← Ch.208 | Ch.210 → |
Cuối cùng Bồ Đào có lừa mình hay không?
Đỗ Trần bị cái ý nghĩ hấp dẫn này hành hạ ăn ngủ không yên, qua hai ngày cũng không bình tĩnh trở lại, bất quá tiểu tử Chesini có lẽ là thật sự bị dọa sợ rồi. Hoặc có lẽ là đang giả vờ để lấy lòng Đỗ Trần, dù sao hai ngày này hắn thành thành thật thật theo Đỗ Trần đi làm việc thiện, còn không có làm ra nửa việc ngoài tiêu chuẩn, mà Đỗ Trần cũng đã vui mừng tĩnh tâm, mỗi ngày mang theo hắn dạo chơi ở bến tàu, làm chút việc thiện, sau đó trộm chút đồ ăn vặt của nữ nhi lừa phỉnh Chesini.
Sáng nay, là ngày Ziege đi xa, Đỗ Trần mang theo Chesini đi tiễn chân sư phụ, vừa mới tới bến tàu, hắn liền âm thầm kinh ngạc không thôi.
Quá long trọng rồi.
Bến tàu hình trăng khuyết hơi lõm về phía đấu thần đảo, dài chừng mấy dặm, hiện tại trên bến tàu đầu người nhung nhúc, vô cùng náo nhiệt, trong đó ngoại trừ trường bào của thủy thủ ngày thường ở bến tàu, cơ hồ đều là dân cư cùng sư phụ đồ đệ tiễn chân người thân và bằng hữu.
Đỗ Trần hỏi qua một sư phụ quen thân mới biết được, lần đi xa này của Ziege là nhận lời mời của giáo hoàng bệ hạ, phải đi tới ba tháng thậm chí nửa năm, còn có mười mấy cao thủ của đấu thần đảo cùng mấy trăm nhân viên đi theo, chuyến này, có thể nói tinh anh của đấu thần đảo đã đi hơn nửa, mà người thân cùng bằng hữu không phải là ít. Nói về Ziege, nếu hắn đi xa, ít nhất toàn bộ những nhân vật có mặt mũi đều cũng phải tiễn chân... điều này cũng đủ biết người đưa chân với thủy thủ trên bên tàu còn nhiều hơn.
Đỗ Trần gian nan lắm mới dẫn được Chesini trong đám người đi lên phía trước, cuối cùng cũng tới trước mặt Ziege:
- Sư phụ, sư phụ đệ tử tới tiễn chân người!
Ziege mặc phục sức quý tộc trịnh trọng, mỉm cười gật đầu:
- Ừm, trong khoảng thời gian ta vắng mặt này con ngàn vạn lần không nên bê trễ việc học hành, bây giờ giáo vụ trưởng Ricardo đang chuẩn bị việc huấn luyện tinh anh, với tư chất của con, nhất định sẽ được chọn vào.
Dặn dò Đỗ Trần vài câu, Ziege lại đảo mắt nhìn về phía Chesini, đột nhiên phát hiện, hỗn tiểu tử này mặc dù mặt không oán hận, nhưng cử chỉ lại thành thật hơn rất nhiều, không khỏi cười nói:
- Chesini, khi ta vắng mặt, ngươi hết thảy phải nghe lời sư huynh...
Không đợi cho hắn nói xong, hai ngày nay Chesini hai ngày nay vẫn thành thành thật thật, đột nhiên nắm chặt Đỗ Trần, kêu lớn:
- Sư phụ, sư huynh là tên vô cùng hỗn đản, hắn hạ độc lên ta!
Nói xong, hắn nhanh chóng kể lại tao ngộ gặp phải hai ngày nay, bừng bừng oán hận nói:
- Hắn ác độc dùng thuốc độc bắt ta nghe lời, người không tin có thể lập tức kiếm tra thân thể của ta!
