Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 0199

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 0199: Ngự Thú Chi Thuật (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Shopee


Thân thể thân thể hơi nghiêng, cánh tay theo lực lượng Diêm Quan Tây đạp tới kéo một phát, cả người Diêm Quan Tây nhanh như thiểm điện tới trước mặt của Huyền Thiên. Tốc độ cực nhanh khiến ngay cả võ giả Tiên Thiên Cảnh tam trọng đỉnh phong Diêm Quan Tây cũng không có thể kịp phản ứng.

Mà lúc này năm ngón tay của Huyền Thiên khép lại tát một cái.

BA~- -!

Một tiếng giòn vang cực lớn, thân thể Diêm Quan Tây bạo phi hơn mười mét, đâm vào trên vách tường bên cạnh.

Còn tại trên không trung là một ngụm máu tươi và mấy cái răng trắng tinh. Trên mặt trái của Diêm Quan Tây xuất hiện một thủ ấn đỏ tươi.

- Cái gì?

Ánh mắt chúng võ giả trong khách điếm Mãnh Hổ đồng thời co rút lại.

Vừa rồi Diêm Quan Tây đạp một cước như đạp vào nội tâm của chúng võ giả, đều cho rằng Huyền Thiên sẽ bị đạp cho một cước, thậm chí trong nội tâm cũng xuất hiện một cảnh, Huyền Thiên bị Diêm Quan Tây đạp một cước xuống đất, sau đó Diêm Quan Tây cũng đạp lên mặt của Huyền Thiên.

Nhưng mà tràng cảnh thực tế trong nội tâm người ta đoán trước hoàn toàn không giống.

Đâu chỉ là không giống, hoàn cảnh chuyển biến một trăm tám mươi độ.

Có hại chịu thiệt không phải Huyền Thiên.

Mà là Diêm Quan Tây.

Mười đại đệ tử nội môn Lăng Vân Tông, Diêm Quan Tây đứng hàng thứ tư, lại bị một võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng một tát đánh bay, chúng võ giả trừng lớn hai mắt, văn vê dụi mắt, xác nhận không có nhìn lầm, nếu không có tận mắt nhìn thấy cho dù như thế nào cũng không tin tưởng.

Tuy Diêm Quan Tây khinh địch trước, nhưng mà cho dù đối thủ là võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, cũng quả quyết không có lực hoàn thủ, bị một tát đánh bay, hàm răng cũng gãy mấy cái bay ra ngoài.

Thực lực Huyền Thiên không phải võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng có thể so sánh, hơn nữa đối với Diêm Quan Tây thì Huyền Thiên không có nửa điểm lưu thủ.

Thực lực Diêm Quan Tây xác thực không kém, so với Dương Thiên Quân thì cũng không kém chút nào.

Nhưng mà một cước kia xác thực là quá khinh địch, cho dù là võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng cũng phải ăn thiệt thòi, nếu như Dương Thiên Quân có thực lực võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng có thể dễ dàng phản kích, đánh bại Diêm Quan Tây.

Thực lực của Huyền Thiên so với Dương Thiên Quân còn mạnh hơn rất nhiều, tự nhiên là dễ dàng. Ngay cả sơ hở nhỏ của Diêm Quan Tây cũng bị một tát đánh bay.

Diêm Quan Tây một cước đạp về phía Huyền Thiên. Chỉ trong nháy mắt Huyền Thiên một tát đánh bay Diêm Quan Tây, tốc độ nhanh hơn.

Tốc độ ánh sáng, nhìn thấy Diêm Quan Tây hướng Huyền Thiên đánh tới. Sau đó dùng tốc độ nhanh hơn bay ngược ra phía sau, mỗi một võ giả đều khiếp sợ. Hoàn toàn không kịp phản ứng.

Mặc dù là đệ tử nội môn đệ nhất của Lăng Vân Tông như Lăng Lạc Phong. Cũng phải biến sắc.

Nhưng mà tốc độ của Huyền Thiên hiển nhiên nhanh hơn tốc độ phản ứng của đám võ giả.

Ngay thời điểm thân thể Diêm Quan Tây bay ra phía sau, Huyền Thiên lại đạp một cái, toàn thân như mũi tên nhọn bắn. Hướng thân thể Diêm Quan Tây bay ngược lướt tới. Một chút cũng không chậm hơn thân thể của Diêm Quan Tây.

Lúc thân thể Diêm Quan Tây đâm vào vách tường khách sạn, còn không có bắn ngược ra sau, đùi phải của Huyền Thiên lập tức đá tới.

Trong chốc lát một cước đá trúng cổ của Diêm Quan Tây, đem thân thể của hắn trực tiếp đạp lên vách tường của khách sạn.

Âm thanh lạnh lùng của Huyền Thiên vang lên:

- Nói ngươi là phế vật ngươi còn chưa tin, chỉ biết ức hiếp kẻ yếu, ở trước mặt ta ngươi chỉ là con sâu cái kiến, ngay cả súc sinh cũng không bằng.

