← Ch.1650 | Ch.1652 → |
Bên ngoài cơ thể Huyền Thiên xuất hiện một cái lồng khí cản trở tất cả nước biển đang hỗn loạn, có thể cảm giận được có một cổ sức lực đang mạnh mẽ đập vào trong lồng khí, nếu như hoàng giả mà đi tới bên trong thì sẽ bị nước biển xoắn thành nát bấy.
Kim Long thượng nhân chỉ vào nước biển đang chảy hỗn loạn phía trước mà nói:
- Nơi này chính là biên giới hải vực, không thể tiếp tục đi về phía trước được nữa, cho dù là Chuẩn Đế thì nếu có tiến vào cũng sẽ chết, đợi đến khoảng thời gian sức lực của hư không loạn lưu bị suy yếu thì chúng ta có thể tiến vào.
Nhìn về dòng nước biển đang chảy hỗn loạn phía trước thì Huyền Thiên liền sinh lòng cảm khái, sức lực của thiên nhiên thật sự là đáng sợ nhất trên đời.
Hai người lúc đi trên đường cũng đi qua một ít thời gian nên cũng không lâu sau thì dòng nước hỗn loạn phía trước quả nhiên đã bắt đầu suy yếu, không hề hỗn loạn như vậy nữa.
Đợi đến thời điểm dòng nước hỗn loạn yếu đến mức thấp nhất thì Kim Long thượng nhân liền đi tới trước:
- Đi--! Hiện tại thì cho dù chúng ta có tới gần thì những dòng nước hỗn loạn này cũng không thể làm gì được ta.
Huyền Thiên đi theo sát sau lưng Kim Long thượng nhân, đi thẳng vào trung tâm của dòng nước hỗn loạn, đi chừng hơn mười lăm phút thì phía trước hiện ra một dãy núi kéo dài liên miên không dứt ở dưới đáy biển.
Kim Long thượng nhân đi vào dưới nhân một ngọn núi, chỗ đó có một cái huyệt động.
- Cái huyệt động này chính là dùng để thông tới Tiềm Long bí cảnh, Huyền Thiên, ngươi cùng với Tử Nghiên ở bên trong vuốt ve an ủi nên ta sẽ không đi quấy rầy các ngươi, Tử Nghiên đang ở vào thời kỳ suy yếu nên không thể rời khỏi Tiềm Long bí cảnh được, chuyện điều hòa âm dương không phải là chuyện trong một sớm một chiều mà có thể hoàn thành được nên có khả năng là ngươi với nàng sẽ phải ở bên trong đó một khoảng thời gian ngắn, đợi đến khi Tử Nghiên hoàn toàn khỏe mạnh lại thì các ngươi mới có thể rời khỏi Tiềm Long bí cảnh.
Kim Long thượng nhân nói.
Huyền Thiên gật gật đầu nói:
- Thượng nhân, ta đi đây.... !
Huyền Thiên vừa mới di chuyển bước chân thì đột nhiên lại nghĩ đến Tiểu Hổ, tuy rằng có thể đem Tiểu Hổ bỏ vào trong không gian bảo khí nhưng nếu hắn phải ở lại Tiềm Long bí cảnh trong một thời gian ngắn thì không biết là Tiểu Hổ có nhàm chán hay không, hắn vỗ vỗ đầu Tiểu Hổ nói:
- Tiểu Hổ, ngươi hãy trở về cùng với Kim Long thượng nhân đi, ở trong Hải Long cung chờ ta, chờ đến khi ta ra khỏi Tiềm Long bí cảnh đến tìm ngươi nha, mau đi đi!
- Hổ --!
Mặc dù có chút không tình nguyện nhưng Tiểu Hổ vẫn rời khỏi bả vai của Huyền Thiên, hóa thành một đầu hổ đen dài mấy mét, nhìn theo Huyền Thiên đi vào trong huyệt động.
Dòng nước hỗn loạn rất nhanh sẽ trở nên mạnh nên đợi đến khi Huyền Thiên tiến vào huyệt động thì Kim Long thượng nhân cùng Tiểu Hổ cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Ở trong huyệt động đi hơn mười mét thì liền xuất hiện một cánh cửa ngăn cản lại, Huyền Thiên đi xuyên qua được nhưng nước biển lại không thể xuyên qua.
Huyền Thiên tiếp tục đi về phía trước, địa thế của sơn động càng ngày càng thấp, càng xuống phía dưới thì Huyền Thiên càng cảm giác được không khí bắt đầu trở nên lạnh dần.
Ước chừng đi xuống dưới hơn mấy ngàn thước nữa thì địa thế của sơn động rốt cục đã bằng phẳng lại, nhiệt độ ở nơi này vô cùng rét lạnh, các nơi trong sơn động đều kết thành sương lạnh.
Phạm vi phía trước đột nhiên trở nên trống trải, là một khoảng không gian vô cùng lớn, cao chừng hơn 1000m thì Huyền Thiên liền nhìn thấy một bộ xương.