Rồi đột nhiên hắn đổi mặt biến thành khóc lóc:
- Sư phụ người không biết a, Francis dối trá ép ta không nói ra sự thật, nếu không sẽ làm ta không làm được nam nhân. Còn để cho Tuyết Bỉ nhân ti tiện đánh ta... hôm nay nếu không thừa dịp gặp người ở đây, ta cũng không dám nói ra!
Đỗ Trần thờ dài thật sâu, trên khuôn mặt vốn bình thản trong nháy mắt biến thành xám xanh, bất luận người nào nghe được ngươi khác ở chỗ công cộng đông người hạ thấp chính mình, cảm giác đó cũng sẽ không dễ chịu.
Sắc mặt của Ziege cũng trở nêm xám xanh! Hắn thở dài nặng nhọc, hỏi:
- Chesini, bây giờ tình thế nghiêm trọng, ngươi không nên ngang ngạnh làm loạn nữa, ta hỏi ngươi, lời của ngươi nói, chính mình tin tưởng sao?
Chesini sửng sốt, nắm tay Ziege, tức giận giậm chân:
- Người kiểm tra đi!
Ziege lắc lắc đầu, yếu ớt nói:
- Francis, khi ta không có mặt, Chesini đã giao cho con rồi, ta trao cho con quyền dạy dỗ nó, nếu nó còn dám làm loạn, con có thể thay ta dùng sư pháp! Cho dù đánh nó tàn phế, cũng có ta gánh vác cho con!
- Sư phụ xin người yên tâm, sư đệ quả thật ngỗ ngược nằm ngoài dự đoán của con. Nhưng con vẫn tin có thể dạy tốt sư đệ, làm cho hắn làm người một lần nữa!
Đỗ Trần trịnh trọng hứa.
Chesini ngẩn ra, hắn thế nào cũng không hiểu sư phụ vì sao không chịu tin mình, tính cách trẻ con bộc phát, hắn đột nhiên ngã lăn lộn trên mặt đất, lớn tiến khóc ầm ĩ:
- Vì cái gì? Các ngươi tại sao không tin ta, sư phụ, người kiểm tra thân thể của ta đi! Xin người ...
Tất cả mọi người đều đưa ánh mặt hướng về nơi này, Ziege nhíu mày, trong lòng tỏ ra không vui! Chesini hỗn trướng này, cũng không xem xem bây giờ là lúc nào, mà lại không biết điều lăn quay trên mặt đất, quả thật là...
Đỗ Trần vội vàng nói:
- Sư phụ, xin người yên tâm lên đường, con sẽ dạy dỗ sư đệ cẩn thận, con ngay lập tức mang sư đệ đi! Nói rồi, hắn quắp lấy Chesini vẻ mặt xấu hổ tách mọi người rời khỏi bến tàu.
- Tại sao? Tại sao không có ai tin ta?
Chesini trên đường khóc ầm ĩ, đợi tới khi đã đi xa, tiếng khóc của hắn đã ngừng lại... Đỗ Trần thả hắn xuống, mỉm cười nhìn chắm chằm vào hắn - lại là điệu cười đáng sợ kia, Chesini trong lòng gọi nó là" Mặt nạ của ác ma!"
- Tiểu sư đệ! Nghe được sư phụ vừa rồi mới nói gì không?
Tiếng cười của Đỗ Trần rất gian trá.
- Có thể thay lão nhân gia người vận dụng sư pháp (kiểu gia pháp), sau này ta có thể quang minh chính đại, được pháp luật bảo vệ dù ngược đãi ngươi! Thậm chí là trước mặt phụ hoàng ngươi! Dù có chơi ngươi tàn phế, cũng không ai có thể làm gì ta!
Chesini há hốc miệng, môi run rẩy, ngón tay chỉ vào Đỗ Trần nói không nên lời.
- Nhìn cái gì vậy? Đi thôi, theo sư huynh ta đi làm việc thiện nào!
Đỗ Trần hai tay đặt sau lưng, cười ha ha bắt đầu tìm kiếm nguồn việc thiện, chỉ chốc lát sau, hắn đã tìm được mấy nhân công đang vận chuyển hàng hóa nặng nề.
