← Ch.1612 | Ch.1614 → |
Tư Không Tương cầm trong tay Thần binh đế cấp một chiêu Âm Dương Nhị Khí Trảm chém xuống, kiếm trận kiếm quang căn bản không thể chống đỡ được.
Huyền Thiên thậm chí đem ba trăm sáu mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm di chuyển xuống, trực tiếp đi chống đối Thần binh đế cấp.
Từng thanh âm thanh thúy vang lên, Hoàng cấp linh kiếm tuy rằng so với Hoàng phẩm bảo khí muốn càng sắc bén hơn, càng cường đại hơn một chút, nhưng là lại vô pháp cùng với Thần binh đế cấp so sánh.
Hoàng cấp linh kiếm và Thần binh đế cấp va chạm cùng một chỗ, tất cả đều bị chấn đến bay nhanh về phía sau.
Tư Không Tương chiến lực cường hãn, Huyền Thiên phải hướng về sau tránh lui, hắn đối với Hoàng cấp linh kiếm khống chế như thường, Hoàng cấp linh kiếm bị đánh bay rất nhanh hóa thành tinh quang, dung nhập trong kiếm trận trên không trung, trong lúc lui về phía sau trận thế vẫn không bị rối loạn.
- Huyền Thiên, ngươi chỉ bằng vào chút thực lực ấy, cũng dám tuyên bố muốn giết bản Thần Tử, ha ha ha... ! Ha ha ha ha.... !
Tư Không Tương cầm trong tay Thần binh đế cấp, , nhanh như thiểm điện, hướng phía Huyền Thiên đuổi theo, lớn tiếng cười nói.
Trong tay hắn Thần binh đế cấp liên tục thi triển ra kiếm thuật cường đại, cũng là cũng là đỉnh tiêm Hoàng cấp kiếm thuật, thậm chí có khả năng là Đế cấp kiếm thuật, uy lực kinh người.
Huyền Thiên ở dưới thế tiến công của Tư Không Tương bay nhanh lui về phía sau, nháy mắt lui về phía sau mấy nghìn thước, rất nhanh liền rời khỏi ngoài hơn mười dặm.
Tịch Dương Lâu cường giả, nhìn chiến đấu trên bầu trời, ai nấy đều là thần tình khẩn trương. Thực lực của Tư Không Tương xác thực đáng sợ, không hổ danh hào Thần Tử, Huyền Thiên năng lực vượt cấp khiêu chiến so với mấy đại yêu nghiệt biến thái đều chỉ mạnh hơn chứ không kém. Từ trước đến nay đều là vượt cấp đánh bại đối thủ, dưới tình huống đồng cảnh giới dĩ nhiên bị người đánh cho liên tục lui về phía sau, toàn bộ cường giả quan chiến thật đúng là chưa từng thấy qua, cũng chưa từng nghe qua.
- Thần Tử không hổ là Thần Tử, phàm nhân chung quy vẫn là phàm nhân... !
- Đúng vậy, Huyền Thiên chung quy vẫn là phàm nhân, chiến lực dù có biến thái đi nữa, vậy cũng chỉ là cường giả đối với phàm nhân, lại có thể nào thực sự nghịch thiên, có thể nào đấu chọi lại với Thần Tử Thần giới trên Thương Khung hạ phàm đến... !
...
Có người cảm thán.
Âm Dương Nhị Khí Trảm....
Thủy Hỏa Kim Liên Trảm....
....
Tư Không Tương xuất kiếm như mưa, thế tiến công như bạo vũ cuồng phong, hướng phía Huyền Thiên giết đến.
Rất nhanh Huyền Thiên liền rời khỏi ngoài hơn trăm vạn dặm, trong tay cũng xuất hiện một thanh Hoàng cấp bảo kiếm, vừa khống chế kiếm trận, vừa thi triển kiếm thuật, đáng chống lại công kích của Tư Không Tương, nhưng là thập phần chật vật, tình thế nguy hiểm.
Nhất là khi Tư Không Tương thi triển ra Thủy Hỏa Kim Liên Trảm, đây là bản cường hóa của Thủy Hỏa Dựng Kim Liên Huyền Thiên đã từng đối mặt qua. Kiếm chiêu dung hợp áo nghĩa chân chính.
Kiếm khí như liên hoa kia, một cánh lại một cánh, cho dù là Huyền Thiên sử dụng Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, đều không thể ngăn trở Liên Hoa Kiếm Khí vô cùng vô tận công kích.
Ba mươi sáu kế, tẩu là thượng sách!
Sưu.... .
Trong tay Huyền Thiên lại đột nhiên xuất hiện một tấm Na Di Thần Phù, sau đó thân thể chợt lóe biến mất không thấy, thông qua cánh cửa không gian thuấn di hơn trăm vạn dặm.
Đánh không lại thì bỏ chạy, Huyền Thiên không có khả năng cùng với Tư Không Tương đánh nhau đến chết. Vả lại hắn đến đi như thường, tốc độ, muốn đi thì đi, ai cũng đều không đuổi kịp.
