← Ch.424 | Ch.426 → |
Bốn người bọn Lâm Bắc Phàm làm sao không biết được ý tứ trong lời nói của Ngân Hồ? Cũng không phải là muốn liên hợp với Hồ Điệp Bang, muốn tìm một chổ dựa cường đại, hiệp trợ Ngân Hồ bang phát triển nhanh chóng sao, bất quá bọn họ lần này đến chỗ này, mục đính cũng là muốn an bài một cái đinh tại bắc thành, để sau này chuẩn bị đối phó với Mãnh hổ bang.
Bốn người bọn họ theo Ngân Hồ ngồi lên xe đi tới địa bàng Ngân Hồ bang, hơn nữa dọc đường cũng biết được không ít tình huống cụ thể về Ngân Hồ bang từ trong miệng của đối phương, coi như đại khái hiểu rõ một chút.
Người sáng lập Ngân Hồ bang chính là bản thân Ngân Hồ, nàng hiện tại chỉ mới 21 tuổi, mới thành lập Ngân Hồ bang chỉ có 2 tháng, nhưng lại làm cho cả bang phái có hơn 300 bang chúng, phía dưới có ba bãi không tính là lớn, coi như là công trạng hiển hách, hơn nữa nàng đối với bang chúng phía dưới đều cực kỳ thân mật, chưa bao giờ hy vọng để cho người của mình chịu thiệt, cho nên được hơn 300 bang chúng phía dưới rất yêu quý và ủng hộ, đáng tiếc là tại Bắc thành cái địa phương mà hắc đạo tung hoành này, có rất nhiều bang phái so với Ngân Hồ bang cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa rất nhiều đại ca bang phái đều tham lam sắc đẹp của nàng, thậm chí đưa ra giá 1000 vạn để bao dưỡng nàng, cũng may bang chúng phía dưới rất đoàn kết, mới đánh lui được những bang phái đó luân phiên tiến công, bất quá mặc dù như vậy, cũng làm cho nàng đau đầu không thôi.
Bang phái của mình mặc dù đoàn kết, nhưng người quá ít, có thể kháng trụ địch nhân một lần hai lần tiến công, nhưng lại không thể ngăn cản được hai ba lần tấn công liên tiếp. Nàng cũng nghĩ ra rất nhiều các, nhưng không có phương pháp nào dùng được.
Mộc Tiểu Yêu sau khi nghe được tự thuật của nàng, liền nắm chặt tay đối phương nói ra từng chữ:" Chị Ngân Hồ yên tâm, có Hồ Điệp Bang em, khẳng định sẽ không có ai dám hại chị, em lát nữa sẻ gọi điện thoại, để cho Hồ Điệp Bang chúng em điều đến đây một 1000 người trợ giúp chị, em không tin còn có người dám khi dễ Ngân Hồ bang của chị!"
Ba người Lâm Bắc Phàm, Thường Chí Đào cùng Tiếu Tân cả người đều lung lay, thiếu chút nữa ngã xuống ở trong xe.
Mộc Tiểu Yêu bình thường là một tiểu cô nương thông minh, tại sao hiện tại đột nhiên phạm phải sai lầm như vậy? Loại chuyện này há có thể nói phái là phái tới được sao? Hồ Điệp Bang là hắc bang tai Nam thành, Ngân Hồ bang là hắc bang tại Bắc thành, nếu như ngươi tiến vào thành thị người ta, vậy sẽ làm cho hắc đạo Bắc thành hỗn loạn, thậm chí còn làm cho đại ca Mã Phong của Mãnh Hổ bang cảnh giác cùng không hài lòng, chỉ sợ Hồ Điệp Bang cũng bởi vì vậy là bị người ta lấy lý do chèn ép.
Ngân Hồ cũng từ trong mắt của ba người bọn Lâm Bắc Phàm nhìn ra sự băn khoăn của bọn họ, nàng lập tức lắc đầu nói:" Phương pháp này căn bản không thể thực hiện được, nếu như Hồ Điệp Bang các em tiến vào với quy mô lớn, tất sẽ khiến cho hắc đạo Bắc thành đại loạn, bọn họ khẳng định sẽ nghĩ bọn em muốn chinh phục hắc đạo Bắc thành, sợ rằng sẽ làm cho các bang phái liên hợp lại tấn công bọn em, vậy sẽ làm cho Hồ Điệp Bang bọn em hai mặt thụ địch!"
