← Ch.0469 | Ch.0471 → |
Tiếng kim thiết giao kích kịch liệt vang lên, kiếm quang lướt qua, kiếm quang do cường giả Hắc y nhân chém ra tất cả đều tán loạn, trọn vẹn qua hai lần hô hấp, liệt động trong không khí mới lại lần nữa khôi phục thành nguyên trạng, tốc độ, lực công kích của cầm âm hóa kiếm kia đều vượt quá lẽ thường.
- Ha ha ha ha...
Cường giả Hắc y nhân cười to một tiếng nói:
- Lão phu phải kính trọng ngươi thêm vài phần rồi, đón thêm lão phu một chiêu --Tai Nan Đa Thương!
Trong lúc cười to, cường giả Hắc y nhân thi triển một chiêu kiếm thức, trong bóng kiếm trùng trùng điệp điệp xuất hiện một hình ảnh, đại địa cảnh hoàng tàn khắp nơi, khắp nơi đều là tai nạn, núi lửa phun trào, hồng thủy gào thét, sông băng hòa tan, tuyết sơn sụp đổ.
Tất cả trong tai nạn, bất kể là nhân loại hay là yêu thú, đều đang chạy trốn tứ phía, trên mặt đất để lại thi thể đầy đất, tử vong chi khí xuyên thấu qua hình ảnh hư ảo, bao phủ về phía Hướng Thiên Tiếu và Huyền Thiên. Loại tai kiếp như tận thế này có thể làm cho lòng người hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn lại sợ hãi.
Khóe miệng Hướng Thiên Tiếu thủy chung treo mỉm cười, mười ngón tay hắn cấp tốc bắn ra, tiếng đàn không ngừng, kiếm quang như bay, nói:
- Sau Hắc Ám là Quang Minh, tai nạn có lớn hơn nếu qua đi cũng sẽ bị mọi người quên đi trong hoan thanh tiếu ngữ, nhị tiếu vong ưu!
Theo thanh âm Hướng Thiên Tiếu rơi xuống, cầm âm của hắn bỗng du dương hơn rất nhiều, không còn là sát phạt chinh chiến, mà là cười nhỏ trong núi, khiến người tinh thần khoan khoái dễ chịu, vô ưu vô lự, khiến người nhịn không được ngã xuống đất thiếp đi.
- Ha ha ha ha... !
Cường giả Hắc y nhân tiếng cười nhu hòa hơn rất nhiều, nói:
- Lực công kích của ngươi không phải rất cường đại sao, sao lại mềm nhũn như vậy rồi, nhanh như vậy đã không chống đỡ nổi sao, tiếp ta một chiêu Tịch Tịnh Vô Thanh, chiêu này chuyên phá âm sát chi thuật, xem cầm âm của ngươi im ắng, còn có thể có uy lực gì.
Trong lúc nói, kiếm thế của cường giả Hắc y nhân đại biến, kiếm quang đan vào, như một cái lưới lớn, tất cả kiếm quang đều theo kiếm thế mà ngưng tụ đến cùng một chỗ, kiếm võng co rút lại một điểm, trong chốc lát hỏa hoa vẩy ra, một tiếng nổ bén nhọn cực lớn chấn khiến tai người rung lên.
Trong chốc lát, trong tai Huyền Thiên chỉ còn lại tiếng kim minh liên miên bất tận, rốt cuộc không nghe được thanh âm khác nữa, tựa hồ trong thiên địa đã biến thành yên tĩnh hoàn toàn, mà ngay cả tiếng đàn du dương vừa rồi cũng toàn bộ an tĩnh lại.
Kiếm thế cường giả Hắc y nhân đại thịnh, trong chốc lát kiếm quang liền chém chết rất nhiều kiếm quang do tiếng đàn biến thành, đánh về phía trước Hướng Thiên Tiếu một mét.
Khóe miệng Hướng Thiên Tiếu vẫn mang theo vui vẻ như trước, hắn không phát ra được thanh âm nào, nhưng vẫn đang nói:
- Lúc này vô thanh thắng hữu thành, Thiên Đạo vô tình nếu có tình, tam tiếu vô tình!
Huyền Thiên quỷ dị phát hiện, hắn tuy rằng không nghe thấy Hướng Thiên Tiếu đang nói cái gì, nhưng trong lại rõ hắn đang nói gì, theo Hướng Thiên Tiếu vừa mới nói xong, yên tĩnh bốn phía biến mất, một chuỗi tiếng đàn kịch liệt lâp tức dồn dập, kiếm quang sinh ra như vô số trọng gợn sóng, ập thẳng về phía cường giả Hắc y nhân.
Kiếm quang đâm diệt đi kiếm quang trùng trùng điệp điệp, một lớp chưa dứt một lớp khác lại đến, trong chốc lát liền vọt tới trước mặt cường giả Hắc y nhân.
Cường giả Hắc y nhân quá sợ hãi, lúc trước còn chiếm cứ thượng phong, trong nháy mắt liền tình thế liền xoay ngược, cầm âm hóa kiếm đã đánh tới trước mắt của hắn, cơ hồ sắp đánh tới cơ thể, khiến hắn cảm thấy uy hiếp tử vong.
