← Ch.1067 | Ch.1069 → |
Huyền Thiên nhìn rõ hai người, hai người ở đối diện cũng nhìn thấy rõ hắn.
- Là hắn - -!
Lệ Ba Hàn cùng Âm Minh Vương đồng thời kêu lên.
Nói xong, hai người bọn họ nhìn nhau một cái, rõ ràng là thật sự không ngờ được đối phương đều biết Huyền Thiên.
Nhìn thấy ánh mắt như đang hỏi mình của Âm Minh Vương, Lệ Ba Hàn nói:
- Người này chính là hậu bối thiên tài vừa mới nổi của thần châu đại địa, tên là Huyền Thiên, chiến lực rất mạnh, lúc trước hắn đã từng mất tích bên trong Ma Vụ Chi Hải, năm ngoái từ bên ngoài biển trở về thần châu, giết chết Chu Đỉnh Hư!
Trong ánh mắt của Âm Minh Vương lộ ra vẻ âm lãnh chí âm chí hàn, thanh âm vang lên, khiến cho người ta cảm thấy rét lạnh thấu xương:
- Hắn gọi là Huyền Thiên sao? Tiểu từ này đã từng tới Âm Minh đảo của bổn vương, trên người của hắn có chút cổ quái, ngay cả hồn niệm của bổn vương cũng đều bị hắn thôn phệ mất một phần!
Đang lúc nói chuyện, chân mày của Âm Minh Vương cau lại, lúc này đây, hắn cư chính là đã phân ra một nửa hồn niệm, nếu như bị thôn phệ thì hắn đúng thật là đại thương nguyên khí rồi.
- May là hồn niệm sống nhờ bên trong thân thể, không cần phải trực tiếp xuất du, cầm bằng không, trên người của hắn có mang theo trọng bảo thôn phệ được hồn niệm thì đúng là nguy to!
Âm Minh Vương nhìn về phía Huyền Thiên, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, đồng thời, trong ánh mắt cũng lộ ra sát khí sắc bén.
Lệ Ba Hàn cùng với Âm Minh Vương tuy là vừa mới vào trong Ma Vụ Chi Hải liền lạc mất nhau, thế nhưng, cả hai tên đều tu luyện Âm Minh Công, công pháp này có chút liên quan với minh giới, hỗn loạn không gian bên trong Ma Vụ Chi Hải đúng là có tác dụng khá lớn đối với những võ giả khác, nhưng đối với hai người thì có tác dụng nhỏ hơn nhiều.
Cho nên, hai người cảm ứng được sự tồn tại của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, liền đi về một phía giống nhau, sau này rốt cuộc cũng gặp lại được.
Lệ Ba Hàn cùng với Âm Minh Vương vốn vẫn cho là bọn họ sẽ là nhóm đầu tiên tìm được Hỗn Độn Thánh Đỉnh, thế nhưng không ngờ được, cư nhiên lại có người nhanh hệt như bọn họ, cơ hồ là đi tới bên cạnh Hỗn Độn Thánh Đỉnh cùng một lúc với bọn họ.
Đỉnh thì chỉ có mỗi một cái thôi!
Người muốn được nó thì lại không ít.
Đã như vậy thì chỉ còn có một cách, người nào thắng thì nó thuộc về người đó!
Huyền Thiên nhìn hai kẻ đứng ở đối diện với vẻ bình tĩnh, hắn tự nhiên là không biết, vị cường giả thiên giai cảnh bát trọng kia đã bị hồn niệm của Âm Minh Vương khống chế rồi.
Huyền Thiên chậm rãi mở miệng nói:
- Thiên hạ bảo vật, người nào có duyên thì kẻ đó có được, còn nếu như người gặp được quá nhiều thì ai mạnh thì sẽ thuộc về người đó, các ngươi không phải là đối thủ của ta, cho nên mau cút đi cho ta, chạy trở về Thiên Châu của các ngươi ấy... nếu như các ngươi còn dám cam đảm ở lại bất kỳ khu vực nào của Thần Châu mà tu luyện Âm Minh Công, để cho bản thiếu gia biết được thì chắc chắn sẽ lấy mạng của các ngươi!
- Hắc hắc hắc hắc!
Lệ Ba Hàn thiên giai cảnh thập trọng không nói gì, Âm Minh Vương lại cười lạnh một tiếng, nói:
- Tiểu tử ngươi đúng là khẩu khí đầy cuồng vọng! bản vương tung hoành thiên hạ, chưa từng có người nào dám nói tới chữ cút với ta, tiểu tử, ngươi nuốt mất hồn niệm của bản vương, giết chết truyền nhân của bản vương, khiến cho bản vương thiếu mất một cái nhục thân thượng giai, ta thấy thể chất của ngươi cũng không tệ, hôm nay ta liền giữ lại cái mạng của ngươi, bản vương muốn nhục thể của ngươi.
