← Ch.0312 | Ch.0314 → |
Con yêu trâu này thực lực cường đại đến khiến người ta phát sầu, Thần chích mạnh vượt hơn xa ba người Tang Thanh Sơn!
Mai Di Hương, Hàn Vũ Liên đều từng nói, cho dù cùng là Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong tạo thành Thần chích, nhưng thực lực còn có thể có thể chênh lệch như giữa trời và đất, quả nhiên như thế!
Hình thành Thần chích là một quá trình, mà nếu như chia quá trình này làm 100 bước, như vậy chênh lệch giữa bước đầu tiên và bước một trăm trong đó tuyệt đối là trời so với đất! Giống như Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân, trâu nước lớn này đều gần như đạt tới 90 bước trở lên, mà ba người Tang Thanh Sơn nhiều lắm chỉ đạt tới 50 bước... mức chênh lệch rất lớn.
Đạt tới Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong, không gian đan điền không mở rộng, như vậy linh lực cũng không có khả năng có tăng trưởng chút nào, nếu không gian đan điền của hai người gần như nhau, như vậy lực lượng cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Nhưng cường độ của Thần chích thì khác, chênh lệch chiến lực này mang tới cũng là khác biệt vô cùng to lớn!
Ba người Tang Thanh Sơn đều là thiên kiêu một thế hệ, không gian đan điền rất lớn, về mặt trình tự linh lực cơ bản không có người nào có thể áp chế, nhưng ở phương diện Thần chích thì còn kém nhiều lắm, ba người hợp lực cũng như nhau là bị con trâu nước nghiền ép.
Bốn người liên thủ, vẻn vẹn chỉ có thể duy trì ở thế ngang sức, nên muốn thủ thắng hoàn toàn không có hy vọng!
Trừ phi mọi người đều thi ra hết tuyệt chiêu. Tộc nhân, đệ tử của nhà quyền thế siêu cấp như mấy người Tang Thanh Sơn này, thì sao có thể không có tuyệt chiêu áp đáy hòm? Chỉ là tuyệt chiêu chính là tuyệt chiêu, không đến thời điểm khẩn yếu nhất làm sao có thể xuất ra dùng được?
Bích Nhãn Thủy Ngưu mặc dù là yêu thú cực cao cấp, toàn thân nó là bảo, nhưng so với Tam Dương cổ địa thì còn kém nhiều lắm. Trước mắt tuy rằng bốn người liên thủ, cũng chỉ là để phá mở cơ quan cửa vào kia, thì sao có thể nói là thực sự đồng tâm hiệp lực?
Chiến lực thật của mình đương nhiên phải dành lại đến thời điểm mấu chốt mới bộc phát ra!
Tuyệt chiêu không ra, trận chiến đấu này y nhiên rơi vào tình trạng giằng co, nhìn như đánh nhau vô cùng kịch liệt, nhưng chính là cục diện bên này cũng không thể làm gì được bên kia.
Chu Hằng mắt lóe sáng ác liệt, hắn đối với con trâu nước này nhất định phải được, chẳng những là bởi vì tinh khí sinh mệnh vô cùng hùng hậu trên thân đối phương, mà còn vì cái sừng nhọn trên đỉnh đầu nó, khiến cho thể chất Phệ Kim tộc của hắn sinh ra cảm giác vô cùng đói khát.
Hắn quyết định vận dụng Tử Diễm Thiên Long, một chiêu này dù sao cũng không còn là bí mật, hắn cũng không quan tâm dùng lại ở trước mặt mọi người.
"Vù!" Chân hắn đạp Tấn Vân Lưu Quang Bộ, lướt trên ngọn sóng bay về phía con trâu nước.
"Om!" Con trâu nước cũng đằng đằng sát khí, giống như nhân loại mơ ước "linh kiện" trên người nó, nó cũng tràn đầy khát vọng với máu thịt của võ giả nhân loại! Nhất là bốn người này, mỗi người đều tinh khí tràn đầy, có ba người thậm chí đã tạo thành Thần chích!
Nếu như có thể cắn nuốt hết bốn người này, nói không chừng nó sẽ lập tức tiến vào Kết Thai Cảnh, hoàn toàn hình thành Thần chích!
Mắt thấy Chu Hằng đánh úp lại, đương nhiên nó vô cùng mừng rỡ, coi như là đột phá khẩu, Thần chích Huyền Ngưu trên đỉnh đầu lập tức làm ra dạng rít gào, phóng ra trụ nước mạnh mẽ chọc xuyên qua trong ngực Chu Hằng.
