← Ch.420 | Ch.422 → |
Đại hội liên minh Hắc Đạo lần này chủ yếu là vì hai mục đích. thứ nhất là chính thức kết nạp Hồ Điệp bang gia nhập liên minh Hắc Đạo. và thông báo việc này cho các đại ca của các bang hội khác biết, mục đích thứ hai đó chính là giúp đỡ Tứ Hải bang diệt trừ tận gốc Ngân Lang bang đề duy trì vẻ uy nghiêm của liên minh Hắc Đạo với các bang phái khác. Bây giờ cả hai việc cũng đã giải quyết ồn thỏa. vì vậy mà đại ca nào trông cũng vui vẻ, và chuyện ăn nhậu sau đó là điều không thể tránh khỏi.
Sau khi bữa tiệc kết thúc. theo lý mà nói thì cũng chẳng còn việc gì khác nữa. vậy nhưng đại ca Mã Phong của bang Mãnh Hổ tại Bắc Thành lấy tiếng là chủ nhà mời mười lăm vị đại ca còn lại ờ lại Bắc Thành chơi thêm vài ngày nữa để du ngoạn phong cảnh nơi đây. việc ăn uống chơi bời tất cả đều do Mãnh Hổ bang lo liệu hết. Các vị đại ca khác tháy thái độ của Mã Phong mời mọc nhiệt tình quá, nên cũng ngại không dám từ chối. vả lại ờ đây chơi bời trách táng thỏa thích, nên cũng chẳng ai muốn từ chối cả. Thế là tất cả bọn họ đều ờ lại khách sạn Tinh Nguyệt xem xem đại ca Mã Phong chuẩn bị trò gì hay nữa.
Mộc Tiểu Yêu lúc này liền quay về phòng của mình, cô cảm thấy cả thân hình của mình như sắp vỡ vụn ra vì mệt. cô nằm lả trên giường mĩm cười với Lâm Bắc Phàm nói: "Lão đại! Không ngờ cái đại hội liên minh Hắc Đạo này chẳng khác gì với mấy cái đại hội tầm thường của bọn Hắc Đạo vớ vẩn khác! Nói đi nói lại vẫn cứ là lợi dụng lẫn nhau. trông cái lũ này làm trò mà em thấy buồn nôn quá đi mất!"
Lâm Bắc Phàm nghe vậy liền mĩm cười nằm xuống bên cạnh Mộc Tiểu Yêu thuận tay ôm lấy cô vào trong lòng rồi nói: "Không chỉ có Hắc Đạo mới như vậy đâu mà toàn bộ cái thế giới này nó đều như vậy! Khi bọn họ có cơ hội lợi dụng em thì bọn họ vô cùng tỏ ra ân cần với em. cứ như là con chó sẵn sàng liếm gót em bắt kể lúc nào cũng được vậy! Thế nhưng khi chúng phát hiện ra em không còn cái gì để lợi dụng nữa thì bọn chúng sẵn sàng co chân lên đá em không thương tiếc, thậm chí còn muốn nuốt chửng em nữa! Nói đi nói lại thì vẫn cứ là lợi ích mà thôi, nếu như chúng ta không muốn bị người khác lợi dụng, không muốn bị người khác nuốt chửng, thì chúng ta phải mạnh lên. chúng ta phải phát triển to lớn hơn nữa!"
Mộc Tiểu Yêu liền chui vào trong lòng của Lâm Bắc Phàm. dựa sát vào lồng ngực của hắn. cảm thụ mùi vị say đắm lòng người và vô cùng quen thuộc của hắn. có lẽ chỉ có nằm ờ trong lòng của hắn Mộc Tiểu Yêu mới cảm thấy thế giới này trở nên bình yên, không có đấu đá tranh chấp. không có lừa lọc hãm hại. Mộc Tiểu Yêu cong môi lên nói: "Em nhất định sẽ cho mấy thằng khốn xem thường em biết em lợi hại như thế nào! Hồ Điệp bang của chúng ta là mạnh nhất thiên hạ!"
Lâm Bắc Phàm nghe vậy mĩm cười hôn luôn lên môi của Mộc Tiểu Yêu. trông cô bây giờ sexy, gợi cảm hơn xưa rất nhiều, nhất là thân hình của cô. hắn hít một hơi thật sâu rồi nói: "Bây giờ Hồ Điệp bang mới gia nhập vào liên minh Hắc Đạo. chúng ta phải nhẫn nhịn trước một thời gian cái đã, chờ cho chúng ta nắm bắt được hết thông tin trong này rồi thì đến lúc đó chúng ta có thể dùng tiền và vũ lực khống chế cả cái liên minh Hắc Đạo này, để nó phải phục vụ lại cho chúng ta. khi đó chúng ta sẽ khống chế được cả giới Hắc Đạo trong mười thành phố lận, thực lực của chúng ta tới khi đó mới gọi là mạnh nhất!"
