← Ch.1072 | Ch.1074 → |
Chu Hằng lại biết, lão Thanh Long là nhìn thấu thân phận chân thật của hắn!
Hắn cũng không phải là Long tộc, chỉ là đạt được huyết mạch Long tộc. Đây là hai loại khái niệm hoàn toàn bất đồng!
Nếu không dù cho hắn là sư đệ của Hoặc Thiên, lão Thanh Long cũng không có khả năng gọi hắn là tiểu hữu, đây là đang rối loạn bối phận Tất cả mọi người Long tộc đều là đời sau của lão Thanh Long!
Chuyện này ngay cả nhị tổ đều nhìn không ra, nhưng lão Thanh Long lại rõ ràng!
Bởi vì lão Thanh Long là căn nguyên của tất cả Long tộc!
Chu Hằng suy nghĩ bay bổng, qua một hồi lâu mới hoàn hồn, đảo mắt nhìn hai đại Hắc Động Vương vẫn đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình, không khỏi cười nói: - Nếu ta nói không nói cho các ngươi, đây là bí mật, các ngươi có thể sẽ khóc hay không?
Đương nhiên sẽ không, bọn họ nhưng đường đường là Hắc Động Vương, đổ máu đổ mồ hôi không đổ lệ!
Hai đại Hắc Động Vương không trả lời, biết Chu Hằng đang trêu chọc mình.
- Được rồi, nể tình ánh mắt chờ mong như vậy của các ngươi! Chu Hằng lại cười, nói: - Ta có một vị sư tỷ, còn có một vị sư điệt, đều rất lợi hại. Tạm thời lợi hại hơn ta...
Phì, dát vàng lên mặt à! Nghe giọng của lão tổ tông hiển nhiên đối với sư tỷ của Chu Hằng hết sức cung kính, người có thể khiến lão tổ tông tôn kính lại có thể có mấy người? Lại có người nào không phải là mạnh nhất đương thời?
Chu Hằng chẳng qua là Tuệ Tinh Cảnh, cùng mạnh nhất đương thời kém không biết bao nhiêu khoảng cách!
Chỉ là, sư tỷ và sư điệt của ngươi đến tột cùng là ai hả! Sư tỷ lợi hại có thể lý giải, nhưng sư điệt gì gì đó, có thể còn lợi hại hơn sư thúc hay sao?
Hai đại Hắc Động Vương đều bị khơi dậy tò mò, tuy rằng bị Chân Quân 5 động bắt, nhưng vẫn dùng ánh mắt chờ mong nhìn Chu Hằng!
Loại ánh mắt này thật vô tội! Chu Hằng quyết định không úp mở nữa, nói: - Sư tỷ ta gọi Hoặc Thiên, sư điệt gọi Hồng Nguyệt!
Phốc! Phốc! Phốc!
Chẳng những hai vị Hắc Động Vương phun ra ngoài, dù là ba vị Chân Quân 5 động kia cũng dưới chân mềm nhũn, suýt nữa ngã quỵ.
Hoặc Hoặc Hoặc Thiên, Hồng Hồng Hồng Nguyệt!
Hai vị này người nào không phải là ma đầu đáng sợ khiến Long tộc nghe mà biến sắc? Chu Hằng không ngờ lại là sư đệ và sư thúc của hai ma đầu này! Không trách lão tổ tông phải xưng hắn là tiểu hữu. Tuy rằng thực lực Chu Hằng hiện tại còn hết sức nhỏ yếu, nhưng chỉ bằng hai ma đầu kia cũng hoàn toàn gánh vác được một tiếng tiểu hữu này!
Nghiêm gia không ngờ chọc vào một nhân vật như vậy?
Hai đại Hắc Động Vương đều là trong lòng nhỏ mật đắng, nếu thật sự đem Chu Hằng xử lý, Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt sẽ chịu bỏ qua sao? Hai đại ma đầu chỉ cần tùy tiện đến một vị là có thể đem Long Vực quậy long trời lở đất!
Hơn nữa, Hoặc Thiên đều đã thành thánh!
Vị kia vốn là tính tình không tốt, một khi nổi bão lại không tìm được chính chủ, đem toàn bộ Long Vực san bằng chôn cùng đều có khả năng!