Thần sắc của Huyền Thiên chấn động, thanh âm cũng run lên:
- Ngươi là - - Âm Minh Vương sao?
- A - -!
Trong đầu của Huyền Thiên vang lên thanh âm của Kiếm Si, nói:
- Hắc hắc! Kiếm Si vĩ đại vừa nãy không chú ý lắm, tiểu tử này cư nhiên lại bị hồn niệm của phá vương giả nhập vào thân rồi, tiểu tử, mau đập nát nhục thể của hắn cho ta, để cho hồn niệm của hắn không còn chỗ ẩn thân nữa, đại bổ a! đúng là đại bổ mà, hắc hắc!
Nghe thấy thanh âm của Kiếm Si, hai mắt của Huyền Thiên nheo lại nhìn về phía Âm Minh Vương, sát khí liền sinh ra.
Âm Minh Vương khiến cho Thần Châu đại địa bị thời đại hắc ám kéo dài cả ngàn năm, để lại tiếng xấu muôn đời, vô luận là Kiếm Si có muốn thôn phệ hồn niệm của hắn hay không, Huyền Thiên cũng không thể để cho hắn tiếp tục xuất thế làm hại cho thế gian nữa.
Bất quá, đối phương chính là một vị vô thượng vương giả, đánh có thắng được hay không lại là một vấn đề.
Cảm nhận được nghi vấn trong lòng của Huyền Thiên, Kiếm Si nói:
- Sợ hắn cái cóc khô gì, hắn chỉ là hồn niệm nhập xác thôi, không thể phát huy ra toàn bộ thực lực được, hơn nữa, thân thể này chỉ là bình thường thôi, hắn không thể nào nhập hết tất cả hồn niệm bám lên trên cơ thể này được đâu, thực lực mà hắn có thể phát huy ra được cũng cực kỳ có hạn, tiểu tử, thực lực của ngươi bây giờ đã vượt xa bán bộ vương giả rồi, cho dù là phá vương giả thật sự đi nữa ngươi cũng có thể chống lại một hai. Cái tên phá vương giả chuyên lấy hồn niệm phụ thể này tuyệt đối không thể là đối thủ của ngươi được.
Nghe được lời của Kiếm Si nói, trong lòng của Huyền Thiên lập tức cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
Âm Minh Vương cảm nhận được sát ý bên trong ánh mắt của Huyền Thiên, vẻ mặt giẫn dữ, nói:
- Tiểu tử ngươi giỏi lắm, dám cả gan sinh ra sát niệm với bản vương, xem ra bản vương tám ngàn năm chưa từng xuất thế, đám võ giả hậu thế đã sớm quên mất uy danh hiển hách của bản vương rồi!
Nói tới đoạn sau thì thanh âm của Âm Minh Vương lại càng âm lãnh hơn. Trong ánh mắt lóe lên sát khí dữ dội, hắn quay sang nhìn Lệ Ba Hàn một cái, nói:
- Ngươi đi lấy đỉnh đi, bản vương làm thịt tên tiểu tử này, đoạt nhục thể của hắn.
Lệ Ba Hàn gật gật đầu, ánh mắt liếc qua nhìn Huyền Thiên một cái, giống hệt như nhìn một kẻ đã chết rồi, sau đó thuấn di đi về phía Hỗn Độn Thánh Đỉnh, theo như hắn thấy thì Huyền Thiên tuy là đã giết chết được Âm Dương Giáo Chủ rồi, thế nhưng, tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Âm Minh Vương được.
Khoảng cách giữa bán bộ vương giả cùng với vương giả tuy là chỉ kém có nửa bước thôi, nhưng thực lực cũng tương đương với cách biệt vài cảnh giới. Cái này là hai cỗ lực lượng hoàn toàn không cùng đằng cấp, cho dù là có mười tên Âm Dương Giáo Chủ liên thủ với nhau cũng không phải là đối thủ của Âm Minh Vương được, chênh lệch lực lượng trong đó khó mà có thể dùng số lương để bù vào được.
Tuy rằng Âm Minh Vương hiện tại bất quá chỉ là hồn niệm nhập xác mà thôi. Chỉ có thể phát huy ra được có một phần ba thực lực của hắn, nhưng cũng không có bất kỳ bán bộ vương giả nào trong thiên hạ có thể chống lại được.
Tự nhiên, Lệ Ba Hàn rất có lòng tin với việc Âm Minh Vương giết chết Huyền Thiên.
← Ch. 1067 | Ch. 1069 → |