Vay nóng Tinvay

Truyện:Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 144

Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Trọn bộ 240 chương
Chương 144: Chưng khí chiến hạm,phù không dâm thiên sử
0.00
(0 votes)


Chương (1-240)

Siêu sale Shopee


Cuộc tranh dành Liệt diễm sáo trang ở U Cát Nhĩ sơn kết thúc không lâu, trở thành tiêu điểm nghị luận của mọi người, được biệt là Thác Ni – Tư Địch có được Liệt Diễm thần Phủ và Liệt Diễm thần quan, trở thành nhân vật phong vân nhất đại lục. Tất cả đều muốn có thần khí của cường giả, tìm kiếm gã và tung tích của ba kiện Liệt Diễm sáo trang còn lại ở khắp nơi.

Tiếp theo là quy giả liên đội của Đại Quy Bổn đế quốc thần bí, và người được lợi nhiều nhất sau cuộc chiến, nhưng không có thần khí, là Mạt La Hoàng gia tư lược đoàn. Tất cả đều là chủ đề bàn luận khắp nơi, từ nơi hạ lạc của Đại Quy Bổn đế quốc thần bí, rồi cười nhạo Mạt La hoàng gia tư lược đoàn trở thành người thắng chung cuộc nhưng lại không có thần khí.

Họ lại không biết rằng, đệ nhất mĩ nam của hoàng gia Tư lược đoàn, Băng Sương Long kị sĩ Lạp Phỉ Nhĩ, dưới sự hiệp trợ của lưu manh hầu tử Tiểu Hắc, đã lấy được thần phủ và thần quan, gom đủ cả năm kiện Liệt Diễm thần sáo!

Nếu công khai bàn luận người đoạt được Liệt Diễm sáo trang, thì vinh dự này phải dành cho Tiểu Hắc, vì cả năm sáo kiện đều do nó lấy được, do đó mới trở thành tài sản của Tư Lược Đoàn.

Lạp Phỉ Nhĩ đái lĩnh đệ nhị Bạch Điêu kị sĩ đại đội ngăn chặn Thác Ni, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, bao vây, quần xạ, thêm vào Tiểu hắc lén đến gần cho gã một quyền cực mạnh. Thác Ni vừa mới mệt mỏi sau trận đại chiến, mặt lộ vẻ không tin được, ngã từ trên cao xuống đất, hộc máu chết tươi. Hai kiện thần khí và ma tinh Hoả Diễm sư thứu tất cả trở thành chiến lợi phẩm của Tư lược đoàn.

Thủ lĩnh hoả tinh linh La Luân, mặc dù cảm thụ được quan hệ không bình thường giữa Phỉ Phỉ và Lôi Ân, nhưng cũng không thể ngờ được lần trốn nhà đó của Phỉ Phỉ, đã dâng hiến hết cho tên Lôi Ân đỉnh đỉnh đại danh Cầm thú nam tước này, hơn nữa còn cam nguyện trở thành nữ nhân chung chồng!

La Luân vốn coi trọng chuyện tình cảm chuyên nhất, nhất thời bị con gái chọc tức đến không biết nói gì. Nếu muốn con gái đoạn tuyệt quan hệ với Lôi Ân, chỉ cần nhìn ánh mắt nó chan chứa tình cảm nhìn hắn, ông không muốn nữ nhi phải chịu đau khổ. Nó đã là nữ nhân của Lôi Ân, mà không gả cho hắn, miễn cưỡng bức nó đoạn tuyệt với hắn, ắt sẽ ảnh hưởng đến tình phụ tử.

Cuối cùng, La Luân không còn cách nào khác, cố nén ý niệm muốn giáo huấn Lôi Ân ở trong đầu, trịnh trọng nhắc nhở hắn một phen, chuẩn bị công khai đến hoả tinh linh bộ lạc để rước Phỉ Phỉ, còn dặn, nếu để Phỉ Phỉ chịu chút uỷ khuất nào, hắn sẽ bị cả bộ lạc hỏi tội!

Ân, lời cuối cùng có thể như là một lời răn đe của lão trượng đối với nữ tế.

Diệp Phong với lời răn đe của lão trượng nhân, cũng nhân muốn mang Phỉ Phỉ công khai hỏi cưới, trong lòng khóc cười không được. Phỉ Phỉ thấy phụ thân chỉ tức giận mà không có ý tách rời nàng với tình nhân, tâm trạng rất vui mừng, vâng lời phụ thân rời đi, không tỏ vẻ gì là không hài lòng cả!

