← Ch.1826 | Ch.1828 → |
Gần đây Tần thị, Triệu thị, Tề thị Tam đại hoàng tộc liên thủ đuổi giết Huyền Thiên, mặc dù không có thành công nhưng quan hệ trong đó của Tam đại hoàng tộc rất chặt chẽ với nhau.
Thất Tinh Đế Giả của Triệu thị hoàng tộc tên là Triệu Phổ, là thủ lĩnh tại cứ điểm Thiên Ngưu Tinh, mà Thất Tinh Đế Giả của Tề thị hoàng tộc là Tề Thắng từng cùng Tần Chinh Hoa, Triệu Không đuổi giết Huyền Thiên.
Thất Tinh Đế Giả của Tề thị hoàng tộc Thiên Ngưu Tinh dưới cơ duyên xảo hợp đã đem Âm Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ đến cửu giai đỉnh phong, chiến lực ở bên trong, Thất Tinh Đế Giả thuộc về top đầu, một cái cơ hội này để cho Tề Thắng.
- Đúng vậy, Triệu thị ta muốn một cái.
- Tề thị cũng muốn một cái.
Tần Quý vừa dứt lời, hai vị Thất Tinh Đế Giả Triệu Phổ, Tề Thắng lần lượt lên tiếng.
Tam đại hoàng tộc liên thủ, tất cả chiếm một khiếu huyệt không những Thất Tinh Đế Giả khác phản đối. Đắc tội Tam đại Đế Quốc đạt trình độ cao nhất, đây là hành vi không khôn ngoan.
Thất Huyệt Nhãn bỗng chốc có ba cái xác định sở hữu, còn bốn Thất Huyệt Nhãn nhưng Đế Quốc hoàng tộc cường đại khác có tới năm.
Trong đội ngũ khác có Thất Tinh Đế Giả cũng không cam lòng đem Thất Huyệt Nhãn cho người khác, tuy rằng đế quốc của bọn hắn thực lực yếu nhược chút ít, nhưng bây giờ tại nơi này mạnh nhất đều là Thất Tinh Đế Giả, xét thực lực, đám người không yếu năm đại đế quốc.
- Còn lại bốn Huyệt Nhãn. Đoan Mộc thị ta muốn một cái.
Một vị Thất Tinh Đế Giả nói.
- Hắc hắc... ! Sở thị ta cũng muốn một cái.
- Tống thị ta cũng muốn một cái.
- Không thể bớt Ngụy thị ta, cũng muốn một cái.
...
Ngay sau đó, có ba vị Thất Tinh Đế Giả lần lượt mở miệng, thoáng cái bốn Huyệt Nhãn còn lại liền đều có người mở miệng chiếm lấy.
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh vang lên, một vị Thất Tinh Đế Giả sắc mặt không vui nói:
- Các vị thật quá xem thường Ngô thị, Ngô thị ta nhất định phải có một Huyệt Nhãn.
- Bảo địa như thế, người thấy đều có phần, Chu thị ta không thể chắp tay nhường cho, cũng muốn tranh đoạt một Huyệt Nhãn.
- Chử thị ta cũng muốn tranh đoạt...
- Vệ thị ta...
- Gia Cát thị....
...
Lập tức Thất Tinh Đế Giả còn lại nhao nhao mở miệng đều không nhường cho ai, cũng muốn tranh đoạt Huyệt Nhãn vị.
Tranh chấp của mười Đế Quốc hoàng tộc, bên trong bên trong đội ngũ mở miệng, tràng diện thoáng cái trở nên kịch liệt.
Những đội ngũ chỉ có lục tinh đế giả trơ mắt ếch ra nhìn, dù thế nào đám người cũng không có thực lực tranh đoạt, chỉ có thể ở bên cạnh Huyệt Nhãn chờ húp nước thôi.
- Dừng lại!!!
Thất Tinh Đế Giả Tần Quý giơ cánh tay lên, ánh mắt quét qua chúng đế giả đang tranh luận. Đợi chúng đế giả nhìn hắn mới mở miệng nói:
- Ta bất kể các ngươi tranh đoạt ra sao, dù thế nào thì Tần thị ta, Triệu thị, Tề thị tất cả muốn một cái. Còn bốn cái thì các ngươi tự thảo luận.
Nói xong, Tần Quý hướng hai vị Thất Tinh Đế Giả nhìn lại, tiếp tục nói:
- Triệu Phổ huynh, Tề Thắng huynh, chúng ta chiếm một Huyệt Nhãn.
Hai vị Thất Tinh Đế Giả Triệu Phổ, Tề Thắng gật đầu, đám Thất Tinh Đế Giả còn lại tuy có không cam lòng nhưng không người nào nói cái gì.
Không nói thực lực cường đại hoàng tộc Đại Tần cường đại, vẻn vẹn là Tần thị, Triệu thị, Tề thị Tam đại hoàng tộc hiện tại liên thủ, thực lực không kém, Đế Quốc hoàng tộc còn lại cũng không có quan hệ với Tần thị, Triệu thị, Tề thị.
Hơn nữa ở Thiên Ngưu Tinh Vực, Tần thị còn có một vị Bát Tinh Đế Giả, đắc tội Tần thị hoàng tộc, tuyệt đối không có quả ngon để ăn.
