Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Động Cửu Thiên - Chương 1010

Kiếm Động Cửu Thiên
Trọn bộ 1149 chương
Chương 1010: Kịch chiến Diệp Cô Vũ!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1149)

Siêu sale Lazada


Diệp Cô Vũ lại phát động cường công, phù văn trong tay diệu động, phối hợp với bộ dáng lãnh khốc của hắn, giống như một tôn Ma Thần, khí thế quả thực muốn nghịch thiên.

Hắn cũng không phải Vương giả trong võ, càng không phải là bá chủ Vương giả trong võ, nhưng hắn chính là Long Tộc, tuy rằng mật độ huyết mạch trên người cũng không cao, nhưng mà dù sao là lớn lên ở Long tộc, bản thân còn có long uy.

Đây là một loại khí thế tương tự với Vương giả trong võ, làm cho người ta không chiến tự tan, lòng tin giảm mạnh.

Trước khí thế, hắn hơi chút nhận được một ít ảnh hưởng của Chu Hằng, nhưng gần như có thể nói là chiến lực không tổn hao gì. Dù sao, hắn cao hơn một đại cảnh giới so với Chu Hằng, long uy cũng không phải chỉ để nhìn.

Kể từ đó, song phương chính là so sánh sức mạnh.

Diệp Cô Vũ thực sự rất mạnh, tuy rằng hắn chỉ có một kiện Bảo khí cấp Tuệ Tinh, nhưng ở trong tay của hắn lại có thể phát huy ra hoàn toàn uy lực, hợp bích cùng hắn, hoàn toàn áp chế một người 5 khí của Chu Hằng!

Chu Hằng liền giống như một thuyền lá lênh đênh trong biển rộng, bất cứ lúc nào cũng có khả năng thuyền lật người vong!

Nhưng hắn thủy chung không có vong, làm cho người ta không thể không thấy kỳ lạ! Nhưng ai cũng không coi trọng hắn, bởi vì Chu Hằng phải đồng thời vận chuyển 5 Bảo khí mới có thể chống đỡ Diệp Cô Vũ, đây là tiêu hao bực nào?

Muốn dùng Bảo khí cấp Hỗn Độn, cấp Hắc Động phát huy ra uy năng của Tuệ Tinh Hoàng, tiêu hao đối với Thiên Hà Đế lớn đến thái quá, cho dù là Thiên Hà Đế cấp bậc đại viên mãn chỉ sợ cũng không chống đỡ được mấy giờ!

Chu Hằng chính là Thiên Hà Đế đại viên mãn sao? Diệp Cô Vũ cùng Lý Vân Thông đồng thời lắc đầu, thật ra Lâm Hiến Dương cảm thấy vô cùng có khả năng, bởi vì Chu Hằng khi ở Tinh Thần Cảnh liền đạt tới Đại viên mãn, chưa chắc ở Thiên Hà Cảnh cũng không thể như thế.

Nhưng cho dù là Đại viên mãn thì như thế nào, nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì nửa ngày, sau đó linh lực khô kiệt, mặc người chém giết!

Lâm Hiến Dương đang do dự chính là, có nên mời phụ thân ra đây không, giết mọi người, cướp đoạt 5 kiện Bảo khí cấp Hắc Động này, hắn cũng không biết còn có Hỗn Độn Cảnh.

Nhưng hắn rất nhanh thì bỏ qua cái ý nghĩ này, bởi vì phụ thân hắn chính là Hắc Động Hoàng, tuy rằng người không có đến, nhưng thần thức bao phủ, sao có thể không biết nơi này xảy ra chuyện gì?

Nếu phụ thân không ra tay, nói như vậy phụ thân tất nhiên đã có quyết định, hắn cũng không thể phá hủy kế hoạch của phụ thân.

Yên lặng theo dõi kỳ biến là được rồi!

Ai cũng đoán đến kết cục cuối cùng, Chu Hằng nỗ lực chống đỡ, nhưng cuối cùng vẫn là vì linh lực khô kiệt, không thể không bại!

Cũng không có người nào xem nhẹ Chu Hằng. Bởi vì đối thủ của hắn chính là một vị Tuệ Tinh Đế, hơn nữa còn là Tuệ Tinh Đế 90 tinh!

Tuy bại nhưng vinh!

Ầm! Ầm! Ầm!

