Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 0839

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 0839: Thánh giáp khôi lỗi (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Lazada


Đồng thời khi xuất kiếm, Trầm nhị công tử hét lớn một tiếng:

- Bổn công tử chính là con trai gia chủ Thẩm gia, ngươi dám giết ta, toàn bộ Khôi Lỗi Thánh Đảo sẽ không có chỗ cho ngươi dung thân đâu, ngươi sẽ chết mà không có chỗ chôn!

Nhưng lời hắn nói cũng không khiến công kích của Huyền Thiên thu liễm chút nào, vừa mới lên tiếng lại có vài đạo tiếng kêu thảm thiết truyền đến, bảy tám cường giả Địa giai tuy rằng tất cả đều ra tay, nhưng trong nháy mắt ngay cả Kiếm Quang do khôi lỗi Địa giai của bọn hắn chém ra cũng bị Kiếm Cương chém thành mảnh vỡ.

Kiếm Cương của Huyền Thiên như là một thanh Thiên kiếm không thể phá hủy, nơi chém qua bất luận thứ gì ngăn cản đều hôi phi yên diệt.

Keng - -!

Lại là một tiếng vang thật lớn, Kiếm Cương của Trầm nhị công tử đâm vào trên Lôi Đình Kiếm Cương của Huyền Thiên, Lôi Đình Kiếm Cương vẫn không hề tổn hại, mà Kiếm Cương của Trầm nhị công tử trong nháy mắt lại bạo toái.

- Không nên giết ta... !

Trầm nhị công tử nhìn đạo Kiếm Cương cực lớn hơn nghìn thước kia bổ tới hắn, thân thể liền bạo lui về sau thần sắc hoảng sợ đến cực điểm, hét lên một tiếng.

Đáng tiếc, lên tiếng đã chậm, Kiếm Cương cực lớn lập tức chém xuống, tốc độ Trầm nhị công tử lui về phía sau mặc dù nhanh, nhưng thế nào cũng không nhanh bằng Kiếm Cương của Huyền Thiên, ngay khi bị chém thân thể trong chốc lát liền bạo toái, huyết nhục bay tứ tung, trực tiếp bị chém thành mảnh vỡ trên không trung.

- Trầm nhị công tử sao! Chỉ có thể trách ngươi tới quá không đúng lúc, bản thiếu gia không có người nào không dám giết cả!

Huyền Thiên lạnh lùng nói một câu, BOANG... ! Kiếm trở vào trong vỏ.

Thân thể Huyền Thiên cũng không bay lên bầu trời, chỉ đứng trên mặt đất đi vài bước, một kiếm mạnh hơn một kiếm.

Chỉ trong ba kiếm, cường giả Thẩm gia xâm phạm đêu bị diệt hết.

Chúng võ giả Giang gia hoàn toàn sợ ngây người.

Thực lực của Huyền Thiên vượt xa khỏi nhận thức của bọn hắn, một cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng lại có thể có được lực công kích đáng sợ như thế, thật sự không thể tưởng nổi.

Võ giả thiên hạ sử dụng kiếm nhiều không kể xiết, nhưng kiếm ở trong tay bọn họ chỉ là một kiện binh khí bình thường, mặc dù cầm trong tay thần binh Thiên cấp cũng chỉ có thể khiến thực lực đề cao mấy thành.

Nhưng kiếm ở trên tay Huyền Thiên lại là một kiện sát khí kinh thế, bảo kiếm vung lên, những nơi Kiếm Cương đi qua, không có gì không hủy, không thể ngăn cản!

Lực công kích tuyệt đối thập phần đáng sợ, tất cả phòng ngự và ngăn cản đều không có hiệu quả, chỉ có thể né tránh, nhưng tốc độ né tránh của võ giả lại sao bì kịp được với tốc độ xuất kiếm?

Cho nên, Huyền Thiên đánh ra ba kiếm, Thẩm gia Nhị công tử và đám cường giả dưới Kiếm Cương đều thịt nát bay tứ tung, máu tươi vẩy bốn phía.

Bốn cơ quan khôi lỗi Thiên giai cảnh bị đánh bay bởi vì chủ nhân chết nên đều biến thành vật vô chủ, ngã ở phía xa vẫn không nhúc nhích.

Huyền Thiên duỗi tay ra, Cương Nguyên hóa thành một cái đại thủ, duỗi ra ngoài ngàn mét, thu bốn cơ quan khôi lỗi kia về, thủ đoạn như thế, khiến chúng võ giả Giang gia càng mở rộng tầm mắt.

Lúc này, Giang Vũ Phi hôn mê bất tỉnh sau khi ho mấy ngụm máu tươi thì đã tỉnh lại, việc này khiến chúng võ giả Giang gia càng thêm đại hỉ.

Giang Vũ Phi thức tỉnh, Giang Thần Thư vô cùng kích động, đi đến trước mặt Huyền Thiên trực tiếp quỳ lạy xuống:

- Giang gia cám tạ đại ân Thiên thiếu!