Đang muốn chạy tới hỗ trợ, Đỗ Trần đột nhiên nghe được một tiếng gọi:
- Francis tổ trưởng, chờ một chút, ta tìm ngươi có việc.
Âm thanh rất lạnh lùng, mà lại có vài phần không tình nguyện! Đỗ Trần quay đầu nhìn lại, không ngờ là Francesca của gia tộc St. Darke
Ta còn chưa đi tìm ngươi, ngươi ngược lại tìm ta trước rồi!
Nàng mặc áo đệ tử màu đỏ nhạt, trong tay còn nắm một cái bọc nhỏ, con mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đỗ Trần, mặc dù mặt không biểu hiện gì, nhưng trong ánh mặt lại xuất ra thái độ phi thường không thân thiện.
Đỗ Trần để Chesini tự mình đi giúp đỡ mấy người nhân công kia, cười nói:
- Francesca, ngươi tìm ta có việc gì?
- Mời ngươi hãy xưng hô với ta là Francesca đồng học!
Francesca thản nhiên đưa bọc nhỏ cầm trong tay cho Đỗ Trần, trầm giọng nói:
- Ta đến thông tri cho ngươi một việc! Trong khi Ziege viện trưởng đi xa, Ricardo giáo vụ trưởng sẽ tiếp nhận chức vụ viện trưởng, hắn quyết định đưa năm đệ tử tiến bộ nhanh nhất của cấp học tập trung ở một chỗ, tiến hành huấn luyện tinh anh, mà ngươi được chọn vào tổ năm thứ tư!
Không phải chứ! Chẳng lẽ muốn ta rơi vào tay của hắc diện ma quỷ Ricardo? Đỗ Trần với việc cường hóa huấn luyện tân sinh trí nhớ vẫn còn như mới.
- Tính tình của Ricardo giáo vụ trưởng hẳn là ngươi đã hiểu rõ, huấn luyện ngày mai sẽ bắt đầu, ngươi chuẩn bị thật nhanh đi! Buổi sáng ngày mai mười giờ đến quảng trường của đấu thần tìm ta báo cáo... Giáo vụ trưởng đã bổ nhiệm ta tổ trưởng tổ thứ tư rồi!
Trong ngữ khí của Francesca không cảm giác được một chút hòa khí giữa đồng học, vô cùng đơn giản là thông báo sự tình rồi xoay người dời đi.
Nha đầu này ăn phải thuốc súng à? Không phải là đã đánh bại người một lần sao? Đến ăn nói như vậy sao! Đỗ Trần thầm nghĩ.
Trước kia nữ nhân đều là chủ động gần gũi. Quấn quít lấy Đỗ Trần không tha, bây giờ gặp được một người đối với hắn lạnh lẽo như băng, Đỗ Trần thật sự có chút không quen.
Bất quá như vậy càng tốt, ít nhất nha đầu kia sẽ không dây dưa với mình, lần đầu có thể gặp một mỹ nữ đối với mình lãnh lẽo như băng ... Hiếm có a! Đỗ Trần trong lòng cảm thán!
Mới đi được vài bước, Francesca đột nhiên quay lại hỏi:
- Khi giáo hoàng Samar V đăng cơ, tùy tùng đi theo gọi là gì?
Đỗ Trần sửng sốt tiềm thức trả lời:
- Reed, Fisichella!
Francesca ừ nhẹ một tiếng, rảo bước rời đi! "Trời ạ! Hắn không ngờ thật sự biết được. Thật đáng chết, đề này, là thiếu sót duy nhất chính mình ở khảo thí nhập học tại đấu thần đảo! Francis này nghe nói đào khóa vô số là đệ tử không có quy củ. Sao có thể nhớ kỹ thứ không thộng dụng này?"