Chu Hằng hai mắt mở lớn, trên đỉnh đầu lập tức bay vút lên một con thiên long màu tím uốn lượn trên cao, không tiếng động phát ra một tràng rít gào.
"Ầm!" Thần chích Huyền Ngưu trên đỉnh đầu trâu nước lập tức bị đánh xơ xác, hóa thành mười mấy mảnh vụn, cố gắng muốn một lần nữa dung hợp lại, nhưng vừa mới chạm vào nhau liền lập tức ầm ầm hỏng mất, hoàn toàn không có khả năng thành hình!
"Vù", Chu Hằng đánh tới. Trong tay đã hiện ra một thanh đoạn kiếm màu đen, chém một nhát về cần cổ của con trâu nước.
Trâu nước vừa giận vừa sợ, vội vàng cúi đầu xuống, dùng sừng va chạm với Chu Hằng.
Sừng của nó chính là dị vật, chẳng những có thể phá các loại phòng ngự, hơn nữa vô kiên bất tồi, là một đại sát khí khác của nó. Chỉ có điều sừng là mọc ở trên đầu, nó lại là tồn tại hình thành Thần chích, cường giả ở tầng thứ này cơ bản không có khả năng đánh giáp lá cà, bởi vậy đã rất ít khi sử dụng sừng.
Hiện tại Chu Hằng đánh tới trên cửa, thật đúng lúc để dị vật này một lần nữa nở rộ tài năng!
"Ầm!" Chu Hằng đánh xuống quyền trái, va chạm chính diện với sừng bò, trong màn ánh sáng vàng chớp động, toàn bộ đầu trâu lập tức bị đánh lệch qua một bên!
Đồng thời hắc kiếm chém xuống!
Trong mắt trâu của con trâu nước lóe lên vẻ hoảng sợ! Nó như thế nào cũng không nghĩ tới tên tiểu tử nhân loại chỉ mới là Linh Hải nhất trọng thiên này lại có lực lượng lớn như vậy, hơn nữa nắm tay đúng là cứng rắn như thế, ngay cả sừng cứng rắn của nó đều có thể đánh lệch ra!
Linh trí của nó còn xa không thể sánh với nhân loại, nhưng bản năng lại rất nhạy cảm, lập tức nó cảm ứng được hắc kiếm kia đáng sợ, làm cho nó nổi lên một loại hàn ý tử vong.
"Phốc!" Hắc kiếm không chút lưu tình rạch xuống, tuy rằng trâu nước to lớn đến thái quá, hắc kiếm lại chỉ còn nửa khúc, nhưng kiếm khí ngang dọc chừng trăm trượng, hoàn toàn chìm vào trong cổ con Bích Nhãn Thủy Ngưu.
Trong nháy mắt ánh mắt của trâu nước trở nên ảm đạm, rốt cục chậm rãi khép lại, dưới cổ máu tươi phun trào ra, tinh khí sinh mệnh bị hắc kiếm điên cuồng cướp đoạt, trong nháy mắt liền chết đi! Theo sinh mệnh chi hỏa của nó hoàn toàn tắt, thể tích con trâu nước cũng thu nhỏ lại, co rút lại ít nhất gấp mười mới dừng lại. Tuy rằng vẫn phi thường khổng lồ, nhưng so với trước đó thì nhỏ hơn nhiều.
"Ồ!" Ba người Tang Thanh Sơn đều lộ ra vẻ hoảng sợ không thể che giấu.
Luận về chiến lực, Chu Hằng cũng chưa chắc mạnh hơn bao nhiêu so với bọn họ, thậm chí còn chênh lệch rất lớn. Dù sao Chu Hằng còn chưa có hình thành Thần chích, cho dù ở phương diện cường độ linh lực không yếu hơn bọn họ thì như thế nào chứ?
Thế nhưng Tử Diễm Thiên Long của người này thật sự quá đáng sợ: dưới một tiếng quát có thể làm cho Thần chích của đối thủ quá sợ hãi tiêu tan, cái này người khác còn làm thế nào đánh?
