Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 1387

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 1387: Bất Tử Chi Thân đệ tam trọng (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Lazada


- Nếu lại có thể luyện thành Bất Diệt Kim Thân, lại có thể luyện thành Bất Tử Chi Thân, vậy mới thật sự là thần thông chí cao, đánh như thế nào cũng động, thật vất vả đả động được, lại đánh không chết, trong nháy mắt phục hồi, đứt đầu cũng có thể phục sinh, cái này...... còn đánh thế nào được?

Huyền Thiên trong nội tâm nghĩ lại, nhưng cái này là không thể nào, cho nên hắn liên tục đáng tiếc.

Dừng lại một lát, Huyền Thiên nhớ pháp quyết tu luyện Bất Tử Chi Thân đệ tam trọng trong lòng, tuy rằng không cách nào tu luyện, nhưng cũng có thể tham khảo, sau đó, Huyền Thiên lần nữa thở dài một tiếng, thối lui ra khỏi Thiên Đường Thần Điện.

- Thiên ca, đó đó là địa phương nào? Muội sao lại không vào được?

Vừa ra Thiên Đường Thần Điện, Huyền Thiên liền đã nghe được thanh âm của Long Tử Nghiên.

Vừa rồi Long Tử Nghiên thấy Huyền Thiên tiến vào, đã qua mấy hơi, cũng đi theo vào, nhưng nàng lại bị một cổ lực lượng khổng lồ ngăn cản, mặc dù nàng là Vương giả đại thành đỉnh phong cũng không thể vào được.

- Thiên Đường Thần Điện, bên trong có truyền thừa Bất Tử Chi Thân, Bất Tử Vương ở chỗ này đã lấy được đại cơ duyên.

Huyền Thiên nói.

- Đáng tiếc, nếu là truyền thừa Bất Diệt Kim Thân thì tốt rồi.

Long Tử Nghiên nói, nàng biết rõ Huyền Thiên không cách nào tu luyện Bất Tử Chi Thân.

Huyền Thiên cười cười, nói:

- Truyền thừa của Bất Diệt Kim Thân đệ tam trọng ta đã có, truyền thừa đệ tứ trọng, ta biết rõ trong Thánh Điện ở Ma Châu tại Ma giới có, chỉ chờ ta có thực lực cường đại, liền có thể đi lấy, Tử Nghiên, chúng ta trở về đi, đại chiến hơn chín ngày, bọn họ không biết kết quả, khẳng định đang rất lo lắng.

Long Tử Nghiên gật gật đầu, hai người dọc theo sơn động phản hồi, cũng không lâu lắm liền ra khỏi sơn động, đã đến trong đại hạp cốc.

Cấm chế ở đây vẫn còn, hai người đi ra đại hạp cốc, đi thẳng ra ngoài trăm dặm, sau khi ra khỏi phạm vi cấm chế liền phóng lên trời, hóa thành hai đạo quang mang, nhanh chóng hướng Kiếm Tông mà đi.

Chỉ trong nửa ngày, Huyền Thiên và Long Tử Nghiên về tới Kiếm Tông.

Huyền Hùng, Huyền Hồng, Hoàng Nguyệt, La Khiếu Dã...... các Vương giả của Kiếm Tông mỗi ngày đều nhìn về hướng Tây Bắc, chờ Huyền Thiên trở về.

Huyền Thiên một mực tản ra khí tức Vương giả, bọn hắn biết rõ Huyền Thiên chưa chết.

Chứng kiến Huyền Thiên bình an trở về, chúng Vương giả, không khỏi hoan hỉ.

Huyền Thiên đánh chạy Thần Tử Tư Không Tương, người Kiếm Tông càng hưng phấn, nguyên một đám kích động vạn phần.

Một đầu hắc miêu tung lên, nhảy tới trên đầu vai Huyền Thiên, đúng là tiểu Hổ.

Tiến đến nghênh chiến Tư Không Tương, Huyền Thiên lưu lại một tay, bảo tiểu Hổ trấn thủ Kiếm Tông, bởi vì hắn không xác định Tư Không Tương chỉ có một người nên an nguy của Kiếm Tông hắn cũng phải cân nhắc.

Tư Không Tương xem ra bị thương rất nặng, cũng không có tới Kiếm Tông trút giận hay không, Kiếm Tông cũng không bị cường giả khác công kích, xem ra Tư Không Tương với tư cách Thần Tử, độc lai độc vãng, cũng không có mang theo người

Trục Nhật đại lục, Huyền Thiên biết được Thần Tử Tư Không Đỉnh mang đi Anh Nguyệt Công Chủ, hắn liền có cảm giác cấp bách, muốn nhanh chóng nhanh tăng lên tu vị, bế quan tu luyện.

Mà Thần Tử Tư Không Tương đến, chứng minh Huyền thiên bế quan tu luyện là đúng.

Đối thủ của hắn là Thần Tử đến từ Thần giới, là tồn tại đáng sợ, hắn nhất định phải gấp rút thời gian tu luyện, tăng lên tu vị, tăng cường thực lực, mới có thể bảo trụ Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Nếu như ngay cả Hỗn Độn Thánh Đỉnh cũng để mất, còn có tư cách gì đi tranh đoạt tám tôn Thánh Đỉnh khác?