Đỗ Trần không biết tại sao Francesca lại hỏi vấn đề kỳ quái như vậy, hắn còn đang lo lắng quan hệ giữa Mayfair và gia tộc St. Darke, suy nghĩ một chút. Hắn tìm Chesini trở về, đau khổ đi về túc xá. Ngày mai sẽ bắt đầu tinh anh huấn luyện, với tính tình của Ricardo, thời gian huấn luyện sẽ không ngắn, nhưng mình còn có rất nhiều chuyện chưa xử lý! Quan trọng nhất là phải nói cho Harry, mấy ngày này, trách nhiệm trông coi Chesini sẽ giao cho hắn. Không nghe lời, phương pháp trừng phạt là đánh mông. Bất quá lần này là cởi quần ra đánh.
Mà Đỗ Trần còn định đưa Arthur dẫn tiến với Brockman, nhưng khi hắn tìm được Arthur mới biết, Arthur chủ động tranh thủ cơ hội huấn luyện tinh anh này. Mà với thực lực chia ra, hắn khéo hợp với Đỗ Trần chia vào một tổ, cho dù hôm nay Đỗ Trần không đi tìm hắn, ngày mai hai người cũng sẽ gặp nhau tại quảng trường đấu thần.
Lấy thực lực làm tiêu chuẩn, đấu thần học viện tổng cộng có lục cấp, từ nhất đến ngũ cấp phân biệt tương ứng với ngũ cấp học, nhưng cấp học thứ sáu không chỉ có lục cấp đấu thần, mà nó còn có cả cao cấp đấu thần - bởi vì rất nhiều học viên chuyên tâm tu luyện thích không khí cầu học của đấu thần đảo, rõ ràng thực lực sớm đã vượt qua tiêu chuẩn tốt nghiệp nhưng lại chủ động yêu cầu lưu lại tiếp tục học tập.
Dần dần, đặc biệt cấp cho đệ tử lục cấp trở lên mở ra "Chúng thần viện" hội tụ đông đảo cao cấp đầu thần. Mà lại bởi vì đệ tử nơi đây đều vì nghiên cứu tấn cấp như thế nào mà lưu lại, cho nên những đệ tử mới gọi đùa "Chúng thần viện" Là "Nghiên cứu sinh viện"! Mà các học viên nơi đây thì bị gọi đùa là "Nghiên cứu sinh", hành vi chủ động lưu cấp bị xưng là "Khảo nghiên"... nghĩ đến việc ngiên cứu làm thế nào tấn cấp...
Khi trong đầu Đỗ Trần hiện lên lời đồn về học viện, hắn đã ở biển rộng mênh mông, mà đạo sư đứng trước mặt hắn chính là một vị "Nghiên cứu sinh" vị "Nghiên cứu sinh" Này không phải là người bên ngoài, không ngờ là quan chỉ huy của Hồng Loan vũ, Lily lão tổ mẫu.
Khi tập hợp tại quảng trường đấu thần, Đỗ Trần vừa nhìn thấy Lily lấy làm kinh hãi, nhưng khi đó Lily cùng giáo vụ trưởng ở cùng một chỗ, hắn không thể làm gì hơn là tìm đồng học khác cùng tổ với hắn hỏi, nhưng không nghĩ đến, năm người trong tổ huấn luyện tinh anh, trong đó toàn bộ là người quen - Francesca, Arthur, Fassino Dwarf, Cem cuối cùng là nhị ca của Francis Charles.
Hỏi qua Sam, Đỗ Trần mới biết được. Khi Lily lão tổ mẫu lấy thân phận giảng sư kiến tập gia nhập giáo vụ rất được giáo vụ trưởng khen ngợi, thậm chí Ricardo còn nhiều lần ở nơi công cộng đề cao Lily lão tổ mẫu "Từ trên người Lily giảng sư, ta thấy được các bóng dáng vị tướng quân của thời đại Vẫn Thần!!" Bời vì, "Sư đồ" Của Lily lão tổ mẫu hát to khúc khải hoàn, thẳng đường thăng tiến, bây giờ đã là xưng là phó giáo thụ, ủy viên huấn đạo rồi!