- Đợi một chút!!!
Nhưng mà ngay tại thời điểm Tần Quý, Triệu Phổ, Tề Thắng ba vị đế giả muốn đi vào trong cột sáng, chiếm cứ ba đạo Huyệt Nhãn thì một thanh âm đột nhiên vang lên.
Tuy rằng không lớn nhưng vang vọng trong tai từng đế giả.
Mọi người nhìn về phía phát ra thanh âm, chỉ thấy trên không trung hơn nghìn dặm, một đầu hắc hổ hai cánh đang bay tới nơi này. Trên lưng hổ là một nam một nữ, nam vô cùng anh tuấn, nữ tuyệt sắc nhân gian như một đôi kim đồng ngọc nữ.
Người nói chuyện đúng là Huyền Thiên:
- Tần thị, Triệu thị, Tề thị mọi người cút cho ta, ba cái Huyệt Nhãn là của Huyền mỗ.
Hả?
Chúng đế giả sững sờ mở trừng hai mắt, thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
Có lầm hay không? Chúng đế giả nhìn Huyền Thiên cùng Long Tử Nghiên.
Một nam một nữ này tướng mạo trên đời khó tìm, nhưng tu vi đều mới Tứ Tinh đế giả mà thôi, hắc hổ đám người tu vi hơi cao một chút, cũng không quá một đầu Ngũ Tinh Yêu Đế, nhưng Tần thị, Triệu thị, Tề thị có ba vị Thất Tinh Đế Giả, hơn nữa Tứ Tinh đến lục tinh đế giả còn có hơn mười vị.
Không có bất kỳ một vị đế giả cảm thấy lời nói của Huyền Thiên sáng suốt, đây quả thực là giống như tìm hết rồi.
Không ngoài sở liệu, đế giả Tần thị, Triệu thị, Tề thị nghe vậy, tất cả đều giận dữ, một Tứ Tinh đế giả trước mặt mấy trăm đế giả nói họ cút xéo, đúng là muốn chết không thể khoan dung.
Nhưng mà có một người sắc mặt quái lạ, lập tức lên tiếng kinh hô:
- Huyền -- Thiên?
Là Thất Tinh Đế Giả Tề Thắng.
Thời điểm Huyền Thiên rời đi Phong Thần tháp cổ bị Tần Chinh Hoa, Triệu Không, Tề Thắng ba người tập kích, Tề Thắng tự nhiên nhận ra Huyền Thiên.
Mà đế giả Tần thị, Triệu thị, Tề thị cũng đều xem qua bức họa của Huyền Thiên, vừa rồi trong lòng phẫn nộ, không có chú ý Huyền Thiên tướng mạo, bây giờ nghe Tề Thắng thét lên một tiếng kinh hãi, lúc này mới lưu tâm người đến quả nhiên thật sự là Huyền Thiên.
- Ồ! Nguyên lai ngươi là Huyền Thiên, thật sự là đi mòn giày sắt tm không thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công. ha ha.
Tần Quý cười lớn một tiếng, quát:
- Huyền Thiên, ngươi cũng biết chúng ta đang tìm ngươi mà còn tự động đưa tới cửa, thật sự là tự tìm đường chết.
Tề Thắng Tề Thắng Kiếm Châu một đường truy tìm Huyền Thiên, hôm nay đi qua gần nửa năm thời gian, một mực vẫn tìm kiếm hắn. Bây giờ chợt nhìn Huyền Thiên đến đích thật là có chút khiếp sợ, nhưng rất nhanh liền ổn định tâm thần cùng Thất Tinh Đế Giả Triệu Phổ nhìn nhau cười cười, hai người đều lộ ra vẻ vui mừng.
Tại thất khiếu hợp thành âm chi địa này gặp được Huyền Thiên đích thật là kinh hỉ ngoài ý muốn.
- Ồ? Tam tộc các ngươi tìm ta?
Huyền Thiên cũng là có chút ngoài ý muốn, hắn cũng không biết Tần Chinh Hoa mang theo Triệu Không cùng Tề Thắng một đường từ Giới Vương Tinh đuổi tới Thiên Ngưu Tinh Vực.
Ánh mắt của hắn rơi vào Tề Thắng trên người, thanh âm bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo:
- Là ngươi, ngươi ở Kiếm Châu tập kích ta, chẳng lẽ một đường truy đến nơi này? Rất tốt, đã lại gặp được thì lưu mạng chó của ngươi lại. Tần thị, Triệu thị cũng cùng ta thế bất lưỡng lập, các ngươi đã cũng muốn mạng của ta, vậy các ngươi hôm nay đều để mạng lại.
- Hừ! Cuồng vọng!
Tần Quý khinh thường nói.
Tề Thắng ngược lại biết rõ Huyền Thiên thực lực không kém, thời điểm tại Kiếm Châu đã có tu vi Tam Tinh đế giả cực hạn, một kiếm kinh sợ thối lui hắn cùng với Triệu Không, cũng không phải lực lượng một kiếm kia của Huyền Thiên làm cho hai người không thể ngăn cản, mà là bên trong có một cỗ lực lượng khủng bố để cho tim bọn họ đập thình thịch.
← Ch. 1826 | Ch. 1828 → |