Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Tôn - Chương 0872

Kiếm Đạo Độc Tôn
Trọn bộ 1799 chương
Chương 0872: Thôn phệ đảo-Thánh linh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1799)

Siêu sale Lazada


"Phựt!"

Máu tươi bắn ra, toàn bộ cánh tay phải của Đồ Lão Tam đã bị chém đứt, bởi vì quá mức đột ngột nên máu tươi phun ra thành vòi bắn ra xa tới bảy tám mét!

- Cái gì?

Mọi người đều trợn mắt há mồm, kết quả này cùng với cảnh tượng trong đầu bọn họ hoàn toàn trái ngược! Đồ Lão Tam nói thế nào thì cũng là Bán bộ Vương Giả hàng thật giá thật, nhưng rõ ràng lại bị Diệp Trần một kiếm chém rụng cánh tay!

- Không thể nào!

Đồ Lão Tam nổi giận gầm lên một tiếng, sắc mặt tái nhợt, không biết là do quá đau hay là sợ hãi, hoặc là cả hai?

- Không có gì là không thể!

Diệp Trần lại chém ra một kiếm, kiếm nhanh đến nỗi thời gian để cho Đồ Lão Tam phản ứng cũng không có, cánh tay trái liền bị chặt đứt!

- Hãy tha cho ta một mạng, ta cam đoan sẽ không tiếp tục trêu chọc ngươi!

Đồ Lão Tam thập phần sợ hãi, hiện tại mọi người đang bị rơi vào bẫy của Hắc Thuỷ liên minh nhưng ít ra vẫn còn hi vọng sống a!

- Ngươi quá ngu xuẩn!

Diệp Trần không có chút cảm tình nào, Lôi Kiếp Kiếm giơ cao lên.

- Con mẹ ngươi, mọi người cùng nhau xông lên giết chết hắn!

Đồ Lão Tam tuyệt vọng điên cuồng rú lên, đáng tiếc không có ai nghe theo lời hắn. Hiện tại đối nghịch với Diệp Trần không phải là muốn chết sao?

Lắc lắc đầu, Diệp Trần nắm Lôi Kiếp Kiếm chém ra một chiêu Lôi Phệ!

Mất đi hai cánh tay, Đồ Lão Tam đã mât đi năng lực phản kích nên hắn trực tiếp bị hắc lôi cầu thôn phệ vào trong. Lôi cầu vặn vẹo bành trướng, từng tiếng bạo tạc mãnh liệt vang lên, thất khiếu của Đồ Lão Tam đều bị lôi điện phong kín, làn da trên người có thấy được đang nhanh chóng cháy đen, rạn nứt, cuối cùng khô quắp!

"Phanh!"

Thi thể của Đồ Lão Tam ngã xuống mặt đất chia năm xẻ bảy không khác gì một khối than khô. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, mọi người tuyệt đối sẽ không cho rằng đây là một cái thi thể!

Phương Đông Hạo liếc nhìn những mảnh thi thể đen thui trên mặt đất rồi liếc nhìn Diệp Trần, sắc mặt thập phần khó coi. Từ lúc gặp mặt cho tới nay hắn chỉ coi Diệp Trần là một tên cao thủ có tu vi Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cho dù có thể vượt cấp chiến đấu cũng chỉ có thể tương đương với một Bán bộ Vương Giả bình thường mà thôi, so với hắn chênh lệch quá lớn. Thế nhưng hắn ngàn vạn lần không thể nào biêt được Diệp Trần tu vi tuy không cao nhưng chiếc lực so với trong trí tưởng tượng của hắn cao hơn không chỉ vài lần. Mạnh như Đồ Lão Tam cũng trụ không quá ba kiếm, mặc dù trong đó cũng có chút chủ quan của đối phương.

- Nguyên lai hắn lợi hại như vậy!

Mạnh Hiểu Linh vô thức thì thào.

Đằng sau quầng lục quang, tên trung niên tóc xám cũng nói:

- Ta thật sự không ngờ được ngươi mới là người mạnh nhất trong đội ngũ này!

- Thực lực cường thì sao chứ? Không phải vẫn bị Hắc Thuỷ liên minh các ngươi tính kế sao?

Diệp Trần thu kiếm vào vỏ, thản nhiên nói.

- Ha ha, tựa hồ ngươi cũng không có chút khẩn trương nào a!

Tên trung niên tóc xám cười nói.

- Lúc này nếu khẩn trương mà có tác dụng thì ta cũng không ngại khẩn trương một chút xem sao!

Vừa nói chuyện, Diệp Trần vừa đánh giá bốn phía, cuối cùng ánh mắt hắn đọng lại trên Lục Mang Tinh dưới chân. Vừa rồi hắn cũng không quá chú ý tới Lục Mang Tinh này!

