← Ch.155 | Ch.157 → |
Antoine không hổ là lão hồ ly lăn lộn chính trường đế quốc hơn mười năm, hắn nhanh chóng làm như chưa nghe thấy gì cả, hơn nữa trong lòng biết phụ cận giáo đường nhất định có người giám thị nên ra vẻ gõ gõ cửa, tìm lấy cái cớ, dặn dò giáo sĩ vài câu, lúc này mới xoay người rời đi.
Trên đoạn đường ngắn ngủi tới xe ngựa, tin tức trong đầu Antoine như thủy triều dâng lên, lại tổ hợp thành xâu chuỗi rõ ràng.
Francis giờ phút này có thể nói đang đứng giữa sự tranh đấu chính trị của Lanning đế quốc, không cẩn thận sẽ gặp họa sát thân, nhưng hắn không chút lo lắng, vừa rồi thậm chí không sợ hãi đắc tội với thủ tướng mà cự hôn, hoàn toàn không để ý tới bổn sự hùng hậu trong tay mình có thể cho hắn chỗ tốt! Điều này nói rằng, hắn nhất định có điều ỷ trượng.
Một vị đại giáo chủ cũng phải xưng hô hắn là đại nhân, mà đế đô sớm nghe đồn, thánh giáo có không ít nhân vật có thực lực trong chính phủ. Vậy, Francis nhất định cùng thánh giáo có liên lạc bí ẩn, nói không chừng hắn chính là đại nhân vật của thánh giáo, một đại nhân vật mà quyền bính không thấp hơn giáo phụ Ferdinand bao nhiêu.
- Ha ha!
Antoine nghĩ vậy, đột nhiên vuốt râu mép cười:
- Francis, lão nhân ta đã hiểu được. Khó trách có rất nhiều quan chức Vẫn Thần thánh giáo ủng hộ ngươi.
Hắn hai tay nắm vào nhau:
- Được rồi, còn có công chúa Yuna, chúng ta cũng rất sợ vị công chúa có dã tâm này không tiếc đắc tội với các vương tử, thậm chí kéo cả thái hậu xuống nước giúp Francis. Vậy, nàng nhất định biết một ít tin tức về thực lực của Francis, muốn thừa dịp này thu phục ngôi sao mới của chính trường Francis với thực lực lớn.
- Ân, để ta xem, giữa các thế lực lớn ở đế đô... Videnov đại biểu Eluman phái, còn Angius phái Shigeru, nhất định không biết Francis còn có nhiều bí mật như vậy! Mà Yuna công chúa biết, lão nhân gia ta bây giờ cũng biết... hắc.
Hắn vỗ đùi, trong lòng cười:
- Nếu ta đã biết, vậy không thể buông bỏ một chuyến đầu tư tốt. Francis, Avril nhất định gả cho ngươi. Nếu mềm cứng đều đã thử qua. Đều không có kết quả, ta còn một tuyệt chiêu, bất quá, còn phải xác định tâm ý của bảo bối một chút, dù sao hạnh phúc của nó mới là quan trọng nhất.
Nghĩ vậy, hắn buồn rầu khốn khổ về tới xe ngựa.
Bên trong xe ngựa Avril nhìn sắc mặt gia gia thường ngày đại phong hải diện có chút không vui, trong lòng cũng căng thẳng, chẳng lẽ Francis lại cự tuyệt?
Nàng với ánh mắt buồn rầu nhìn lại gia gia, khuôn mặt đỏ hồng cúi xuống, hỏi:
- Gia gia...
Antoine lên xe ngựa, lệnh người hầu đánh xe, sau đó cả giận nói:
- Francis tiểu tử này không biết nặng nhẹ, hừ!
Hắn nói lại cuộc nói chuyện với Đỗ Trần cho Avril, lại cố ý nói:
- Xem ra, phải giáo huấn tiểu tử này.
- A?
Avril như chìm vào vực sâu, lập tức nói:
- Gia gia, Francis nói đúng, gia trong lúc đại lục rối loạn dùng uy bức lợi dụ, buộc hắn tiếp nhận hôn sự, điều này vốn không hay. Francis không đáp ứng hôn sự, đó mới là nam tử hán không vì quyến thế mà cúi đầu, đại trượng phu.. gia gia...
Avril mở con to con mắt màu lam, u oán nhìn chằm chằm Antoine. Ý tứ rất rõ ràng, ngài nếu làm khó khăn Francis, cháu gái....
Ai, nha đầu kia xem ra thật sự toàn tâm toàn ý với Francis, người ta nói nữ nhi hướng ngoại, ta còn không tin. Nhưng bây giờ, chuyện của cháu gái khiến ta đau đầu.
Mình thật sự già rồi, không chịu được cháu gái bảo bối không vui.