Mộc Tiểu Yêu nghe Lâm Bắc Phàm nói vậy thì vui mừng nói: "Lão đại! Em thực sự có khả năng làm được chuyện đó hay sao?"
" Em đừng có quên em là Tiểu Yêu đại tỷ danh tiếng lẫy lừng, còn chuyện gì có thể làm khó được em cơ chứ? "
Lâm Bắc Phàm nói xong lại hôn lên đôi môi của Mộc Tiểu Yêu, ánh mắt của hắn hiện lên càng lúc càng dâm đãng.
Mộc Tiểu Yêu thấy vậy thì đỏ hết cả mặt ngại ngùng nói: " Nếu như không có anh thì em làm gì có được như ngày hôm nay cơ chứ? Tất cả nhưng thứ mà Tiểu Yêu có được đều là của anh mà!"
Không có Lâm Bắc Phàm ở bên cạnh. Mộc Tiểu Yêu vẫn giải quyết được rất nhiều việc. nhưng một khi có hắn ở bên cạnh mình thì cô lại có tính ỷ lại vào hắn. việc gì cũng phải hỏi hắn xem nên làm thế nào. cứ như một người vợ hiền thục ngoan ngoãn nghe lời chồng mình vậy.
"Tất cả đều là của anh? Kể cả thân thể của em nữa hả?"
Lâm Bác Phàm và Mộc Tiểu Yêu hai ngày trước mới phát sinh quan hệ với nhau. Đối với chuyện ấy cả hai cũng vô cùng khao khát. bây giờ có người đẹp ôm ở trong lòng như vậy, Lâm Bắc Phàm làm sao không động lòng cho được. nghĩ tới cảnh mình và Mộc Tiểu Yêu cùng làm cái chuyện đó. Lâm Bắc Phàm đã không kìm nổi, hắn liền nhướng người lên hôn vào *** tai của Mộc Tiểu Yêu.
Mộc Tiểu Yêu vừa mới từ một thiếu nữ biến thành một phụ nữ. nên đối với chuyện tình yêu nam nữ vẫn vô cùng bỡ ngỡ. bị Lâm Bắc Phàm hôn hít như vậy, toàn thân cô mềm nhũn hết cả ra. cộng thêm những câu nói khiêu khích của đối phương làm cho lửa dục trong người bốc lên ngùn ngụt suýt chút nữa thì mở miệng rên rỉ. Cô ngượng đỏ mặt mở mắt ra nhìn Lâm Bắc Phàm. thì thấy hắn đang cười híp hết cả mắt lại. tim cô đập thinh thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. ngọn lửa dục vọng lúc này không thể nào dập tắt được nữa. cô bất giác kêu lên: "Thân hình của Tiểu Yêu là của lão đại Tiểu Yêu cũng sẽ không thích người đàn ông nào khác nữa cả!"
Mộc Tiểu Yêu có phần ngại ngùng khi chủ động ôm hôn Lâm Bắc Phàm. sau đó hai tay nàng tự động cởi áo của đối phương ra nhẹ nhàng như vợ cởi áo cho chồng vậy. Tuy Mộc Tiểu Yêu có phần ngượng ngùng nhưng hành động lại vô cùng dứt khoát.
Lâm Bắc Phàm bị hành động này của cô làm cho có phần kinh ngạc. nhưng rất nhanh hắn lại cười lên dâm đãng.
Mộc Tiểu Yêu mỗi lần bắt đầu làm chuyện này đều có một cái gì đó có phần gò bó. nhưng về sau thì cô lấy thủ làm công, thể hiện vô cùng chủ động, suýt chút nữa làm cho Lâm Bắc Phàm không thể kìm hãm lại nổi. Lâm Bắc Phàm rất thích tính dám yêu dám hận của Mộc Tiểu Yêu. hắn chỉ mong cứ như vậy với Mộc Tiểu Yêu suốt cả đời, mãi cho đến lúc đầu bạc răng long.
Đối phương đã chủ động như vậy rồi mà mình vẫn còn úp úp mở mở. khách khí cái gì nữa? Rất nhanh trong phòng đã phát ra nhưng tiếng rên rĩ chết người, nó cứ như bản nhạc giao hưởng êm ái, nhưng đủ để làm cho thú tính của nhưng gã đàn ông khác phải nổi lên.