Chiến đấu kịch liệt không ngừng tiến hành, một giờ, hai giờ, ba giờ, năm tiếng đồng hồ!

Chu Hằng không hề có dấu hiệu kiệt lực, ngược lại thì càng chiến càng hăng, chậm rãi làm cho tình thế bất lợi giảm đi. Tuy rằng không phải hết sức rõ ràng, nhưng đang từ từ phát sinh.

Làm sao có thể?

Lâm Hiến Dương cùng Lý Vân Thông đều là kinh ngạc trố mắt, linh lực của Chu Hằng chẳng lẽ là cái động không đáy sao? Chính là 999 Thiên Hà có thể có tích lũy linh lực kinh khủng như vậy sao?

Đương nhiên không được!

Nhưng bọn họ cũng không biết Chu Hằng đã tạo thành lốc xoáy tinh tú, cho dù là hiện tại hắn đạt tới 999 Thiên Hà Đại viên mãn, có thể bổ xung đầy đủ linh lực cũng chỉ cần tám tiếng ngắn ngủn!

Muốn Chu Hằng hao tổn tới chết?

Hoàn toàn không có khả năng!

Trên lý thuyết mà nói, chính là Thánh nhân áp chế tu vi đánh lâu dài với Chu Hằng như vậy, cũng có một ngày sẽ bị Chu Hằng hao tổn linh lực rồi bị đánh bại!

Chỉ cần tốc độ linh lực tiêu hao không có vượt qua tốc độ bổ sung của lốc xoáy tinh tú, Chu Hằng liền có thể luôn luôn chiến đấu tiếp như vậy, cho đến khi địa lão thiên hoang, sông cạn đá mòn.

Diệp Cô Vũ nếu muốn Chu Hằng hao tổn chết? Khả năng duy nhất chính là hao tổn chết bản thân hắn trước!

Từ tràng diện sẽ biết, sau khi chiến đấu kịch liệt năm tiếng đồng hồ, linh lực của hắn bắt đầu suy yếu rồi! Mấu chốt nhất là hắn không ngăn Lạc Nhật Cung được, mỗi lần đều phải ăn một mũi tên, nhưng tương đương với một kích của Tuệ Tinh Hoàng, tuy rằng không có khả năng đánh xuyên phòng ngự của hắn, nhưng sau khi ăn ba bốn tiễn, hắn không thể không vận chuyển linh lực hóa giải thương thế, nếu không vết thương nhỏ thành vết thương lớn, vậy sẽ vô cùng nguy hiểm!

Lần một lần hai không có vấn đề gì, nhưng một thời gian dài, linh lực tích lũy bị tiêu hao sẽ nhiều hơn.

Lực lượng của Diệp Cô Vũ đang hạ xuống; mà Chu Hằng lại ổn định đến đáng sợ, giống như núi cao, giống như biển rộng!

Tiếp tục đánh như vậy, người thắng cuối cùng chính là... Chu Hằng!

Mười giờ sau, lực lượng của Diệp Cô Vũ ít nhất hạ xuống hai thành, mà Chu Hằng vẫn như lúc trước. Hoàn toàn không có một chút xíu biến hóa!

Lâm Hiến Dương cùng Lý Vân Thông sớm đã biến sắc, đây là kết quả mà bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ tới.

Tuy nhiên, Lâm Hiến Dương lại lập tức cười lạnh trong lòng, không sao, nếu là Chu Hằng đánh chết Diệp Cô Vũ, như vậy cũng có thể gặp phải cường giả Long Vực, vẫn có thể giết chết Chu Hằng.

- Diệp Cô Vũ, đủ rồi!

Lý Vân Thông nói, hắn tuy rằng không tán thành phương pháp làm của Diệp Cô Vũ, nhưng đều là người trong Long Vực, hắn không muốn nhìn thấy Diệp Cô Vũ bị thua, thiệt hại cũng không chỉ là mặt mũi của một mình Diệp Cô Vũ.

- Thúi lắm, ta nhất định sẽ làm thịt hắn!

Diệp Cô Vũ đỏ mắt nói, ngực của hắn đã bị Chu Hằng bắn trúng ít nhất mấy vạn tiễn, may là hắn luôn luôn vận chuyển linh lực hóa giải, tuy nhiên vô cùng đau nhức, thậm chí để lại thương thế không nhẹ.

