinh xong thì mọi người đều xem Diệp Trần trở thành nhân vật truyền kỳ.

Xuy xuy xuy...

Máu tươi trên cổ Liễu Vô Kiếm vẫn còn đang phun, rất nhiều người hoài nghi, nếu cứ phun như vậy thì liệu có thể huyết tẫn nhân vong hay không.

Đương nhiên, nếu là mấy võ giả bình thường mà bị như vậy thì đã chết từ lâu rồi, nhưng tu luyện tới mức độ Linh hải cảnh thì ngưng luyện linh khu, mật độ máu cao hơn võ giả bình thường rất nhiều, nói không phải khoa trương chứ một vị Linh hải cảnh bình thường, máu trong người còn có thể chứa đầy mấy ao cá kia, nói gì tới cao thủ bậc này như Liễu Vô Kiếm.

- Hỗn đản!

Sắc mặt trắng bệch không chút máu, Liễu Vô Kiếm tay trái vẽ một vòng trên cổ, vết nứt lập tức khép lại, nhưng sau một khắc lại nứt toạc ra, làm ra những việc này chính là kiếm khí còn sót lại trên thân Hoàng Kim kiếm, cỗ kiếm khí này ẩn chứa kiếm ý hủy diệt, kéo dài không tiêu tán, giống như là không hủy diệt được mục tiêu thì quyết không bỏ qua.

- PHÁ!

Cắn đầu lưỡi, Liễu Vô Kiếm thần sắc dữ tợn khẽ quá một tiếng.

Hô!

Kiếm ý ngút trời dâng lên, cùng với cổ kiếm ý hủy diệt kia động vào nhau, kiếm ý hủy diệt tuy mạnh nhưng dù sao cũng như cánh bèo không rễ, lực bền bỉ không được mấy, rất nhanh liền bị khu trừ, mà kiếm ý hủy diệt tản ra rồi vết nứt trên cổ Liễu Vô Kiếm cũng dần dần khép lại, không chảy máu nữa.

Mọi người đối với chuyện Liễu Vô Kiếm không chết cũng giật mình, sinh mệnh lực của Linh Hải cảnh là vô cùng cường hãn, cắt đứt động mạch chủ nghe thì khủng bố thế thôi, kỳ thực chính là dễ dàng khiến cho người ta mất máu mà chết, nếu như cầm được máu thì chắc chắn sẽ không chết.

Diệp Trần không tiếp tục động thủ, nếu quả thật hắn muốn giết đối phương thì cũng sẽ không chờ tới bây giờ.

- Diệp Trần, Diệp Trần!

Vết nứt trên cổ liền lại, thần sắc của Liễu Vô Kiếm thập phần băng lãnh đáng sợ, trước khi gặp phải Diệp Trần hắn chưa từng thất bại bao giờ, cho tới bây giờ đều là dễ dàng đắc thủ, lúc này đây, ngay cả Tam thiên kiếm khí của hắn cũng đã thi triển ra rồi mà vẫn thảm bại trên tay Diệp Trần như cũ.

Diệp Trần, đánh bại chiến tích bất bại của hắn, làm cho hắn kinh hãi, đồng thời cũng vô cùng phẫn nộ và không cam lòng.

- Còn muốn đánh sao?

Diệp Trần vẻ mặt lạnh nhạt! Lúc ở Bạch Vân tửu lâu, khiêu khích hắn đa phần đều là nữ tử vận y phục sặc sỡ kia, cho nên hắn không giận, Mộ Dung Khuynh Thành giúp hắn giải quyết phiền toái đúng là không còn gì tốt hơn, nhưng không giận không có nghĩa là hắn không để tâm, hắn mà phản kích thì người bình thường chưa chắc đã chịu được, không động thì thôi, một khi động thì sẽ lưu lại ký ức khó có thể quên được cho đối phương.

- Hừ!

