← Ch.0814 | Ch.0816 → |
Đảo tôn Phong Vân Đảo đáp lại, tiếp nhận lời khiêu chiến của Thiên thiếu, nhưng mà trước khi khiêu chiến trước tiên phải quyết đấu sinh tử với phó đảo tôn, chỉ có thắng Thạch Cương mới có tư cách chiến đấu với hắn.
Huyền Thiên tại Tân Hải thành đáp lại, ngày đầu tháng 5 đến một, giết một, đến hai giết một đôi.
Trong lúc nhất thời, Phong Vân Đảo hoàn toàn sôi trào.
Tuy võ giả khiếp sợ tư chất yêu nghiệt của Huyền Thiên, tuổi còn trẻ đã bước vào Thiên giai cảnh, nhưng mà khẩu khí của Huyền Thiên đúng là quá lớn rồi, làm cho tất cả cường giả của Phong Vân Đảo cảm thấy phản cảm, cho rằng Huyền Thiên không biết trời cao đất rộng.
Thiên giai cảnh vượt cấp khiêu chiến phi thường khó khăn, có rất ít thiên tài có thể khiêu chiến vượt cấp.
Mà Huyền Thiên cùng phó đảo tôn, đảo tôn Phong Vân Đảo cách xa hai cảnh giới, mà cách hai cảnh giới thì cả vùng biển Phong Vân Đảo chưa từng nghe qua thiên tài yêu nghiệt nào chiến thắng, hơn nữa lại là khiêu chiến hai người.
Huyền Thiên tự nhiên nghe được ngôn lâận của võ giả Phong Vân Đảo, cười cười không nói.
Giải quyết hết đảo tôn Phong Vân Đảo thì hắn có thể rời khỏi vùng biển Phong Vân Đảo đi tới một ít đảo lớn khác, nghe ngóng tin tức Huyền gia, tìm kiếm mảnh vỡ Hiên Viên kiếm, đồng thời cũng nghe ngóng thoáng một ít tin tức của Hướng thiếu, xem hắn có tiến vào trong Ma Vụ Hải hay không.
Cho nên hắn nhất định phải cao điệu một chút, làm cho võ giả vùng biển Phong Vân Đảo phải rung động, như vậy hắn có rời khỏi vùng biển Phong Vân Đảo thì dư uy càng lớn, loại dư uy này có lực lượng bảo hộ Trình gia cực lớn.
Nếu không Phong Vân Đảo bên này sẽ sẽ ra tay với gia tộc không có cường giả Thiên giai cảnh tọa trấn, hắn vừa rời đi khẳng định sẽ có gia tộc mới thượng vị, Trình gia vẫn bị uy hiếp như trước.
Huyền Thiên không có khả năng vô duyên vô cớ đánh chết những cường giả Thiên giai cảnh này, chỉ có lưu lại dư uy chấn nhiếp mới khiến cho mọi người không dám làm thế nào với Trình gia.
...
Ngày đầu tiên tháng 5, Yến Cô Sơn.
Huyền Thiên cùng đảo tôn, phó đảo tôn Phong Vân Đảo nhất quyết sinh tử đã tới.
Sáng sớm có đông đảo võ giả đi tới Yến Cô Sơn, cũng đợi trận chiến ngày hôm nay.
Các đại gia tộc trên Phong Vân Đảo, bất kể là cường giả Thiên giai hay không phải cường giả Thiên giai, toàn bộ đều có không ít người đi tới nơi này quan sát
Khiêu chiến như vậy vài chục năm khó có một lần, không có người nào nguyện ý bỏ qua.
Vào sáng sớm người của Phong Vân Đảo đã tới, có hơn mười Thái Thượng trưởng lão Thiên giai cảnh nhất trọng mở đường, một đống lớn cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ bay theo phía sau, mang hai cỗ kiệu xa hoa, một trước một sau, ngồi bên trong chính là đảo tôn Phong Vân Đảo Bách Lý Phong Vân cùng phó đảo tôn Thạch Cương.
Mặt trời đã lên cao, lúc giữa trưa Huyền Thiên cũng đúng giờ xuất hiện.
Hắn ăn mặc trường bào màu xanh, lưng mang Cửu Khúc Nghịch Tâm Kiếm, sau lưng cũng không có đôi cánh cương nguyên, kiếm quang trong nguwofi như ẩn như hiện, giẫm chân vào hư không mà đi, tốc độ cực nhanh.
Tuyệt đại đa số mọi người lần đầu tiên nhìn thấy Huyền Thiên, đều cảm thấy khiếp sợ, lúc trước nghe nói Huyền Thiên mới mười bảy mười tám tuổi, không ít võ giả còn chưa tin, hiện tại xem xét quả là thế.
Hơn nữa anh tuấn phi phàm, tuấn tú lịch sự, xuất trần thoát tục, khí chất siêu nhiên.
Cho dù là nam nữ xem cuộc chiến đều phải hâm mộ và ghen ghét, cũng có người trong nội tâm đố kị ao ước hoặc xấu hổ.