Cho nên khi phụ thân muốn tình nhân cưới nàng càng sớm càng tốt, Phỉ Phỉ mặc dù cũng muốn, nhưng nghĩ cho tình nhân, lấy lý do mình chưa nghĩ sẽ xuất giá sớm như vậy, chờ đợi một thời gian đã. Dù sao nàng cũng có Truyền tống trận, có thể tuỳ thời lưu lại bên tình nhân.

Khi Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Liên Na, Mộng Hinh, Phỉ Phỉ, Đế Na, Á Sắt Lâm chư vị mỹ nhân biết hắn không chỉ thu được toàn bộ Liệt Diễm sáo trang, mà còn kiếm được Quang Minh thánh kiếm và Quang Minh thánh giới, tất cả đều cao hứng cho hắn, cảm thấy kiêu hãnh vì có được nam nhân như vậy! Đặc biệt là dực nhân chủ giáo Á Sắt Lâm, tại phòng ngủ của Đế Na, thấy được hai kiện Quang Minh sáo trang, hưng phấn ôm lấy Diệp Phong, điên cuồng tố ái cùng hắn, tận tâm phục vụ cho hắn, khiến hắn được hưởng khoái cảm cao nhất!

Loại chí bảo Liệt Diễm sáo trang này, Diệp Phong không thể dùng, đương nhiên giao cho người trung thành với hắn. Mộng Hinh và Phỉ Phỉ, một người là Liệt diễm kiếm khách, một người là hoả hệ ma pháp sư, cả hai đều thích hợp với Liệt Diễm sáo trang, có thể lưu phiên dùng. Bất quá Mộng Hinh nếu sử dụng Liệt Diễm thần phủ, sẽ không thể phát huy hết kiếm thuật, nên hắn cùng Mạn Nỗ Ai Nhĩ bàn luận một hồi, ý định đem Liệt Diễm thần phủ trở thành Liễm thần kiếm!

Dưới sự bức cung của ba tên bại hoại Khải Đặc, Ai Đức, Ba Nhĩ, Thạch Xuyên - Tú Cát hoảng sợ nói ra hết mọi việc, kể cả mục đích đến Nam Bắc đại lục cho bọn người Diệp Phong nghe, còn có các vấn đề liên quan đến Đại Quy Bổn đế quốc. Hơn nữa bọn chúng còn cất giấu hơn năm mươi quy giáp thuyền, tất cả đều bị tịch thu.

So với Thạch Xuyên, vị Hắc Ám giáo đình trẻ tuổi này xem ra rất ương ngạnh. Ba tên bại hoại Khải Đặc thậm chí dùng cương châm đâm vào niệu đạo của y cũng không khiến y kêu rên một tiếng, ngược lại còn không ngừng dùng lời lẽ ác độc chửi mắng Diệp Phong. Á Sắt Lâm tức giận căn bản không nghĩ tới việc giải hắn về Quang Minh giáo đình là làm ô nhục thánh địa, đã trực tiếp ra lệnh cho ba người Khải Đặc lập tức tiễn y thẳng xuống Minh giới!

Tên gia hoả Diệp Phong nghe những lời mắng chửi của Quỳnh Địch, hoàn toàn không để ý, ngược lại rất cảm thấy hứng thú với những thứ đồ hàng hải của đám Thạch Xuyên – Tú Cát, với ý định ngao du thế giới của hắn rất có lợi. Cho nên, việc Đại Quy Bổn đế quốc muốn xâm phạm Nam Bắc đại lục, Diệp Phong cầu mà chẳng được, cười thầm nếu đám vương bát tạp toái dám đến, sẽ cho chúng có đến mà không có về!

Hoả Diễm viên vương loại ma sủng siêu cường này dĩ nhiên không thể lãng phí! Sau một hồi đắn đo, hắn để Phỉ Phỉ giải trừ khế ước với Quang Minh bạch vũ điêu, rồi lập khế ước thu Hoả Diễm viên vương làm ma sủng mới.

Các anh linh đã chết trận hôm nay của Tư Lược đoàn, sau khi được Ba Nhĩ cố gắng câu thông, toàn bộ sống lại trở thành bất tử khô lâu, cũng đủ số tạo thành hai Vong linh chiến sĩ đại đội, chuyên chức phụ trách tạp vụ tại cứ điểm bí mật, giám thị địa tinh nô đãi, càng làm cho chúng sợ hãi, trở nên vâng lời hơn.