"Em không sợ!" Mộc Tiểu Yêu thở hổn hển kêu lên.
"Nhưng chị sợ!" Ngân Hồ nói ra từng chữ.
"A?" Mộc Tiểu Yêu trừng mắt lên, vẻ mặt kinh ngạc.
Ngân Hồ vỗ nhẹ lên vai của nàng, ôn nhu cười nói:" Chị thật vất vả lắm mới gặp một người em gái tốt như em, làm sao có thể nhẫn tâm để cho em gặp chuyện không may? Chuyện của Ngân Hồ bang, em không cần lo em chỉ cần phát triển tốt Hồ Điệp Bang của em là được!"
"Chị Ngân Hồ, chị không cần lo lắng, có lão đại ở đây, cho dù trời có sập xuống, em cũng không sợ!" Mộc Tiểu Yêu vẻ mặt khẳng định nhìn Lâm Bắc Phàm một cái, trong ánh mắt lóe lên vẻ hạnh phúc.
"Oh?" Ngân Hồ không khỏi liếc mắt nhìn Lâm Bắc Phàm một cái, cảm giác được dường như trên người đối phương có rất nhiều bí mật.
Sự cường đại của Hồ Điệp Bang, thị trưởng Nam thành cùng con trai thị trưởng chết thảm, cái đó có quan hệ mật thiết đến người này. Nếu như Ngân Hồ bang có bọn họ trợ giúp, thì có thể phát triển rất nhanh.
"Đúng vậy!" Mộc Tiểu Yêu còn tưởng rằng nàng không tin, gật đầu nói:" Đoạn thời gian trước bọn em đối phó với Liêu Thiên Cửu, nếu như không phải là lão đại xuất chủ ý, chỉ sợ Hồ Điệp Bang bọn em đã bị Liêu Thiên Cửu tiêu diệt rồi!"
Nàng sợ đối phương không tin năng lực của Lâm Bắc Phàm. Vì vậy liền tự thuật lại chi tiết rõ ràng kế hoạch lần đó.
Ngân Hồ sau khi nghe được Mộc Tiểu Yêu thuật lại, kinh hãi một hồi lâu không nói nên lời. Kế hoạch này đích xác rất lợi hại, cũng rất kinh hãi, nếu như chính mình gặp phải địch nhân như vậy, sợ rằng Ngân Hồ bang của mình trong nháy mắt liền bị tiêu diệt, trở thành bọt nước. Một bang phái cường đại nằm ở chỗ nhân số nhiều hay ít, lực chiến đấu của bang chúng mạnh hay yếu, nhưng quan trọng là phải có một người có mưu trí cùng kế hoạch, chiến dịch lấy ít thắng nhiều tại lịch sử Trung Quốc có rất nhiều, nhưng trong hắc đạo lại gần như không có, đây là tác dụng quan trọng mấu chốt của người có mưu trí.
Ngân Hồ bang hiện tại thực lực rất là yếu kém, trong rất nhiều bang phái loại trung trước mắt cũng không chịu nổi một kích, nhưng nếu có một người như đối phương, không thể nghi ngờ là có thể làm cho bang phái phát triển một cách nhanh chóng. Đáng tiếc nàng biết đối phương sẽ không gia nhập Ngân Hồ bang của mình, cho nên chĩ có thể lấy lùi mà tiến thôi, để cho đối phương có thể giúp mình một số chuyện, cấp cho bản thân một chút chủ ý, trợ giúp Ngân Hồ bang của mình một chút, nếu được như vậy, có thể tránh cho bản thân phạm phải nhiều sai lầm.