Trán của Mộc Tiểu Yêu đã có những vệt mồ hôi chảy ra. ngọc thể của cô đỏ ửng cả lên trông vô cùng khêu gợi. cô bây giờ mệt mỏi nằm gọn trong lòng của Lâm Bắc Phàm thấp giọng nói: "Lão đại! Anh lợi hại thật đấy. không ngờ có thề một lần cầm cự được đến bốn mươi phút liền. em bị anh hành hạ mệt đến chết mất!"
Tuy ngoài miệng Mộc Tiểu Yêu nói vậy. nhưng trong bụng thì lại thỏa mãn vô cùng. cái cảm giác sướng như lên tiên đó chẳng khác gì như hút thuốc phiện cả, suýt chút nữa thì cô bị nghiện nặng, suốt ngày bắt Lâm Bắc Phàm làm chuyện đó với mình, để cho mình lúc nào cũng cảm giác được cái giây phút thần tiên đó.
"Vậy thì cùng lắm về sau anh không động đến em nữa là cùng chứ gì?" Làm Bắc Phàm cố ý nói.
"Anh dám... !"
Sắc mặt của Mộc Tiểu Yêu hơi biến sắc đi đôi chút, cô nghiến răng lên nói cô lúc này vô cùng đê mê với cái cảm giác ở chốn bồng lai tiên cảnh đó. làm sao có chuyện để cho Lâm Bắc Phàm rũ bỏ dễ dàng như vậy được cơ chứ? Vậy nhưng, khi trông thấy nụ cười ma mãnh của đối phương thì cô mới biết là mình đã bị hắn lừa. Mộc Tiểu Yêu tức quá đấm như mưa lên người Lâm Bắc Phàm, nhưng miệng của cô lại bị đôi môi của hắn dễ dàng khóa lại, toàn bộ sức nặng cơ thể của cô đã bị hắn áp chế. Thế là cuộc chiến lần thứ hai lại bắt đẩu. căn phòng lại vang lên nhưng tiếng rên rỉ của Mộc Tiểu Yêu.
"Lão đại... anh... anh muốn em chết hay sao? Em chịu hết nổi rồi.... !"
Mộc Tiểu Yêu mồ hôi vã ra như tắm. mắt trợn ngược lên. đến cả ngón tay của cô cũng không tài nào động đậy nổi nữa, cả thân hình cô mềm nhũn như con bạch tuộc nằm vất vưởng trên người của Lâm Bắc Phàm không thể nào tự mình bò xuống khỏi thân hình của hắn được.
"Có phải là sướng như lên tiên không em?" Lâm Bắc Phàm nở một nụ cưỡi dâm tiện nói."Anh thật đáng ghét!" Mộc Tiểu Yêu đỏ mặt nũng nịu nói.
Hai người bọn họ tuy rằng biết là chiều hôm nay không có việc gì trọng đại ngoại trừ mấy cái việc ăn chơi trác táng nhưng lại sợ các đại ca của bang phái khác tìm Mộc Tiêu Yêu để thương lượng, nên không dám nằm lỳ ở trên giường, chính vì vậy mà sau khi nghỉ ngơi nửa giờ đồng hồ, cả hai cùng nhau đi tắm cho sảng khoái trong lúc tắm dĩ nhiên là cũng có những hành động này nọ, làm cho Mộc Tiêu Yêu suýt chút nữa không kìm nổi lòng mình lại định làm tiếp chuyện đó với Lâm Bắc Phàm.
"Tính.... toong... !"
Cả hai người vừa mới mặc quần áo lại cho chỉnh tề, thì bỗng nhiên có tiếng chuông vang lên, điều này làm cho cả hai người cùng nhìn nhau cười không ra tiếng. May mà hai người động tác nhanh gọn. chứ nếu không thì sẽ bị người khác trông thấy cảnh hai người tằng tịu với nhau mất.
"Ai vậy?`" Mộc Tiểu Yêu cố gắng lấy lại phong thái lạnh lùng nói
"Chị Tiểu Yêu, là em đây!" Tiếng của Tiếu Tân từ bên ngoài vọng vào.
Mộc Tiểu Yêu nghe vậy liền chỉnh sửa lại quần áo, thấy đã ổn ổn rồi cô liền đi ra mở cửa, trông thấy Tiếu Tân đứng đó liền cau mày lại hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
" Ồ! Chị Tiểu Yêu, có Trương Chí Thanh muốn vào ra mắt chị đó!"