Đến lúc đó, Nghiêm gia chẳng những sẽ chết toàn bộ, còn trở thành tội nhân thiên cổ của Long tộc!
May mà cũng chưa tạo thành sai lầm lớn!
Dưới sự áp giải của một vị Chân Quân 5 động, hai vị Hắc Động Vương đều bị mang đi. Về phần bọn họ sẽ chịu xử phạt như thế nào Chu Hằng cũng không thèm để ý. Hắn tin tưởng Long tộc khẳng định sẽ "xử lý ổn thỏa", bởi vì còn có ác danh của Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt đang uy hiếp!
Hắn chỉ muốn biết hai người này là nhà nào phái ra là đủ rồi.
Sự tình tạm thời chấm dứt, Chu Hằng trở lại doanh địa, giống như không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ vẻn vẹn sau ba ngày, Long Toa Toa mang đến tin tức, nói hai gã Hắc Động Vương kia đã khai toàn bộ.
Độc thủ phía sau màn là Nghiêm gia, từ tuyên bố tin tức sai lầm bắt đầu, một mực đến tập sát Chu Hằng mấy hôm trước, không lọt mảy may.
Long Toa Toa nói, chuyện kế tiếp sẽ do Long tộc tiếp nhận, sẽ xử lý ổn thỏa, cho Chu Hằng một câu trả lời thỏa đáng. Mặt khác, Nghiêm Lẫm Đông đã bị mang đi, khi nhìn thấy cấm vệ quân, tiểu tử này rồi lại sợ tới mức đái ướt quần!
Chu Hằng vốn định phản đối, nợ của tiểu đội thứ 9 nên do hắn đích thân đòi lại!
Nhưng thân phận của hắn đã "lộ ra", lão Thanh Long biết hắn cũng không phải là người của Long tộc, bởi vậy ân toán giữa Chu Hằng với Nghiêm gia liền không còn là chuyện nội bộ của Long tộc, mà là chuyện giữa Long tộc và Thái Hư nhất mạch!
Chính vì liên lụy tới hai đại ma đầu Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt này, Long tộc khẳng định sẽ không che chở Nghiêm gia, xử phạt có thể còn tàn khốc hơn so với chính Chu Hằng ra tay. Nhưng tuyệt đối sẽ không để Chu Hằng tự mình ra tay.
Long tộc có tôn nghiêm của Long tộc, tộc nhân của ta đắc tội ngươi, tự ta chém đầu của của hắn bồi thường ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối không thể tự mình ra tay, ngươi vừa ra tay chính là đang đánh mặt ta!
Tự mình đánh mặt và bị người khác đánh mặt, ý nghĩa là hoàn toàn bất đồng!
Hơn nữa, việc này quả thật Nghiêm gia sai từ bắt đầu, không có gì để chống chế!
Chu Hằng nếu muốn đích thân ra tay, phải đem Hoặc Thiên và Hồng Nguyệt mời tới, nhưng điều này hiển nhiên không hợp nguyên tắc của hắn! Hoặc là, hắn hiện tại liền có được thực lực nghiền ép lão Thanh Long, khiến cho lão Thanh Long phải nể mặt hắn, mà không phải là nể mặt Hoặc Thiên, Hồng Nguyệt.
Hiển nhiên, điều này cũng không hiện thực!
Mấu chốt nhất là, Chu Hằng không có nhiều thời gian như vậy để tiêu hao với Nghiêm gia.
Ở lại Long Vực khả năng đạt được thánh dược gần như là không, muốn tiến quân Hắc Động Cảnh cần phải bao lâu? Chỉ sợ không đợi hắn đối phương Hắc Động Cảnh đại ma đầu thần bí kia cũng đã đánh ra khỏi phòng ngự!
Chính vì lo lắng như vậy, Chu Hằng mới quyết định chấp nhận cách làm của Long tộc, không quản chuyện Nghiêm gia nữa.
Sau chỉ vẻn vẹn ba ngày, Kim Long tộc Nghiêm gia đột nhiên bị nạn lớn, từ trên xuống dưới cả nhà đều bị chém chết. Tin tức truyền ra, chấn động toàn bộ Long Vực! Nhưng lập tức có tin tức truyền ra, đó là Nghiêm gia lại dám ra tay đối với tiểu công chúa Long tộc, chọc giận lão Thanh Long, đây chính là lão Thanh Long tự mình hạ lệnh!