Hôm nay Huyền Thiên vì giết người mà tới, tu vị phóng ra ngoài, khí thế phát ra giống như một thanh thiên kiếm vô hình xuyên thẳng chân trời, nhìn không tới cuối cùng.
Huyền Thiên giẫm châm vào hư không đi tới không trung Yến Cô Sơn, ánh mắt quét qua, quát lớn:
- Ai lên trước nhận lấy cái chết!
- Cuối cùng vẫn là trẻ tuổi cuồng vọng! Quá cuồng vọng!
Trong nội tâm không ít cường giả nhao nhao thầm nghĩ.
- Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, có một chút chiến lực khiêu chiến vượt cấp thì tự ngạo tự đại, không coi ai ra gì sao. Phách Thể Thạch Cương ta sẽ diệt ngươi.
Một tiếng hét to vang lên, giống như tiếng sấm vang lên giữa bầu trời, một bóng người cao lớn từ trong kiệu phía sau bay tới.
Thạch Cương vừa ra khỏi kiệu thì toàn thân như đạn pháo, trực tiếp tiến về phía Huyền Thiên.
Trên cánh tay hắn mang theo một quyền thép là Thiên cấp hạ đẳng bảo khí, một quyền théo còn lại chính là Thiên cấp trung đẳng bảo khí.
Oanh --!
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, hư không sụp đổ, quyền đầu của Thạch Cương đánh vào Huyền Thiên bị chấn ra.
Thạch Cương phát huy toàn bộ sở trường của mình, ra tay quyết đoán đến cực điểm, lợi dụng ưu thế sở trường của mình đem lực lượng vận chuyển tới đỉnh phong nhất. Một quyền này đánh ra thì võ giả cùng cảnh giới đều ngăn cản không nổi, giống như bị sét đánh, lui ra phía sau.
Nhưng mà đối mặt với một quyền của Thạch Cương oanh tới. Huyền Thiên lại không né tránh, thần sắc lạnh nhạt như trước, thậm chí lộ ra một tia khinh thường.
Thân ảnh Huyền Thiên như điện, đồng dạng xông lên phía trước. Trong lúc đó kim quang toàn thân đại phóng, bàn tay hóa thành màu vàng.
Oanh --
Một đạo kim sắc quyền mang như mặt trời lao tới.
Vương cấp công pháp -- Đại Kim Cương Thần Lực Công!
Ưu thế của Thạch Cương chính là lực lượng, Huyền Thiên cũng so đấu lực lượng với hắn.
Tu vi đến Thiên giai cảnh thì Vương cấp công pháp càng lợi hại hơn nhiều, Đại Kim Cương Thần Lực Công đặc điểm là cương mãnh bá đạo, lực lớn vô cùng, lực lượng bản thân Huyền Thiên cũng cực lớn, lại vận chuyển Đại Kim Cương Thần Lực Công, lực lượng tăng lên gấp vài lần.
Một quyền này oanh ra, cho dù là cường giả Thiên giai cảnh tứ trọng không bị thương cũng bị dánh tàn phế.
Bành --!
Quyền mang như mặt trời đụng vào quyền cương của Thạch Cương, lập tức phát sinh tiếng nổ kinh thiên động địa, vô tận khí lưu bắn ra bốn phía, không trung xuất hiện hào quang chói mắt.
Mọi người chấn động, quyền cương của Thạch Cương lại bị Huyền Thiên đánh bại, dường như lực lượng của Huyền Thiên cũng không thua gì Thạch Cương cả.
Càng giật mình vẫn còn ở phía sau!
Một đạo kim sắc quyền cương đánh không khí nổ tung, lập tức lao tới, phanh --! Đánh vào cánh tay của Thạch Cương.
Trong tiếng nổ lớn Thiên cấp bảo khí của Thạch Cương vặn vẹo, cánh tay của hắn xụi lơ, xương cốt đâm thủng vai.
Lực lương khủng bố tới cực điểm, lập tức từ cánh tay truyền ra toàn thân của Thạch Cương, trong chốc lát máu tươi văng khắp nơi, thân thể Thạch Cương mềm nhũn, xương cốt đứt từng khúc, tạng phủ vỡ vụn.
Đan điền, trái tim, mi tâm những chỗ hiểm đã bị đánh nát.
Thạch Cương lập tức mất mạng.
Thân hình cao lớn đầy máu tươi, lui ra phía sau hơn ngàn thước, sau đó từ trên không trung rơi xuống.
Hai mắt của hắn mở to, tràn ngập không cam lòng cùng với khó hiểu.
Ánh mắt mọi người ngây ngốc, hoàn toàn chấn ngốc, không ít người vân vê mắt của mình, trong ánh mắt không thể tin.
Vừa rồi bọn họ còn cho rằng Huyền Thiên ngăn cản quyền cương của Thạch Cương, lực lượng không kém Thạch Cương, không nghĩ tới lại không phải không kém, mà là lực lượng vượt qua Thạch Cương gấp nhiều lần.
← Ch. 0814 | Ch. 0816 → |