← Ch.0804 | Ch.0806 → |
Phó Điên Phong đâm kiếm cương, chỉ thấy hào quang lóe lên, không có tiếng gió nào, tốc độ của kiếm cương làm cho người ta cảm thấy chậm chạp, nhưng trên thực tế lại nhanh như thiểm điện, nhanh hơn cả đao cương, trong chớp mắt đã tới trước mặt Huyền Thiên.
Tuy vừa mới bắt đầu hai người thần thái còn ôn hòa mời Huyền Thiên đi Phong Vân Đảo làm thái thượng trưởng lão, nhưng hiện tại vừa động thủ lại là đại sát chiêu, ra tay không chút lưu tình, muốn trong một kích lấy mạng của Huyền Thiên.
Vân Quy Hải một kiếm bại trong tay Huyền Thiên, quay lại Phong Vân Đảo hắn tự nhiên không có nói mình không chịu nổi như vậy, tuy vẫn nói Huyền Thiên rất lợi hại, nhưng hắn cũng nói đánh với Huyền Thiên hơn mười chiêu, mới bị Huyền Thiên đánh bại.
Kể từ đó làm cho Phong Vân Song Thánh đánh giá thấp thực lực của Huyền Thiên.
Vốn ý của Đảo tôn là muốn Phong Vân Song Thánh lừa gạt Huyền Thiên đến Phong Vân Đảo, lại bắt giữ Huyền Thiên, cường giả Thiên giai cảnh của Phong Vân Đảo đông đảo, Huyền Thiên có chạy lên trời.
Nhưng mà Huyền Thiên không đi, Phong Vân Song Thánh chỉ có thể trực tiếp ra tay đánh chết Huyền Thiên tại chỗ.
Đao cương kiếm cương có tất cả đặc điểm, nhưng lực công kích thập phần khủng bố, hai người liên thủ một kích, cho dù là cường giả cùng cảnh giới cũng khó có thể ngăn cản, cường giả thấp hơn một cảnh giới có thể bị đánh chết.
Phong Vân Song Thánh đối với Huyền Thiên, đều mang ý quyết giết chết.
Đối mặt với công kích của hai người, Huyền Thiên không có sợ chút nào, không hoảng loạn, không né tránh.
BOANG... --
Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm lập tức ra khỏi vỏ, cánh tay Huyền Thiên vung lên, trong chốc lát xuất hiện hai ánh mắt.
Đây là kiếm quang ngưng tụ tới mức tận cùng, lực công kích đạt tới tình trạng khủng bố tới cực điểm.
Hai đạo hào quang lóe lên, hết sức chính xác bổ vào đao cương kiếm cương đánh tới.
Ba! Ba!
Hai tiếng vỡ giòn tan vang lên, đao cương cùng kiếm cương lập tức vỡ tan, hóa thành hư vô.
Cương nguyên trong người cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng so với Thiên giai cảnh nhất trọng ngưng tụ gấp mấy lần, kiếm cương uy lực và chắc chắn đều tăng thêm mấy lần, nhưng mà dưới kiếm mang của Huyền Thiên thì bị cắt thành hai nửa.
Có thể nghĩ kiếm quang đẹp mắt đó lực công kích đạt tới mức khủng bố như thế nào.
Một kiếm cắt xé đao cương, kiếm cương của cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng, đây mới là chiến lực chính thức của Huyền Thiên, so với lúc đánh Vân Quy Hải thì mạnh hơn vài lần.
Chỉ kiếm mang hào quang đẹp mắt cắt phá đao cương kiếm cương thì ảm đạm một ít, nhưng vãn vô cùng sắc bén, lập tức phá không đánh về phía Phong Vân Song Thánh.
Trong mắt Lý Đính Vân cùng Phó Điên Phong hai người hiện ra một tia hoảng hốt, Huyền Thiên chiến lực mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của bọn họ, hơn xa so với miêu tả của Vân Quy Hải, luận đơn đả độc đấu cường giả Thiên giai cảnh nhị trọng cũng không phải đối thủ.
Nhưng mà Phong Vân Song Thánh là hai người liên thủ, thực lực tăng gấp đôi, vượt qua cường giả cùng cảnh giới có thể so sánh, tuy thực lực Huyền Thiên có chút vượt qua tưởng tượng của bọn họ, làm bọn họ vô cùng khiếp sợ, nhưng còn chưa tới mức làm bọn họ sợ hãi.
Vèo -- vèo --
Thân ảnh hai người trong lúc đó đã lóe lên, bóng người biến mất tại chỗ, hai đạo hào quang đẹp mắt phá không chém tới.
- Liệt Vân Đao Pháp!
- Vô Phong Kiếm Pháp!
Phong Vân Song Thánh hét lớn một tiếng, xuất ra bản lĩnh chân chính, thi triển vũ kỹ Thiên giai.
Đao cương kiếm cương vô cùng to lớn, dài đến trăm trượng có thừa, khách đường Trình gia lập tức biến thành nát bấy.
