← Ch.0577 | Ch.0579 → |
Cường giả Địa giai cảnh Lăng Vân Tông tại một trận chiến này bị tiêu diệt toàn bộ, tông môn cũng bị phá hủy dẫn tới tan đàn xẻ nghé. Trưởng lão môn hạ đệ tử trong môn đường ai nấy đi, từ nay về sau không còn nghe thấy môn phái như Lăng Vân Tông nữa.
Sau khi Huyền Thiên rời đi, một vị cường giả tuổi trẻ đi tới trên không Thiên Kiếm Phong.
Cho tới khi cường giả tuổi trẻ rơi xuống quảng trường Thiên Kiếm, Lăng Dật Trần Mạc Lưu Hành Lăng Khiếu Thiên ba người mới phát giác, tất cả đều chấn động, đám người không hề cảm giác được khí tức từ người này.
Nếu nhắm đôi mắt lại chỉ e cường giả tuổi trẻ này tới trước mắt họ mà họ cũng sẽ không biết.
Trong lòng ba người hoảng sợ, tuy rằng đám người nhìn không ra tu vi của cường giả tuổi trẻ này là gì nhưng lại biết nhất định là tuyệt thế cao thủ, chỉ sợ là siêu cấp cường giả Thiên Giai Cảnh.
Cường giả tuổi trẻ này nhìn bề ngoài ước chừng hai mươi tuổi, một thân xiêm y màu bạc. Thân cao ước 1m82, bên hông cột đai thêu hình rồng, trong tay cầm một cây quạt giấy vẽ mỹ nhân đang nhẹ nhàng phe phẩy, gió nhẹ phất phơ thần thái nhẹ nhàng, ngọc thụ lâm phong.
- Người đến từ phương nào?
Lăng Dật Trần ngăn chặn cả kinh trong lòng lên tiếng hỏi.
Cường giả tuổi trẻ xuyên thẳng qua đám khôi lỗi, ánh mắt như xuân gió thổi tới làm cho người khoan khoái dễ chịu, vừa đi vừa nói:
- Thiên Tinh các -- Đệ Nhất Công Tử!
Kể cả trưởng lão, chấp sự, đệ tử ở bên trong Thiên Kiếm đại điện giờ phút này đều thất kinh vô cùng.
Đệ Nhất Công Tử đệ nhất nhân của tân tú hậu bối Thần Châu đại địa, yêu nghiệt công tử danh xưng là của Đệ Nhất Công Tử.
Thiên Kiếm vương triều đối với Thần Châu đại địa chẳng qua là nơi chật hẹp nhỏ bé, Thiên Kiếm Tông cũng chỉ là tông môn lục phẩm nho nhỏ. Kiến thức đều ở trong phạm vi nho nhỏ của Ngạo Châu, bất quá cũng chỉ là nghe nói chuyện hay việc lạ của bắc vực, cho tới bây giờ đều không có người chú ý tin tức của Thần Châu đại địa.
Nhưng mà bởi vì Huyền Thiên xuất hiện trở thành đệ tử của Thiên Tinh các vì thế mà tầm mắt của Thiên Kiếm Tông mới cao lên, quăng khắp Thần Châu đại địa cũng trong thời gian nửa năm này mà biết được thiên hạ thật không ngờ quảng đại, cường giả nhiều thật không ngờ. Thiên tài hậu bối đạt trình độ cao nhất yêu nghiệt.
Đúng là nửa năm này, Thiên Kiếm Tông đã biết bên trong thiên hạ hậu bối yêu nghiệt có một người như Đệ Nhất Công Tử sinh ra ở thế lực nhất phẩm Thiên Tinh các, là cao đồ của đệ nhất cao thủ của Thiên Tinh Các chủ Thần Châu, từ nhỏ đến lớn được mệnh danh là thiên tài yêu nghiệt.
Một số ít người biết rõ Đệ Nhất Công Tử vốn tên gọi là gì, chỉ biết là hắn chín tuổi đã đổi tên mình thành Đệ Nhất Công Tử. Mười tuổi bước vào tiên thiên lĩnh ngộ kiếm ý nhất phi trùng thiên, mười ba tuổi trở thành cường giả Địa giai cảnh, khiêu chiến vượt cấp dễ như trở bàn tay, mười sáu tuổi rưỡi bước vào Thiên Giai Cảnh, trở thành siêu cấp cường giả tung hoành Thần Châu.
Cho dù là đến Thiên Giai Cảnh Đệ Nhất Công Tử đều bảo trì chiến lực nghịch thiên khiêu chiến vượt cấp vững vàng chiếm cứ bảo tọa đệ nhất yêu nghiệt thiên tài của hậu bối. Yêu nghiệt công tử so sánh với Đệ Nhất Công Tử cũng còn kém xa, cho dù là Luyện Huyết Công Tử xuất thân từ nhất phẩm thế lực danh khí cũng thấp hơn Đệ Nhất Công Tử nửa phần.
Đệ Nhất Công Tử vừa mới bắt đầu đã tụ tập ngàn vạn vinh quang một thân so với nhân tài mới xuất hiện Huyền Thiên mười bốn tuổi mới khai khiếu thì sáng gấp trăm lần.
