← Ch.0702 | Ch.0704 → |
- Ngươi à? Người của Chu gia đều nhìn lại hướng Chu Hằng, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Đan dược thất phẩm, cũng không phải chuyện đùa!
Muốn trong khoảng thời gian ngắn luyện ra đan dược thất phẩm, còn phải cam đoan tỷ suất thành đan, hơn nữa còn là chỉ định đan dược nào đó. Yêu cầu này thật cao! Dược sư thất tinh bình thường đều không thể làm được, chỉ có Dược sư bát tinh mới có tiêu chuẩn như vậy.
Chu Hằng ở thiên phú võ đạo mọi người đều thấy ở trong mắt, nhưng nếu nói hắn trên phương diện đan đạo cũng kiệt xuất như vậy, cái này phải đánh cái dấu hỏi: trên đời thực sự có yêu nghiệt nghịch thiên như vậy sao?
- Chu Hằng! Việc này quan hệ trọng đại, ngươi cũng không thể nhất thời sính tài! Một vị Thăng Hoa Hoàng nói.
- Xin các vị trưởng bối yên tâm, nếu không có nắm chắc, ta cũng không dám nói ra như vậy! Yên Nhiên tỷ là thân nhân của ta, bất kể như thế nào, ta cũng không hại thân nhân của mình! Chu Hằng cất cao giọng nói.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng đều tập trung ánh mắt đến trên người Chu Sơn Nghị, ai bảo lão là bối phận cao nhất, là người có tu vi mạnh nhất chứ?
- Được! Để Hằng nhi thử xem! Chu Sơn Nghị cũng là người quyết đoán, lão cắn răng một cái lập tức đưa ra quyết định.
Một nét bút không viết ra được hai chữ Chu, Chu Hằng khẳng định sẽ không bởi vì cậy tài lung tung mà ôm đồm nhiều việc, làm hại Chu Yên Nhiên!
- Tổ gia có tài liệu luyện chế Tử Tâm Đan chứ? Chu Hằng lên tiếng hỏi. Đây mới là điểm mấu chốt, không có tài liệu Hỏa Thần Lô cũng không có biện pháp.
- Lão phu không biết đan đạo, tuy nhiên gia tộc bao nhiêu năm qua thu được tài liệu đều ở trong pháp khí không gian này, tự ngươi xem đi! Chu Sơn Nghị ném ra một quả ngọc bội.
Chu Hằng nhận lấy, liền vội vàng đưa thần thức vào dò xét, hắn đã sớm thông qua với Hỏa Thần Lô, biết cần có tài liệu gì, chỉ một lát sau, trong tay của hắn đã nhiều thêm mấy phần tài liệu.
"Tài phú của Chu gia cũng thật kinh người mà!" Chu Hằng vừa dò xem vừa nói thầm. Tài liệu bên trong này có thể nói là muôn màu rực rỡ, thậm chí Nguyệt Hoa Liên hắn đều thấy được ba cây!
Đây là nội tình của nhà quyền thế a, nhiều Nguyệt Hoa Liên như vậy cùng nhau ăn vào, không phải trong nháy mắt có thể vượt qua Nguyệt Minh Cảnh? Tuy nhiên, tình huống của Chu Yên Nhiên mỗi kéo dài một phần sẽ chuyển biến xấu một phần. Hắn cũng không rảnh dò xem hết tài liệu trong này. Sau khi lấy ra tài liệu cần thiết, thần thức của hắn lập tức lui ra ngoài.
- Ta bắt đầu luyện đan đây! Hắn trả lại pháp khí không gian cho Chu Sơn Nghị, trước mặt mọi người liền lấy ra Hỏa Thần Lô, cho tất cả tài liệu vào trong, sau đó ngọn lửa nổi lên bắt đầu luyện đan.
Cái này... người của Chu gia đồng loạt há hốc mồm.
Vạn Cổ nhất mạch chuộng võ, mỗi người đều có khuynh hướng bạo lực, không có một người nào cảm thấy hứng thú với đan đạo. Thế nhưng chưa ăn qua thịt heo, dù sao cũng từng thấy heo chạy? Bọn họ cũng không phải chưa từng nếm qua đan dược, càng không phải chưa từng thỉnh mời Dược sư luyện qua đan dược.
