Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 0326

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 0326: Tam đại công tử (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Lazada


Mấy khu vực lôi điện có uy lực nhỏ thì Tiểu Hổ không né tránh gì mà trực tiếp bay thẳng qua, kháng tính của Huyền Thiên đối với lôi điện cũng rất mạnh, tuy rằng bị lôi điện đánh trúng tới mức toàn thân đều là tia điện nhưng cũng không bị thương tổn gì, kháng tính của tiểu hổ đối với lôi điện tựa hồ cũng không kém hơn so với Huyền Thiên, toàn thân bị lôi điện bao phủ, tốc độ phi hành tựa hồ còn nhanh hơn lúc bình thường nhiều.

Khắp nơi trên bầu trời đều là lôi điện, trên người của Huyền Thiên và Tiểu Hổ thì giăng đầy tia điện, mặc dù đang phi hàh, nhưng lại dung làm một thể với lôi điện chung quanh, không cách nào phân biệt.

- Bên này! Đi bên này!

Huyền Thiên ngồi ở trên lưng của Tiểu Hổ, nhìn vào địa đồ, dần dần liền biết vị trí của mình là ở đâu trong Lôi Đình sơn mạch, không ngừng điều chỉnh phương hướng, đi về phía tây.

Tốc độ phi hành của Tiểu Hổ rất nhanh, chỉ trong vòng một ngày đã phi hành được hơn một vạn dặm, ra khỏi Lôi Đình sơn mạch, đến vòng ngoài của Thú Hoang sơn mạch, là biên giới giữa Thần Võ vương triều và Thần Đao vương triều ở phía bắc.

Phi hành suốt một thời gian dài, còn tốn sức nhiều hơn khi di chuyển trên mặt đất rất nhiều, đêm đó, Huyền Thiên liền nghỉ lại một đêm ở bên ngoài Thú Hoang sơn mạch, ngày thứ hai tiếp tục phi hành về hướng tây, sau đó, bay gần bốn ngàn dặm tới Bắc Mạc huyện.

Hôm nay mới chỉ là ngày hai mươi tám tháng bảy, cách ngày hội võ của tứ đại tông môn ở Thần Đao vương triều vào ngày mười lăm tháng tám còn hơn nửa tháng, Huyền Thiên dự định sẽ ở lại Bắc Mạc huyện một thời gian để củng cố tu vi cùng kỹ năng luyện khí lại.

Lúc còn cách Hoàng Bách Trấn khoảng hơn mười dặm thì Huyền Thiên liền bảo Tiểu Hổ đáp xuống đất.

Mang theo một con hắc hổ có cánh đúng là hơi rêu rao, rất dễ khiến người khác chú ý.

Huyền Thiên để cho Tiểu Hổ thu nhỏ lại, giống như một con mèo đen bình thường, ngồi trên vai hắn.

Rất nhanh, Huyền Thiên liền về tới Hoàng gia ở Hoàng Bách Trấn.

Người trong Hoàng gia biết được tin Huyền Thiên mang về một số lượng thượng phẩm linh thảo huyền giai cực lớn thì tất cả đều mừng rỡ, vẻ mặt của Huyền Hồng cũng tràn ngập vẻ vui mừng, tất cả mọi người đều nhìn thấy được hy vọng trên người Huyền Thiên.

Hàn huyên với trưởng bối một hồi xong, Huyền Thiên liền cùng cha mẹ trở lại phòng của mình.

Cho tới nay, Huyền Hồng giống như ngọn đèn chỉ đường của Huyền Thiên, có vấn đề gì mà hắn không hiểu thì đều có thể tìm được đáp án ở chỗ Huyền Hồng, đối với lý giải về kiếm đạo cũng đều nhờ Huyền Hồng chỉ lối.

Lần trước lúc trở lại Bắc Mạc huyện, Huyền Thiên một lòng bế quan tu luyện, trong lòng có rất nhiều nghi vấn vẫn chưa có cơ hội nói với Huyền Hồng, lần này trở về nhất định phải thỉnh giáo cho thật kỹ mới được.

Đóng kỹ cửa phòng, ba người ngồi vào chỗ của mình, Huyền Thiên liền đi thẳng vào chủ đề, hỏi rõ vấn đề của hắn:

- Phụ thân, Thần Châu đại địa, có gia tộc nào tên là Hiên Viên hay không?

- Họ Hiên Viên?

Huyền Hồng suy nghĩ một hồi mới lắc:

- Chưa từng nghe nói qua, Thần Châu đại địa rất rộng lớn, những nơi cả đời ta đi qua cũng không tới một phần trăm của Thần Châu đại địa mà thôi, cho dù là hai mươi bốn châu của Tây Vực thì cũng những nơi ta chưa từng đi tới cũng phải hơn một nửa, những chỗ đi qua thì đa phần cũng là đi qua rất vội, thiên hạ to lớn, khó mà có thể hình dung ra hết, những gì ta biết được cũng chỉ có hạn mà thôi, có thể là ở Thần Châu có dòng họ Hiên Viên này thật đấy, mà cũng có thể là không.

Hoàng Nguyệt cũng gật đầu phụ họa theo, chuyện mà Huyền Hồng không biết, nàng đương nhiên cũng không biết được.