Bộ xương này vô cùng lớn, cao chừng mấy trăm thước, dài đến mức không thể nhìn thấy giới hạn.
Huyền Thiên bay lên thì mới phát hiện những bộ xương này dài hơn mười dặm, không gian ở dưới mặt đất thật sự là khổng lồ, có rất nhiều khung xương đều dài hơn mười dặm.
Xem ra đây chính là long cốt, đáng tiếc là trải qua năm tháng vô tận nên linh khí phía trên long cốt cũng đã bị mất hết.
Huyền Thiên bay lên trên cao nhìn về phía xa xa, rất nhanh liền tiến về phía trước, nhanh chóng phát hiện ra thân ảnh của Long Tử Nghiên ở trong một khối long cốt ở bên ngoài hơn mười dặm.
Lần nữa nhìn thấy Long Tử Nghiên khiến tâm của Huyền Thiên nhịn không được mà run lên.
Long Tử Nghiên ngôi yên nhắm mắt, không có một chút sứt mẻ nào, nàng giống như là một pho tượng Bồ Tát, trên người nàng là một tầng mây trắng lượn lờ xung quanh.
Huyền Thiên nhanh chóng đi đến bên cạnh Long Tử Nghiên, mở Hoàng Đạo Thiên Nhãn ra, nhìn một cái liền nhìn thấu cơ thể Long Tử Nghiên, âm khí màu lam nhạt đang di động, chiếm cứ hầu như cả 99% cơ thể của nàng, chỉ còn một chút ít dương khí bạch sắc lưu động, nhưng cũng rất là khó khăn khi bị âm khí bao vây lại.
Vạn vật đều có âm dương điều động, bất luận là nam hay nữa thì trong cơ thể cũng đều có âm dương khí.
Thông thường thì trong cơ thể nam tử, dương khí chiếm chừng bảy mươi phần trăm, trong cơ thể nữ tử thì âm khí cũng chiếm chừng bảy mươi phần trăm, nêu như âm khí hay dương khí mà cao hơn những con số này thì ngay lập tức sẽ xuất hiện âm dương không đều, nhưng cũng không đáng lo ngại.
Nếu như dương khí của nam tử hoặc là âm khí của nữ tử vượt quá 90% thì sẽ là vô cùng nghiêm trọng, hoặc là dương thịnh âm suy hoặc là âm thịnh dương suy, có thể sẽ sinh ra bệnh nặng, thấm chí có thể sẽ chết nữa.
Hiện tại âm khí trong cơ thể Long Tử Nghiên chiếm đến 99%, đó là nghiêm trọng tới mức cực điểm rồi, mệnh của nàng có thể sẽ bị mất bất kỳ lúc nào.
- Tử Nghiên.... !
Huyền Thiên sờ lên người Tử Nghiên, hiện tại toàn thần của nàng đang ở trạng thái vô ý thức, thân thể lạnh như băng, chỉ là vẫn còn đang sống mà thôi.
Nhìn thấy Long Tử Nghiên không có một chút phản ứng nào, hơn nữa toàn thân đều lạnh như băng khiến Huyền Thiên vô cùng rầu rỉ, chẳng lẽ cứ như vậy mà hợp thể cùng Long Tử Nghiên sao? Đây thật sự là không có tình cảm gì cả.
Đột nhiên trong lòng Huyền Thiên khẽ động, đưa tay lấy Cực Dương Châu ra để vào trong miệng Long Tử Nghiên.
Cực Dương Châu có dương chi áo nghĩa thuần túy, dương khí mười phần nên có lẽ sẽ có chút ảnh hưởng với Long Tử Nghiên.
Thông qua Hoàng Đạo Thiên Nhãn thì Huyền Thiên có thể nhìn thấy Cực Long Dương ở trong miệng Long Tử Nghiên bị âm khí nặng nề vây quanh, nhưng âm khí cũng không có cách nào xâm nhập vào bên trong Cực Dương Châu mà ngược lại còn có một chút ít dương khí từ trong Cực Dương Châu phát ra, dung hợp vào âm khí trong cơ thể Long Tử Nghiên.
Đúng là có ích thật nhưng mà hiệu quả lại vô cùng chậm chạp.
Huyền Thiên ôm Long Tử Nghiên vào trong ngực, dùng nhiệt độ cơ thể để chậm rãi xua tan đi rét lạnh trong cơ thể nàng, chậm rãi
Dương khí trong Cực Dương Châu tiết ra tuy chậm nhưng một lúc sau cũng sẽ có chút hiệu quả, có thể làm cho Long Tử Nghiên tỉnh táo trở lại.
Ôm Long Tử Nghiên, chờ đợi trong vòng một ngày thì rốt cục, dương khí tiết ra từ trong Cực Dương Châu từ một sợi đã hội tụ lại thành một hình tròn, khiến cho Long Tử Nghiên tỉnh lại
← Ch. 1650 | Ch. 1652 → |