Cái gì!
Lão tổ tông không ngờ còn có một người con gái?
Tin tức này hiển nhiên là lão Thanh Long cố ý cho người tiết lộ ra ngoài, mượn cơ hội này lần đầu tiên cho Long Toa Toa đứng ở trước mặt công chúng. Đại khái cũng là lão Thanh Long cảm thấy tu vi ái nữ gần đến đại thành, không cần phải cất giấu như bảo bối nữa.
Mà với danh nghĩa của ái nữ ra tay, cũng tránh cho có người nói là Long tộc sợ Thái Hư nhất mạch Trên thực tế quả thật là sợ, nhưng ai bảo Long tộc sĩ diện chứ?
Bất kể nói như thế nào, sự tình cũng được giải quyết.
Chu Hằng không do dự nữa, hắn tính toán rời khỏi Vĩnh Hằng Long Tinh, trước về Bách Long Tinh xem xem.
Sau khi biết hắn muốn rời đi, Long Hải Duy, Long Ám Dạ, Long Ngữ Đường thậm chí Long Tùy Phong đều tới đưa tiễn hắn. Đương nhiên Long Toa Toa là khẳng định không thiếu, nàng còn muốn theo Chu Hằng cùng đi. Nghĩ rằng Chu Hằng là muốn về Thái Hư tinh vực, la hét muốn đi gặp thần tượng.
Nhưng lão Thanh Long hiển nhiên sẽ không cho nàng rời đi- Ít nhất trước khi thực lực của nàng còn chưa tiến vào Hắc Động Cảnh.
- Chu Hằng, chờ mong cùng ngươi chiến một trận! Trong tiệc tiễn đưa, Long Tùy Phong không hề che giấu chiến ý muốn cùng Chu Hằng phân cao thấp.
Chu Hằng mỉm cười, hắn không hề phủ nhận đối phương là thiên tài, nhưng dưới tình huống cảnh giới tương đồng, ai có thể so sánh với hắn? Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh hai tầng siêu cấp đại viên mãn, điều này từ xưa đến nay thiên tài nào làm được?
Có tư cách làm đối thủ của hắn, ít nhất cũng phải ở trình tự lực lượng vượt qua hắn một khoảng lớn, như vậy mới có thể bù lại chênh lệch về chiến lực!
Huống chi, đạo tử vong của đối phương vừa khéo bị ánh sáng thiên hà của hắn khắc chế, dù cho Chu Hằng còn ở Tuệ Tinh Cảnh thì kết quả này cũng không hề trì hoãn.
- Tùy tiện! Hắn thản nhiên nói.
- Hu hu hu, Chu Hằng, bổn cô nương muốn bái Hoặc Thiên tiền bối và Hồng Nguyệt tiền bối làm sư phụ! Long Toa Toa thì ở bên cạnh uống rượu buồn. Bởi vì bị ra lệnh không được rời Vĩnh Hằng Long Tinh, tâm tình vị công chúa Long tộc này rất tệ.
Chu Hằng chỉ làm như không nghe thấy, cùng với một tửu quỷ thì có gì phải tranh cãi chứ!
Sau khi tiễn đám người Long Tùy Phong, Chu Hằng đầu tiên là phải tìm con lừa đen và Tiểu Hỏa về. Hai tên này ở bên ngoài hoang dã lâu như vậy, chỉ mong không bị người làm thịt làm thành tiệc lớn thịt chó thịt lừa.
Hắn đi cầu kiến nhị tổ, nhờ đối phương hạ một mệnh lệnh, ở trong Long Vực rải ra một tin tức: - Con lừa, trở về!
Sau đó, hắn trở lại Lý Đông Thôn ở Kim 74 Tinh, chờ đợi con lừa đen và Tiểu Hỏa trở về.
Gần nửa tháng sau, con lừa đen và Tiểu Hỏa rốt cuộc trở về.
