← Ch.1384 | Ch.1386 → |
Những hài cốt kia khi còn sống về cơ bản đều là cấp Bán Bộ Vương Giả, Huyền Thiên và Long Tử Nghiên liếc nhau, đồng thời đi vào trong sơn động.
Hiện giờ Huyền Thiên là Vương giả đại thành cực hạn, Long Tử Nghiên là Vương giả đại thành đỉnh phong, thực lực hai người càng đáng sợ, kẻ tài cao gan cũng lớn, một ít thi hài của Bán Bộ Vương Giả không có khả năng hù sợ hai người.
Hai người tiến vào trong sơn động, liền đột nhiên nổi lên một hồi cương phong, cổ cương phong này cơ hồ tương đương với một kích của Vương giả bình thường, trách không được những võ giả và yêu thú cấp Bán Bộ Vương Giả này đều chết ở trong trong động, một kích của Vương giả bình thường đủ để đánh chết Bán Bộ Vương Giả rồi.
Nhưng những cương phòng này đối với Huyền Thiên và Long Tử Nghiên mà nói, không đáng giá nhắc tới, bên ngoài cơ thể hai người đều nổi lên một cái lồng khí hộ thể, gió cương phong dù thế nào cũng không thể thổi tới.
Thần Châu đại địa, lại còn có một chỗ như vậy, thật là khiến hai người có chút kỳ quái.
Từ Thần Châu đại địa đi Thiên Châu, trực tiếp tiến về trước là được, mà Ngạo Châu là Tây Bắc Bộ của Thần Châu, Huyền Thiên và Tư Không Tương chiến đấu, từ phía Bắc Kiếm Tông ngoài ngàn dặm, một mực di động về hướng Tây Bắc, di động đến đây đã là hơn bảy mươi vạn dặm, xa xa rời khỏi thông đạo giữa Thiên Châu và Thần Châu rồi.
Sơn động càng ngày càng nhỏ, cuối cùng bảo trì cao 10m, rộng 5m, hai người đi về phía trước hơn nghìn thước, Hoàng Đạo Thiên Nhãn vẫn không nhìn ra cuối sơn động.
Sau khi hai người đi trong sơn động đại khái 3000 m, phía trước xuất hiện một chút biến hóa, Huyền Thiên nhìn ra bên trong sơn động có trận pháp.
- Đây là một cái trận pháp Vương cấp khá khó chịu, có thể ngăn cản Vương giả đại thành trở xuống, đối với chúng ta không có hiệu quả.
Huyền Thiên nói.
Hai người tiếp tục đi về trước, bước vào khu vực trận pháp, phía trước liền có một cổ lực lượng khổng lồ đánh úp lại, hình như là một kích do Vương giả đại thành phát ra.
Huyền Thiên và Long Tử Nghiên phất phất tay, liền đánh tan nó, tiếp tục đi về phía trước.
Trận pháp này bao trùm đại khái ngàn mét, hai người tổng cộng gặp mười lần tập kích, nhưng đều bị hóa giải đơn giản.
- Trên vách tường có chữ viết!
Vừa mới xuyên qua khu vực trận pháp không lâu, Long Tử Nghiên bỗng thét lên kinh hãi.
Huyền Thiên sử dụng Hoàng Đạo Thiên Nhãn, nhìn thấu vài trăm mét, chỉ quan sát đại khái một chút, cũng không chú ý trên vách tường có chữ viết, mà nơi hắn đi qua đều là nơi Hoàng Đạo Thiên Nhãn đã nhìn qua, cho nên chữ viết liền bị Long Tử Nghiên phát hiện ra trước.
Chữ khắc đó tựa hồ đã tồn tại thật lâu, thập phần mơ hồ, hai người bước nhanh tới phía trước mới nhìn rõ, chỉ thấy trên vách tường khắc chứ: Bất Tử Vương đã đến đây một chuyến!
- Bất Tử Vương ----?
Hai người thấy rõ chứ khắc, đồng thời cả kinh nói.
Thần Châu đại địa, cửu đại Vương giả sau Thượng Cổ, Bất Tử Vương là thần bí nhất, thành vương không đến mười năm, liền đã mất đi hạ lạc, ai cũng không biết hắn đi nơi nào.
Trong quan tài ở Bất Tử Vương Lăng cũng không có thi thể của Bất Tử Vương.
Huyền Thiên từ miệng Kiếm Si đã biết rõ, Bất Tử Vương cuối cùng phi thăng Thần giới, ở Thần giới đột nhiên tăng mạnh, thời gian mấy trăm năm liền đã trở thành một đời Chí Tôn ---- Bất Tử Thần Vương.
Bất Tử Thần Vương, đúng là một trong mấy Thần Vương chủ yếu vây công Kiếm Chi Thần Vương.
Huyền Thiên nói:
- Lại đây, cần phải đi qua trận pháp kia, có thể thấy Bất Tử Vương lúc ấy đã có thực lực vượt qua Vương giả đại thành, hẳn không phải là lúc vừa thành Vương, có thể là hắn sau khi mất tích khỏi Thần Châu mới đến đây.