- Thôi! Gia gia sẽ không so đo với tiểu tử đó nữa.
Antoine vỗ vỗ đầu cháu gái:
- Ngươi yên tâm, Francis chạy không thoát đâu! Gia gia dù có phải trương cái mặt già này ra, cũng phải đám phán thành công hôn sự này, để cho Francis trở thành con rể của gia tộc chúng ta.
Hắn vỗ xe ngựa, lớn tiếng phân phó:
- Lập tức tới trang viên St. Kain, bái phỏng Angius phó tổng trưởng.
Nội đường đại giáo đường thành St. John, Đỗ Trần cùng Ferdinand cẩn thận thương nghị một lần thế cục trước mặt.
Cuối cùng hai người cho ra một kết luận, dụng lời nói Đỗ Trần, thì phải là Baergena bệ hạ bây giờ rất không thoải mái. Danh tiếng của Đỗ Trần quả thật quá kinh người nên bệ hạ muốn dựa vào Videnov báo thù riêng mà cố ý diệt khí thế của hắn, nhưng không nghĩ tới sự việc phát triển quá mức hỗn loạn! Mà tới cùng, Baergena hẳn là còn không coi Đỗ Trần là đối thủ uy hiếp sự thống trị của hắn, cho nên mấu chốt của hết thảy mọi việc, chính là khiến cho Baergena bệ hạ thay đổi thái độ với Đỗ Trần, như vậy hết thảy đều sẽ tự động được giải quyết.
Làm sao để thay đổi thái độ của một đế vương?
Kỳ thật trong lòng Đỗ Trần cùng Ferdinand hai người đều có đáp án, nhưng ai cũng không nói ra.
Đỗ Trần nhìn phương án mà giáo phụ cố ý giả ngốc đưa ra, trong lòng cười lạnh:
- Thay đổi thái độ của đế vương, đương nhiên phải thi triển ra một loại cục diện - ta đối với sự thống trị của bệ hạ có lợi, có thể để ngài lợi dụng, nhưng thực lực của ta phải không đủ uy hiếp sự thống trị của ngài.
Chuyện rõ ràng như vậy mà ngài không thể nghĩ ra sao? Giáo phụ đại nhân?
Ferdinand suy nghĩ, chuyện này kỳ thật rất dễ giải quyết, chỉ cần tiết lộ cho Baergena biết, Francis bên người có mấy vị siêu cấp cao thủ, hơn nữa có thể để đế quốc sử dụng là được. Nhưng, siêu cấp cao thủ này mặc dù không đủ thay đổi đại cục một quốc gia, không đủ mạnh mẽ để đối kháng một quốc gia. Nhưng cũng có giá trị lợi dụng rất cao! Francis chính là một quả trứng lớn, mùi vị của quả trứng lớn này không thể để Baergena ngửi được mới tốt, như vậy thánh giáo mới có thể độc hưởng mỹ vị của nó.
Hai người trầm mặc nhìn nhau, Ferdinand có chút xấu hổ, cười nói:
- Yên tâm đi, bạch y đại giáo chủ các hạ, thánh giáo hoàn toàn có thể bảo đảm ngươi lần này bình an vô sự! Được rồi, nghe nói Thomas đấu thần mang theo lệnh bài đã sớm xuất phát, theo tính toán thì, hắn hẳn là đã tới thành St. John vài ngày trước, nhưng hắn sao không tới đây? Thật sự là quái lạ.
- Chắc Thomas lão đại bị sự tình gì đó trì hoãn?
Đỗ Trần thuận miệng.
- Ta cũng nghĩ vậy. A a, bây giờ đã nửa đêm, nghỉ ngơi sớm chút đi, ngày mai ta sẽ cùng ngươi tới cung Verne.
Ferdinand vừa dứt lời, bên ngoài có người tới:
- Giáo vụ, Yuna công chúa tới đây bái phỏng Francis huân tước.
- Yuna công chúa?
Cặp lông mày màu tím của Ferdinand bỗng nhúc nhích:
- Nàng tới làm gì? Francis, ngươi phải coi chừng, Yuna công chúa có dã tâm không nhỏ, lúc này đây trong lúc tranh đấu nàng vô lý lộ diện giúp ngươi, thay ngươi ngăn lại đại đa số phiền toái. Nói không chừng, có thể có chút mục đích.
Yuna dù sao là người của hoàng gia Lanning, cùng Antoine không giống, cho nên Ferdinand bảo vệ "Đản".
Đỗ Trần nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, cười nói:
- Công chúa lúc này giúp ta rất nhiều. mặc kệ ra sao, ta ít nhất cũng phải gặp mặt cảm tạ! Được rồi, ta sẽ đi gặp nàng.