Thuận tiện liền hỏi, Đỗ Trần lại biết tới một tin tức, Lucy lão tổ mẫu còn lợi hại hơn, nàng được Ziege viện trưởng đặc biệt phê chuẩn kinh phí, lấy thân phận chủ nhiệm kế hoạch ủy viện hội học thuật, thành lập nhóm chuyên nghiên cứu "Vẫn Thần sử", cũng tự mình đảm nhiệm chức tổ trưởng...
- Ài, những lão tổ mẫu coi như là thật sự dung nhập vào thời đại này rồi, nhưng chủ ý mình đưa ra lúc ấy rốt cuộc là tốt hay xấu đây?
Đỗ Trần trong lòng nhớ tới sự tình, lại theo thói quen len lút, nhìn trộm đánh giá một chút những đồng học xung quanh đang chăm chú nghe giảng - Arthur và Cem nhìn chằm chằm vào sư phụ, Charles nhìn trộm Francesca, mà Francesca lại đi nhìn chính mình, nhưng ánh mắt Francesca không phải là cái loại hàm tình miên man như của Anne và Avril, mà là lạnh lùng nhạt nhẽo, tựa hồ đang suy tính sao đánh bại chình mình! Bĩu môi, quay đầu nhìn ra hải cảng!
- Francis đồng học, xin hay chú ý nghe giảng!
Lily lão tổ mẫu chợt lớn tiếng quát lên, hay cho một câu "Tổ mẫu sư hống", dọa Đỗ Trần liền nhanh nhẹn, vội vàng ngồi ngay ngắn mắt không nhìn xiên "Ừm, thế này mới có bộ dạng đệ tử, nhớ kỹ, chúng ta lần này tiến hành huấn luyện tác chiến trong hải dương, mà dựa theo thực lực bây giờ của các ngươi, khu vực huấn luyện bị chia đến bãi sa thạch tiều Parr Gold"
Lily cứng cỏi mà nói, cực kỳ có khí độ của người làm thầy, mà chúng đồng học cũng không dám nhìn nghiêng, ba chiếc cột của chiếc thuyền này treo cờ đấu thần viện trong biển rộng mênh mông hướng mục tiêu của nó - sa thạch tiều.
Giữa ban ngày, gió biển ấm áp, ba cột gỗ đen, sừng rồng ở đầu thuyền lớn mượn gió rẽ sóng, nhưng phía dưới tuyến ngập nước, trong biển rộng mênh mông lại có mấy thân ảnh đi theo thuyền lớn di chuyển nhanh chóng.
- Kha kha, Francis đã rời đấu thần đảo rồi, nhìn hướng thuyền đi, mục đích của bọn chúng hẳn là sa thạch tiều.
- Hắc, vậy chính là chỗ động thủ tốt, bất quá, vừa rồi ta nhìn xa xa, trên người Francis có thể có không ít đồ vật tốt có giá trị, có lẽ chúng ta hẳn là thương lượng một chút, khi giết chết hắn, đồ vật này nên chia chác như thế nào!
- Chia chác? Cút con mẹ ngươi đi! Chúng ta chỉ là lính trinh sát, có thể rơi vào tay mấy kim tệ đã là được rồi, ánh vàng lấp lánh của tiền a, ta đợi không nổi rồi...
Trên thuyền, mạnh nhất là Dịch Cốt đang nghỉ ngơi trong Liên Hoa, Lily không vượt quá thất cấp đỉnh phong, lại không chuyên về thủy hệ, cả thuyền cũng không có ai phát hiện, trong nước biển dưới đáy thuyền có hai ngư nhân lặng lẽ đi theo - không hề có khí tức, ngoài cao cấp thuỷ hệ đấu thần không thể phát hiện ra ngư nhân!
Thực tế, chúng là binh chủng điều tra đặc biệt của đại quân hải tộc - Ngư nhân tiềm phục.
← Ch. 208 | Ch. 210 → |