← Ch.0252 | Ch.0254 → |
Cách hai người Huyền Thiên hơn mười dặm bên kia đỉnh núi có hai người trẻ tuổi, một đeo kiếm, một đeo đao đang đi nhanh, thân ảnh như là một trận gió trong một cái hô hấp đã vọt tới phía trước hơn hai trăm thước.
Người đeo kiếm tuổi chừng 24~25, làn da trắng như ngọc, một thân áo trắng, anh tuấn phi phàm.
Người đeo đao tuổi trẻ hơn, chỉ có mười bảy mười tám tuổi, thân hình cao lớn, làn da như cổ đồng, một thân xích y mang theo khí thế trùng thiên.
Lúc chữ kiếm cực lớn xuất hiệ n trên không trung, thanh niên đeo đao nói:
- Bạch Ngọc Thiện, khinh công của chúng ta đã thi triển một canh giờ, chạy hơn nghìn dặm cũng không có thể phân ra thắng bại, đệ tử Thiên Kiếm Tông ngươi gặp nạn, nếu không trước tạm dừng tỷ thí đi qua xem một cái đã?
- Được!!!
Nam tử áo trắng tên Bạch Ngọc Thiện gật nhẹ đầu, hai người chuyển biến phương hướng như là một trận gió chạy về phía Huyền Thiên thả ra tín hiệu.
Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên bay qua đỉnh núi, toàn lực chạy đi. Một bước sải ra vượt qua 130~140 thước, thời điểm Huyền Thiên chạy trốn hắn lấy vết máu trên người nàng bôi lên mặt nàng nói;
- Có thể sẽ gặp được đồng môn sư huynh đệ của ta, sau này muội không thể bộc lộ ra tướng mạo của mình, hóa trang cho muội một chút.
Thời điểm Long Tử Nghiên chạy trốn đã đem Phong Huyền Bí Thuật học được năm sáu thành vận chuyển, làn da thô ráp thêm vài phần, hơn nữa mặt mũi tràn đầy vết máu, căn bản nhìn không ra tướng mạo vốn có của nàng.
Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên chạy trốn rất nhanh, đằng sau năm vị cao thủ của Luyện Huyết Tà Giáo đuổi đến nhanh hơn. Một bước sải ra đã gần hai trăm thước. Nhất là hai vị Tiên Thiên Cảnh bát trọng cao thủ rất nhanh, mỗi một bước bước ra vượt qua 200m, một cái hô hấp liền cùng kéo gần lại khoảng cách mấy chục thước với Huyền Thiên, Long Tử Nghiên.
Long Tử Nghiên từ trong lòng móc ra hai khỏa đan dược, nói:
- Đây là Huyền cấp đan dược Thần Hành Đan ăn hết hai viên có thể gia tốc vận chuyển chạy với tốc độ nhanh hơn, có thể tiếp tục trong thời gian trăm cái hô hấp.
Hai người ăn Thần Hành Đan trong nháy mắt tốc độ bạo tăng, trong chốc lát tốc độ của hai người cũng đạt tới qua hai trăm thước.
Hai vị cao thủ tà giáo Tiên Thiên Cảnh bát trọng lập tức muốn đuổi kịp hai người, kết quả tốc độ hai người tăng lên, khoảng cách giữa song phương thủy chung bảo trì gần 300m, không cách nào đuổi theo.
Không đến hai mươi nhịp hô hấp, thanh niên lưng đeo kiếm Bạch Ngọc Thiện đã tới đỉnh núi Huyền Thiên phóng ra tín hiệu.
Tốc độ của hai người nhanh hơn năm vị tà giáo cao thủ cùng với Huyền Thiên, Long Tử Nghiên nhanh hơn nhiều lắm, lại qua ba mươi thời gian hô hấp, hai người liền chứng kiến bảy người phía trước truy trốn.
Bạch Ngọc Thiện nhìn năm vị Hắc y nhân, nói:
- Năm người này dám đuổi giết đệ tử của bổn tông thực là muốn chết, Kim Liệt, ta lại nghĩ tới phương pháp tỷ thí khác đây.
Người trẻ tuổi đeo đao tên là Kim Liệt vừa chạy vừa nói:
- Nói nghe một chút.
Bạch Ngọc Thiện nói:
- Năm hắc y nhân có ba tu vi Tiên Thiên Cảnh thất trọng, hai tu vi Tiên Thiên Cảnh bát trọng. Kích sát một tu vi thất trọng tính là một điểm, bát trọng tu vi tính toán hai điểm, chúng ta đồng thời xuất thủ. Sau khi đánh chết chúng thì tính điểm, xem là Phách Đao Kim Liệt ngươi nhanh hay là ta tuyệt kiếm Bạch Ngọc Thiện của ta nhanh hơn.
Khóe miệng Kim Liệt nhếch lên lộ vẻ mỉm cười nói:
- Tổng cộng bảy điểm, có thể phân ra thắng bại. Không thể nào là hòa, so với tốc độ thì thú vị hơn nhiều.
Lại đi qua gần mười cái hô hấp, hai người đã cách Hắc y nhân không đến 300m.
