← Ch.1217 | Ch.1219 → |
Đồng Mặc Ngôn đợi bảy đại thế lực hoàng giả, hiện tại đối với nhân phẩm của Phong Nguyệt Nhị Tẩu cũng vô cùng khinh bỉ, nhưng mà giờ phút này cũng cần bọn họ giúp đỡ, hiện giờ đang là một con châu chấu đang cột cùng một sợi dây thừng với Phong Nguyệt Nhị Tẩu, chỉ có thể cùng tiến cùng lui.
- Yến Cô Thành -! Phong Nguyệt Nhị Tẩu chúng ta không cừu không oán, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt cơ chứ?
Xích Truy Phong quát to lên:
- Lần này vợ chồng chúng ta mạo phạm, chúng ta hướng Tịch Dương Lâu thỉnh tội, ngươi để cho hai vợ chồng chúng ta rời đi, đời này kiếp này, chúng ta không bao giờ bước vào lãnh thổ Tây Huyền một bước, từ nay về sau, nhìn thấy người của Tịch Dương Lâu đều nhượng bộ lui binh, như vậy được không - -?
Đồng Mặc Ngôn cũng hô to lên:
- Chúng ta đều là thế lực hoàng phẩm, cần gì phải để cho cá chết lưới rách cơ chứ, chúng ta liều mạng phục mệnh, thì Tịch Dương Lâu chỉ sợ cũng phải có chỗ tổn thất, lần này là chúng ta không đúng, ngươi để cho chúng ta đi, chúng ta sẽ xuất ra đủ bảo vật để tiến đến bồi tội!
Yến Cô Thành ở phía Tây, Huyền Thiên ở phía Đông, cách khoảng mười lăm mười sáu dặm đem chín đại hoảng giả kẹp ở chính giữa.
Thần Cơ tiên sinh thì cách Yến Cô Thành một ngàn mét, mặt khác tám đại hoàng giả của Tịch Dương Lâu, đều đang chờ chỉ thị của Yến Cô Thành, bên trong Tịch Dương Lâu, bọn họ ở trong lôi kiếp chỉ có thể tự bảo vệ mình, số lượng tuy nhiều nhưng đối với cuộc chiến đấu ở trước mắt cũng không có tác dụng.
Ánh mắt của Yến Cô Thành quét qua chín đại hoàng giả, nói:
- Việc chỉ có một lần này thôi! Trước đó cũng cho các ngươi một cơ hội rồi, vì vậy đối với lời nói của các ngươi, Yến mỗ quyết không tin tưởng!
Xích Truy Phong nhướng mày, nói:
- Ta dùng nhân phẩm của ta thề, quyết không vi phạm!
- Đối với nhân phẩm của ngươi, Yến mỗ lại càng không thể tin tưởng!
Yến Cô Thành khinh bỉ nhìn Xích Truy Phong một cái:
- Đây là do các ngươi khơi mào chiến đấu, các ngươi có thể khống chế bắt đầu cuộc chiến, nhưng mà quyết không có thể khống chế kết thúc của cuộc chiến. Trừ phi...các ngươi phải trả một cái giá lớn đó chính là để lại tánh mạng của mình!
Đối với hoàng giả mà nói, tánh mạng là thứ quý giá nhất!
Lời của Yến Cô Thành chém đinh chặt sắt, sự tình đã đến mức độ này, nhận thức ra cái sai đã muốn thoát thân thì quyết không thể nào có chuyện đó, chỉ có để lại tánh mạng mới có thể kết thúc trận chiến!
Oanh - - - -!
Tiếng sấm bạo vang lên, lôi kiếp khủng bố lại một lần nữa đánh xuống!
Thừa dịp lôi hải bao phủ, trong nháy mắt Huyền Thiên liền ra tuyệt chiêu, lực Lôi Đình của hắn dùng không bao giờ hết, lấy vô tận, trong phút chốc lại bổ ra trên một trăm đạo Lôi Đình Kiếm Khí, đều không hao một chút lực nào.
Hơn nữa, trong lôi kiếp ẩn chứa Lôi Chi Áo Nghĩa thâm ảo vô cùng, hiện tại Huyền Thiên chiến đấu, đối với sự lĩnh ngộ Lôi Chi Áo Nghĩa, lại đột nhiên tăng mạnh.
Huyền Thiên vừa ra tay, Yến Cô Thành cũng đồng thời phát khởi công kích mạnh mẽ về chín đại hoàng giả ở phía trước.
Thần Cơ tiên sinh đứng một bên ngăn cản lôi kiếp, đồng thời cũng thi triển Âm Dương Đại Thủ Ấn, đánh về phía chín đại hoàng giả ở phía bên kia.
Chín đại hoàng giả ở phía bên kia, người thì bị trọng thương, người thì có vết thương nhẹ, hoàn hảo chỉ có ba người là Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình.