Chân của Huyền Thiên nặng hơn ngàn cân, đạp lên cổ của Diêm Quan Tây lại dẫm thẳng lên ngực của Diêm Quan Tây, làm hắn không thở nổi, Tiên Thiên chân khí khó có thể vận chuyển, một thân thực lực không cách nào phát huy ra một thành, bị một cước của Huyền Thiên đạp lên vách tường, hoàn toàn không có lực hoàn thủ.

Dùng thực lực Diêm Quan Tây không kém gì Dương Thiên Quân, Huyền Thiên chỉ hiển lộ ra tu vi Tiên Thiên cảnh nhất trọng, nếu như chiến đấu toàn lực ít nhất cũng có thể giống như Dương Thiên Quân, cùng Huyền Thiên liều một chiêu hai chiêu, nhưng mà bởi vi hắn khinh địch, làm cho hắn không có lực hoàn thủ trong tay của Huyền Thiên.

- Diêm sư đệ!

- Diêm sư huynh!

Lăng Lạc Phong cùng hai đệ tử nội môn Lăng Vân Tông lúc này mới kịp phản ứng, thét lớn lên.

- Lớn mật!

Lăng Lạc Phong phản ứng nhanh nhất, hét lớn đồng thời một chưởng đánh vào người Huyền Thiên:

- Lại dám đánh lén đệ tử Lăng Vân Tông, ngươi làm càn.

Tiếng nói vừa vang lên chưởng thể đã tới, chưởng phong cũng bao phủ Huyền Thiên.

Vừa mới nói xong bàn tay của Lăng Lạc Phong đã đánh ra một đạo chưởng ấn, bổ vào mặt của Huyền Thiên, tốc độ cực nhanh, không gì sánh kịp.

Chúng võ giả nhìn qua nghĩ thầm: hắn ra tay chỉ là đánh trả, còn dám nói là đánh lén.

Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng, bàn tay vừa nhấc, một đạo hỏa diễm từ chưởng thế lao ra, lòng bàn tay có một đạo đao mang, hỏa diễm giống như mãnh hổ, khí phách mười phần.

Phách Hỏa Đao!

Lăng Lạc Phong bổ ra chưởng ấn hư ảo, Phách Hỏa đao bị chém thành hai nửa, bàn tay hai người cùng ấn vào nhau.

Lực lượng kinh khủng vượt qua ngàn cân hiện ra.

Lăng Lạc Phong cảm giác được một khí tức vô cùng nóng bỏng cùng lực đạo khủng bố tuyệt luân, còn có một cổ khí thê thập phần bá đạo đồng thời đánh về phía của hắn.

Thân ảnh của Huyền Thiên không có chấn động.

Nhưng thân thể Lăng Lạc Phong lại chấn động thật mạnh.

Đăng đăng đăng đăng đăng - -

Thân thể Lăng Lạc Phong lui ra phía sau, liền lùi lại năm bước, trên mặt đất giẫm ra vết chân thật sâu, trong lòng bàn tay của Huyền Thiên bốc khói xanh.

Cùng lúc đó Diêm Quan Tây bị Huyền Thiên đạp lên tường, hét thảm một tiếng, Huyền Thiên cùng Lăng Lạc Phong đối nhau một chưởng lực lượng bảy tám phần mười đều bị Huyền Thiên chuyển dời lên người của Diêm Quan Tây, còn ba thành lực lượng bị hắn dùng thể chất cường đại ngạnh sanh chống được, bình yên vô sự.

Võ giả trong khách điếm Mãnh Hổ nhìn thấy màn này hoàn toàn yên tĩnh.

Lăng Lạc Phong không phải Diêm Quan Tây có thể, thế nhưng mà là tồn tại đứng đầu trong hàng đệ tử nội môn của Lăng Vân Tông!

Nhưng lại bị đệ tử Tiên Thiên cảnh nhất trọng của Thiên Kiếm Tông đánh một chưởng lui năm bước?

Ánh mắt đám võ giả nhìn lên người của Huyền Thiên đều bị khiếp sợ: Thiên Kiếm Tông lúc nào xuất hiện nhân vật yêu nghiệt như vậy? Lại có thể vượt qua hai cảnh giới, đánh bại đối thủ?

Huyền Thiên một cước đạo lên người Diêm Quan Tây, ánh mắt như kiếm khí tung hoành, nhìn lên người Lăng Lạc Phong, nói:

- Đệ tử nội môn Lăng Vân Tông không gì hơn cái này.

Lăng Lạc Phong khẽ cắn môi, ngực phập phồng, tay của hắn giấu vào sau lưng, một lúc sau mới rút ra trên mặt giận dữ đã biến mất không thấy gì nữa, nói:

- Hôm nay là Lăng Vân Tông ta xin lỗi, bốn đại tông môn chúng ta đồng khí liên chi, vị sư huynh này, Diêm sư đệ mạo phạm ngươi, giáo huấn một chút là đủ rồi, nếu như quá mức tức giận sẽ làm cho Lăng Vân Tông cùng Thiên Kiếm Tông sinh ra ngăn cách, mất đi tình nghĩa.

- Tình nghĩa? Ha ha...


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1895)