Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 1455

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 1455: Thù hôm nay, ngày khác tất báo! (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Shopee


Lực xuyên thấu của hai kiếm Lôi Hỏa Loa Toàn Thứ kia rất mạnh, nếu thân thể bị đâm trúng thì không tránh khỏi trọng thương, không cách nào phán đoán nặng nhẹ.

Huyền Thiên và Tiểu Hổ liên thủ, một kích bức lui Thanh Bằng Yêu Hoàng, chiếm thế thượng phong.

Ở xa xa, Thiên Ngô lĩnh.

Thấy Thanh Bằng Yêu HOàng không làm gì được Huyền Thiên, chúng cường giả đều rất khiếp sợ Tiểu Hổ. Nó vốn chỉ là một Tiểu Hắc Miêu của Huyền Thiên, nhưng bọn hắn tuyệt không thể tưởng tượng được lực lượng Tiểu Hắc Miêu lại cường đại như thế, có thể chiến đấu với Thanh Bằng Yêu HOàng.

- Thanh Bằng lão hửu, bổn Hoàng đến giúp ngươi. Võ giả nhân tộc, đừng có diễu võ dương oai tại địa bàn Yêu tộc chúng ta, không có cửa đâu!

Lúc này, một giọng nói vang lên bên trên Thiên Ngô lĩnh, âm thanh chấn cả trời cao.

Thanh âm này chưa dứt, một Giao Long cực lớn xông lên thiên không.

Đây là một Giao Long màu xanh da trời, chiều cao gần 2000m, xoay quanh một cái trước Thiên Ngô Lĩnh rồi sau đó lao về phía Huyền Thiên và Tiểu Hổ.

Phúc Hải Yêu HOàng, Thiên Ngô Yêu HOàng và Thanh Bằng Yêu Hoàng đều là Hoàng Giả tam cấp, là những lão quái vật sống 3, 400 năm.

Thực lực từng người đều thập phần cường đại.

Thực lực Phúc Hải Yêu Hoàng không dưới Thanh Bằng Yêu Hoàng.

Thực lực Huyền Thiên và Tiểu Hổ có thể so với Hoàng Giả tam cấp nhưng lại yếu hơn một chút. Nếu liên thủ thì có thể đánh Hoàng Giả tam cấp, độc chiến Thanh Bằng Yêu Hoàng và chiếm thế thượng phong là minh chứng rõ nét nhất.

Nhưng đối phương lại lòi ra thêm một tên Phúc Hải Yêu Hoàng, tràng diện đã phát sinh biến hóa hoàn toàn.

Phúc Hải Yêu HOàng vừa tới liền gió vô biên thổi tới, xoắn hư không thành một vòng xoáy.

- Ha ha ha ha!

Thanh Bằng Yêu Hoàng cười lên ha hả, nói:

- Có Phúc Hải lão hữu tương trợ thì chúng ta hẳn phải chém giết một người một hổ này rồi.

Trong lúc nói chuyện, Thanh Bằng Yêu Hoàng đã mãnh liệt đập đôi cánh của mình, khiến cho cuồng phong nổi lên bốn phía, gió trong hư không càng ngày càng mạnh. Tốc độ của Phúc Hải Yêu Hoàng càng lúc càng nhanh, lúc này đã hội hợp cùng một chỗ với Thanh Bằng Yêu Hoàng.

- Long Quyển Giảo Sát!

Phúc Hải Yêu Hoàng vừa tới, thân thể liền quấn một vòng, di động cực nhanh tạo ra một vòi rồng mãnh liệt.

Vòi rồng này cao tới mấy ngàn thước, dùng phong nhãn làm trung tâm, bán kính ít nhất hơn 100m, trong chốc lát đã lao về phía Huyền Thiên và Tiểu Hổ.

Bên trong vòi rồng là từng lưỡi Phong Nhận tràn ngập, không chỗ nào khoogn có.

- Phong Bằng Lăng Thiên Thức!

Thanh Bằng Yêu Hoàng hét lớn một tiếng, hắn vỗ hai cánh, sức gió càng lúc càng lớn, quấn vào bên trong vòi rồng, đồng thời thân thể cũng mượn nhờ gió thổi bay lên trời.

Hai cánh vỗ ra, phô thiên cái địa. Trong nháy mắt Thanh Bằng Yêu Hoàng đã bay lên mấy ngàn thước.

Tá Phong Nhi Khởi, Phi Điểu Lăng Không!

Đây là một hiện tượng tự nhiên.

Hiện tượng càng thuộc về tự nhiên thì đạo vận càng khắc sâu, bởi vì bên trong ẩn chứa quy tắc đại đạo vận chuyển.

Giờ phút này, Thanh Bằng Yêu HOàng nhìn như phi hành bình thường nhưng cả thân thể giống như dung hợp cùng với hư không một cách hoàn mỹ, không thay đổi lẫn nhau, đạo vận vận hành sâu sắc đến cực hạn.

Trong lúc phi hành, hai móng vuốt của Thanh Bằng Yêu Hoàng rủ xuống.

- Oanh!

Lần này có thể nói là cực kỳ khủng khiếp, trong chốc lát trời xanh đã vỡ ra.

Hai móng của Thanh Bằng Yêu Hoàng như có lực lượng vô cùng cường đại, như thái sơn áp đỉnh, chộp xuống phía dưới.

Một trảo chụp vào Lôi Chi Thánh Đỉnh, trảo kia chụp vào Tiểu Hổ.

Công kích ẩn chứa đạo vận, kinh khủng nhất là khó có thể dựa vào lực lượng để chống lại.

