Truyện ngôn tình hay

Truyện:Lăng Thiên Truyền Thuyết - Chương 579

Lăng Thiên Truyền Thuyết
Trọn bộ 792 chương
Chương 579: Ly Ca chi mưu
0.00
(0 votes)


Chương (1-792)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Thứ hai. Tại cuộc chiến với Nam Trịnh. Bước đầu tiên của chúng ta cần làm là tung ra tin đồn. Nói rằng Tiêu gia và Lăng gia đã kết thành liên minh. Chuẩn bị thôn tính Nam Trịnh. Việc này có quan hệ giữa TIêu gia gia chủ Tiêu Phong Hàn và lão thái gia làm nền tảng. Sau khi tung ra lời đồn thì hạ thêm nửa diểm công phu. Sẽ có năm phần trở lên nắm chắc thành công. Cho dù không có ích. Cũng khiến cho lòng người Nam Trịnh bất ổn. Triệt để cắt đứt khả năng liên minh giữa Tiêu gia và Nam Trịnh. Ít nhất cũng khiến cho bọn họ ngờ vực lẫn nhau một cách vô căn cứ":

Trên mặt Mạnh Ly Ca hiện ra vẻ giảo hoạt. Nói: "Sau đó đồng thời khi TIêu gia bắt đầu hành động. Chúng ta sẽ tung ra tin tức. Nói rằng Lăng Thiên công tử đã đánh chết Giang Sơn lệnh chủ Tống QUân Thiên Lý. Nếu TIêu gia không rải lời đồn ra cũng không sao. Nếu rải thành công. Hai cái tin tức sẽ gặp nhau. Nếu Tiêu gia tránh né không chiến. TIếng tăm của Lăng Thiên công tử chắc chắn sẽ uy chấn thiên hạ. Càng tăng thêm danh vọng của Lăng gia".

Hai mắt Lăng Thần tỏa sáng. Ra sức gật đầu. Nàng cũng là người thông minh. Từ sự dẫn dắt của Mạnh Ly Ca. Nàng đương nhiên cũng đã suy nghĩ ra những thứ tiếp sau. Trong lòng liền tính toán. Làm sao mới có thể thực hiện hai kế hoạch này đủ toàn mỹ. Nếu thực sự có thể thực hiện một cách thuận lợi toàn bộ kế hoạch của Mạnh Ly Ca đưa ra. Như vậy. Lăng gia không những không bị hao tổn. Trái lại uy danh càng thêm đại chấn. Không ngờ sau khi nghe được những tin tức ác liệt, mình có phần sợ hãi là thế, vậy mà chỉ sau buổi nói chuyện qua loa của Mạnh ly Ca, mọi lo lắng liền bị phá giải biến mất vô ảnh vô tung. Thậm chí còn có thể khuếch trương thế lực của Lăng gia thêm một bước. Giờ khắc này, Lăng Thần lại càng khôgn hoài nghi trí tuệ của Mạnh Ly Ca.

"Thứ ba. Tập kết lực lượng mã tặc ở phương Đông. Theo ta được biết. Thì có hai cỗ thế lực tụ tập ở phía Đông phải không? Mỗi phần binh lực ứng với khoảng ba ngàn người?" Mạnh Ly Ca nói đến đây, có chút không rõ ràng hỏi một cau. Thế lực ở ngoài giống như Thủy Tinh Lâu. Đều là lực lượng bí mật của Lăng Thiên. Là cơ mật lớn nhất của Lăng phủ biệt viện. Mạnh Ly Ca chỉ biết loáng thoáng. Khắp nơi đều có dạng nhân mã như thế này tồn tại nhưng tình hình cụ thể về thực lực của những thế lực này cũng không có trong hồ sơ ở Lăng phủ biệt viện. Bởi vậy Mạnh Ly Ca chỉ suy đoán mà hỏi một câu.

"Chỉ có mọt. Nhân số không quá nhiều. Chỉ có khoảng hơn ngàn người. Bất quá tất cả đều là lực lượng tinh nhuệ: nguyên bản một cỗ nhân mã đã được ta điều tới khu vực đại quân của đại tướng quân Trầm Nhu Hổ tùy thời phối hợp hành động. Mặc khác. Vạn nhất ĐÔng Phương Kinh Lôi có hành động khác thương. Chi đội ngũ này chủ yếu là lực lượng tiếp ứng. Không khinh động". Lăng Thiên ồ một tiếng, giải thích.