Đao cương cực lớn này mang theo mây đen to lớn, giống như mây đen áp đỉnh.
Ba ba ba ba...
Mây đen ngăn cản ánh mắt, trong lúc đó mấy đạo đao cương từ trong mây chém ra, không chỉ chém về phía Huyền Thiên, phạm vi trăm trượng chung quanh Huyền Thiên cũng nằm trong phạm vi công kích của đao cương.
Đao cương còn chưa chém xuống thì đao kình cực kỳ khủng bố đánh nát khách đường, tiếng kêu thảm thiết vang lên, không ít võ giả Trình gia bị chôn trong phế tích phòng ốc, có người thậm chí trực tiếp bị đao kình cường đại đánh nát tan, mất đi tánh mạng.
Một kiếm của Phó Điên Phong đâm ra, bốn phía im ắng vô tích, cũng không có âm thanh của gió truyền tới, kiếm cương chợt ẩn chợt hiện, xuất quỷ nhập thần, trong nháy mắt Phó Điên Phong đã chuyển đổi hơn mười vị trí, kiếm cương từ bốn phương tám hướng đánh về phía Huyền Thiên.
Kiếm cương cũng dài tới trăm trượng, những nơi đi qua phủ viện Trình gia bị áp xuống như đậu hủ, lập tức hóa thành phấn vụn, không biết có bao nhiêu võ giả Trình gia mất đi tính mạng.
- Các ngươi đáng chết!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, lần này hắn giận thật rồi.
Lúc hét lớn thân ảnh Huyền Thiên phóng lên trời, bốn phía lộ ra hào quang chói mắt, hắn bổ ra một đạo kiếm mang, bất luận là kiếm cương đao cương gì tới bên cạnh của hắn đều biến mất.
Trong nháy mắt Huyền Thiên đã xông qua công kích của Phong Vân Song Thánh, nhảy vào trong mây đen, kiếm quang lướt qua mây đen cũng bổ ra, Huyền Thiên trực tiếp xông lên không tranh, rất nhanh đã bay về phương xa,
- Muốn chạy trốn? Không có cửa đâu!
- Có thể chết trong tay Phong Vân Song Thánh chúng ta đó là vinh hạnh của tiểu tử ngươi.
Bọn người Phó Điên Phong cũng biến thành hào quang bay lên, phóng lên trời, đuổi theo Huyền Thiên.
Tốc độ Huyền Thiên bay rất nhanh, nhưng còn không nhanh hơn tốc độ của Phong Vân Song Thánh, cho nên hai người vẫn đuổi theo sau lưng cách hai ngàn mét.
Vừa rồi chí ít có vài trăm võ giả Trình gia bị mất mạng, trong đó đại bộ phận là phụ nữ và trẻ nhỏ, bọn họ ở trong nhà nhưng không nghĩ tới đột nhiên có tai họa ập xuống.
Huyền Thiên đã nổi giận, hắn đối với đám người Phó Điên Phong hạ quyết tâm phải giết, đồng thời đối với Phong Vân Đảo cũng định giết luôn.
Huyền Thiên bay về phía biển cả mênh mông, rất nhanh đã rời xa Bình Hồ Đảo, ở chỗ này đại chiến thì không ảnh hưởng tới người Trình gia.
- Tiểu tử, ngươi trốn không nữa à...
- Tại vùng biển Phong Vân Đảo lại dám là địch của Phong Vân Đảo thì ngươi tự tìm đường chết rồi...
Phong Vân Song Thánh đuổi theo sau lưng Huyền Thiên, quát lớn, hai người thấy Huyền Thiên chạy trốn cho rằng nắm chắc thắng lợi trong tay.
- Các ngươi mới tự tìm đường chết...
Huyền Thiên đang bay phía trước, đột nhiên thân thể dừng lại và xoay người ra sau, xông về phía Phong Vân Song Thánh.
Giờ phút này Huyền Thiên mở con mắt thứ ba, khám phá tất cả hư vọng.
Phong Vân Song Thánh nhìn thấy con mắt thứ ba của Huyền Thiên thì chấn động, Địa Linh Vương là vô thượng vương giả của Thần Châu đại địa, không có đi vào Ma Vụ Chi Hải, Ma Vụ Hải không biết Địa Nhãn Thần Đồng là Vương cấp thần công.
- Yêu thuật gì? Ở trước mặt Phong Vân Song Thánh chúng ta thì cái gì cũng phải chết.
Lý Đính Vân hét lớn một tiếng, thi triển Liệt Vân Đao Pháp, chém qua Huyền Thiên.
Phó Điên Phong cũng cười hắc hắc, vừa rồi thực lực của Huyền Thiên tuy làm hai người khiếp sợ, nhưng trong lòng hai người vẫn có nắm chắc tất thắng, Huyền Thiên nhiều hơn một con mắt chỉ là kinh ngạc mà thôi, cũng không úy kỵ, Phó Điên Phong cũng lập tức thi triển Vô Phong Kiếm Pháp.
← Ch. 0804 | Ch. 0806 → |