Tổng bộ của Ngân Hồ bang đặt tại một câu lạc bộ tương đối hẻo lánh tại Bắc thành, tên gọi cũng là câu lạc bộ đêm Ngân Hồ, quy mô không lớn, nhưng lại rất đẹp, là một câu lạc bộ đêm rất có phong cách, trên vách tường câu lạc bộ treo đủ loại đèn, hơn nữa hình dáng khác nhau, mặc dù hiện tại mới có 6h tối, nhưng đã là ngọn đèn dầu huy hoàng, làm cho người ta có một loại cảm giác bước về lễ nguyên tiêu, lmà cho người ta lơ đãng đã thích câu lạc bộ này.
"Câu lạc bộ này thật xinh đẹp!" Mộc Tiểu Yêu nhìn thấy câu lạc bộ này, không khỏi than lên một tiếng sợ hãi.
Ngân Hồ mỉm cười:" Ông của câu lạc bộ này trước kia là bạn học của chị, nhờ có hắn hỗ trợ, Ngân Hồ bang bọn chị mới có thể đứng vững tại Bắc thành, nếu không, bọn chị ngay cả tổng bộ cũng không có chỗ mà thành lập!"
Bọn họ một đám người dưới sự đái lĩnh của Ngân Hồ, hướng phía bên trong đi vào, nhìn thấy mọi người đến nơi này chơi đùa cũng không ít, chỉ là độ tuổi cũng hơi lớn một chút, ước chừng cũng khoảng 30 tuổi, bởi vì bọn họ thích phong cách cổ điển như thế này, ngược lại thanh niên lại rất ít đi đến chỗ này, âm nhạc cũng không phải là loại nhạc nặng, mà là những ca khúc ưu nhã.
"Ngân Hồ, cô đã trở về?" Một người thanh niên 24-25 tuổi vội vàng ra đón, vẻ mặt ân cần hỏi.
"Uh, mới vừa gặp mấy người bằng hữu, không có chuyện gì phát sinh!" Ngân Hồ mỉm cười gật đầu.
Người thanh niên kia rất là nho nhã, thoạt nhìn như một sinh viên, không có chút dáng vẻ kiêu ngạo nào, liếc mắt nhìn bốn người Lâm Bắc Phàm một cái, đã nhìn ra bọn họ chính là đối tượng mà vừa rồi Ngân Hồ đi báo thù. Hắn vội vàng nói:" Oh, như vậy thì tốt!"
"Anh chuẩn bị cho chúng tôi một gian phòng, tôi có chuyện muốn cùng mấy vị này thương lượng!" Ngân Hồ lại bổ sung một câu.
"Cái này dễ thôi, lầu ba phòng 307, nơi đó không có người nào!" Người thanh niên kia vội vàng nói.
Ngân Hồ khẽ gật đầu, sau khi nói tiếng cảm ơn, liền dẫn mấy người Lâm Bắc Phàm xuyên qua một đại sảnh, hướng lầu ba đi lên, đi vào trong cái phòng 307 kia.
"Lâm lão đại, Tiểu Yên muội muội, trước tiên xin giới thiếu cho mọi người một chút, người này chính là A Long, mọi người mới vừa gặp, hắn đối với tôi trung thành và tận tâm, là ngươi không tệ, chỉ có chuyện là làm ra nhiều chuyện cho người ta chịu không được"
Ngân Hồ cười giới thiệu vài nhân vật chủ yếu với bọn họ.
A Long vuốt vuốt đầu, ngượng ngùng cười:" Tôi... tôi là A Long, mới vừa rồi đã đắc tội, xin thông cảm!"
Mộc Tiểu Yêu hiển nhiên cũng sẽ không vì chuyện này là tính toán chi li, nàng thản nhiên cười:" Chị Ngân Hồ, không sao cả!"
Ngân Hồ lại phân biệt giới thiệu hai người thanh niên khác:" Người này là A Cường, người này là A Bưu, bọn họ cũng đều là người đi theo tôi sớm nhất, cũng đều là người rất đáng tin cậy!"
Cái tên A Cường kia 27-28 tuổi, hình cao lớn, phải hơn một thước tám, mặc một thân quần áo màu đen, có vẻ vô cùng uy mãnh cao lớn, mà cái tên A Bưu kia lại chỉ có một thước bảy, vóc người mập mạp, khuôn mặt ngăm đen, trên mặt thường xuyên nở nụ cười ôn hậu, làm cho người ta có một loại cảm giác thành thật chất phác. Hai người bọn họ cũng hướng bọn Lâm Bắc Phàm bắt chuyện vài câu.