Nhưng chưa hề nghe nói qua có Dược sư luyện đan theo cách như vậy!
Không biết, không có nghĩa là cũng không biết "chuyện thông thường" này! Có khùng hay không, ném toàn bộ tài liệu vào lò luyện đan... Đây là luyện đan hay là xào rau? Không đúng! Dù là xào rau cũng không có tùy tiện như vậy đâu!
Vốn trước đó mọi người thấy Chu Hằng tràn đầy tự tin, vì vậy hiện lên mấy phần tin tưởng, nhưng giờ thấy hắn làm xằng làm bậy như thế, mỗi người đều dao động lòng tin.
Tốt hơn là mau mau rời cốc đi tìm vị Dược sư bát tinh đi!
- Được rồi! Chỉ năm phút đồng hồ sau, Chu Hằng liền vỗ nắp Hỏa Thần Lô một cái, "vèo vèo...", 7 viên đan dược từ trong lò luyện đan bắn ra.
Phàm phẩm bậc đan dược càng cao, mỗi một lò luyện chế ra số lượng sẽ càng ít. Cỡ như đan dược thất phẩm một lò tính tốt đẹp hết có thể ra 5 viên là nhất rồi. Tuy nhiên đối với Dược sư thất tinh, bát tinh bình thường mà nói, có thể ra hai viên là có thể thắp hương bái tạ Phật rồi.
Nhưng loại "tính tốt đẹp hết" đối với Dược sư thập tinh này mà nói, Hỏa Thần Lô lại vượt qua cực hạn đó, không ngờ một lò ra được 7 viên.
"Ái chà chà!!!" Người của Chu gia đồng loạt há hốc mồm, thật đúng là có thể luyện ra đan dược được sao?
Chưa thấy qua! Quá ngạc nhiên!
Luyện đan là một loại công việc tinh tế đến hà khắc, cho dù chỉ sơ sẩy một chút xíu hỏa hầu, một chút xíu trong pha chế là thất bại, sẽ tạo thành hậu quả nổ lò! Thế mà không ngờ Chu Hằng thực sự luyện ra 7 viên đan dược, điều này sao có thể không làm người ta kinh ngạc?
Nếu như bọn họ biết một lò Tử Tâm Đan này "cao nhất" chỉ có tỷ suất là 5 viên thành đan, vậy khẳng định sẽ càng giật mình đến đem đầu lưỡi đều phun ra!
Cái này vi phạm quy luật của Tiên giới rồi!
Nhưng chỉ trong năm phút đã luyện ra đan dược thất phẩm, đây là thực hay giả?
Quá nhanh! Nhanh đến mức người ta không thể tin được!
Chu Sơn Nghị cho dù là Sáng Thế Vương thì sao chứ! Lão có phần chần chừ nhận lấy Tử Tâm Đan, nhưng cũng không dám tùy tiện cho Chu Yên Nhiên ăn vào: Đan dược này cũng không thể dùng lung tung, nhất là tình trạng của Chu Yên Nhiên hiện tại còn nguy khốn như vậy!
- Tổ gia cứ yên tâm, ta dù là người không có lương tâm cũng không thể hại người mình! Chu Hằng cười nói. Hắn biết mình biểu hiện quá mức kinh người, mà người của Chu gia vừa không có người nào là Dược sư, nếu không chỉ cần xem xét một chút là không có vấn đề gì.
Chu Sơn Nghị cắn răng một cái, nếu trước đó lão đã lựa chọn tin tưởng Chu Hằng, như vậy thì tin thêm một lần đi!
Lão là Sáng Thế Vương, có lão bảo vệ, khẳng định tình trạng của Chu Yên Nhiên sẽ không chuyển biến quá xấu. Lão vẫy vẫy tay, một nữ Thăng Hoa Vương của Chu gia đi tới, đút cho Chu Yên Nhiên ăn vào Tử Tâm Đan.
Đan dược vừa vào bụng, mọi người đều tập trung ánh mắt lo âu trên người Chu Yên Nhiên.
Chu Yên Nhiên, Chu Thống, Chu Hằng... trước mắt là hậu bối trẻ tuổi nhất của Chu gia, cũng vì vậy thu được nhiều chiếu cố nhất của tất cả trưởng bối.