"À!". Mạnh Ly Ca khép hờ đôi mắt: "Nếu nói như vậy. Kế hoạch cướp lương của ta chỉ sợ phải thay đổi rồi. Bất quá đội ngũ một ngàn quân tinh nhuệ này mặc dù không thể dùng để cướp lương. Dùng để quấy rối đường vận chuyển lương thực cũng có thể thu được hiệu quả kì binh. Nếu là Tiêu Phong Dương bất động thì chi đội ngũ này đương nhiên cũng không cần phải động. Nhưng chỉ cần đại quân Tiêu Phong Dương khẽ động. Chi đội ngũ đó liền lập tức bắt đầu hành động quấy rối. Hoặc giết người hoặc phóng hỏa. Hoặc phá đường. Nói ngắn gọn. Làm cho đường vận chuyển lương thực của Tiêu gia nảy sinh vấn đề. Dù chỉ kéo dài thời gian vận lương của Tiêu gia thêm vài ngày. Cũng phải làm cho bằng được".

Mạnh Ly Ca cười hắc hắc: "Chỉ cần quân lương của Tiêu gia tới trễ ba ngày trở lên. Trong khoảng thời gian này chúng ta liền có thể rải tin đồn. Nói rằng đã phá hủy kho lương của Tiêu gia. Nói chung làm cho nhân tâm trong quân đội đang hành động của Tiêu gia

"Tuyệt diệu". Lăng Thiên vỗ tay."Nếu nhân tâm quân đội không ổn đnh. Chúng ta liền mượn các thủ đoạn như: Ám sát, phóng hỏa... khiến cho quân lính nổi loạn".

"Chính là như vậy". Mạnh Ly Ca cười ha hả nói: "Ngoài ra. Trong khỏagn thời gian này nhất định phải làm cho Đông Phương Kinh Lôi vô luận như thế nào cũng phải khởi binh khai chiến với Hoàng thất Đông Triều khiến họ chính diện đối địch. Làm được như vậy thì cho dù Tiêu gia muốn liên minh với ĐÔng Triệu, Đông Triệu căn bản cũng không có lực lượng triển khai hành động quân sự với chúng ta. Huống chi còn mười lăm vạn đại quân của Trầm đại tướng quân đủ để khiến cho Đông Triệu dưới tình thế loạn trong giặc ngoài tuyệt không dám hành động thiếu suy nghĩ".

"Mặt khác. Có thể dóng trống mở cờ phái ra một đoàn đặc phái viên đến Ngô quốc đặt quan hệ ngoại giao". Mạnh ly Ca âm hiểm cười rộ lên: "Chỉ cần tới tặng tơ lụa vải vóc là được. Cũng không nhất định phải làm cái gì khác. TIn tưởng đủ để cho Nam Trịnh và Tiêu gia bán tín bán nghii. Đợi làm xong bước này. Liền chân chân chính chính bình chân như vại. đến lúc đó, chúng ta cũng bắt đầu nhắm vào đội ngũ của Tiêu gia toàn lực phản kích".

"Do công tử và Lăng Kiếm lĩnh xuất nhân thủ tinh nhuệ. Chúng giáo đầu theiest huyết trong biệt viện nhất tề xuất động. Binh phân ba đường. Nếu Tiêu gia thật sự phái từng nhóm nhỏ binh mã tinh nhuệ lần lượt tiềm nhập. Chúng ta sẽ khiến bọn chúng có đi không có về. Tiêu phong Dương bất động liền dừng lại. nếuvong động. Chúng ta liền nhân cơ hội lớn đó, đuổi Tiêu Phong Dương chạy về quê nhà ở Đông Nam".

"Xem ra Mạnh quân sư chung quy không chịu buông tha rồi. Lẽ nào để ta an an ổn ổn ngủ vài ngày lại gây lên phản loạn lớn đến như vậy ư? Biết đâu đám đầu không óc đó đuổi ta ra ngoài thì sao?". Lăng Thiên suy nghĩ, cười rồi nói đùa một câu.

"Công tử chính là một người địch nhiều người". Mạnh Ly Ca vuốt râu mim cười: "Lấy bản lĩnh đại chiến với Giang Sơn lệnh chủ của công tử. Thế gian hiện nay, còn có người nào có thể làm gì được công tử? Mạnnh mỗ đương nhiên rất yên tâm rồi". Nói đến đây, Mạnh Ly Ca nháy mắt. Mỉm cười nói: "Nếu công tử không muốn đi ra ngoài cũng được. Chỉ cần công tử lập tức chiếu cáo thiên hạ. đăng cơ làm hoàng đế; đương nhiên cũng sẽ không cần ra ngoài."Hắn cười ha ha hai tiếng nói: "Từ xưa đến nay. Vẫn chưa bao giờ nghe nói qua có một vị hoàng đế nào đi ám sát cả"

"Ta đây vẫn phải đi thôi". Lăng Thiên cười khổ hai tiêng: "Gia gia và phụ thân đều còn rất khỏe mạnh. Tiên sinh muốn ta đăng cơ làm hoàng đế. Chẳng phải là đặt ta ở trên đống lửa hay sao. Cũng chỉ cần một cái nghịch hiếu bất đạo này. Cũng đủ để khắp thiên hạ tụ tập mà công kích ta rồi".