Lúc này Giang gia có thể nói là lâm vào nguy nan sinh tử, Huyền Thiên không chỉ có giết bọn người Trầm nhị công tử, cứu Giang gia khỏi nguy cơ sinh tử, lại càng cứu sống Giang Vũ Phi, hậu nhân trực hệ duy nhất của Giang gia đã sắp chết, Giang Thần Thư tự nhiên cảm kích sát đất rồi.

- Giang gia cám tạ đại ân Thiên thiếu!

Cho nên võ giả Giang gia đều theo Giang Thần Thư quỳ một chân trên đất cúi đầu với Huyền Thiên. Vừa rồi bọn hắn bị hãm sâu trong sợ hãi tử vong, nếu không có Huyền Thiên, chỉ sợ bọn họ lúc này đã bị mất mạng, hoặc là bị Trầm nhị công tử mọi cách nhục nhã rồi.

Huyền Thiên lập tức nâng Giang Thần Thư dậy, nói:

- Ta chỉ là tiện tay mà thôi, Giang gia chủ chớ như thế, ngàn năm trước tổ tiên Giang gia theo tổ tiên Huyền gia ta ra biển, khi đó Huyền gia không thể bảo trụ tánh mạng tổ tiên các tộc đã khiến Huyền gia ta cảm thấy rất hổ thẹn, ta thân là hậu nhân Huyền gia, hôm nay gặp lại hậu bối Giang gia quyết sẽ không lại đi vào vết xe đổ ngàn năm trước nữa, sẽ không để Giang gia gặp đại nạn nữa.

Nói xong, cánh tay Huyền Thiên vung lên bốn phía, lớn tiếng nói:

- Đều đứng lên cho ta, đàn ông dưới đầu gối là hoàng kim. Trên không lạy trời, dưới không quỳ đất, về sau không cho phép lại quỳ nữa!

- Vâng! Thiên thiếu!

Chúng võ giả Giang gia đứng lên, nghe vậy nguyên một đám trong nội tâm nhiệt huyết bành trướng, nhưng ánh mắt nhìn Huyền Thiên lại vô cùng sùng kính.

Lúc này cha mẹ Giang Vũ Phi đỡ hắn lên, đưa đến trước mặt Huyền Thiên nói:

- Vũ nhi, nhanh cảm tạ ơn công, nếu không có Thiên thiếu, hôm nay ngươi tất phải mất mạng, về sau cần phải nghe lời, đừng vọng động hại bản thân còn hại cả gia tộc nữa!

Giang Vũ Phi tuy rằng tỉnh lại nhưng bị thương rất nặng, thân thể suy yếu đến cực điểm, vừa rồi chuyện đã xảy ra đã có người nói tỉ mỉ cho hắn, hắn dùng thanh âm yếu ớt muỗi kêu nói:

- Đa... Đa tạ... !

Huyền Thiên khoát tay áo, trong tay kia nhiều ra một lọ thuốc, nói:

- Hắn còn phi thường suy yếu, mau đỡ hắn trở về nghỉ ngơi, trong lọ này có một ít đan dược có thể giúp hắn nhanh chóng khôi phục.

Cha mẹ Giang Vũ Phi thiên ân vạn tạ nhận lấy đan dược, mang Giang Vũ Phi đi tĩnh dưỡng.

Huyền Thiên nhìn về phía Giang Thần Thư, nói:

- Trầm nhị công tử bị giết, Giang Thành khẳng định có không ít võ giả thấy được, tin tức sẽ rất nhanh rơi vào tai Thẩm gia, Thẩm gia cách nơi này có xa lắm không?

Giang Thần Thư nói:

- Ước mười vạn dặm, lộ trình di chuyển mất khoảng ba ngày, cộng thêm tin tức truyền qua, người Thẩm gia muốn tới nhanh nhất cũng phải là năm ngày sau.

Huyền Thiên nói:

- Thời gian vậy là đủ rồi, lấy tài liệu khôi lỗi ra đây, càng cao cấp càng tốt, chờ cơ quan khôi lỗi Thiên giai cảnh thất trọng của ta hoàn thành, đừng nói chỉ một Thẩm gia, dù quét ngang toàn bộ Khôi Lỗi Thánh Đảo cũng không có vấn đề!

Giang Thần Thư vui vẻ nói:

- Tốt! Thiên thiếu, mời theo ta cùng nhau đi, ngươi cần gì cứ tùy ý chọn lựa.

...

Bảo tàng bí mật của Giang gia chôn ở mộ tòa cung điện dưới mặt đất cách Giang Thành mấy trăm dặm.

Giang gia là thế gia cơ quan thuật, chế tạo ra một bảo khố cũng không khó khăn, bởi vì hậu nhân Giang gia không người nào đạt đến Thiên giai cảnh, cho nên, tài liệu khôi lỗi Thiên giai hoặc là khôi lỗi thạch bên trong cũng chút nhúc nhích.

Huyền Thiên theo Giang Thần Thư đi vào bảo khố dưới mặt đất, phát hiện quả nhiên có đại lượng tài liệu khôi lỗi Thiên giai, thậm chí, mấy ngay cả khôi lỗi thạch thiên giai cũng có không ít.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1895)