Ít nhất thanh danh của Huyền Thiên hiện tại tại toàn bộ Thần Châu đại địa còn không có tiếng tăm gì, mà Đệ Nhất Công Tử đã sớm vang vọng đã nhiều năm ở Thần Châu đại địa.
Đối với Thiên Kiếm Tông mà nói, Huyền Thiên tuy rằng cũng là yêu nghiệt nghịch thiên nhưng có thể cảm giác được tồn tại chân thật còn Đệ Nhất Công Tử hoàn toàn là tồn tại bên trong truyền thuyết như là truyền thuyết lâu đời xa xôi, là tồn tại Thiên Kiếm Tông không thể với tới.
Nhưng mà hôm nay, Đệ Nhất Công Tử bên trong truyền thuyết lại đi tới Thiên Kiếm Tông, điều nầy sao không làm cho chúng vũ giả Thiên Kiếm Tông khiếp sợ.
Lăng Dật Trần mặc dù tuổi già tâm ổn cũng không khỏi đã có thất thần ngắn ngủi, sau khi lấy lại tinh thần hắn đẩy đẩy Mạc Lưu Hành, Lăng Khiếu Thiên bên cạnh. Ba người ôm quyền cùng hô to:
- Thiên Kiếm Tông cung nghênh Đệ Nhất Công Tử!
Đệ Nhất Công Tử từ chính giữa khôi lỗi kiếm sĩ xuyên qua nhưng mà khôi lỗi kiếm sĩ lại cảm giác không thấy tồn tại của Đệ Nhất Công Tử không có nửa điểm phản ứng.
Khí tức ẩn nấp của Đệ Nhất Công Tử đã đến trình độ xuất thần nhập hóa.
Đệ Nhất Công Tử một bên đong đưa nhân phiến, vừa đi đến phía dưới pho tượng hoàng kim của Huyền Thiên, hắn đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí thế kinh người, ánh mắt nhìn pho tượng phía trước hỏi:
- Đây là pho tượng của ai?
Trong lúc đó khí thế bộc phát ra làm cho khí tức của hắn tiết ra ngoài, khôi lỗi kiếm sĩ chung quanh đều cảm nhận được Đệ Nhất Công Tử tồn tại, lập tức nhao nhao xuất kiếm.
Bảy khôi lỗi kiếm sĩ tự động tạo thành một kiếm trận. Tổng cộng có mười kiếm trận, đồng thời phát động ra công kích kinh thiên động địa đối với Đệ Nhất Công Tử, mười cái kiếm võng bổ xuống Đệ Nhất Công Tử bên dưới.
Đệ Nhất Công Tử nhìn như không thấy công kích của khôi lỗi kiếm sĩ phụ cận, hắn vẫn đong đưa mỹ nhân phiến, hơi gió thổi tóc của hắn bay nhè nhẹ làm tăng thêm tư thế hiên ngang.
Mười cái kiếm quang đan vào thành kiếm võng trảm đến bên ngoài cách Đệ Nhất Công Tử 10m liền không tiến thêm được, đám người Lăng Dật Trần không nhìn thấy bất kỳ vật gì ngăn cản kiếm quang công kích, trong hư không tựa hồ có một cái lồng khí vô hình che chắn.
Huyền Thiên lưu lại khôi lỗi kiếm sĩ trên quảng trường Thiên Kiếm để lại ý niệm chém giết bất luận sinh linh gì tới gần vì thế kiếm trận của mười khôi lỗi công kích không ngớt không dứt Đệ Nhất Công Tử, không đánh chết Đệ Nhất Công Tử tuyệt không bỏ qua.
Nhưng mà công kích của chúng đều phí công, hành động của Đệ Nhất Công Tử như thường, quạt gió nhẹ, thần sắc tự nhiên cũng không thấy có thần sắc xuất thủ nhưng chỉ mỗi cái lồng khí vô hình đã chặn tất cả công kích của kiếm trận.
Lăng Dật Trần, Mạc Lưu Hành, Lăng Khiếu Thiên ba người nhìn Đệ Nhất Công Tử, trong mắt lộ vẻ kinh hãi.
Đệ Nhất Công Tử hơi thu liễm lại khí tức thì không có một chút gì nhưng một khi phát ra lại có một đạo tinh khí khói báo động dựng lên, bay thẳng trời cao quán thông thương khung. Ánh mắt ba vị cường giả Lăng Dật Trần đều nhìn không tới.
Tuy rằng pho tượng hoàng kim của Huyền Thiên cao tới trăm trượng, mà Đệ Nhất Công Tử chỉ ước 1m82, đứng ở trước pho tượng hoàng kim còn không bằng một cái giày, giống như một con kiến nhưng mà trong cảm giác ba vị cường giả Lăng Dật Trần tựa hồ Đệ Nhất Công Tử giờ phút này thân cao vô cùng lớn mà pho tượng hoàng kim thì bé như một con kiến.
← Ch. 0577 | Ch. 0579 → |