"Thực sự là nhìn không ra một nhà các ngươi". Mạnh Ly Ca lắc đầu thở dài: "Ngôi vị hoàng đế bày sẵn rồi. Tổ tôn tam đại không ngờ ngường người tránh như tránh hổ. Khiến người ta không thể hiểu nổi mà.

Lăng Thiên cười khổ trong lòng. lăng Chiến lão thái gia tuổi đã cao, căn bản không nghĩ đến phương diện này. Tự nhiên sẽ không ngồi vào vị trí đó. Tính tình phụ thân Lăng Kheiesu như vậy, cho dù ngồi ở trên ngai vàng hoàng đế sợ rằng một đời tức giận sẽ động võ với các đại thần ngay tại kim điện. Huống hồ hoàng đế phải có phi tử. Chỉ một điểm này. có mẫu thân Sở Đình Nhi cầm giữ. Cho dù có cấp cho lão cha Lăng Khiếu một trăm lá gan, ông cũng không dám đi đến ngồi vào ngai vàng. còn mình, trên có hai đời lão nhân. Nếu mình ngồi vào. Chẳng phải bằng nguyền rủa gia gia phụ thân chêt sớm đi hay sao? Đây là điều kiêng kỵ nhất trăm vạn lần không thể phạm vào được. Cho nên tạm thời mà nói. Hoàng vị cứ vậy mà trống trợn, treo lơ lửng giữa không trung.

"Ách. Mạnh tiên sinh. hay là ngươi nói tiếp chuyện của ngươi đi". Lăng Thiên cười gượng hai tiếng. Lau mồ hôi. Hơn nữa ngồi trên hoàng vị, vốn không thể tự do, mà Lăng hiên còn muốn tiêu dao tự tại thêm mấy năm nữa.

"ha ha." Mạnh Ly Ca nhìn Lăng Thiên. Phì cười hai tiếng khẽ khàng. Lúc này mới ổn định tâm tình. Suy nghĩ. Khóe miệng lô ra một nụ cười nhàn nhã như đã thấy rõ tiên cơ: "Chỉ cần đám người công tử ngăn chặn thành công đám nhân mã tinh nhuệ của Tiêu gia tiềm nhập. Dưới cảnh nhiều nơi cùng hành động. Tiêu Phong Dương bốn bề thọ địch. Cho dù hắn có muôn vàn diệu kế. Cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà lui binh. Đến lúc đó. kế hoạch đã được công tử dự định với Nam Trịnh, liền có thể mượn cơ hội này tiến hành ngay lập tức. Nhanh như thiểm điện tấn côgn Nam Trịnh. Nói cách khác. Dưới tình huống khôgn có bất luận ngoại viện nào. Không tới một tuần trăng Nam Trịnh liền phải mang họ Lăng. Chỉ cần thu được Nam rịnh rồi. Đông Triệu có Đông Phương Kinh Lôi làm nội ứng. Chúng ta hai quân cấp tốc bao vây. Thôn diệt Đông Triệu. Đến lúc đó chỉ còn lại cuộc quyét chiến với Tiêu gia. Giống như nửa giang sơn đã nằm trong tay rồi".

"Ý của quân sư là. Lần này chúng ta thậm chí có cơ hội có thể một lần tiêu diệt luôn cả Tiêu Phong Dương. Cũng không thể hạ tử thủ sao? Mà là thả cho hắn rời đi? Có khi nào là thả hổ về núi không?". Lăng Thần nhạy bén cảm thấy, dựa theo kế hoạch này mà tiến hành xuống. Cho dù nhất cử đánh tan đại quân của Tiêu Phong Dương. Đây cũng không phải là không có khả năg. Nhưng trong kế hoạch cũng mạnh Ly Ca. Căn bản lại không nhắc tới việc này. Không khỏi có chút khó hiểu. Đưa ra nghi vấn.