Trong nháy mắt, cường giả Hắc y nhân sắc mặt giận dữ, hai mắt hóa thành đỏ thẫm, bắn ra hào quang lạnh lùng vô tình, cười to một tiếng:
- Ha ha ha... , tiểu tử, ngươi thật sự uy hiếp được ta rồi, đi chết đi!
Huyền Thiên quan sát hai người chiến đấu, phương pháp chiến đấu của Hướng Thiên Tiếu hoàn toàn không giống với đại bộ phận kiếm khách, nhưng lại thập phần quỷ dị, hơn nữa hiệu quả phi phàm.
Nhất Tiếu Tồi Hồn, Nhị Tiếu Vong Ưu, Tam Tiếu Vô Tình... Tựa hồ, cảm xúc của cường giả Hắc y nhân một mực đều đang bị Đại Tiếu Tru Hồn Cầm Âm của Hướng Thiên Tiếu ảnh hưởng.
- Tứ Tiếu Phá Nguyên.
Đối mặt sát chiêu của cường giả Hắc y nhân, Hướng Thiên Tiếu thần thái vẫn nhẹ nhõm, mặt mang mỉm cười, nhưng cầm âm của hắn lại có biến hóa.
Trong chốc lát kịch liệt, sát phạt quyết đoán, phá quân ngàn dặm, cầm âm hóa kiếm, nứt vỡ hư không.
Tiếng đàn kịch liệt hóa thành kiếm quang đầy trời, nhanh như trận bão, đánh về phía cường giả Hắc y nhân.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC --
Thanh âm nghiền nát vang lên liên tục không ngừng, cường giả Hắc y nhân thét một tiếng kinh hãi, vô số kiếm quang giết đến trước mặt hắn, thậm chí tiếp xúc đến thân thể của hắn, khiến hộ thể Chân Nguyên của hắn toàn bộ bị công phá.
Trong nháy mắt, cường giả Hắc y nhân cảm giác mình giống như gà bị vặt lông, không còn chút phòng hộ, trong nội tâm liền hoảng hốt.
Tình thế trước mắt đối với cường giả Hắc y nhân cực kỳ không ổn, hắn lập tức bạo lui.
- Ngũ Tiếu Công Tâm!
Hướng Thiên Tiếu mỉm cười như trước, tiếng đàn không ngừng, mười ngón tay búng ra nhanh như chớp, tất cả tiếng đàn đều ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành một thanh bảo kiếm sáng chói chói mắt, đâm thẳng về phía trái tim cường giả Hắc y nhân.
Cường giả Hắc y nhân trong lúc lui về sau, bảo kiếm Địa cấp trung đẳng trong tay cũng đâm ra một kiếm, đánh thẳng đến kiếm quang do tiếng đàn biến thành.
Đúng lúc này, Hướng Thiên Tiếu hai chưởng đồng thời vỗ lên Chân Nguyên cổ cầm.
Bành một tiếng vang thật lớn, cường giả Hắc y nhân hét thảm một tiếng, ngực của hắn đột nhiên bạo liệt, xuất hiện một cái lỗ máu, máu tươi chảy ròng.
Một đạo sóng âm vô hình xuyên thấu lồng ngực cường giả Hắc y nhân lập tức khiến hắn trọng thương.
Bỗng nhiên tổn thương khiến cường giả Hắc y nhân đâm ra một kiếm, xuất hiện một điểm độ lệch. Hơn nữa lực lượng đại giảm, bảo kiếm Địa cấp trung đẳng bị cầm âm kiếm quang đánh sang một bên.
Thân thể cường giả Hắc y nhân lập tức uốn éo, tránh cho trái tim bị cầm âm kiếm quang xuyên thấu. Nhưng lồng ngực bên trái và vai bị kiếm quang xẹt qua, lập tức bổ ra một miệng vết thương sâu đủ thấy xương.
Cường giả Hắc y nhân phun ra một ngụm máu tươi hoảng sợ lui về phía sau. Chân Nguyên cự sí sau lưng vừa hiện cả người liền phóng lên trời, lập tức xông về bầu trời, đồng thời, từ trong lòng móc ra một viên đan dược, nuốt vào.
Hướng Thiên Tiếu không đuổi theo, tốc độ phi hành của cường giả Hắc y nhân cực nhanh, mấy hơi thở đã ẩn vào trong mây trắng.
Cường giả Hắc y nhân bị thương rất nặng, Huyền Thiên biết đoạn đường kế tiếp cuối cùng cũng an toàn. Hơn nữa, Tiêu Dao Kiếm Tông lần này ám sát lại thất bại, có lẽ muốn thêm chút đầu óc và giáo huấn rồi.
Hướng Thiên Tiếu đứng lên, Chân Nguyên cổ cầm đã hóa thành Chân Nguyên, dung nhập vào trong cơ thể.
Huyền Thiên về phía trước nói cám ơn:
- Tại hạ Hoàng Thiên, đa tạ Hướng kiếm hữu cứu giúp.
← Ch. 0469 | Ch. 0471 → |