← Ch.1688 | Ch.1690 → |
Tần Thế Vũ gật đầu, ánh mắt khẳng định.
- Được, một lời đã định!
Trường Không Minh Nguyệt nhìn về phía Tần Thế Vũ, gật đầu nói.
Tần Thế Vũ cùng nàng như nhau, đều là tu vi Chuẩn Đế, nhưng Tần Thế Vũ tu luyện Bất Tử Chi Thân, hoàn toàn là tồn tại đánh không chết, đồng thời trên người còn có một cổ Thổ Chi Thánh Đỉnh, có thể khiến hắn lực phòng ngự trở nên rất mạnh.
Một tồn tại biến thái lực phòng ngự rất mạnh, hầu như khó có thể thụ thương, đồng thời nếu là thụ thương thì trong nháy mắt cũng sẽ phục nguyên. Điều này khiến cho sức chiến đấu của Tần Thế Vũ, tự nhiên cao hơn thật xa so với Trường Không Minh Nguyệt.
Luận lực công kích, Tần Thế Vũ so với Trường Không Minh Nguyệt không mạnh hơn quá nhiều. Nhưng luận sinh tử bác đấu chân chính, ba Trường Không Minh Nguyệt cũng vẫn xa xa không phải đối thủ của Tần Thế Vũ.
- Tần Thế Vũ, Trường Không Minh Nguyệt, xin khuyên các ngươi một câu. Vẫn là mau chóng rời khỏi nơi đây, có Hiên Viên Sơ Tuyết ta ở chỗ này, các ngươi đừng mơ tưởng chiếm được nửa điểm tiện nghi, nếu là không cẩn thận để mệnh táng ở chỗ này, vậy liền có thể không hay rồi.
Thanh âm lạnh như băng của Hiên Viên Sơ Tuyết lại truyền tới.
Tịch Dương Lâu, Tịch Dương Thành, toàn bộ võ giả đều ngừng thở, nhìn Thần Tử, Thần Nữ trên bầu trời, chỉ cần là nghe nói qua Thần Tử Thần Nữ, dù cho có ngu ngốc hơn nữa, hiện tại cũng có thể đoán ra được thân phận của bọn họ.
Những Thần Tử Thần Nữ này cũng không thể so với Thần Tử Tư Không Tương. Tu vi của Tư Không Tương ở trong đám Thần Tử Thần Nữ xem như là thấp nhất. Đồng thời mấy năm trước bởi vì cùng với Huyền Thiên đánh một trận mà đã bị trọng thương trí mạng, tu vi tại Tứ cấp Hoàng Giả dừng lại đã nhiều năm, lúc này mới bị Huyền Thiên đuổi kịp tu vi, đồng cảnh giới chém giết.
Hiện tại xuất hiện Hiên Viên Sơ Tuyết, Tần Thế Vũ, Trường Không Minh Nguyệt, người nào không phải Chuẩn Đế? Chiến lực cường đại đến đáng sợ, ngay cả Huyền Thiên người này đã chém giết qua Chuẩn Đế, cũng đều tự nhận là xa xa không phải đối thủ. Dù cho dựa vào Thánh Đỉnh cũng không có tư cách đánh một trận, chỉ có phận chạy trốn.
Thấy Thần Tử Thần Nữ cường đại như vậy đại chiến, lại không phải lúc nào cũng đều có cơ hội này, tất cả mọi người trợn to hai mắt nhìn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.
- Ha ha ha.... !
Hiên Viên Sơ Tuyết nói, để Tần Thế Vũ cười lớn. Hắn là một người thập phần tự phụ, dĩ nhiên bị Hiên Viên Sơ Tuyết xem thường như vậy, giận dữ mà cười lớn nói:
- Hiên Viên Sơ Tuyết, ngươi là Chuẩn Đế, ta cùng với Minh Nguyệt muội muội cũng là Chuẩn Đế, ngươi cho rằng là chúng ta hai người liên thủ vẫn không địch lại? Không sai, trên người ngươi có một cổ Thủy Chi Thánh Đỉnh, ỷ vào Thánh Đỉnh chi uy, mới đánh bại Minh Nguyệt muội muội, thế nhưng, ngươi cho là chỉ có trên người ngươi mới có Thánh Đỉnh sao?
Đang khi nói chuyện, Tần Thế Vũ bàn tay đảo một cái, một cổ Tam Túc Cổ Đỉnh nhất thời hiện lên tại lòng bàn tay. Đây là một cổ thổ hoàng sắc Thánh Đỉnh, tản ra thổ khí tức rất nặng, là Thổ Chi Thánh Đỉnh.
Trong Ngũ Hành, thổ chủ phòng ngự, lấy mặt hậu trọng tái vạn vật, là một cổ Thánh Đỉnh cực kỳ lợi hại.
Nắm giữ Thổ Chi Thánh Đỉnh, phòng ngự so với tu luyện bất kỳ công pháp luyện phòng ngự nào cũng đều mạnh hơn, hầu như có thể cùng với Bất Diệt Kim Thân so sánh.
