← Ch.1766 | Ch.1768 → |
- Ta cút! Ta lập tức cút!... !
Hai đạo kiếm hồn của Lỗ Thiên Hùng lao ra, lập tức la lớn, trong thanh âm tràn đầy sợ hãi, thân là đế giả nhưng hắn là sống mấy trăm năm, hơn nữa, địa vị hắn cực cao, dù là sau này tu vi không lại đột phá, cũng có thể nở mày nở mặt cả đời, hắn không muốn cứ như vậy chết đi.
- Đừng có giết ta, ta bây giờ lập tức lăn...
Hai đạo kiếm hồn không ngừng phát ra thanh âm hoảng sợ đồng thời cấp tốc phóng đi ra bên ngoài điện.
Mặt khác năm vị đế giả hai mặt nhìn nhau, thật sự là không thể tưởng được, Lỗ Thiên Hùng bá đạo vô cùng Hoang Hỏa Quận, một ngày kia sẽ bị người đánh tới mức như thế, không chỉ thân thể bị diệt, ngay cả tôn nghiêm cũng đều bị đánh mất.
Nhưng mà còn không đợi hai đạo kiếm hồn của Lỗ Thiên Hùng bay ra ngoài điện, sau lưng Huyền Thiên đột nhiên bay lên một vòng xoáy đen kịt, một giọng nói đột nhiên từ vòng xoáy quát lớn:
- Lại đây!
Thanh âm kia tựa hồ đối với linh hồn có ma lực quỷ dị, chỉ thấy hai đạo kiếm hồn chấn động, nháy mắt sau như là mũi tên nhọn xông vào bên trong vòng xoáy đen kịt.
- Ah --! Không --! Không... !
Lỗ Thiên Hùng hoảng sợ kêu to, hiển nhiên phóng tới vòng xoáy đen kịt thực sự không phải là bản ý của hắn.
Nhưng mà hắn không cách nào khống chế chính mình, theo hai đạo kiếm hồn nhảy vào vòng xoáy đen kịt, tiếng kêu hoảng sợ lập tức hóa thành yên tĩnh.
Lỗ Thiên Hùng, từ nay về sau không còn tồn tại của người này.
Năm vị đế giả trong điện giờ phút này toàn bộ đều nơm nớp lo sợ, trên trán ẩn hiện vết mồ hôi, thân thể đều có chút phát run nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi, sợ Huyền Thiên giận dữ tiêu diệt bọn chúng.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn lướt qua năm người:
- Lăn!!!
Năm vị đế giả như được đại xá, lập tức thả lỏng có cảm giác như đi dạo qua quỷ môn quan.
- Vâng!
...
Năm vị đế giả vội vàng chạy ra bên ngoài điện.
Lỗ Thiên Hùng chết đi cũng không phải là chỉ có năm vị đế giả thấy được, Huyền Thiên cùng Lỗ Thiên Hùng chiến đấu động tĩnh rất lớn, hấp dẫn một ít đế giả tiến vào Đan Dược Điện, bọn họ ở trong lối vào quan sát cả đám trợn mắt há mồm nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt lộ ra sợ hãi thật sâu.
Lúc này thấy năm vị đế giả bên trong chạy tới tới, những đế giả đứng ở phụ cận cửa vào cũng đều nhao nhao quay người, hướng ra phía ngoài. Quyết định chủ ý không cùng sát tinh bên trong điện này tranh đoạt Đế cấp linh thảo, miễn cho đi nộp mạng.
- Ai! Linh hồn thất giai cực hạn đã không có tác dụng quá lớn đối với khôi phục thương thế của ta, bất quá có thể bổ sung tiêu hao nguyên khí động dùng thần niệm lúc ngược lại không tệ.
Vòng xoáy đen kịt trở lại bên trong mảnh vỡ Hiên Viên Kiếm trên lưng Huyền Thiên, thanh âm kiếm si vang lên trong óc Huyền Thiên.
Nếu như lúc trước có linh hồn thất giai cực hạn cung cấp hắn hấp thu, kiếm si nhất định sẽ mừng rỡ không thôi, thậm chí đối với vừa rồi hấp thu trên trăm cái linh hồn thất giai cực hạn hắn cũng không bỏ.
Huyền Thiên lúc này đi đến bên cạnh thi thể Lỗ Thiên Hùng lấy chuôi bảo kiếm màu đỏ lên, đây là chuôi Đế cấp bảo kiếm không tệ phẩm bậc cao cấp hơn cốt trượng của lão giả khô gầy, nó bị kiếm quang trong kiếm trận công kích đến nên bị Huyền Thiên thu.
Rồi sau đó thần niệm của Huyền Thiên quét qua trên người Lỗ Thiên Hùng, cánh tay duỗi ra, lập tức từ trong lòng ngực của hắn xuất ra một kiện không gian bảo khí, tinh thần lạc ấn lưu lại đã biến mất trở thành vạt vô chủ.