Chỉ một phút sau, thân thể mềm mại của Chu Yên Nhiên khẽ run lên, trên mặt hiện lên một màn hơi tím.
- Tử Tâm Đan... đúng là Tử Tâm Đan! Chu Sơn Nghị vui mừng kêu lên. Lão không biết đan đạo, nhưng lão đã sống thật sự quá lâu, trước kia tận mắt nhìn thấy bộ dáng của người khác sau khi uống vào Tử Tâm Đan.
Đến lúc này, rốt cục lão mới tin đây là Tử Tâm Đan!
Có lão kêu lên mừng rỡ như vậy, những người Chu gia khác đều như trút được gánh nặng, sau đó nhìn lại phía Chu Hằng, trong ánh mắt không ai không mang theo vẻ khiếp sợ mãnh liệt!
Tiểu tử này thật khó có được!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi năm phút liền luyện ra đan dược thất phẩm! Hơn nữa còn là một lần thành công! Tiêu chuẩn này, dù là Dược sư bát tinh cũng có thể so được sao?
Càng đáng quý chính là vẻ trấn định của hắn, trong lúc mọi người nghi ngờ hắn không chút tức giận lùi bước, hiện tại lại không hề tỏ ra kiêu ngạo!
Nhân tài!
Mọi người càng nhìn Chu Hằng càng nghĩ càng vui mừng! Đặc biệt hình dáng của Chu Hằng lúc này lại chỉ bằng một đứa nhỏ 7, 8 tuổi, làm cho mọi người đều dâng lên một loại kích động muốn ôm đứa nhỏ này vào lòng nựng nịu.
Nhìn thấy ánh mắt cổ quái của mọi người, Chu Hằng không khỏi da mặt co rút, lui về sau một bước, lập tức dẫn tới mọi người bật cười ha hả.
- Ưm! Trong tiếng "ưm", Chu Yên Nhiên mở ra đôi mắt xinh đẹp.
- Yên Nhiên! Mọi người vội vàng dời ánh mắt vào nàng.
"Ông! Ông! Ông!"
Phía sau Chu Yên Nhiên đột nhiên dâng lên từng vầng từng vầng mặt trời, 1, 2, 3... 10, 11!
Nhật Diệu Đế 11 luân!
- Các vị tổ gia! Như thế nào tất cả các ngài đều ở đây? Ồ! Ta... ta... không phải ta thất bại sao, như thế nào hình thành 11 vầng mặt trời? Chu Yên Nhiên đầu tiên là kinh ngạc nhìn mọi người ở chung quanh, sau đó vô cùng giật mình kinh ngạc nói.
- Ngươi đúng là thất bại, tuy nhiên, Hằng nhi luyện chế Tử Tâm Đan cho ngươi, chẳng những kéo lại thời điểm ngươi bị thương nặng, còn trợ giúp ngươi tạo thành vầng mặt trời thứ 11! Chu Sơn Nghị nói.
- Hằng nhi? Chu Yên Nhiên xoay chuyển đôi mắt xinh đẹp, rất nhanh ở trong đám người nhìn thấy duy nhất một người xa lạ, trên gương mặt trong sáng nhưng lạnh lùng của nàng lộ ra vẻ tươi cười: - Ngươi chính là Chu Hằng, Hằng đệ phải không? Cảm ơn ngươi!
- Mọi người đều là người một nhà, có gì cảm ơn với không cảm ơn! Chu Hằng gãi đầu nói.
- Ha ha ha... Mọi người đều bật cười ha hả, Chu Yên Nhiên thương thế đã lành, có thể nói là sợ bóng sợ gió một trận, mà nàng lại đột phá 10 vầng mặt trời, nhảy vào tầng thứ cao hơn, điều này cũng đáng để ăn mừng!
Tuy rằng Nhật Diệu Đế 11 luân cũng không thể đánh xuyên hàng rào, nhưng từ 10 đến 11 lại là một cái chất bay vọt rất lớn, cũng là một cửa ải khó vượt qua. Sau khi vượt qua, thành tựu của Chu Yên Nhiên sau này có thể đạt tới 12 vầng mặt trời, thậm chí là 13 vầng mặt trời!