Tần Thế Vũ tu luyện có Bất Tử Chi Thân, lại thêm Thổ Chi Thánh Đỉnh phòng ngự kiên cố, hầu như là Bất Tử Bất Diệt đồng tu, thân thể không chỉ có kiên cố dị thường, khó có thể tổn thương, đồng thời còn nắm giữ năng lực tự lành trong nháy mắt đồng thời đồng thời có thể chặt đầu sống lại, bầm thây sống lại, lực công kích có thể không tính là phi thường xuất chúng, nhưng tuyệt đối là một trong nhân vật khó chơi nhất.
Tần Thế Vũ nâng Thổ Chi Thánh Đỉnh trong tay lên, cười ha ha nói:
- Đây là Thổ Chi Thánh Đỉnh, Hiên Viên Sơ Tuyết, ngươi và ta cùng đều là Chuẩn Đế, trong cơ thể đều có Thần Vương chi huyết, lại đều có một cổ Thánh Đỉnh, mà ta lại là tồn tại đánh không chết. Ngươi cũng không phải địch thủ của ta, lại thêm Minh Nguyệt muội muội, ngày hôm nay có khả năng chết ở đây, chỉ có thể là ngươi!
Trường Không Minh Nguyệt khóe miệng nhếch lên, tâm tình rất tốt, ánh mắt nhìn về phía Hiên Viên Sơ Tuyết cười cười nói:
- Hiên Viên Sơ Tuyết, thức thời một chút đem Thủy Chi Thánh Đỉnh mau chóng giao ra đây, chúng ta cho ngươi bình yên rời khỏi, bằng không, ngày hôm nay ngươi sợ rằng không dễ dàng thoát thân như vậy.
Hiên Viên Sơ Tuyết đạp lập hư không, bốn phía hoa tuyết bay lượn kia, không khí một mảnh vắng lặng.
Đột nhiên, trên khuôn mặt băng lãnh của Hiên Viên Sơ Tuyết lộ ra vẻ tươi cười.
Không sai, là dáng tươi cười!
Hiên Viên Sơ Tuyết đang mỉm cười, ánh mắt rơi vào trên người Tần Thế Vũ và Trường Không Minh Nguyệt, nhưng là có chút khinh miệt, hiển nhiên không có đem hai người để vào mắt.
- Tần Thế Vũ, ngươi để chính mình nhìn rất cao, Trường Không Minh Nguyệt, ngươi thực cho rằng có Tần Thế Vũ bang trợ, là có thể đối với ta có điều uy hiếp sao? Ha hả....
Hiên Viên Sơ Tuyết khẽ cười một tiếng, khí thế của nàng đột nhiên trở nên cường đại không gì sánh được, trương lên mấy lần, trên mặt dáng tươi cười lạnh lùng:
- Hai người các ngươi vẫn là nhanh chóng cút đi một chút!
Võ giả quan khán, ai nấy thần sắc chấn động, dĩ nhiên bảo hai Thần Tử Thần Nữ kia cút đi? Dù cho Hiên Viên Sơ Tuyết cũng là Thần Nữ, nhưng những võ giả phàm giới này cũng vẫn cảm thấy chấn động.
Bất quá, mọi người thần sắc chấn động lại đột nhiên sửng sốt, lập tức liền hóa thành hoảng sợ, kinh khủng, ai nấy đều lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng được.
Đế uy!
Đế Uy khủng bố, từ trên trời giáng xuống, bao phủ cửu thiên thập địa, phương viên mấy trăm dặm, hơn ngàn dặm võ giả đều cảm thụ được, võ giả dưới Hoàng Giả, ai nấy đều bị Đế Uy kinh khủng kia ép tới quỳ rạp trên mặt đất.
Xa xa trong sơn mạch, một ít yêu thú ẩn dấu, cũng đều đã cảm ứng được, từ trong sào huyệt chui ra, hướng bầu trời quỳ bái.
Tần Thế Vũ, Trường Không Minh Nguyệt, bịch bịch bịch.... Ở trên hư không liên tiếp lùi lại mấy bước, chỉ vào Hiên Viên Sơ Tuyết, thần sắc đồng dạng hoảng sợ.
Hai người không hẹn mà cùng cả kinh nói:
- Hiên Viên Sơ Tuyết, ngươi.... , ngươi dĩ nhiên đã bước vào Đế cảnh?
Vị trí Hiên Viên Sơ Tuyết đang đứng, phía sau hư không xuất hiện biến hóa, sản sinh dị tượng.
Nguyên bản tuyết bay đầy trời, hóa thành một mảnh đen kịt, có khỏa tinh thần ở trong đen kịt lập lòe phát quang.
Như là một mảnh tinh không, nhưng chỉ có một khỏa tinh thần.
Võ giả thành Đế, đều sẽ câu động Thiên Địa đại thế, sản sinh Pháp Tướng, là vì Đế Giả Pháp Tướng.
Trong đó, tinh không đen kịt kia, chỉ có một khỏa tinh thần sáng sủa, đó là Nhất Tinh Võ Đế, kiếm khách đó là Nhất Tinh Kiếm Đế.
Hiên Viên Sơ Tuyết quả nhiên là áp chế tu vi, nguyên lai nàng từ lâu đã thành Đế, hiện tại đem tu vi Đế cấp hiển lộ ra, Đế Giả Pháp Tướng kia liền tự nhiên xuất hiện.
← Ch. 1688 | Ch. 1690 → |