← Ch.1158 | Ch.1160 → |
Ánh mắt tất cả mọi người tập trung lên người Huyền Thiên, không ít cường giả cho rằng, Huyền Thiên sẽ không ứng chiến.
Tu vi nửa bước vương giả đánh bại Chương Tuấn đủ để thăng thiên, thanh danh hiển hách, tu vi nửa bước vương giả cự tuyệt đả bại vương giả tiểu thành Mẫn Hạo Tâm xem ra cũng không mất mặt.
Bất quá lựa chọn của Huyền Thiên hiển nhiên vượt quá đoán trước của tất cả mọi người.
Hắn nhìn Mẫn Hạo Tâm, thản nhiên nói:
- Họ Huyền tên Thiên, Mẫn huynh muốn chiến một trận với ta là do ai nhờ vả hay tự mình suy nghĩ?
Mẫn Hạo Tâm hơi kinh hãi, thầm nghĩ: chẳng lẽ tiểu tử này biết Đồng Nghệ dùng hồn niệm truyền âm cho ta?
Bất quá, Mẫn Hạo Tâm tự nhiên sẽ không biểu lộ ra, hắn nói:
- Đương nhiên là suy nghĩ của chính mình, Mẫn mỗ là vẫn ngồi im tại chỗ, làm sao có thể được nhờ vả từ ai. Tiểu huynh đệ tại tu vi nửa bước vương giả một kiếm đánh bại Chương Tuấn, thực lực mạnh làm Mẫn mỗ không thể coi tiểu huynh đệ là nửa bước vương giả mà đối đãi. Mẫn mỗ cùng Chương Tuấn có chút giao tình, trận chiến này xem như thay hắn trả lễ với tiểu huynh đệ.
Huyền Thiên nói:
- Nếu là suy nghĩ của mình thì ngươi bỏ nó đi, ngươi.... Còn không phải đối thủ của ta!
Cái gì - - - -? Tự tin như vậy sao?
Thần sắc chúng vương giả thiên tài trở nên quái lạ, nếu Huyền Thiên có thể tại nửa bước vương giả đánh bại Mẫn Hạo Tâm thì hoàn toàn có thể so sánh với mấy yêu nghiệt biến thái đạt trình độ cao nhất. Bọn họ đều có lai lịch khó lường, ngay cả Tây Huyền Vực đệ nhất thế lực Tịch Dương Lâu cũng không bằng một phần mười của họ. Đó là thế lực cao cấp nhất Trung châu có rất nhiều ngoại lực tương trợ, Huyền Thiên dựa vào ngoại lực gì đấu với Mẫn Hạo Tâm?
Hoàng cấp bảo khí? Điều này sao có thể, đây chỉ có Hoàng cấp cường giả mới có, Lý Dật Phong xuất ra một Hoàng cấp bảo kiếm thì đủ để cho người khiếp sợ rồi, nếu như Huyền Thiên lại lấy ra một thanh nữa thì thực phá vỡ nhận thức của chúng cường giả đối với Hoàng cấp bảo khí.
Hoàng cấp công pháp? Cho dù là tu luyện Hoàng cấp công pháp cũng khó có thể vượt cấp nhiều như vậy? Thân thể chênh lệch chưa nói, linh thân của Mẫn Hạo Tâm, ít nhất là Ngũ phẩm, thậm chí là lục phẩm.
So cương nguyên chi lực, Huyền Thiên cũng không có ưu thế so sánh với vương giả, cương nguyên của vương giả hoàn toàn cao hơn một cái cấp bậc, chỉ dựa vào tam hồn Áo Nghĩa chi lực, không cách nào đền bù chênh lệch thân thể.
Bất quá lời nói của Huyền Thiên thì vô cùng tự tin.
Mẫn Hạo Tâm hơi sững sờ, lập tức phát ra một tiếng cười lạnh, nói:
- Mẫn mỗ tuy rằng có tu vi tương đương với Chương Tuấn nhưng mà thực lực tuyệt đối Chương Tuấn không thể so sánh, tiểu huynh đệ đánh bại Chương Tuấn cũng không nên nghếch mặt lên trời, bay càng cao thì sẽ té càng đau đó.
Huyền Thiên lạnh lùng lên tiếng, bảo kiếm trong tay chỉ Mẫn Hạo Tâm nói:
- Ta xem ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, ngươi đã ngứa da tìm tai vạ thì chớ nói nhảm nhiều như vậy. Phóng ngựa tới đây để cho kẻ kia biết, những trò mèo của hắn đối với Huyền mỗ thật không đáng nhắc tới.
Trong lúc nói chuyện, khí thế của Huyền Thiên đột nhiên tăng lên, kim quang trên người hắn bùng phát vận chuyển Đại Kim Cương Thần Lực Công.
Đồng thời một mắt dọc hiện lên trên trán của Huyền Thiên, hắn đã thi triển Địa Nhãn Thần Đồng.
- Công pháp của Thiên Nhãn Môn?
Không ít người chứng kiến con mắt dọc trên trán của Huyền Thiên đều thét lên một tiếng kinh hãi.
Điều này làm cho trong lòng Huyền Thiên cả kinh, chẳng lẽ Trung châu cũng có Địa Nhãn Thần Đồng sao?