Chuyện này đối với hắn mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã!

Bởi vậy, hắn cũng thay đổi ý nghĩ muốn bắt lấy "người trời ưu ái" này làm nô bộc, mà là phải đánh giết tiểu nhân vật dám cả gan để cho hắn thua thiệt!

- Đi tìm chết!

Diệp Cô Vũ hét lớn một tiếng, long uy tràn đầy toàn thân, từng phiến từng phiến Long Lân hiện ra trên người của hắn, cả người bỗng nhiên biến hình, hóa thành một con Thần Long màu xanh biếc!

Kích hoạt huyết mạch, phát huy ra chiến lực mạnh nhất!

Cái này có thể duy trì lâu dài, nhưng lại sẽ tiêu hao linh lực gấp trăm lần, nhưng uy lực cũng tăng lên gấp trăm lần!

Diệp Cô Vũ đã hóa thành một con Lục Long dài 300 trượng, dưới áp chế của đại đạo thiên địa ở Minh giới, long thể dài 300 trượng đó là tương đối kinh khủng, bởi vì ngũ đại Long Hoàng cũng chỉ có thể hóa thân làm Tiểu Long dài một trượng, đem so sánh chỉ có thể nói là thủy xà.

Ầm!

Hắn vỗ xuống một trảo, trên long trảo ngưng tụ một cái quang cầu màu xanh biếc, bên trong có vô số phù văn chớp động, làm cho người ta vừa thấy liền phát lên sợ hãi không rõ.

Một kích này, chính mình không chặn được!

Chu Hằng lập tức phát lên ý nghĩ như vậy, mà đúng lúc này, long trảo mang theo quang cầu kia đã cuồn cuộn đánh xuống!

Bành! Bành! Bành! Bành!

Uy lực kinh khủng tràn đầy khắp nơi, làm cho toàn bộ Lâm phủ đại chấn, một lớp tiếp theo một lớp sóng xung kích trào ra, một loạt toà nhà trong nháy mắt bị sụp đổ, chấn vỡ, giống như chưa từng có tồn tại qua.

Sau trận chiến này, toàn bộ phủ Đại nguyên soái phỏng chừng cũng bị hủy hoàn toàn.

Lâm Hiến Dương lại là không thèm để ý chút nào. Chu Hằng trực tiếp bị oanh chết đó là tốt nhất, mà trái lại Chu Hằng trấn giết Diệp Cô Vũ cũng không có vấn đề gì, dù sao vẫn làm cho người của Long Vực đi ra diệt sát Chu Hằng.

Đối với Chu Hằng mà nói, đây là một cái tử cục khó giải!

Chỉ cần Chu Hằng chết là tốt rồi!

Tro bụi tràn ngập, trong đó còn có linh lực cuồng bạo dật động, ngăn cách thần thức, nếu người nào dám lớn mật xâm nhập tìm tòi, tất nhiên sẽ xé nát thần thức.

Chính là cấp Tuệ Tinh như Lý Vân Thông, Lâm Hiến Dương cũng không dám ném loạn thần thức, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi bụi mù tán đi.

Hô!

Một đạo kình phong thổi qua, giữa sân lập tức trở nên rõ ràng!

Diệp Cô Vũ hóa thân Lục Long trôi nổi trong khoảng không, trảo bên phải lại ngưng tụ một quang cầu màu xanh biếc, mà đối diện với hắn, Chu Hằng ngạo nghễ đứng vững vàng. Tuy rằng trên đầu ngực đều có máu tươi chảy ra, nhưng thân thể lại thẳng tắp, kiên đĩnh như núi cao.

Nhưng trên người của hắn lại là nổi lên một lớp bụi màu trắng, giống như có một làn da nham thạch.

Tinh Thạch Nguyên Dịch!

Bằng vào năng lực của bản thân Chu Hằng đã không thể hóa giải một kích sau khi Diệp Cô Vũ bạo phát huyết mạch lực, chính là kích hoạt Tinh Thạch Nguyên Dịch vẫn là làm cho làn da hắn rướm máu, nhưng bất kể như thế nào, một kích này vẫn bị hắn cản lại.

- Tái chiến!

Hai mắt Chu Hằng lóe sáng, ý chí chiến đấu sục sôi. Thậm chí có một ít tiếc nuối, Diệp Cô Vũ này còn chưa đủ mạnh, không thể bức chính mình đến cực hạn, từ đó đánh vỡ cảnh giới Đại viên mãn, hình thành nghìn đạo Thiên Hà!