Tiếu Tán nhân tiện liếc nhìn tình hình bên trong căn phòng, gã trông thấy Lâm Bắc Phàm ngồi trong đó, nên gã cũng đoán ra được trong này vừa xảy ra chuyện gì. nhưng Tiếu Tân lại chẳng thấy có gì là lạ cả, vì theo như gã nghĩ thì chỉ có những nhân vật trâu bò như Lâm Bắc Phàm mới xứng đáng với Mộc Tiều Yêu mà thôi. còn những anh chàng khác ư? Cút sang một bên hết.
"Trương Chí Thanh?" Mộc Tiểu Yêu ngoảnh sang Lâm Bắc Phàm cau mày lại nói: "Theo lý mà nói thì chúng ta vừa giết người của ông ta! Thế thì tại sao ông ta lại muốn đến ra mắt chúng ta nhỉ?"
"E rằng ông ta đến để giờ trò hoặc là có âm mưu gì đó!" Tiếu Tân thấp giọng nói.
Mộc Tiêu Yêu quay sang nhìn Lâm Bắc Phàm hỏi: "Ý của anh là sao hả lão đại?"
Lâm Bắc Phàm cười híp mắt lại gật đầu nói: "Người ta đã nói là đến ra mắt chúng ta rồi mà chúng ta không gặp thì thật là bất lịch sự quá. đúng không? Hơn nữa chúng ta cũng nên xem xem ông ta định giở trò gì mới được chứ?"
Mộc Tiểu Yêu nghe vậy nghiến răng lại gật đầu nói: "Tiếu Tân. đi mời Trương lão đại vào đi!"
Tiếu Tân nghe vậy liền quay người nhanh chóng chạy ra ngoài.
Chưa đầy năm phút sau thì một mình Trương Chí Thanh không hề đem theo bất kỳ đứa vệ sĩ nào đi theo sau Tiếu Tân. ông ta bước tới cổng phòng của Mộc Tiều Yêu. nét mặt vô cùng giả tạo mĩm cười nói: "Chí Thanh đến làm phiền Mộc đại tỷ nghỉ ngơi rồi thật là ngại quá! Nhưng tôi có chuyện muốn nói với Mộc lão đại không biết có thể không!" Ông ta nói xong liền liếc mắt sang Lâm Bắc Phàm ngồi ở bên cạnh, trong bụng thầm kinh hãi vì ông ta biết bản lĩnh của đối phương khủng tới mức độ nào rồi.
Mộc Tiểu Yêu liền đưa tay mời Trương Chí Thanh ngồi xuống rồi nói:"Có việc gì xin Trương lão đại cứ việc nói ra!"
Mộc Tiểu Yêu không hề có ý bao Lâm Bắc Phàm rời khỏi đây, vì trong mắt cô thì bản thân cô đã là người của hắn rồi thì những chuyện như thế này việc gì phải giấu diếm nhau làm gì cho miệt nữa
Trương Chí Thành hơi sửng người lại kinh ngạc, ông đưa ánh mắt kì quái của mình lên nhìn Lâm Bắc Phàm, lẽ nào thằng ranh này bằng vai phải lứa với Mộc Tiểu Yêu hay sao? Xem ra trông nó khá có nghề đấy. đến cả một thằng Đường Chủ như Tiếu Tân mà còn phải đứng ngoài thế mà thằng ranh này lại vẫn ngồi lý ở đây. có lẽ khả năng trên giường của nó kinh lắm đây. như vậy mới đủ tư cách chinh phục con Mộc Tiểu Yêu này chứ! Đầu óc ông ta lúc này nghĩ vẩn vơ lung tung, sau đó ngồi xuống dưới ghế chầm chậm nói: "Tôi lần này đến tìm Mộc lão đại là muốn nhờ cô giúp tôi một việc. dĩ nhiên tôi chắc chắn sẽ không tiếc gì của cải để có được sự giúp đỡ của Mộc lão đại cả!"
"Ồ! Chuyện gì vậy?" Mộc Tiểu Yêu kinh ngạc đáp, Lâm Bắc Phàm cũng ngạc nhiên đưa mắt lên nhìn Trương Chí Thanh
"Hy vọng rằng trong đại hội liên minh Hắc Đạo tổ chức vào lần tiếp theo mong đại tỷ bầu cử cho Hoàng Bạch Thành của Bắc Thành của tôi được không, ngoài ra tôi còn có hai trăm vạn nhân dân tệ muốn tặng cho Mộc đại tỷ!" Trương Chí Thanh nói.
← Ch. 420 | Ch. 422 → |