Tư Không Tương chính là giết được đến hưng phấn, mắt thấy Tư Không Tương sẽ bị thua, bị hắn chém giết, Huyền Thiên lại đột nhiên biến mất, hắn làm sao cam tâm.
- Huyền Thiên, ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng đều chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của bản Thần Tử.
Tư Không Tương hét lớn một tiếng, thân thể chợt lóe cũng biến mất không thấy.
Thời gian Huyền Thiên vừa mới biến mất, từng hướng tới Đông phương nghiêng một cái, Tư Không Tương lập tức liền phán đoán ra được, Huyền Thiên là hướng tới Đông phương thuấn di mà đi.
Tư Không Tương làm Thần Tử, từng đến Kiếm Châu, nơi đó Kiếm Đế như mây, Na Di Thần Phù cũng không phải vật phẩm quá hiếm lạ gì cả, Tư Không Tương tự nhiên nhận thức được.
Thế nhưng, hắn thoáng cái lại không phản ứng qua đây, sử dụng Na Di Thần Phù thuấn di là trực tiếp biến mất, nhìn không ra phương hướng biến mất. Mà vừa rồi Huyền Thiên lại hướng đông nghiêng một cái, bước ra một bước, loại phương thức thuấn di này cùng với thông qua Na Di Thần Phù thuấn di là có chút khác nhau.
Toàn bộ cường giả quan chiến, chính là lúc thần tình kích động, bởi vì đại chiến đang ở chỗ kịch liệt, Huyền Thiên mắt thấy sẽ bị thua, nhưng đột nhiên Huyền Thiên và Tư Không Tương đồng thời biến mất, làm bọn hắn phi thường thất vọng, theo hai người cũng đều hướng tới Đông phương thuấn di đuổi theo.
Bất quá, bọn họ tốc độ so với Huyền Thiên và Tư Không Tương tự nhiên là kém xa cả vạn dặm.
Nói đến Huyền Thiên một bước bước ra hơn trăm vạn dặm, cầm trong tay Na Di Thần Phù thu lấy, đang ở hướng tứ phương quan khán, nhận rõ phương vị, bởi vì vừa rồi tình thế khẩn cấp, Huyền Thiên chỉ là lung tung bước ra một bước, chính hắn cũng không biết hắn đến tột cùng là đã đi tới một bên phương nào.
Huyền Thiên còn không có hoàn toàn nhìn ra đến tột cùng, ngắn ngủi khoảng mười lần hô hấp, hắn đột nhiên tâm thần kinh hãi, chỉ thấy xa xa hư không vừa vỡ một cái, thân ảnh Tư Không Tương đột ngột xuất hiện, hướng hắn lại giết qua.
Đối với tốc độ của Tư Không Tương, trong lòng Huyền Thiên sửng sốt, hắn một bước vượt qua trăm vạn dặm, Tư Không Tương dĩ nhiên chỉ là ngắn ngủi khoảng mười lần hô hấp đã đuổi kịp, tốc độ kia cũng là nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá, Huyền Thiên không đồng ý, Tư Không Tương cũng đừng mơ tưởng đuổi theo được Huyền Thiên.
Trong tay Huyền Thiên lại lấy ra một tấm Na Di Thần Phù, lập tức bước ra một bước, lại biến mất không thấy.
Lúc này đây, Huyền Thiên liên tục bước ra mấy bước, liên tục thuấn di mấy trăm vạn dặm, triệt để đem Tư Không Tương dứt bỏ, mới dừng lại.
Khi Huyền Thiên một lần cuối cùng từ trong hư không bước ra, ánh mắt sáng ngời, tiền phương hơn mấy nghìn dặm, một thanh cự kiếm cao nghìn trượng, đâm ngược lên trời.
Cự kiếm này tổng cộng phân làm mười đoạn, chính là Thiên Huyền Kiếm Tháp tiếng tăm lừng lẫy.
Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết, Giới Tôn Kiếm Quyết của hắn đều là từ trong Thiên Huyền Kiếm Tháp đệ thập tầng thu hoạch được. Đó là Thượng Cổ thời đại Kiếm Giới giới tôn Thiên Thần truyền thừa.
Hiện tại Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết của hắn đã tu luyện đến trình độ nhất định, Giới Tôn Kiếm Quyết cũng đã bắt đầu tu luyện, thấy được Thiên Huyền Kiếm Tháp có một loại cảm giác thập phần thân thiết.
Đúng rồi! Thân thiết! Thân thiết không bình thường!
Cái loại cảm giác này, thật giống như là một cánh tay bị đứt đoạn nhiều năm, đột nhiên một ngày nào đó mọc lên, cảm giác quen thuộc ngày xưa đã lại có, thân thiết không gì sánh được.
Huyền Thiên một bước liền xuyên toa hư không thuấn di đến bên cạnh Thiên Huyền Kiếm Tháp.
← Ch. 1612 | Ch. 1614 → |