"Không sai". mạnh Ly Ca liếc mắt tán dương nhìn Lăng Thần. giải thích: "Tiêu gia là tài phiệt đệ nhất thiên hạ. Thực lực khổng lồ. Lại thêm có Thiên Thượng Thiên ẩn ở sau cửa. Hiện tại chưa phải là thời gan thích hợp quyết chiến với bọn họ. Huống chi hơn ba mươi vạn đại quân của họ ồ ạt áp tới. Nếu chúng ta tùy tiện đánh tan đội ngũ trung quân của Tiêu Phong Dương. Tất nhiên sẽ khiến cho Tiêu gia xuất toàn lực phản công. Đến lúc đó, cho dù chúng ta có thể thắng. Chắc chắn cũng sẽ là thắng thảm. Được không bằng mất. Lại ảnh hưởng đến kế hoạch an bài đối với Nam Trịnh và Đông Triệu. Thậm chí nếu Nam Trịnh, Đông Triệu cũng nhân cơ hội này tham dự vào. chúng ta còn có khả năng chiến bại nữa. Lúc đó bốn bề thọ địch. Lại không thể chịu nổi. Cho nên lúc này không phải là thời cơ tốt nhất để đối phó với Tiêu Phong Dương. Ngay cả chúng ta đã nuốt hắn vào trong miệng. Cũng phải nhổ ra ngoài".

Mạnh Ly Ca ý vị thâm trường hít sâu một hơi nói: "Như thế trong nháy mắt sẽ vạn biến. mà chúng ta không thể trông cậy quá nhiều vào Đông Phương Kinh Lôi. Thế cục sẽ bất lợi với chúng ta. Lấy cách ứng nhân xử thế của Đông Phương Kinh Lôi, có thể sẽ phản bội bất cứ lúc nào".

Mà chiến tuyến của chúng ta đã khai mở quá dài. Nhất thiết phải giải quyết xong Nam Trịnh trước khi Ngọc gia chiếm Ngô quốc. Trước mắt, đây mới là chuyện quan trọng nhất. Nếu Ngọc gia xuất thủ trước chúng ta một bước. Chúng ta sẽ lâm vào cảnh hai mặt thụ địch. Hơn nữa còn là địch nhân cường đại nhất đương đại. do đó, một chuyện này cần phải suy nghĩ".

"Lời này của tiên sinh không sai". Lăng Thiên nhìn thoáng qua Mạnh Ly Ca. Khóe miệng khẽ nhếch lên. Nói: "Còn một điểm nữa. Hiện tại. Ta đã định chủ ý với Tiêu Nhạn Tuyết. Như vậy cách đối xử với Tiêu gia. Còn cần phải tỉ mỉ cân nhắc thêm một vài phần. Nhất là mấy nhân vật đầu não của Tiêu gia. Vẫn nên là có thể không giết thì không cần giết đi. Nếu nàng đã là nữ nhân của ta. Chung quy ta không thể làm cho nàng cả ngày lệ rơi ướt mặt được. cũng không thể làm cho nàng bị khó xử kẹp giữa ta và gia tộc của nàng. Tư vị loại này. Thật là quá mức khó chịu. Không chỉ có Tiêu gia, mà còn có Ngọc gia. Cũng đồng dạng như vậy".

"Ngọc gia có thể diệt. Tiêu gia có thể diệt. Nhưng Ngọc Băng Nhan và Tiêu Nhạn Tuyết. Ta lại phải cấp cho họ một cái công đạo. cũng giống như lúc giữa ta và gia tộc các nàng đã chọn ra. Nếu các nàng đã lựa chọn như vậy. Ta đây phải có nghĩa vụ làm cho nữ nhân của ta được hạnh phúc". Lăng Thiên thâm trầm nói: "Cho nên điểm ấy cần phải có chừng mực. Chúng ta vẫn phải nắm chặt một chút".

"Về các chuyện khác. Hoàn toàn làm theo lời của quân sư đi. Ta không có bất kỳ ý kiến gì. cũng không có bất luận bổ sung nào. Sự bố trí của quân sư đã rất hoàn thiện. Ta rất hài lòng rồi". Lăng Thiên nhìn Mạnh Ly Ca. Mỉm cười nói. -

"Đa tạ công tử". Mạnh Ly Ca đứng lên. Vẻ mặt nghiêm túc, thi lễ. Lăng Thiên nghiêng người né qua. Chân thành nói: "Quân sư khách khí rồi. nếu ta không tin quân sư, hà tất mời quân sư đến nơi này? Ta đã tin quân sư. Như thế, vô luận quân sư quyết định như thế nào. Ta cũng sẽ không hoài nghi". Lăng Thiên nghiêm mặt nhìn Mạnh ly Ca nói: "Cho dù là sai. Cũng tuyệt không nghi ngờ!".

Quyển 6

Crypto.com Exchange

Chương (1-792)