Trung niên tóc xám thấy Diệp Trần chú ý tới Lục Mang Tinh thì nói:

- Vô dụng thôi, qua một lúc nữa tất cả các ngươi đều sẽ bị Thôn Phệ Đảo cắn nuốt vào trong mà khu vực các ngươi đang đứng chính là một trong các đường đi thông tới Thôn Phệ Đảo.

- Ra là vậy!

Trung niên tóc xám vừa nói ra thì mọi người lập tức giật mình. Hắc Thuỷ liên minh quả thật có liên hệ tới Thôn Phệ Đảo, còn về phần liên hệ như thế nào thì bọn họ không thể nào biết được mà tạm thời cũng không muốn biết. Lúc này rất nhiều người đã cảm thấy tuyệt vọng, bọn họ hận thời gian sao không đảo ngược ngược lại để bọn họ có thể rời khỏi kiếp nạn này!

"Ông!"

Đột nhiên Lục Mang Tinh tản mát ra năng lượng chấn động mãnh liệt, cổ năng lượng chấn động này so với mười tên Bán bộ Vương Giả đồng thời phóng thích chân nguyên còn cường đại hơn. Khi Lục Mang Tinh đã hoàn toàn kích hoạt, thạch môn trước mặt mọi người ầm ầm mở ra, bên trong hiện lên một vòng xoáy năng lượng đang điên cuồng xoáy tròn thôn phệ tất thảy mọi thứ vào trong.

- Khôngggggg!

Do quá đột ngột nên có hơn phân nửa người lập tức bị vòng xoáy năng lượng hút vào trong. Không ai có thể biết được đầu bên của của vòng xoáy năng lượng là cái gì đang chờ đợi mình.

Lực thôn phệ của vòng xoáy năng lượng quá mức cường đại, đám người Diệp Trần giở hết thủ đoạn ra cũng chỉ có thể làm cho bản thân bị hút vào chậm hơn một chút mà thôi!

Đợi khi vòng xoáy năng lượng biến mất, thạch môn đóng lại, quầng lục quang trên vách tường cũng tự động tan ra, ba người trung niên tóc xám từ từ đi tới.

- Lại có một đám đi vào, thật đúng là nhẹ nhõm!

Tên Tông Sư bên trái trung niên tóc xám cười nói.

- Ngươi thấy nhẹ nhõm sao? Hắc Thuỷ liên minh của chúng ta thừa nhận áp lực không nhỏ, gần đây khẩu vị của đám Sinh Tử Cảnh Vương Giả càng lúc càng lớn. Nếu không cung cấp đủ Thuỷ tinh chân nguyên cho bọn họ thì những chuyện này sớm sẽ bị lộ ra, đến lúc đó Hắc Thuỷ liên minh chúng ta chắc chắn sẽ rất khốn đốn!

Trung niên tóc xám thở dài nói.

- Khẩu vị của họ có lớn thì cũng có điểm mấu chốt a! Dù sao Sinh Tử Cảnh Vương Giả của Hắc Thuỷ liên minh chúng ta cũng không ít!

Tên Tông Sư còn lại cũng lên tiếng. Truyện Tiên Hiệp -

- Ngươi thì biết cái gì! Thế giới của Vương giả không phải dễ dàng nói chuyện như vậy!

- Vậy sao?

- Đi thôi, trở về trả nhiệm vụ!

...

Nơi này là thế giới kỳ quái, phóng nhãn nhìn quanh thì trên bầu trời là thất thải hỗn độn, biển màu đen, và một tiểu đảo hình dạng lục giác, không còn gì khác nữa.

- Đây là đâu?

Đứng trên không trung, đám người Diệp Trần lộ vẻ nghi hoặc.

- Quản nó là ở đâu, không chết là tốt rồi!

Sau khi nghi hoặc, trên mặt mọi người đều toát ra vẻ mừng rỡ như điên, vốn tưởng rằng phải chết nhưng không ngờ lại có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, đây mới là điều trọng yếu!

- Đừng cao hứng quá sớm!

Diệp Trần biết Hắc Thuỷ liên minh sẽ không có hảo tâm như vậy, hắn có dự cảm, không chết so với chết còn đáng sợ hơn. Chết là hết, nhưng không chết thì sẽ còn phải đối đầu với những thứ không biết ở nơi này đang chờ bọn họ.

Mọi người đang chuẩn bị đi lên đảo thì hư không phía trước đột nhiên truyền tới một hồi chấn động, một bóng người trong suốt ngưng tụ thành, sau lưng có một cặp cánh cũng trong suốt.

- Chào các ngươi, nơi đây là Thôn Phệ Đảo, cac ngươi có thể gọi ta là Thánh Linh!

Người trong suốt nói với mọi người.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1799)