Gia tộc, tông môn sau lưng bọn họ đều là từ thời kỳ thượng cổ tới nay, đều có truyền thuyết về Vạn Cổ Đại Đế. Mà nhìn Chu Hằng, dường như bọn họ thấy được một vị Đại Đế trẻ tuổi, đang hiển lộ ra cao chót vót đáng sợ.
Sinh ra chung một thời đại với nhân vật như vậy, đây là mối bi ai của bất kỳ một thiên kiêu nào, chú định sẽ bị che lấp đến mức ảm đạm không ánh sáng!
Ba người lộ sắc mặt khác nhau: trong ánh mắt Dương Chiêm hiện lên sát ý mờ nhạt; Tang Thanh Sơn thì mặt hiện lên vẻ tươi cười tán thưởng; Băng Hoàng Nữ thì có nhiều phức tạp, nàng chớp chớp đôi mắt đẹp, dường như đang cân nhắc lợi hại.
Chu Hằng nhắm mắt không nhúc nhích, hắc kiếm đã bị hắn thu vào không gian đan điền, đang có lực lượng cuồn cuộn không dứt từ trong hắc kiếm thả ra ngoài, nhanh chóng tăng lên linh lực tích lũy của hắn. Ở thời điểm đột phá Khai Thiên Cảnh, hắn đã từng thí nghiệm qua phân tâm lưỡng dụng, bởi vậy sớm đã có thể làm được chuyện vừa chiến đấu, vừa luyện hóa lực lượng trong hắc kiếm, hiện nay điều đó thật sự là chút chuyện nhỏ.
- Chu huynh quả nhiên rất cao thâm! Tang Thanh Sơn là người thứ nhất khôi phục bình thường, ôm quyền cười nói với Chu Hằng, ánh mắt nhìn về phía Bích Nhãn Thủy Ngưu kia, hiện lên tia sáng hừng hực.
Yêu thú đã hình thành Thần chích đấy! Nếu như luyện hóa yêu hạch của nó có ưu đãi to lớn đối với gia tốc thành hình Thần chích của họ!
Mà một khi Thần chích thành hình, thì sẽ củng cố vĩnh viễn không lùi, dĩ nhiên cũng không lo bị Tử Diễm Thiên Long của Chu Hằng vừa quát một tiếng đã hoàn toàn tán loạn, không phát huy ra chút tác dụng nào.
- Dựa theo ước định từ trước, ta chỉ lấy cái sừng là được! Dương Chiêm thân hình không nhúc nhích, nhưng trong ý niệm vừa chuyển, dòng nước chuyển động giống như một lưỡi cưa cắt về hướng sừng con trâu nước.
Đây là chỗ tốt của Vực, chỉ cần ở trong phạm vi thần thức bao phủ, dường như sinh thành vô số cái vòi có thể làm theo ý mình.
"Ầm!" Chu Hằng đánh ra một quyền, dòng nước Dương Chiêm vừa cuốn lên lập tức nhao nhao tiêu tán.
- Chu Hằng! Đây là ý gì? Trước ta đã nói rồi, cái sừng bò về phần ta! Dương Chiêm lập tức trợn mắt nhìn, tuy rằng hắn cũng muốn yêu hạch, nhưng hắn tu luyện một loại bí pháp cần đến kim loại cực kỳ trân quý, sừng của con Bích Nhãn Thủy Ngưu này chính là rất thích hợp.
Bởi vậy, hắn mới buông bỏ chuyện tranh đoạt yêu hạch.
Chu Hằng dùng dư quang ánh mắt liếc nhìn hắn một cái, nói: - Điều đó chẳng qua là ngươi tự mình quyết định, khi nào thì ta đồng ý? Rất không may, ta cũng chỉ muốn cái sừng!
- Chu Hằng! Đây là ngươi cố ý đối kháng cùng ta sao? Dương Chiêm ánh mắt như đao, vô cùng phẫn nộ.
Chu Hằng cười ha hả một tràng, nói: - Con yêu trâu này là ta làm thịt, sẽ do ta trước thu lấy chiến lợi phẩm không tính là quá mức chứ?
Lời vừa nói ra, Tang Thanh Sơn cùng Băng Hoàng Nữ đều khẽ gật đầu.
Tuy rằng mỗi người bọn họ đều có tuyệt chiêu, nhưng dùng ra có thể giết chết Bích Nhãn Thủy Ngưu hay không còn là một ẩn số chưa biết. Hơn nữa mặc kệ bọn họ có năng lực xử lý hay không, Chu Hằng chém chết Bích Nhãn Thủy Ngưu chính là sự thật, tuy rằng bọn họ cũng có công kiềm chế, nhưng tuyệt đối không thể không công nhận cống hiến của Chu Hằng là lớn nhất.