Dưới sự quản lý cuả Tĩnh Hương, Võ thuật học viện phát triển rất nhanh, danh tiếng càng lúc càng lớn. Cho dù đệ tử tư chất bình thường, cố gắng tu luyện Ngũ hành quyền và Ngũ hành quyết, cộng thêm kiên trì huấn luyện thể năng, cùng với sự bồi dưỡng tri thức của các vị đạo sư, đều tiến bộ rất nhanh!

Được học miễn phí, hơn nữa còn được học bản lĩnh thật, loại này rất hấp dẫn với các thanh niên bình dân, phải nói là cực kỳ hấp dẫn. Hiện nay càng lúc càng nhiều thanh niên bình dân Mạt La muốn đến học, Tĩnh Hương đang có kế hoạch khuếch trương Võ Thuật học viện.

Trải qua tuyển lược, Tư lược đoàn lấy ra một nhóm Tứ giai Băng sương kị sĩ từ học viện, hợp với Băng Sương kị sĩ đoàn, được Diệp Phong phái tới Kỳ Khoa Đức tuyết sơn, dưới sự hướng dẫn của Vưu Lị Ni long vương, bắt đầu tập cưỡi Băng Sương Long ưng, cũng như cố gắng bồi dưỡng cảm tình với chúng. Diệp đại đoàn trưởng đang muốn lập một Long ưng kị sĩ đoàn, chỉ cần kị sĩ và Long ưng có cảm tình tốt, sẽ thỉnh cầu Vưu Lị Ni nữ vương, cho phép kị sĩ lập tâm linh khế ước với Long ưng.

Tinh Quang bình nguyên hôm nay đã là cấm địa của Mạt La đế quốc, không có sự cho phép của Diệp Phong, không ai có thể vào Tinh Quang bình nguyên dưới bất kỳ tình huống nào. Bạch Điêu xạ thủ đoàn thì phụ trách cảnh giới trên không, Hoả thương xạ thủ đoàn, Bạch Lang trung đội phân thành các tiểu đội tuần tra trên mặt đất. Đại địa kị sĩ đoàn thì thiết lập một hệ thống địa đạo trong phòng ngủ. Phòng ngự kĩ càng như thế, hoàn toàn chưa có ngoại nhân có biện pháp tiến vào bình nguyên!

Dưới sự đôn đốc của chú tạo trung đội, đám địa tinh nô đãi làm việc cật lực, hơn trăm tên cùng làm một tiểu hình chưng khí chiến hạm (chiến hạm nhỏ chạy bằng hơi nước). Sau khi thông qua nhiều phiên thực nghiệm, việc kiến tạo đã thành công, khiến cho lưu manh đại đoàn trưởng vui mừng cực hạn. Bởi lẽ, tiểu hình chưng khí chiến hạm đã kiến tạo thành công, thì việc kiến tạo đại hình chưng khí chiến hạm chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi!

Chiến hạm hoàn thành, Diệp Phong cùng chư vị mỹ nhân tự nhiên sẽ tự mình thử trước, thể hiện cảm thụ ngồi một chiến hạm hàng hải đi trên biển rộng. Diệp Phong giống như con vịt khô, trước giờ ngay cả ở địa cầu cũng chưa từng đi thuyền máy bao giờ, nay đã có cơ hội thể nghiệm. Ngày hôm qua, tên gia hoả này đã ra lệnh cho cự nhân trung đội khiêng tiểu hình chiến hạm đến ven biển phía nam Vọng Triều sơn, Hắn cùng năm vị mỹ nhân, thể nghiệm cảm giác đi thuyền trên biển nam, hơn nữa còn tiêu hồn một đêm. Cuối cùng hắn lệnh cho cự giải chiến sĩ ở lại cùng ải nhân trên chiến hạm ở vùng biển phía nam, còn mình thì dẫn năm nữ nhân qua Truyền tống trận phản hồi trú địa bí mật. Hôm nay, đến cùng hắn là ba vị đại, trung, tiểu tình phụ mỹ nhân. Bọn họ cũng muốn thể nghiệm cảm giác trên biển, cũng như kích thích hoan ái tiêu hồn trong khoang thuyền!