- Ngươi còn có thể ăn vài trảo của ta?

Diệp Cô Vũ cười lạnh nói, lục sắc quang cầu trong trảo đã đẩy ra không chút do dự.

Hắn không phải người ngu, khi giết địch mà còn nói lời vô ích với kẻ địch, nhất định sẽ ngã nhào.

Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đạo sóng xung kích tràn đầy, toàn bộ phủ Đại nguyên soái đã bị san bằng, đánh xong khẳng định là không thể còn. Tuy nhiên, những sóng xung kích này vẻn vẹn chỉ giới hạn trong phủ Đại nguyên soái, căn bản không cách nào tràn ra ngoài nữa.

Hiển nhiên, vị Đại nguyên soái kia đang âm thầm ra tay, đã khống chế quy mô chiến đấu.

Chỉ là hắn rõ ràng có đại năng lực như vậy, vì cái gì không bảo vệ phủ Đại nguyên soái? Cho dù chỉ là Hắc Động Vương. Hắc động vừa ra, cắn nuốt dư ba của chiến đấu cấp bậc Tuệ Tinh Đế thật sự là như chơi đùa.

Chẳng lẽ, quyết định cuối cùng của vị Đại nguyên soái này là muốn đuổi Liễu gia xuống đài, tự lập là đế?

Nếu Lâm Vô Bệnh xưng đế, như vậy phủ Đại nguyên soái quả thật không có cần thiết phải tồn tại!

Chu Hằng lại còn có rỗi rãnh suy nghĩ sự tình khẩn yếu không quan hệ này, nhưng đối mặt với một cường giả Long Tộc kích hoạt huyết mạch, hiện tại hắn cũng không có cơ hội phản kích gì. Nhưng chỉ cần huyết mạch lực của Diệp Cô Vũ kết thúc, đó chính là khoảnh khắc hắn phát động Lăng Thiên Cửu Thức!

Với phòng ngự của Tuệ Tinh Đế, nếu là hắn đột nhiên vận chuyển Lăng Thiên Cửu Thức, có chín thành có khả năng sẽ chỉ tạo thành vết thương nặng.

Nhưng Chu Hằng muốn tuyệt sát!

Cho nên, hắn lựa chọn chờ đợi!

Ầm!

Diệp Cô Vũ chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối cho dù là Chu Hằng kích hoạt Tinh Thạch Nguyên Dịch cũng vẫn bị đánh tới toàn thân phún huyết như cũ, trong miệng cũng là không ngừng hộc máu. Trong quang cầu kia ẩn chứa năng lực kinh khủng của phù văn, nếu không chỉ là lực lượng của cấp bậc Tuệ Tinh Đế còn chưa đủ để đánh cho Chu Hằng thảm như vậy.

5 Bảo khí cộng thêm Tinh Thạch Nguyên Dịch, để Chu Hằng vẫn kiên trì được.

Mà sắc mặt của Diệp Cô Vũ lại là càng ngày càng khó coi, cho dù là hiện tại hắn đã biến thành long cũng thấy rõ.

Huyết mạch lực của hắn sắp sửa chấm dứt, mà vừa kết thúc, ít nhất phải qua mười ngày mới có thể sử dụng một lần nữa, vượt qua chiến lực của bản thân há lại có thể sử dụng không hạn chế?

Nhưng Chu Hằng còn đứng ở trước mặt hắn!

Cho dù là máu tươi đầm đìa, nhưng vẫn là đứng vững vàng!

Đây đối với hắn là thiên đại trào phúng!

Đường đường là Tuệ Tinh Đế, Tuệ Tinh Đế đi ra từ Long Vực, không ngờ ra hết toàn lực cũng chưa thể giết chết một Thiên Hà Đế nho nhỏ.

Nhưng vậy thì có thể làm gì chứ?

Lực lượng kinh khủng lui bước giống như nước thủy triều, Diệp Cô Vũ không thể không biến hóa từ hình thái long thân trở về, một trận cảm giác suy yếu mãnh liệt đánh úp lại, làm cho hắn muốn ngủ.

Đúng lúc này, Chu Hằng giương hắc kiếm lên.

Lăng Thiên Cửu Thức, chém!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1149)