Sau khi bốn người bọn Lâm Bắc Phàm ngồi xuống ghế salon, tiếp nhận hồng tửu mà Ngân Hồ đưa tới, lúc này mới mở miệng nói:" Ngân Hồ, cô lần này tìm chúng tôi tới đây, không phải chỉ vì giới thiệu ba người bọn họ chứ?"
"Đó là đương nhiên!"
Ngân Hồ thản nhiên cười:" Một tiểu bang phái như Ngân Hồ bang chúng tôi, làm sao có khả năng lọt vào trong pháp nhãn của các vị? Bất quá lần này chúng tôi đích xác là có một yêu cầu quá đáng, muốn thương lượng với mấy vị!"
"Oh? Yêu cầu quá đáng? Chuyện gì?"
Mộc Tiểu Yêu hỏi ngược lại.
"Ngân Hồ bang chúng tôi muốn cùng Hồ Điệp Bang của các vị kết minh, vĩnh viễn không phản bội trở thành hai bang phái hảo hữu!"
Ngân Hồ nói ra từng chữ một. Nàng mặc dù nói với Mộc Tiểu Yêu, nhưng lại nhìn Lâm Bắc Phàm, bởi vì nàng biết hắn mới là người nắm quyền lực chính thức tại Hồ Điệp Bang, chỉ cần hắn đồng ý, tất cả đều không có vấn đề.
Mộc Tiểu Yêu lập tức cười duyên khanh khách nói:" Chị Ngân Hồ, em còn tưởng rằng chuyện gì, em mới vừa rồi đã nói qua chuyện này rồi, chị có chuyện gì, Hồ Điệp Bang bọn em cũng có thể giúp chị, chứ dừng nói đến chuyện nhỏ như chuyện kết minh này, em khẳng định đồng ý!"
"Vậy ý của Lâm lão đại thì sao?" Ngân Hồ hỏi Lâm Bắc Phàm.
"Cái này đối với tất cả mọi người đều tốt, chúng tôi làm sao có thể phản đối?" Lâm Bắc Phàm cũng nở nụ cười
Ngân Hồ có chút sững sốt, không rõ ý tứ trong câu nói tất cả mọi người đều tốt là như thế nào, bất quá nàng có thể thành lập Ngân Hồ bang, hiển nhiên cũng không phải là người bình thường, lập tức suy nghĩ một chút, liền hiểu ra toàn bộ, xem ra Hồ Điệp Bang là muốn thông qua Ngân Hồ bang của mình khống chế cục diện Bắc thành, muốn đối phó với Mã Phong Mãnh Hổ bang. Chỉ là nàng cũng có kế hoạch của mình, nếu như bằng vào bản thân, sợ rằng không có thời gian 10 năm, Ngân Hồ bang căn bản không thể phát triển, về phần Mã Phong Mãnh Hổ abng? Hắn sớm muộn cũng sẽ trở thành vật cản đường trên con đường phát triển của mình, diệt trừ hắn, là chuyện sớm muộn, bản thân không cần phải quan tâm tới hắn. Nàng cười nói:" Nếu như vậy, tôi sẽ cho người đánh ra hai phần hiệp nghị kết mình, cũng xem như có một văn bản tài liệu, như thế nào?"
"Đương nhiên là được!" Mộc Tiểu Yêu cười tủm tỉm gật đầu.
Hiệu suất làm việc của Ngân Hồ bang đích xác là không tệ, chỉ trong vài phút, một phần hiệp nghị đã in thành hai bản, phân biệt nằm ở trong tay Mộc Tiểu Yêu cùng Ngân Hồ, nội dung hiệp nghị rất đơn giản, cũng rất sáng tỏ, chính là Hồ Điệp Bang cùng Ngân Hồ bang là bang phái hảo hữu trọn đời, không thể phản bội, hơn nứa bất cứ nhà nào xuất hiện nguy cơ gì, nhà khác đều phải ủng hộ vô điều kiện, trên cơ bản xem như một hiệp nghị công bằng.
← Ch. 424 | Ch. 426 → |