Huyền Thiên thầm nghĩ: Xem ra họ Hiên Viên này cũng không phải đại gia tộc gì, bằng không thì phụ thân tuyệt đối không thể không biết được.

Sau lại hỏi tiếp:

- Phụ thân, người đã từng nghe nói tới Hiên Viên kiếm chưa?

Huyền Hồng nhìn Huyền Thiên một cái:

- Thiên Nhi, lúc thì họ Hiên Viên, sau lại tới Hiên Viên kiếm! Xem ra là con đã nghe được tin tức gì rồi đúng không.

Huyền Thiên gật gật đầu:

- Con gặp được một người có họ Hiên Viên, trong lúc lĩnh luyện tình cờ nghe được cái tên Hiên Viên kiếm này.

- Con đã hỏi như vậy, thì xem ra thanh Hiên Viên kiếm này cũng không hề tầm thường rồi!

Huyền Hồng dừng lại một chút mới nói tiếp:

- Bất quá, theo như ta được biết thì trong thiên hạ danh kiếm cũng không có thanh kiếm nào tên Hiên Viên kiếm cả, ta cũng chưa từng nghe qua tên của thanh kiếm này, Thiên Nhi, nếu như con có được tin tức của thanh hiên viên kiếm này trong Lôi Đình sơn mạch thì rất có thể thanh kiếm này chính là cổ vật, hiện tại tự nhiên không có ai biết gì về nó.

Huyền Thiên nói:

- Con lịch lãm ở bên ngoài, thấy được rất nhiều chuyện kỳ quái, đều nằm ngoài học thức của con, tỷ như người đã chết cả vạn năm không ngờ lại có thể sống lại.

Huyền Hồng nói

- Sau khi chết đi mà sống lại được thì cũng không phải chuyện lạ quá mức hiếm hoi gì, Luyện Huyết tà giáo cũng có một môn tà thuật, gọi là Huyết Vương Vãn Sinh, chính là mượn máu tươi mà sống lại, bất quá thời hạn nhiếu nhất cũng không thể quá ba trăm năm, có thể sống lại sau cả vạn năm, vậy khẳng định là bí thuật thời thượng cổ rồi, thời thượng cổ, Thần Châu vương giả nhiều như mây, võ học cực kỳ phồn vinh cường thịnh, có được nhiều loại bí pháp thần kỳ cũng không có gì là lạ.

- Thời thượng cổ?

Huyền Thiên lẩm bẩm nói:

- Thời thượng cổ, ngoại trừ Thần Châu ra, lẽ nào còn tồn tại những đại lục khác nữa sao?

- Cái này........ !

Huyền Hồng nói:

- Mấy ghi chép ghi lại về thời thượng cổ cũng không truyền lại được bao nhiêu, ngàn năm trước lại trải qua một lần đại hủy diệt, tin tức còn truyền lại lại càng ít hơn nữa, chỉ có một ít truyền thuyết lâu đời, vẫn còn đang được lưu truyền, còn mấy thứ ghi chép lại bằng văn tự thì cơ bản cũng như phượng mao lân giác mà thôi.

- Đại hủy diệt ngàn năm trước?

Huyền Thiên lập tức cảm thấy hứng thú.

Huyền Hồng gật đầu nói:

- Không sai, Thiên Nhi, con có biết vị vương giả truyền thuyết của Thần Châu đại địa ngàn năm trước không?

- Vâng!

Huyền Thiên nói:

- Có nghe nói qua, vị vương giả cuối cùng là Tần Hoàng cổ đế ngàn năm trước, phụ thân, trận đại hủy diệt thiêu hủy hết văn tự ghi chép về thời thượng cổ, cũng là ngàn năm trước, chẳng lẽ, có liên quan tới Tần Hoàng cổ đế sao?

Đối với Tần Hoàng cổ đế, Huyền Thiên tự nhiên biết rõ, hơn nữa còn cảm thấy rất hứng thú, theo như hắn thấy, Tần Hoàng cổ đế thống nhất Thần Châu, rất giống với vị Tần Thủy Hoàng trong lịch sử ở kiếp trước của hắn!

Huyền Hồng nói:

- Đúng là bởi vì Tần Hoàng cổ đế, người này là một kỳ tài thiên cổ, mười lăm tuổi bước vào võ đạo, tuổi chưa quá ba mươi mà đã đột phá thiên giai thập trọng đỉnh phong, trở thành nhất đại vương giả, đúng là cái thế kiêu hùng, chỉ dùng thời gian mấy năm liền thống nhất cả Thần Châu đại địa, nghe nói, Tần Hoàng cổ đế sau khi thống nhất Thần Châu thì muốn tìm con đường trường sinh bất tử, thu thập toàn bộ những ghi chép còn lưu truyền lại từ thời thượng cổ, cuối cùng, toàn bộ ghi chép về thời thượng cổ kia cũng vì Tần Hoàng cổ đế mất tích mà cùng nhau biến mất, cho nên mấy bản ghi chép về thời thượng cổ vốn đã ít rồi, từ đó tới cũng chỉ có thể được nhắc lại trong truyền thuyết mà thôi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1895)