- Chu Hằng của chúng ta này thật tài giỏi nha! Chẳng những tinh tiến rất nhanh trên võ đạo, hơn nữa còn là thiên tài đan đạo! Chu Sơn Nghị nghi ngờ thông thoáng, vỗ vỗ vai Chu Hằng tán thưởng.
- Hằng nhi! Sơn Nghị lão tổ xưa nay chưa bao giờ khen ngợi ai, ngươi là người thứ nhất đó! Lập tức có người cười nói với Chu Hằng.
- Sơn Nghị lão tổ khen trật rồi!
Chu Hằng vội vàng khiêm nhường một câu. Đây đúng là khen trật rồi, bởi vì người luyện đan cũng không phải là hắn, mà là Hỏa Thần Lô.
- Xú tiểu tử lại cướp đoạt công lao của bổn tọa, coi như tiểu tử ngươi lại thiếu bổn tọa mấy bữa dị hỏa? Trong đan điền, Hỏa Thần Lô thì lại vắt hết óc tính toán.
- Tuy nhiên, tinh lực con người có hạn, Hằng nhi có thiên phú kiệt xuất như vậy, tốt hơn là trước dồn tinh lực đặt trên võ đạo, đợi sau khi võ đạo đại thành, hãy quay lại nghiên cứu đan đạo!
- Đúng vậy! Ham nhiều nhai không nát, lời nói của tổ tiên luôn rất có đạo lý!
- Đúng rồi! Hằng nhi ngươi bây giờ tổng cộng là mấy vầng mặt trời?
Mỗi người một câu, trong lời nói đều toát ra ý quan tâm nồng nặc.
Chu Hằng cảm động trong lòng, hắn vừa động tâm niệm, 21 vầng mặt trời trắng lập tức hiện ra chiếu sáng.
- 2... 21 vầng mặt trời!
- Oái!
- Quả nhiên là yêu quái mà! Còn kiệt xuất hơn so với Đại Đế năm đó!
- Nếu có thời gian, nhất định Hằng nhi có thể có được thành tựu cao hơn so với Đại Đế!
Bọn họ chỉ nghe nói qua Chu Hằng có được 21 vầng trăng, nhưng tên yêu nghiệt này hiển nhiên không có mảy may lui bước, ở Nhật Diệu Cảnh cũng đồng dạng có được 21 vầng mặt trời, hiện giờ tận mắt nhìn thấy dù là Chu Sơn Nghị đều rúng động không thôi.
Chu gia chính là không thiếu thiên tài, cỡ như 12 vầng trăng, 13 vầng mặt trời đưa tới gia tộc khác mà nói, ra một người đều là thiên tài vạn năm khó gặp, nhưng ở Chu gia thì không thiếu thiên kiêu như vậy, trong ba người đã có thể có một!
Tuy nhiên, 21 vầng trăng, 21 vầng mặt trời, đây cũng quá cực hạn đi! Bọn họ có muốn cũng không dám nghĩ tới!
Vạn Cổ Đại Đế năm đó đã là xa xa không theo kịp rồi!
- Được rồi, đừng ca tụng hắn nữa! Người trẻ tuổi không thể quá đắc ý, mất đi lòng cầu tiến! Cuối cùng vẫn là Chu Sơn Nghị cố ý sa sầm mặt xuống nói, thực ra trong lòng lão mừng rỡ không biết thành cái dạng gì nữa.
- Sơn Nghị lão tổ! Ta có thể lấy một ít tài liệu hay không? Chu Hằng chợt lên tiếng hỏi.
- Hả! Ngươi muốn thứ gì, cứ việc lấy đi! Chu Sơn Nghị lại ném cho Chu Hằng pháp khí không gian chứa vô số tài liệu kia.
Chu Hằng vội vàng tiếp nhận, trước đó hắn phát hiện bên trong pháp khí không gian này có rất nhiều kim loại quý hiếm, vừa lúc có mấy loại hắn có thể cắn nuốt để tăng lên thể chất... Điểm mấu chốt là hắn không muốn cứ với hình dáng đứa nhỏ 7, 8 tuổi này gặp người.
Thật ngượng ngùng!
← Ch. 0702 | Ch. 0704 → |