Hắn chỉ yêu cầu là người chọn chiến lợi phẩm đầu tiên, hơn nữa cũng không phải là yêu hạch có giá trị lớn nhất, yêu cầu này tuyệt đối không quá mức.
Dương Chiêm hít một hơi thật sâu, nói: - Chu Hằng! Vật ấy với ngươi cũng không có tác dụng, ta sẽ bồi thường cho ngươi 10 vạn linh thạch trung phẩm, ngươi không cần tiếp tục tranh chấp với ta! Nói xong, hắn đi tới bên cạnh Bích Nhãn Thủy Ngưu, tự mình ra tay cắt sừng bò!
Chỉ là hắn vừa mới vươn tay ra liền thấy một cái nắm tay màu vàng đánh tới, rực rỡ giống như sao băng xẹt qua trời cao, lực lượng kinh khủng đánh úp lại, bức hắn không thể không ra tay chống đỡ.
"Ầm!" Sóng nước cuồn cuộn, nếu như ở phía trên hồ quan sát, thì sẽ nhìn thấy sóng lớn dâng lên tận trời, cuốn lên đầu sóng cao tới trăm trượng.
- Chu Hằng!
Dương Chiêm phát ra tiếng rống to phẫn nộ, trong mắt như sắp phun ra lửa. Khi hắn nghĩ tới, chẳng những hắn tự hạ tư thái cực thấp, thậm chí còn bỏ ra 10 vạn linh thạch trung phẩm xem như bồi thường, có thể nói là mười phần thành ý! Đối phương cũng quá vô lý đi!
Chu Hằng vẻ mặt lạnh lùng, nói: - Dương Chiêm! Chẳng qua là ngươi tự quyết định mà thôi, khi nào thì ta đáp ứng chứ? Một khi đã như vậy, ta ra giá 200 linh thạch mua phụ thân, 200 linh thạch mua tổ phụ, 200 linh thạch mua tằng tổ của ngươi... ngày mai ngươi hãy bảo bọn họ đi tới trông cửa cho ta!
Mặt của Dương Chiêm lập tức lúc thì trắng bệch lúc thì đỏ bừng, hai nắm tay nắm quá chặt, đốt ngón tay phát ra tiếng vang "rốp rốp...".
Ngay cả Tang Thanh Sơn cùng Băng Hoàng Nữ đều có cảm giác đáng thuơng thay cho Dương Chiêm, chỉ có con lừa đen ở một bên âm thầm gật đầu, thầm nghĩ: Chu tiểu tử cuối cùng có được vài phần chân truyền của nó. Tuy nhiên lời nói vừa rồi kia nếu là từ trong miệng nó thốt ra, vậy khẳng định là nhắm thẳng vào mẫu thân, tổ mẫu... các thân thuộc nữ tính 18 đời của Dương Chiêm... càng không chịu nổi.
- Chu Hằng! Đây là ngươi tự tìm đường chết!? Dương Chiêm sắc mặt tái xanh, giữa hắn và Chu Hằng vốn là ân oán cá nhân, nhưng Chu Hằng chỉa đầu mâu nhắm thẳng vào tổ tiên ba đời của hắn, đó chính là khiêu khích với toàn bộ Dương gia!
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Không cần lấy Dương gia ra để hù dọa ta! Dù sao ta đánh ngươi, người lớn nhà các ngươi sớm hay muộn sẽ tìm tới ta gây phiền toái, ta cần gì phải khách sáo? Đừng nói những lời nhảm nhí này, có bản lĩnh cứ từ dưới tay của ta cướp đồ vật đi, nếu không thì ngậm miệng của ngươi lại!
Đánh trẻ nhỏ, luôn sẽ dẫn ra người lớn! Hoặc là ngay từ đầu đừng trêu chọc, nhưng Chu Hằng hắn lại là hạng người hạt cát trong mắt không chùi được, thích khoái ý ân cừu! Vậy thì còn có gì phải nhẫn nhịn chứ?
Sắc mặt của Dương Chiêm càng ngày càng đỏ, nhưng cuối cùng hắn cũng nhịn được, không có ra tay.
← Ch. 0312 | Ch. 0314 → |