Thanh Bằng Yêu Hoàng và Phúc Hải Yêu Hoàng quen biết nhau đã mấy trăm năm, khẳng định thường xuyên liên thủ chiến đấu. Lần liên thủ này thực lực không chỉ đơn giản là 1+1=2 mà hoàn toàn tăng lên theo cấp số nhân.

Vô luận là vòi rồng gào thét kia hay Phong Bằng Lăng Thiên Thức của Thanh Bằng Yêu Hoàng đều là sát chiêu khủng bố.

Huyền Thiên có Thánh Đỉnh hộ thể, dù lực công kích của đối phương có tăng gấp đôi hắn cũng không sợ, nhưng hắn cực kỳ lo lắng cho Tiểu Hổ.

Thân hình Tiểu Hổ tuy chắc chắn nhưng cũng chưa hẳn có thể ngăn trở được một trảo sắc bén kia của Thanh Bằng Yêu Hoàng.

- Sưu sưu sưu sưu...

Hai cánh Tiểu Hổ khẽ động, liên tục biến ảo tới bốn vị trí khác nhau.

Hai móng Thanh Bằng Yêu Hoàng nhìn thì như chậm rãi, không thay đổi vị trí nhưng thủy chung đều bao phủ trên không Tiểu Hổ, cơ hồ muốn tránh cũng không được.

Lực lượng đạo vận thập phần đáng sợ, không cách nào phán đoán được theo lẽ thường.

Tiểu Hổ lập tức bị Thanh Bằng Yêu Hoàng bắt lấy, trong lúc đó, một đạo lôi quang bắn tới, chính là Lôi Chi Thánh Đỉnh đang bay tới.

Tốc độ cực nhanh, Huyền Thiên ném Lôi Chi Thánh Đỉnh một cái, cơ hồ như thuấn di xuất hiện trước mặt Tiểu Hổ.

Mà Huyền Thiên thì vẫn tiếp tục ở trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Ngay sau đó, Hỗn Độn Thánh Đỉnh và Lôi Chi Thánh Đỉnh lập tức bị vòi rồng xoắn vào trong, hai móng Thanh Bằng Yêu Hoàng tức thì vươn tới hai Thánh Đỉnh, chộp tới Huyền Thiên và Tiểu Hổ.

Hai Thánh Đỉnh chặn đại bộ phận Phong Nhận lại.

Nhưng hai móng Thanh Bằng Yêu Hoàng lại có thể dễ dàng đánh bại phong ấn cương nguyên trên miệng Đỉnh, vươn vào trong đỉnh, phân biệt chộp tới Huyền Thiên và Tiểu Hổ.

- Phanh!

- Phanh!

Hai tiếng bạo nổ vang lên, Hỗn Độn Thánh Đỉnh và Lôi Chi Thánh Đỉnh lập tức rơi xuống, nện xuống mặt đất tạo ra từng vết nứt nẻ tung tóe, khe hở kéo dài hơn 10 dặm.

Cự trảo Thanh Bằng Yêu Hoàng chộp tới, Huyền Thiên bỏ qua Hoàng cấp bảo kiếm, hai cánh tay vàng ròng trực tiếp đấm hai quyền hai trời, va chạm với Bằng trảo.

Bất Diệt kim thân vô cùng chắc chắn, cũng không phải Thanh Bằng Yêu Hoàng có thể phá hư. Tuy thân hình Huyền Thiên đại chấn, cổ họng ngòn ngọt, chịu phải áp chế nhưng hai cánh tay không tổn hại chút nào.

Bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, Tiểu Hổ cũng dùng trảo của nó va chạm với Bằng trảo kia.

Thực lực Tiểu Hổ cuối cùng vẫn kém hơn một bậc, hổ trảo bị chấn sang một bên, thân thể bị bằng trảo xẹt qua, lưu lại một vết thương.

- Lên!

Hỗn Độn Thánh Đỉnh và Lôi Chi Thánh Đỉnh đồng thời bay lên, trong chốc lát Hỗn Độn Thánh Đỉnh đã chui vào trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, thân hình Tiểu Hổ cũng thu nhỏ lại, chui vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh.

Trên vai Tiểu Hổ có một vết máu, chỗ đó có vết thương, Huyền Thiên thấy thế, lửa giận lập tức bùng lên.

- Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng, thù hôm nay, ngày khác ta sẽ trả cả vốn lẫn lãi!

Bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, thanh âm mang theo sát ý lãnh khốc vô hạn của Huyền Thiên truyền ra.

Trong lúc nói chuyện, Lôi Chi Thánh Đỉnh bay lên trời, bay về phía xa xa, trong nháy mắt đã lóe lên rồi biến mất không thấy gì nữa.

Huyền Thiên không bị Thánh Đỉnh giam cầm, có thể tùy thời thuấn di. Mà đợt công kích thứ hai của Thanh Bằng Yêu Hoàng và Phúc Hải Yêu Hoàng đều đánh vào khoảng không.

- Muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!

Thanh Bằng Yêu Hoàng và Phúc Hải Yêu Hoàng đồng thời hét lên, thuấn di về phía Huyền Thiên chạy trốn.

Thanh Bằng Yêu Hoàng là phi cầm, tốc độ cực nhanh, mà Phúc Hải Yêu Hoàng là Giao Long, là tình nhân nhỏ bé của gió nên tốc độ cũng không chậm. Trong nháy mắt hai người đã vượt qua 4, 500 dặm, tốc độ tuyệt không chậm hơn so với Huyền Thiên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1895)