Liễu Vô Kiếm hừ lạnh một tiếng, hắn tự nhiên sẽ không đánh tiếp, trước tiên không nói tới chuyện hắn có phải là đối thủ của Diệp Trần hay không, chỉ riêng việc hiện tại chiến lực của hắn cũng chỉ còn lại có ba thành, trạng thái thấp nhất chưa từng có từ trước tới nay.

- Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, ngươi có thể đắc ý nhất thời, chưa hẳn có thể đắc ý cả đời, con đường phía trước của ta vẫn còn rất dài, khi đó, ta sẽ cho ngươi trả giá đắt.

Tu vi của Liễu Vô Kiếm đã là Linh hải hậu kỳ đỉnh phong, hắn cũng không hoài nghi chuyện mình sẽ không thể bước vào cảnh giới Bán Bộ vương giả, một khi hắn trở thành Bán Bộ vương giả thì thực lực sẽ gia tăng gấp mấy lần, Bán Bộ vương giả bình thường cũng sẽ không địch nổi một chiêu của hắn, chứ đừng nói gì tới Diệp Trần, dù sao thì tu vi của Diệp Trần mới chỉ là Linh hải trung kỳ đỉnh phong, khoảng cách tới Bán Bộ phong giả vẫn còn xa lắm.

- Chờ ngươi trở thành Bán Bộ vương giả rồi hãy nói tiếp, khả năng mồm mép có lợi hại cũng không giúp ngươi tiến bộ được.

Diệp Trần mặt không đổi sắc, đợi đối phương trở thành Bán Bộ vương giả thì tu vi của mình tất nhiên cũng là Linh hải hậu kỳ đỉnh phong, đã có kinh nghiệm thiên nhân hợp nhất rồi, sẽ làm hàm nghĩa sâu xa của hắn đột nhiên tăng mạnh, nói không chừng còn có thể tu luyện Kim chi cuồng tiêu tới đại thành, nếu tiến vào Linh hải cảnh hậu kỳ thì linh hồn lực tuy là sẽ không gia tăng, không thể trực tiếp gia tăng lực công kích của Ngự kiếm thuật, nhưng sự lợi hại của Ngự kiếm thuật hiện tại mới bắt đầu, đằng sau còn có Ngũ kiếm tề phát, Thất kiếm tề phát, Cửu kiếm tề phát... Tứ thập cửu kiếm tề phát, ... bát thập nhất kiếm tề phát, thậm chí còn có Bách kiếm tề phát vô thượng, lúc đó thực lực của hắn phát triển tới mức nào, chính hắn cũng không cách nào đoán trước được.

- Chúng ta đi!

Liễu Vô Kiếm biết bây giờ có nói gì cũng vô dụng, thua chính là thua, chỉ có sau này đánh bại được đối phương thì mới có thể bù lại tôn nghiêm của hắn.

- Đi!

Cổ Liệt thở hắt ra một hơi, khiếp sợ nhìn thoáng qua Diệp Trần, sóng vai rời đi cùng với Thải y nữ tử, đuổi theo Liễu Vô Kiếm.

Thải y nữ tử trước khi đi, có chút thấp thỏm, sợ là Diệp Trần sẽ tìm nàng gây chuyện, tên này thật sự quá đáng sợ.

Đợi ba người rời đi rồi, Diệp Trần chậm rãi bình phục khí huyết, trong đầu nhớ lại trước trận chiến. .

Không hề nghi ngờ, thực lực của Liễu Vô Kiếm thật sự rất kinh người, hắn không thi triển ra Ngự kiếm thuật chỉ có thể bằng vào uy lực của Bất tử chi thân để áp chế đối phương, chậm rãi tiêu hao sức mạnh của đối phương, theo tu vi tăng lên, hắn càng ngày càng cảm thấy tin tưởng Bất tử chi thân, đừng thấy Bất tử chi thân không thể trực tiếp gia tăng thực lực lên, nhưng so với trực tiếp gia tăng thực lực thì mạnh hơn nhiều, dù thực lực có cao hơn mình cũng không cần phải sợ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1799)