Chín đại hoàng giả liên thủ, thực lực so với lúc trước thì không bằng, nhưng dù sao thì người đông thế mạnh, so với Huyền Thiên, Yến Cô Thành hay bất kỳ một ai thì cũng đều mạnh hơn một chút.
Nhưng mà, Huyền Thiên cùng Yến Cô Thành liên thủ tiền hậu giáp kích, hơn nữa bên cạnh còn có Thần Cơ tiên sinh tương trợ, thực lực của đối phương không thể nào thắng được.
Chín đại hoàng giả lập tức dựa lưng vào nhau tạo thành một vòng, sử dụng toàn lực làm phòng ngự, cương nguyên hùng hậu trong nháy mắt phun trào ra, chín cổ cương nguyên, hình thành một lồng phòng ngự cực lớn, tổng cộng chín tầng!
Đồng thời, trong tay của chín đại hoàng giả đều sử dụng Hoàng cấp bảo khí, Kiếm Cương, Đao Cương, Quyền Mang Chưởng Ấn hoặc là Linh Kiếm... trong nháy mắt toàn bộ đều hướng về phía ba người Huyền Thiên mà công kích.
Bụp bụp bụp - - - -!
Chín đại hoàng giả công kích, đều bị ba người Huyền Thiên dễ dàng nghiền nát, Lôi Đình Kiếm Khí giống như tia điện bình thường, Kiếm Cương giống như ánh mắt trời bình thường, rất nhanh liền bổ vào chiếc lồng phòng ngự do chín đại hoàng giả ngưng tụ tạo thành, chiếc lồng phòng ngự bị bổ trúng kịch liệt lắc lư một hồi lâu.
Vù vù vù vù vù - - - -!
Tiếp theo trong nháy mắt, càng có nhiều Lôi Đình Kiếm Khí, Kiếm Cương Húc Nhật, cùng bổ về hướng chín đại hoàng giả, đồng thời còn có một Âm Dương Chưởng Ấn cực lớn từ trên trời giáng xuống, hướng về phía nắp đỉnh của chín đại hoàng giả đè xuống.
Hư không bị giam cầm, chín đại hoàng giả không có cách nào Thuấn di, bị Huyền Thiên cùng Yến Cô Thành một trước một sau vây quanh, không còn chỗ nào có thể trốn.
Có lẽ bọn họ phân tán ra phá vòng vây, bỏ chạy về mấy phương hướng khác nhau, có thể vài người sẽ chạy trốn được, nhưng mà bọn họ cũng không dám mạo hiểm đến như vậy.
Một khi phân tán, dùng chiến lực của Huyền Thiên cùng với Yến Cô Thành, với năng lực một chọi một tuyệt đối rất nhanh sẽ chém chết được một người bất kỳ, cho dù là hoàng giả đại thành cũng không có ngoại lệ, cho nên ai cũng không dám cam đoan, sau khi phân tán ra, Huyền Thiên và Yến Cô Thành đuổi theo người khác mà cũng không biết có đối với hắn ra tay hay không.
Cho nên chín đại hoàng giả chỉ có thể đoàn kết, cùng nhau chống chọi.
Thực lực của chín đại hoàng giả liên thủ đúng là không thấp, bọn họ toàn lực phòng thủ, trong lúc nhất thời tạo thành một cục diện bế tắc, tuy rằng Huyền Thiên cùng Yến Cô Thành, Thần Cơ tiên sinh có thể dễ dàng phá vỡ Kiếm Cương, Đao Cương, Quyền Mang Chưởng Ấn của bọn hắn..., nhưng trải qua những lần chống đỡ, chiếc lồng phòng ngự của bọn hắn cũng có thể ngăn cản được công kích của ba người Huyền Thiên.
Tuy rằng chiến lồng phòng ngự kịch liệt lắc lư, có khi đã bị phá mấy tầng, nhưng mà chiếc lồng chín tầng cũng không có cách nào công phá toàn bộ, mà nếu chiếc lồng phòng ngự bị nghiền nát, chỉ cần thời gian hô hấp hai cái nữa, lại có thể một lần nữa ngưng tụ lại.
Ầm ầm - -! Ầm ầm ầm ầm - - - -!
Lôi kiếp từng đợt rồi lại từng đợt đánh xuống.
Viu viu viu - -! Viu viu viu viu - - - -!
Kiếm Khí Kiếm Cương tầng tầng lớp lớp!
Điện Quang Tung Hoành, Nhật Quang Tứ Xạ, Âm Dương Đại Thủ Ấn, che khuất cả bầu trời!
Lôi kiếp hung hăng mãnh liệt, lôi kiếp trong lúc chiến đấu lại càng kịch liệt!
Nói tóm lại, ba người Huyền Thiên, Yến Cô Thành, Thần Cơ tiên sinh tuyệt đối chiếm thượng phong, đối phương là chín đại hoàng giả chỉ có lực lượng phòng ngự, không có một chút phản kháng nào.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hoàng giả đến bên ngoài Tịch Dương Thành càng ngày càng nhiều.
← Ch. 1217 | Ch. 1219 → |