"Đế Na tỷ tỷ, cầu tỷ ..... mau dừng lại.... Như thế không được đâu ..... không muốn..... a..... không muốn...... Tỷ mau lấy ra........ Lôi Ân, chàng mau tới cứu thiếp........ bảo tỷ ấy dừng lại......"

"Lạc lạc, Phỉ Phỉ muội muội, tên Lôi Ân đại sắc lang ấy đang bận rộn, căn bản không có thời gian để ý chúng ta. Muội đã động tình ướt đến nối này..... hì hì... ngoan nào, để cho tỷ......"

Hoàng hôn, trong tiểu hình chưng khí chiến hạm, lúc này đồng tính luyến ái Đế Na chỉ có chiếc đùi ngọc được che bởi đôi tất vải màu lam, hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội được thân thiết với tỷ muội tương lai. Nàng đặt tinh linh mỹ nữ Phỉ Phỉ ở dưới, rồi lấy ra cái song đầu dương v*t giả mà nàng hàng ngày vẫn dùng, đưa vào cấm địa. Sau đó nàng xộc chiếc váy ngắn màu tím của Phỉ Phỉ lên, học theo cách bị tình nhân cường bạo, xé rách đế khố của Phỉ Phỉ, đưa cái dương v*t giả nhập vào cấm địa của Phỉ Phỉ, xâm phạm Phỉ Phỉ, đồng thời cũng tự thoả mãn dục hoả của chính nàng.

"Đế Na, muội thật sự là một tao hoá, cả nam lẫn nữ đều ăn!" Á Sắt Lâm toàn thân là một bộ y phục màu đỏ, thu hai cánh lại, rồi câu hồn mê người chống hai tay, quỳ xuống bên phải Đế Na và Phỉ Phỉ, để mặc cho tiểu tình nhân cưỡi ở phía sau, dùng sức nắn bóp cặp mông hồn viên đầy đặn, hai mắt động tình mất hồn, nhìn Phỉ Phỉ bị Đế Na xâm phạm, cười duyên phong tao.

"Ý, nói đến phong tao, thì muội làm sao có thể cùng Á Sắt Lâm tỷ tỷ so sánh được? nhìn hình dáng tỷ quỳ gối để cho Lôi Ân cưỡi, muội muốn biết Quang Minh giáo đồ mà thấy hình dạng dục tiên dục tử của tỷ bây giờ, không biết sẽ có vẻ mặt gì!"

Hai tay Đế Na giữ chặt hai chân đang giãy dụa của Phỉ Phỉ thẹn thùng, vẫn tiếp tục học hỏi động tác của tình nhân, mạnh mẽ xâm phạm cấm địa của Phỉ Phỉ, nghe thấy Á Sắt Lâm đang bị cưỡi chọc nàng, lập tức mỉm cười vũ mị phản bác lại.

"Lạc lạc, muội cứ nói... cứ nói cho Quang Minh giáo đồ biết..... ta càng...... ta càng cảm thấy kích thích hơn....... a....... hảo Lôi Ân...... đừng dùng sức, dùng sức ôm thiếp..... mà mau làm cho Đế Na tao hoá này chết luôn......." Á Sắt Lâm nhìn Đế Na mà cười duyên phong tao, cố ý vặn vẹo cái mông để kết hợp, khiêu khích dục hoả Đế Na.

"Ha ha, hai người các nàng mười phần đều là tao hoá. Hôm nay lão tử sẽ cưỡi mấy nàng tao hoá này đến nỗi không thể xuống giường luôn!" Diệp Phong nhìn Phỉ Phỉ ngượng ngùng mới hai mươi tuổi, cùng với Đế Na ba mươi và Á Sắt Lâm bốn mươi, cười dâm đãng xấu xa. Tay trái hắn bóp cái mông của Đế Na, tay phải thì siết cự nhũ của Á Sắt Lâm, tiểu hoà thượng thì không ngừng hướng đại thí cổ và cấm địa của mỹ phụ thành thục, trong lòng rất là thoả mãn!

"Ba người các người đều không phải là người tốt....." Phỉ Phỉ đang bị Đế Na đặt ở dưới để xâm phạm, hai mắt nhìn Đế Na và Á Sắt Lâm, cùng với tiếng cười dâm tiếu của tình nhân, nở nụ cười khúc khích, rồi làm mặt oán giận trông rất quyến rũ.