Sau lưng mỗi Thần Tử đều có một Thần, thậm chí là Thần Vương trên Thương Khung ủng hộ.

Huyền Thiên Phàm nhân chi thân thể, muốn hợp Cửu Đỉnh, nghiên cứu bí mật, chắc chắn chư Thần sẽ không để yên, chỉ có dựa vào cố gắng của mình, một bước một bậc thang, một bước một cước ấn, nghịch chư Thần mà đi, nghịch Thương Khung mà lên!

Chín tôn Thánh Đỉnh, đã là mục tiêu của hắn, truy cầu, cũng là chỗ dựa vào để hắn nghịch chư Thần mà đi, nghịch Thương Khung mà lên.

Đối với chín tôn Thánh Đỉnh, Huyền Thiên tình thế bắt buộc.

Cái gì Thần Tử, cái gì chư Thần, cái gì Thần Vương -! Đều không ngăn cản được tín niệm của hắn!

Ba ngày sau, Huyền Thiên từ biệt thân hữu... Bước lên tiến đường đến Thiên Châu.

Hắn một người độc hành!

Long Tử Nghiên, tiểu Hổ đều lưu lại ở Kiếm Tông.

Thực lực của tiểu Hổ cường đại, không dưới Huyền Thiên, trong thời gian hắn rời đi có thể trấn thủ được Kiếm Tông.

Tu vị của Long Tử Nghiên có thể dừng lại ở Thần Châu đại địa đột phá đến Vương giả đại thành cực hạn, không nhất định phải đến Thiên Châu, mà Huyền Thiên muốn đột phá, nhất định phải đi.

Vài ngày trước, Huyền Thiên cũng đã cảm thấy bình chướng Vương giả đỉnh tiêm sắp đột phá, nhưng bị Thiên Địa hạn chế không cách nào dao động.

Đánh một trận với Tư Không Tương càng khiến lĩnh ngộ của Huyền Thiên đề cao không ít, đẩy nhanh tốc độ đột phá đến Vương giả đỉnh tiêm.

Chỉ cần Thiên Địa cho phép, tiến đến Thiên Châu, tin tưởng không được bao lâu, đột phá Vương giả đỉnh tiêm, sẽ nước chảy thành sông.

Mà một khi đột phá Vương giả đỉnh tiêm, thực lực của Huyền Thiên sẽ đột nhiên tăng mạnh, không sợ bất luận Chuẩn Hoàng nào cả, cho dù là Kiếm Vô Cực, Huyền Thiên cũng có thể đánh một trận.

Cho nên, lúc này đây tiến đến Thiên Châu, tuy là độc hành, nhưng tu vị Huyền Thiên sắp đột phá, tuyệt không lo lắng ở Thiên Châu sẽ lần nữa bị Chuẩn Hoàng vây công.

Thú Hoang, Huyền Thiên một người Bắc hành, tốc độ nhanh đến cực điểm, nháy mắt liền thuấn di ngoài hai trăm dặm.

Rất nhanh, Huyền Thiên liền đi tới khu vực biên giới Thần Châu, một mảnh màn sáng cản trở Thiên Địa phía trước, ở phía trước Huyền Thiên không xa, trên màn sáng có một khe hở dài vài trăm mét.

Khe hở như vậy tổng cộng có ba cái, mỗi cái khe hở đều cách xa nhau không xa lắm, chỉ có chừng trăm dặm.

Kiếm gia, Âm La Tông, Âm Minh Cốc mỗi bên thủ một cái khe, cũng có thể qua lại giữa Thiên Châu và Thần Châu tầm.

Huyền Thiên chui vào trong cái khe phía trước, mặc dù có lực bài xích cực lớn, nhưng Huyền Thiên hoàn toàn chịu đựng được, thông đạo giữa Thần Châu và Thiên Châu vừa hay có thể khiến Vương giả đỉnh tiêm trở xuống thông hành được.

Rất nhanh, Huyền Thiên liền xuyên qua khe hở, đi tới bên kia bình chướng - Thiên Châu!

- Thiên Châu! Ta lại tới nữa!

Huyền Thiên trong nội tâm hơi có vẻ kích động.

Trước đó lần đầu hắn tới Thiên Châu, là từ trên tinh không mà xuống, bị cương phong ở Thiên Ngoại Thiên gây thương tích, đã mất đi trí nhớ, bởi vì Bảo kiếm Hoàng cấp nên Vương giả của Âm La Tông, Ám Nguyệt Giáo đuổi giết hắn.

Về sau, thân phận của hắn bị Kiếm gia phát hiện, càng là đưa tới đại lượng Chuẩn Hoàng, Vương giả vây công.

Lúc này, hắn đến Thiên Châu, là vì kết ân oán mà đến, Chuẩn Hoàng, Vương giả đã từng đuổi giết hắn, Huyền Thiên muốn đòi nợ từng người một.

- Người nào -?

Huyền Thiên vừa mới xuyên qua khe hở, liền có mấy thanh âm quát hỏi.

Lập tức, thanh âm quát hỏi này liền hóa thành kinh hoảng:

- Huyền Thiên? Ngươi là Huyền Thiên?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1895)