Đối với công chúa lúc trước bị mình cự tuyệt, Đỗ Trần thật ra không có e ngại gì cả, hai người trong khi mới quen, Đỗ Trần đã xác định công chúa đại quý tộc này không có khả năng dây dưa với mình, mà lâu dần từ đại ca cùng thánh giáo, Đỗ Trần cũng có một chút tin đồn về Yuna.
Công chúa điện hạ xinh đẹp là một cường nữ trời sinh, trừ phi Đỗ Trần cho nàng chỗ tốt trong chính trị, nếu không muốn công chúa điện hạ coi trọng hắn... khó khăn vô cùng lớn.
Yuna mặc quần áo màu đỏ tiến vào phòng, nàng cười rất tươi, nhìn thoáng qua giáo phụ Ferdinan, cười nói:
- Giáo phụ tôn quý, ta có một chút chuyện tư sự của nữ nhân, muốn cùng Francis huân tước nói chuyện.
Lấy cớ rất tuyệt, Ferdinand muốn lưu lại giám thị bọn ta cũng không có biện pháp. Hắn xoay người rời đi.
- Chờ một chút, giáo phụ.
Yuna quay đầu cười yếu ớt, nàng theo lễ nghi quý tộc đưa giáo phụ ra khỏi cửa phòng, sau khi tách Đỗ Trần ra, cười nói:
- Vài ngày trước, ta đi thành bắc săn thú, xảo hợp gặp phải bằng hữu của ngài đấu thần Thomas! Chúng ta nói chuyện rất vui. Ân, ta còn mời hắn làm khách ở chỗ ta vài ngày! Thomas đấu thần rất thích tiểu lễ vật mà ta chuẩn bị cho hắn.
Lông mày của Ferdinand nhướng lên, đáng chết, Yuna đã gặp Thomas rồi, chỉ bằng tình tình hoạt nháo của Thomas, nhất định bị nàng moi ra không ít bí mật! Đáng chết...
Yuna công chúa đại biểu hoàng thất Lanning, đối với việc thánh giáo muốn độc chiếm "Đản" tỏ vẻ bất mãn sao?
Đáng tiếc, Yuna đã vào trong phòng, không có nói cho hắn.
Yuna đi tới trước mặt Đỗ Trần, còn không có nói gì, Đỗ Trần đã lạnh lùng nói:
- Công chúa điện hạ, lúc này đây, không cần ta cúi mình hành lễ chứ.
- A a, chuyện hơn nửa năm trước ngươi còn nhớ kỹ nha.
Yuna rất ưu nhã vươn một tay:
- Nếu ta với thân phận công chúa lệnh cho ngươi hôn tay ta thì sao?
Nàng yên lặng cười:
- Tốt lắm, chỉ là nói đùa thôi, lúc này đây, ta muốn mời ngươi! Tối này, trong cung Verne cử hành tửu yến của hoàng thất, đặc biệt mời ngươi! Mời ngươi quang lâm.
Đỗ Trần trong lòng căng thẳng, trong hoàn cảnh loại này, phản ứng của hắn chỉ có thể là ba chữ, trong đấu thần thế giới không có khả năng có ba chữ - Hồng Môn Yến (Yến tiệc nguy hiểm).
Chẳng lẽ khi vào thành thì vệ sĩ Verne sẽ bắt, Baergena thay đổi phương thức? Đỗ Trần nghi hoặc nhìn Yuna, hỏi:
- Loại tửu yến cho nội bộ hoàng thất, ta là một huân tước nho nhỏ nào có tư cách tham gia?
- Cho nên đặc biệt mời ngươi, yên tâm đi, ta cùng rất nhiều bằng hữu của ta đều tham gia yến hội, ngươi sẽ không gặp phải phiền toái đâu.
Nàng ám chỉ Đỗ Trần, ta với người là cùng một phe.
"Đi, hay không đi?" Đỗ Trần vuốt mũi hỏi:
- Chỉ mời một mình ta sao? Nữ nhi của ta... ?
Không đợi Đỗ Trần nói xong, Yuna liền nói:
- A a, nếu nữ nhi của ngài cùng đấu thần tùy tùng có thể đi, vậy càng tốt.
- Tốt, công chúa điện hạ, ta thay trang phục huân tước rồi đi cùng người.
Đưa Yuna ra ngoài cửa chờ, Đỗ Trần cũng không chào hỏi Ferdinan, trực tiếp tìm bọn người Dịch Cốt.
Đỗ Trần tính một chuyện xấu, mẹ nó, dù là Hồng Môn Yến thì sao? Chuẩn bị trước, nếu đàm phán đường sống không có, nếu không được! Lão tử sẽ mang theo nhân thủ, hơn một trăm nữ đấu thần, trong vương cung Lanning giết ra ngoài có gì là khó?
← Ch. 155 | Ch. 157 → |