- Oa ha ha ha, xem sự lợi hại của bổn tọa! Con lừa đen vừa nhìn thấy Chu Hằng liền rất đê tiện ra tay, phù văn giam cầm phát động, đồng thời thân hình thuấn di một cái, đã xuất hiện ở phía sau Chu Hằng.
Thực lực của con lừa đê tiện này có tăng lên thật lớn!
Chu Hằng tâm niệm khẽ động, vòng thiên hà thả ra, đồng dạng giam cầm mọi thứ bốn phía!
Phù văn giam cầm và vòng thiên hà va chạm, đều mai một!
- Ồ?
Con lừa đen cả kinh: - Chu tiểu tử, ngươi từ nơi nào học được phù văn lợi hại như vậy? Miệng thì nói, chân của nó cũng không có nửa phần nhàn rỗi, hướng về phía đầu Chu Hằng đập tới.
Lần này nếu là đánh trúng, trên đầu Chu Hằng tất nhiên sẽ nổi bọc lớn!
Chu Hằng làm sao sẽ không biết tính cách đê tiện của con lừa đê tiện này, sớm đã có chuẩn bị, một chân đã đạp ra.
Vút!
Một cước này của Chu Hằng lại đá trượt, con lừa đen thuấn di một cái đã xuất hiện ở xa xa.
Có thể liên tục sử dụng phù văn thuấn di?
- Thế nào, bổn tọa lợi hại chứ? Con lừa đen đưa lưng về phía Chu Hằng, không ngừng lắc lắc mông, váy hoa phất phới, đê tiện đến khiến người không thể nhìn thẳng.
Chu Hằng cười ha hả, nói: - Quả thật có chút trình độ, nhưng không có lợi hại hơn nữa sao?
- Phì, bổn tọa hiện tại có thể vô hạn thuấn di, xem Lư đại gia làm thế nào thu thập ngươi! Con lừa đê tiện thân hình nhoáng lên, kỹ năng thuấn di lại mở, mơ hồ không chừng.
Đây quả thật rất lợi hại, hoàn toàn khó lòng phòng bị!
Nhưng Chu Hằng lấy bất biến ứng vạn biến, vòng thiên hà triển khai, đến cái gì liền giam cầm cái đó. Lại thêm thể chất của hắn hiện tại đã hoàn toàn long hóa, mạnh mẽ đến giận sôi, con lừa đen đánh hắn một chút không sao, nhưng nếu bị hắn đánh một quyền, con lừa đen sẽ phải gọi lừa mẹ.
- Không đánh! Không đánh nữa! Con lừa đen và Chu Hằng trao đổi mấy chiêu, Chu Hằng chả việc đếch gì, mặt nó lại sưng lên.
- Gâu! Sau khi đình chiến, Tiểu Hỏa nhào tới, đánh mạnh lên người Chu Hằng, thân mật cọ hắn.
Cũng may là Chu Hằng hiện tại thể chất mạnh mẽ, nếu không bị con Thần thú này va chạm như thế, như vậy lập tức sẽ người ngã ngựa đổ.
- Con lừa, thực lực của ngươi tăng tiến rất nhanh mà! Chu Hằng nói.
- Đó là đương nhiên, bổn tọa nhưng là điềm lành thiên địa! Con lừa đen không nhường ai.
Con lừa đê tiện đê tiện thì đê tiện, nhưng hiện tại quả thật thực lực không kém, dựa vào vô hạn thuấn di và phù văn giam cầm, phỏng chừng Long Tùy Phong đều không phải là đối thủ của nó Nếu Chu Hằng không có vòng thiên hà, đồng dạng không địch lại!
Ai bảo con lừa đê tiện này ăn Thiên Địa Quả, tự nhiên thức tỉnh phù văn cao cấp, đây nhưng là pháp tắc cấp Hỗn Độn! Nếu không phải là vòng thiên hà của Chu Hằng chính là phá vỡ đại viên mãn mới hình thành, dưới tình huống bình thường làm sao có thể địch nổi pháp tắc của Hỗn Độn Cảnh?
Cho dù là con lừa đen hiện tại tuvi không đủ, còn không thể đem uy lực của phù văn tối đại hóa!
- Con lừa, chúng ta trở về!
← Ch. 1072 | Ch. 1074 → |