- Vậy trong này chẳng lẽ có thể ly khai Thần Châu, đi đến khu vực khác? Thiên Châu không có tin tức về Bất Tử Vương, có thể thấy đây cũng không phải là đến Thiên Châu.
Long Tử Nghiên phỏng đoán nói.
Huyền Thiên Đạo:
- Nếu ta đoán không lầm, ở đây có thể sẽ thông hướng Trung Châu, hơn 900 năm trước, Bất Tử Vương ở Trung châu ngang trời xuất thế, về sau một lần hành động thành Hoàng, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, cuối cùng càng trở thành vị Kiếm Đế thứ sáu của Trung Châu.
Bất Tử Vương ở Thần Châu phong hoàng xưng đế, phân rõ giới tuyến với các Vương giả trước, tỏ vẻ hắn vượt qua tất cả Vương giả, ở Thần Châu để lại truyền thuyết không dứt..
Võ giả đời sau của Thần Châu cũng không biết, nguyên lai trên Vương giả thật sự còn có cảnh giới Kiếm Hoàng, Kiếm Đế, mà Bất Tử Vương sau khi ly khai Thần Châu cũng trở thành Kiếm Hoàng Kiếm Đế chính thức.
- Trung châu? Thiên ca, chính là Trung Châu mà huynh từng đến kia sao?
Long Tử Nghiên hưng phấn nói.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu.
Long Tử Nghiên nói:
- Huynh không phải ở Trung Châu cũng có bằng hữu đấy sao, đợi giải quyết xong chuyện ở Thiên Châu, chúng ta có thể thông qua đây đến Trung châu.
Thần Cơ tiên sinh, Yến Cô Thành, Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong...... Trong đầu Huyền Thiên hiện lên rất nhiều thân ảnh người quen.
Huyền Thiên nói:
- Đến có phải là Trung Châu hay không chỉ là suy đoán, trước vào xem, bên trong đến cùng có cái gì.
Hai người tiếp tục đi tới trước, đại khái lại đi tới 3000 m, thông đạo xuất hiện chi nhánh mở rộng.
Huyền Thiên mở ra Hoàng Đạo Thiên Nhãn, thông đạo bên trái nhìn không tới cuối cùng, nhưng thông đạo bên phải lại mới nhìn ra trăm mét đã không cách nào thấy rõ phía trước.
- Ân ----?
Huyền Thiên kinh hô, thông đạo bên phải lại có thể ngăn trở ánh mắt của Hoàng Đạo Thiên Nhãn, khiến hắn rất kỳ quái.
Hào quang trong sơn động tương đối tối, chỉ có thể nhìn ra mấy chục thước, Huyền Thiên thông qua Hoàng Đạo Thiên Nhãn trông thấy, thông đạo bên phải sau trăm mét liền xuất hiện một tấm cửa đá.
Sau cửa đá thì Huyền Thiên không thấy gì nữa, Hoàng Đạo Thiên Nhãn ở chỗ này, giống như là ánh mắt bình thường vậy, chỉ có thể trông thấy cửa đá.
- Thiên ca, chuyện gì?
Long Tử Nghiên thấy thế hỏi.
Huyền Thiên đạo:
- Thông đạo bên phải ngoài trăm mét có một tấm cửa đá, Hoàng Đạo Thiên Nhãn của ta cũng nhìn không thấu, thật sự là kỳ quái!
- Đi xem... !
Long Tử Nghiên nổi lòng hiếu kỳ.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói:
- Đi trước thông đạo bên trái tìm tòi, sau đó lại đến thông đạo bên phải nhìn xem.
Sau cửa đá thông đạo bên phải ngay cả Hoàng Đạo Thiên Nhãn cũng nhìn không thấu, thuộc về nơi không biết, có khó có thể đoán trước biến hóa.
Cho nên liền quyết định trước đi dò thám thông đạo bên trái, ở đây Hoàng Đạo Thiên Nhãn của hắn có thể phát huy công dụng, có thay đổi gì, có thể sớm nhìn ra.
Hai người đi về phía thông đạo bên trái, một mực thông suốt, đi hơn 1000m, Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên rốt cục thấy được cuối cùng.
Đây là một cái động sảnh phạm vi 40-50m, trung ương động sảnh có một cái Truyền Tống Trận phạm vi chừng 10m, trên đó khắc đầy các loại phù văn phức tạp đến cực điểm.
Khoảng cách vài trăm mét, Huyền Thiên và Long Tử Nghiên rất nhanh liền đến, trên vách tường còn có khắc hai chữ cực lớn------ Trung Châu!
- Trung Châu --! Quả nhiên là Trung Châu --!
Trông thấy hai chữ khắc, Huyền Thiên hưng phấn mà nói.
← Ch. 1384 | Ch. 1386 → |