- Phạm người của Thiên Kiếm Tông ta. Giết không tha!
Bạch Ngọc Thiện hét lớn một tiếng.
Vừa mới nói xong, Bạch Ngọc Thiện cùng Kim Liệt, hai người cùng một thời gian xuất thủ.
Đao kiếm sau lưng lập tức xuất hiện trong tay hai người bắn về phía năm Hắc y nhân.
Năm Hắc y nhân đang đuổi giết Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên đột nhiên cảm thấy phía sau lưng mát lạnh. Đao khí kiếm khí điên cuồng chém tới, đao ý, kiếm ý tung hoành tứ phương khiến cho toàn thân bọn họ lạnh lẽo như đến hầm băng.
Năm Hắc y nhân đều là cao thủ Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ, không chỉ có kiếm ý nhất giai, võ đạo ý chí mà còn có thâm thụ đao ý, kiếm ý ảo giác công kích. Có thể thấy được theo lưỡi đao, kiếm quang chém tới, trình độ đao ý, kiếm ý ít nhất đều đạt đến trình độ nhị giai.
Thân hình năm vị Hắc y nhân tiến lên lập tức dừng lại, xoay người một cái, binh khí trong tay hoành ngang về phía sau. Khí kình cường đại bộc phát ra tứ phương hình thành một màn hào quang phòng ngự tiên thiên chân khí ngăn cản một đao một kiếm công kích.
Phốc phốc! Hai đạo tiếng vang như là tiếng xé rách của vải áo, chân khí hộ thể của hai Hắc y nhân Tiên Thiên Cảnh thất trọng lập tức bị lưỡi đao kiếm quang chém trúng rồi vỡ tan.
Keng!
Keng!
Hai tiếng giòn vang, Kim Liệt cùng Bạch Ngọc Thiện lập tức vọt tới trước mặt hai Hắc y nhân Tiên Thiên Cảnh thất trọng, bảo đao bảo kiếm trong tay lập loè quang hoa, theo lưỡi đao kiếm quang chém ra.
Hắc y nhân bị Kim Liệt chém trúng, vũ khí trong tay là một cây bảo khí trường côn trực tiếp chém làm hai đoạn, cả người bị chém thành hai nửa, huyết nhục bay tứ tung.
Hắc y nhân bị Bạch Ngọc Thiện bổ trúng, vũ khí trong tay cũng là một thanh bảo khí trường kiếm. Trường kiếm kia bị đánh cong thành hình cung, nhưng không có lập tức gãy đôi, Hắc y nhân tránh khỏi kết cục một kiếm phân thây. Chỉ là lực lượng của kiếm vẫn chấn cho nội tạng của hắn đảo lộn, sau khi phun ra một ngụm lớn máu tươi, thân thể hắn như đạn pháo vọt về phía sau.
Công kích lần thứ nhất tựa hồ là Kim Liệt mạnh hơn một bậc.
Trong nháy mắt, hai cao thủ Tiên Thiên Cảnh thất trọng một chết một trọng thương.
Thấy được cứu giúp, Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên ngừng lại quay người thấy được một đao phân thây, một kiếm trọng thương.
- Đao pháp thật bá đạo!
Trong lòng Huyền Thiên chấn động!
- Thương Long Đoạn Vân Đao!
Kim Liệt một đao trảm chết cao thủ Tiên Thiên Cảnh thất trọng xong thì không bị ảnh hưởng chút nào, hắn nhanh hơn Bạch Ngọc Thiện lại chém ra một đao thứ hai.
Lưỡi đao trùng thiên, bên trong có Long ảnh lưu động, một đao chém xuống ngay cả đám mây trên không cũng bị đao khí phân thành hai.
Một đao chém xuống, tựa hồ Thiên Địa cũng bị chém đôi.
Đao ý nhị giai bao phủ phạm vi vài trăm mét, ngay cả Huyền Thiên đều cảm nhận được lưỡi đao bá đạo chém tới chính mình.
Bất quá hết thảy ảo giác bốn phía đều bị Kiếm Ý nhị giai của Huyền Thiên đánh tan, hắn cùng với Long Tử Nghiên không bị ảnh hưởng chút nào.
Đao của Kim Liệt lại chém về phía một gã cao thủ Tiên Thiên Cảnh thất trọng, Bạch Ngọc Thiện thấy hắn vượt lên trước, liền một kiếm đâm tới cao thủ Tiên Thiên Cảnh bát trọng.
Một kiếm đâm ra khiến Thiên Địa tối sầm lại, một kiếm kia như là tinh quang trụy lạc, tựa hồ trong thiên địa chỉ còn lại có một kiếm này.
Một đao của Kim Liệt chém về phía Hắc y nhân Tiên Thiên Cảnh thất trọng còn lại còn lại, một vị Hắc y nhân Tiên Thiên Cảnh bát trọng khác vốn là muốn cứu giúp, nhưng mà thấy uy thế một đao kia của Kim Liệt mạnh như thế thì trong lòng sợ hãi lập tức tránh đi.
← Ch. 0252 | Ch. 0254 → |