← Ch.1312 | Ch.1314 → |
Đây là một vị Vương giả đại thành cực hạn, hắn nghi hoặc nhìn bụi cỏ, nhánh cây phía trước, chỉ vào phía Huyền Thiên nói:
- Dấu vết tỏ vẻ, Thiên Thần tiến nhập vào trong lòng núi!
XÍU... UU! ----!
Hắn vừa dứt lời, bỗng có một đạo kiếm quang từ trên sườn núi cao trăm mét bắn ra, là Linh kiếm Hoàng cấp, đâm thủng ngọn núi mà đến.
Ánh mắt mọi người đều bị cái thanh Linh kiếm Hoàng cấp này hấp dẫn, thần sắc đại chấn, kinh hô lên:
- Linh kiếm Hoàng cấp?
Cho dù là Linh kiếm Vương cấp ở trong Thiên Châu cũng thập phần rất thưa thớt, chớ nói chi đến Linh kiếm Hoàng cấp.
Lập tức, Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch đồng thời ra tay, muốn đoạt Linh kiếm Hoàng cấp!
Linh kiếm Hoàng cấp bỗng bộc phát ra kiếm quang sáng chói, vạch phá không gian, tránh khỏi tay hai ngươi.
Phanh ----!
Ngay một khắc này, ngọn núi chợt nổ tung, đại địa đều phải chấn động, một đầu Tam Nhãn Viêm Sư vọt ra từ trong núi đá nghiền nát.
Nháy mắt sau đó, Tam Nhãn Viêm Sư thấy được phía trước hơn mười vị Vương giả, trong ánh mắt lập tức toát ra lửa giận ngập trời.
Tam Nhãn Viêm Sư vẫn cho rằng Linh kiếm là do Vương giả nhân loại ngự không mà đi, đúng là tìm không thấy Vương giả nhân loại ở nơi nào, bây giờ thấy nhiều người như vậy, lửa giận lập tức từ trên Linh kiếm Hoàng cấp chuyển đến những Vương giả này.
Cách ngọn núi gần nhất chính là vị Vương giả đại thành cực hạn giỏi về truy tung kia của Âm La Tông!
Tam Nhãn Viêm Sư tung người một cái đánh tới Vương giả đại thành cực hạn này.
Giờ phút này, Chuẩn Yêu Hoàng này bởi vì trấn áp trảo ba đạo Bất Diệt Kiếm Khí trong lợi trảo nên, khí tức thoạt nhìn chỉ tương đương với Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong, có Âm Liên Tinh và Ám Nguyệt Giáo Chủ, Vương giả ở đây cũng không để đầu Tam Nhãn Viêm Sư này vào mắt.
- Yêu nghiệt --!
Lập tức có không ít Vương giả hét lớn một tiếng, đánh về phía Tam Nhãn Viêm Sư cấp Chuẩn Yêu Hoàng kia.
Đối mặt với công kích của chúng Vương giả, Chuẩn Yêu Hoàng bỗng rống to một tiếng!
Từng đạo gợn sóng màu vàng đất từ trong miệng nó tán phát ra.
Trong sóng âm ẩn chứa lực lượng thổ áo nghĩa tứ giai, chấn cho tất cả công kích của Vương giả trở thành nát bấy!
Mà Vương giả dưới đại thành cực hạn thì bị sóng ấm chấn một cái, đông đông đông lui về phía sau, lực lượng kinh khủng kia suýt chút nữa đã áp bọn hắn xuống đất rồi.
Công kích của Chuẩn Yêu Hoàng quá cường đại, không ai có thể ngăn trở, thời gian nửa cái nháy mắ đã tới, liền vọt tới bên cạnh Vương giả đại thành cực hạn kia.
Còn trên không trung, thân thể Chuẩn Yêu Hoàng lại đột nhiên tăng lên một vòng, miệng rộng như bồn máu mở ra.
Vừa mới rơi xuống đất, Vương giả đại thành cực hạn liền bị Chuẩn Yêu Hoàng đớp vào miệng.
Chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy miệng Chuẩn Yêu Hoàng nhai nhai nhai, máu tươi chảy ra từ khóe miệng nó, ngay sau đó cổ của nó duỗi ra, trực tiếp nuốt tên Vương giả đại thành cực hạn kia vào bụng!
Một rống đánh tan công kích của tất cả Vương giả Ăn một miếng mất một vị Vương giả đại thành cực hạn!
Tất cả Vương giả nhìn đầu Tam Nhãn Viêm Sư này trong mắt lộ vẻ hoàng sợ, đây nào có phải Yêu thú yêu vương đỉnh tiêm đỉnh phong gì đâu? So với Yêu thú đỉnh tiêm cực hạn còn đáng sợ hơn nhiều lắm!
Đây ---- là một đầu Chuẩn Yêu Hoàng!
Tuy rằng Vương giả vừa mới ra tay không kể hai vị Vương giả đinh tiêm cực hạn là Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch, nhưng có Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong ra tay, đều bị đầu Tam Nhãn Viêm Sư kia rống phá một tiếng, không phải Chuẩn Yêu Hoàng thì là cái gì!