"Hắc hắc, tiểu tinh linh mỹ nhân của ta đừng lo, lão công sẽ yêu nàng một hồi!" Diệp Phong nhìn Phỉ Phỉ hờn dỗi, tay bóp một cái lên kiều đồn của nàng, sau đó cùng Á Sắt Lâm thay đổi tư thế, xoay người nằm trên giường, đặt thân thể mềm mại của Á Sắt Lâm thành thục lên trên, tại bên tai nói với Á Sắt Lâm một đề nghị xấu xa.

"Lạc lạc, tiểu sắc lang của thiếp, loại ý niệm xấu xa trong đầu này, chàng cũng có thể nghĩ tới. Chàng quả thật đúng là một dâm tặc tiêu chuẩn!" Á Sắt Lâm nghe Diệp Phong nói xong, nhịn không được cười duyên, miệng a một cái, đôi cánh khiết bạch sau lưng đột nhiên vũ động, đem cả Diệp Phong đang xâm phạm thân thể mình bay lên không trung, rồi để Diệp Phong nằm trên người nàng, mặc sức điên cuồng kích thích cùng hưng phần đùa giỡn nàng!

"Ha ha ha, kích thích, kích thích, kiểu chơi này thật kích thích, con mẹ nó thật là sảng khoái!" Diệp Phong dùng hai chân cuốn lấy cặp đùi đẹp thon dài của Á Sắt Lâm, ôm chặt hai vai bóng loáng mồ hôi của nàng, nhìn xuống Đế Na cùng Phỉ Phỉ đang kinh ngạc bên dưới mà hưng phấn cười to, rồi ngấu nghiến đôi môi của Á Sắt Lâm một hồi, cười dâm: "Tao hoá, xem bổn thiên sứ kỵ sĩ cưỡi nàng..... ha ha ha!"

"Thật đúng là sắc nam dâm nữ. Loại phương thức này các ngươi cũng nghĩ ra!" Đế Na đang cường bạo Phỉ Phỉ ở bên dưới, ngẩng đầu vừa buồn cười vừa ganh tỵ nhìn Diệp Phong và Á Sắt Lâm, không nhịn được chu miệng hứ nhẹ.

"Hì hì, Lôi Ân, tư thế của các ngươi thật là buồn cười...!" Đại tiểu thư tinh linh đan thuần Phỉ Phỉ nhìn tình nhân và Á Sắt Lâm đang tầm hoan trong tư thế cổ quái, trong nhất thời quên rằng mình đang bị Đế Na xâm phạm, nhịn không được phải cười hì hì.

"Hắc hắc, chủ giáo tao hoá của ta, nhìn xem hai vị tỷ muội của nàng đang dùng ánh mắt hâm mộ nhìn nàng kìa!" Diệp Phong vẫn đang nằm trên người của thục nữ mỹ lệ Á Sắt Lâm, nhìn hình dáng nhị nữ phía dưới, hai tay niết chặt cự nhũ của Á Sắt Lâm, cố ý đình chỉ động tác, đùa giỡn cười hắc hắc.

"Đáng chết, tiểu sắc lang đáng chết này, người ta là đang muốn cái đó.... chàng, nhanh lên một chút đi....." Á Sắt Lâm đang thể nghiệm tư thế mới, sắp tới cao trào, thấy tiểu tình nhân đình chỉ động tác, lập tức trách móc, chủ động nâng kiều đồn lên, như là muốn chính mình được cưỡi!

"Ha ha, tao hoá quả nhiên là tao hoá. Trong tất cả các nữ nhân của lão tử, nàng là số một. Hôm nay để bổn thiên sứ kị sĩ cùng hai tao hoá các nàng với tiểu tinh linh mắc cỡ kia lần lượt từng người..... ha ha..." Tên cầm thú nhìn chỗ phía dưới của dực nhân thục nữ phát nóng, cười xấu xa vô sỉ, rồi lại điên cuồng cưỡi!

Lại không biết vùng biển xung quanh của tiểu hình chưng khí chiến hạm lúc này đột nhiên xuất hiện biến hoá.

* Đại Quy Bổn đế quốc: cái này không cần nói thì mọi người chắc cũng đoán đây là ám chỉ Nhật Bổn rồi, cái này là sự căm hận của nhân dân Trung Quốc và binh lính Nhật từ thế chiến thứ II, trong Thập Nhất Hiệu Truyện, tác giả Khát Trí cũng gọi Nhật Bản là Đại Trùng quốc.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-240)