- Đây chỉ là Địa Nhãn Thần Đồng cũng không phải là Hoàng Đạo Thiên Nhãn, không uy hiếp được ta đâu...
Mẫn Hạo Tâm quát lạnh một tiếng, vù, bảo kiếm ra khỏi vỏ đoạt trước một bước công kích Huyền Thiên.
Nhiệt độ trong không khí chợt hạ xuống, mặt đất bắt đầu đọng sương, trường kiếm của Mẫn Hạo Tâm hoàn toàn hóa thành một thanh kiếm theo kiếm thuật của hắn bầu trời nổi lên một trạn gió tuyết.
Cùng dạng là thủy Áo Nghĩa, hơn nữa đều là thủy Áo Nghĩa lạnh như băng, nhưng Áo Nghĩa Mẫn Hạo Tâm lĩnh ngộ hiển nhiên mạnh hơn Chương Tuấn nhiều.
Kiếm thuật kia vừa triển khai, kiếm cương huyễn bạch như là một đạo lại một đạo băng trùy phi tốc bay múa trong băng tuyết.
Kiếm cương nhìn như băng trùy này nhưng mạnh hơn băng trùy không biết gấp bao nhiêu lần, Áo Nghĩa ẩn chứa trong công kích cũng không thể phá vỡ, vô kiên bất phá, hơn nũa còn rét lạnh đến cực điểm có chút dấu hiệu gần tới âm Áo Nghĩa.
Thân thể Huyền Thiên lập tức rét lạnh cơ hồ ngay cả huyết dịch của ngưng động lại.
Kiếm cương như là băng trùy không chỉ có lực công kích khủng bố, cực độ rét lạnh, hơn nữa còn vô cùng trôi chảy. Đặc điểm của nước không phải thẳng nhưng trong độ cong lại có đạo cảnh mang theo thủy thế, rất khó ngăn cản.
Dù cho Huyền Thiên mở ra Địa Nhãn Thần Đồng, nhìn nhìn bề ngoài kiếm thuật của Mẫn Hạo Tâm đều hoàn mỹ vô khuyết tìm không thấy sơ hở.
Không có sơ hở, ta liền đánh ra đến sơ hở - -! Trong lòng Huyền Thiên quát lớn.
Đột nhiên hai cánh tay của hắn hóa thành vàng ròng, cương nguyên trong cơ thể lập tức hùng hậu mấy chục lần. Sau đó vận chuyển như là sông lớn bành trướng mãnh liệt, huyết dịch cứng lại do cảm giác băng hàn lập tức nhạt nhòa.
Nhất là hai tay kim sắc của hắn đối với sự rét lạnh của băng tuyết Áo Nghĩa hoàn toàn miễn dịch, một chút cảm giác cũng không thấy.
Trong chốc lát, Vương cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên phát ra ánh sáng rực rỡ, kiếm cương kia nửa lôi nửa hỏa lại dùng hỗn độn Áo Nghĩa bao dung hoàn mỹ vô khuyết, lực công kích tăng lên so với trận chiến vừa rồi cùng Chương Tuấn.
Tuy rằng lực lượng Áo Nghĩa không thay đổi nhưng cương nguyên cường hóa hơn hai mươi lần. Hiện tại Huyền Thiên căn bản không có kiếm thuật Áo Nghĩa quá mức tinh diệu, nếu có chỉ là - - một kiếm phá vạn pháp.
Sở trường của hắn chính là lực lượng cường đại, cương nguyên hùng hậu, Áo Nghĩa tinh sâu, kỹ xảo thành thạo. Xét tương đối, chiến lực của hắn sở dĩ cường đại là bởi vì thực lực của hắn rất cường đại.
Theo tu vi của Huyền Thiên càng ngày càng cao, thực lực càng ngày càng mạnh, phương thức chiến đấu cũng từ kỹ xảo kỹ xảo trước kia biến thành dùng thực lực tuyệt đối quét ngang đối thủ.
Hưu - -!
Băng tuyết đầy trời lập tức bị kiếm cương của Huyền Thiên bổ ra một cái khe hở cực lớn. Băng tuyết Áo Nghĩa tuy rằng tinh sâu nhưng lại kém Nhị Giai Áo Nghĩa của Huyền Thiên.
Ở bên trong Địa Nhãn Thần Đồng của Huyền Thiên lóe lên hào quang, không có sơ hở cũng bị hắn đánh ra sơ hở.
Cánh tay trái của Huyền Thiên lập tức đâm về phía trước, kim sắc cương mang tăng lên mang theo một tầng nhàn nhạt hào quang hỗn độn như là một thanh lợi kiếm vô kiên bất phá xông về trước.
Keng keng keng keng - -!
Tiếng nổ tung liên tiếp vang lên, thực lực của Mẫn Hạo Tâm cường đại hơn Chương Tuấn nhiều, tuy rằng lực lượng kiếm cương của Huyền Thiên khủng bố vô cùng có thể phá băng tuyết thiên địa nhưng không cách nào một kiếm đánh bại Mẫn Hạo Tâm, bị Mẫn Hạo Tâm ngăn cản lại.
← Ch. 1158 | Ch. 1160 → |