- Chạy mau --! Là Chuẩn Yêu Hoàng!
- Trời đất ơi, là một đầu Chuẩn Yêu Hoàng, chạy mau!
- Chuẩn Yêu Hoàng ah ----!
Trong nháy mắt, vô luận là Vương giả Âm La Tông hay Vương giả Ám Nguyệt giáo đều hoảng sợ rống to lên.
Chuẩn Hoàng, đại biểu cho thực lực cực hạn của Thiên Châu!
Một đầu Chuẩn Yêu Hoàng, cho dù là tất cả mọi người ở đây liên thủ, cũng không phải là đối thủ, tình huống trước mắt chỉ có một chữ ---- trốn!
Có thể trốn bao nhiêu hay bấy nhiêu!
Tất cả Vương giả thậm chí muốn thuấn di mà trốn, nhưng hư không lại bị giam cầm, không cách nào thuấn di, nguyên một đám như chấn kinh, tản loạn về bốn phía!
Tam Nhãn Viêm Sư Chuẩn Yêu Hoàng lần nữa rống to một tiếng, chấn khiến tất cả Vương giả trên không trung đều lung lay sắp đổ, tốc độ phi hành đại giảm.
Mà thân thể Chuẩn Yêu Hoàng lại bỗng biến lớn, trong chốc lát biến thành dài hơn bảy trăm mét, như một sơn mạch vậy.
Cự trảo khủng bố quét qua, lập tức có hai Vương giả bị quét trúng, trực tiếp bị đập thành nát bấy!
Phanh ----!
Hư không nổ vang, cái đuôi dài đến 200m kia quét ngang tới, không khí nổ tung, một tòa núi nhỏ bị quất thành nát bấy, lại có hai tên Vương giả bị quét trúng, Linh Khu lập tức chia năm xẻ bảy, đi đời nhà ma!
Thực lực của Chuẩn Yêu Hoàng này quá mạnh mẽ, tùy tiện một kích, đối với Vương giả đỉnh tiêm trở xuống đều là tổn thương trí mạng cả!
Hư không bị giam cầm, sóng âm Chuẩn Yêu Hoàng rống ra khiến tốc độ phi hành của chúng Vương giả đại giảm, trong nháy mắt mới có thể bay ra vài trăm mét, đối với thân thể khổng lồ của Chuẩn Yêu Hoàng mà nói, hơn 1000m chỉ cần một trảo một đuôi đánh tới là được.
Diệt sát bốn vị Vương giả, Chuẩn Yêu Hoàng tung thân thể lên, lập tức lao ra gần 3000 m, trảo đảo qua trên không trung, hai Vương giả còn phi hành trên không trung lập tức bị chộp thành mảnh vỡ!
Chuyện này đột nhiên phát sinh quá đột ngột, vượt quá dự kiến của Âm La Tông và Ám Nguyệt Giáo!
Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch đang truy đuổi Linh kiếm Hoàng cấp lập tức thu tay lại, trong mắt chấn động, liếc nhau, hai người đồng thời bay về phía Chuẩn Yêu Hoàng, hét lớn một tiếng:
- Nhanh chóng rời khỏi sơn mạch Sư Lĩnh!
Ở đây có thể chiến một trận với Chuẩn Yêu Hoàng chỉ có hai Vương giả đỉnh tiêm cực hạn bọn hắn, tuy rằng thực lực không cường đại bằng Chuẩn Yêu Hoàng, nhưng chống lại một hồi vẫn được!
Không có công kích của Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch kích, Linh kiếm Hoàng cấp lập tức đi xa, nháy mắt 2000~3000m, rất nhanh liền biến mất sau lưng một ngọn núi.
Một lát, Linh kiếm Hoàng cấp liền triệt để thoát khỏi khu vực giam cầm không gian của Chuẩn Yêu Hoàng, thuấn di một cái biến mất không thấy gì nữa.
Linh kiếm Hoàng cấp ở phía xa quấn một vòng, sau đó, xuất hiện trong rừng rậm trên một ngọn núi cách chân thân về phía Tây ngoài ngàn thước, Hỗn Độn Nguyên Thần quan sát chiến đấu ở xa xa.
Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch thực lực quả nhiên cường đại, mặc dù vừa chiến liền lùi lại, nhưng Chuẩn Yêu Hoàng trong lúc nhất thời cũng khó có thể làm gì được hai người.
Rất nhanh, Vương giả của Âm La Tông và Ám Nguyệt Giáo liền xa xa rời khỏi khu vực gia cầm hư không của Chuẩn Yêu Hoàng, thuấn di bỏ chạy ra khỏi sơn mạch Sư Lĩnh, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Đợi tất cả Vương giả triệt để ly khai, Âm Liên Tinh và Mặc Vô Bạch mới thu tay lại lui lại, Chuẩn Yêu Hoàng nào để cho hai người đào tẩu, một đường đuổi giết theo.
← Ch. 1312 | Ch. 1314 → |