Ở bên trong không gian bảo khí này có không ít Đế cấp Đế cấp, chừng hơn năm ngàn viên, thân là Đế cấp Đan Dược Sư, Đế cấp linh đan trên người kẻ này thật không ít.
Để cho Huyền Thiên tương đối để ý chính là trong không gian bảo khí còn có hơn ba vạn gốc Đế cấp linh thảo, đối với Huyền Thiên mà nói, đây chính là hơn sáu vạn viên Đế cấp linh đan, hiển nhiên chính là thu hoạch Đế cấp linh thảo trong điện. Số lượng tương đương Đế cấp linh thảo bên trong ba cái bảo khố vừa được phá phong ấn.
Trừ đó ra còn có không ít vật phẩm ví dụ như bảo khí, võ học bí kíp... Tuy rằng không ít đều là Đế cấp, nhưng không hấp dẫn được hứng thú của Huyền Thiên.
Đem vậy bảo khí thu hồi, Huyền Thiên liền đi tới phía trước bảo khố, Hoàng cấp linh kiếm lập tức từ trong cơ thể hắn bay ra tạo thành kiếm trận.
Trong điện tổng cộng có năm mươi bảo khố, bên trong hơn một vạn gốc Đế cấp linh thảo, tổng số chừng hơn năm mươi vạn gốc, nếu là toàn bộ thu hoạch dùng Hỗn Độn Thánh Đỉnh luyện thành linh đan, đây chính là trên trăm vạn Đế cấp linh đan.
Trên trăm vạn Đế cấp linh đan, đây chính là con số làm cho Huyền Thiên rất động tâm.
Lực công kích kiếm trận của Huyền Thiên vô cùng khủng bố, hơn nữa cực kỳ sắc bén, vì thế lực phá hoại càng mạnh.
Có lẽ lực công kích của Long Tử Nghiên có thể đạt tới trình độ công kích kiếm trận nhưng lực phá hoại thì còn kém một bậc.
Huyền Thiên lập tức khống chế kiếm trận, chém ra một đạo kiếm quang sáng chói hung hăng bổ vào phong ấn bảo khố, tiếng nổ vang kịch liệt xuất hiện. Phong ấn lập tức như là nhấc lên kinh đào hãi lãng, mãnh liệt rung động.
Trong chốc lát ngón tay Huyền Thiên chỉ ra, đạo kiếm quang trong kiếm trận thứ hai cũng đã đánh xuống.
Ba --
Một thanh âm nghiền nát vang lên, phong ấn bảo khố chi môn lập tức bị chém thành hai nửa, trong chốc lát tiêu tán thành hư vô.
Huyền Thiên sử dụng kiếm trận công kích hai lần, lực phá hoại vượt qua công kích liên tục của sáu người Lỗ Thiên Hùng. Thời gian non nửa đã phá vỡ phong ấn, tốc độ này so với đế giả hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất.
Bên cạnh Huyền Thiên cách đó không xa có một đạo nhân ảnh đứng thẳng, hắn duỗi ra hai ngón tay, vẽ một cái về phía trước.
Trong chốc lát, liền có một đạo kiếm quang tinh tế như tơ trảm về phía trước bổ vào phía trên phong ấn.
Ba --
Phong ấn bảo khố lập tức bị phách mở.
Người xuất thủ đương nhiên là kiếm si, thực lực của hắn đã khôi phục đến Tam Tinh đế giả cực hạn tương đương Huyền Thiên, luận lực công kích còn muốn mạnh hơn Huyền Thiên một bậc.
Dù sao hắn đã từng là cấp bậc chủ thần, lĩnh ngộ đối với kiếm cao hơn Huyền Thiên không biết bao nhiêu. Trình độ sắc bén của kiếm mang kia cao hơn kiếm quang trong kiếm trận của Huyền Thiên trọn vẹn gấp đôi.
Huyền Thiên cần hai lần công kích mới có thể phá vỡ bảo khố phong ấn, mà kiếm si chỉ cần một lần đã đủ.
Huyền Thiên lập tức nhảy vào trong bảo khố phía trước, bàn tay duỗi ra, cương nguyên hóa thành một cái Cự chưởng lấy toàn bộ Đế cấp linh thảo nhét vào bên trong không gian bảo khí.
Kiếm si cũng mang theo một cái không gian bảo khí, hắn tiến vào bảo khố, thần niệm khẽ động, Đế cấp linh thảo bay lên chỉnh tề xếp thành một hàng dài, bay vào bên không gian bảo khí, tốc độ nhanh hơn Huyền Thiên một chút.
Cứ như vậy đế giả còn lại dốc sức liều mạng công kích phong ấn thiên điện Đế cấp linh đan, tranh đoạt Đế cấp linh đan bên trong.
← Ch. 1766 | Ch. 1768 → |