Vay nóng Tinvay

Truyện:Liên Hoa Bảo Giám - Chương 260

Liên Hoa Bảo Giám
Trọn bộ 517 chương
Chương 260: Tam gia?
0.00
(0 votes)


Chương (1-517)

Siêu sale Lazada


- Thật sự sao?

Đỗ Trần trước mắt sáng ngời:

- Ngươi dựa vào cái gì dám chắc như vậy?

Dịch Cốt nói:

- Còn nhớ kỹ trước kia thiếu gia ngài thân là ma đấu sĩ, nhưng lại thích dùng Thệ Tuyết kiếm gần người tranh đấu thì ta có nói không? Ma đấu sĩ lại cận chiến, trong mắt người ngoài có vẻ buồn cười, thậm chí đấu sĩ bình thường sẽ vì chuyên tinh không đủ mà phế bỏ.

- Nhưng vô luận là ta, hay là sư phụ ngài Ziege đều không ngăn cản ngài làm vậy, chính là vì chúng ta hai người đã đạt tới cảnh giới phong hào đấu thần, đối với hai giai đoạn đầu trên con đường đấu thần vô cùng hiểu rõ, thân thể ngài hơn xa thường nhân, tuyệt không phải đấu sĩ tầm thường, vậy trong giai đoạn ma đấu sĩ khổ luyện chiến kỹ thân thể có vẻ buồn cười, nhưng chờ khi ngài trở thành ma đấu thần, nó sẽ mang đến cho ngài chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi!

Đỗ Trần sờ sờ cái mũi, cười nói:

- Ta hiểu rồi, đối với ta mà nói, từ lục cấp tới cửu cấp là rèn luyện thân thể, đối với thân thể, ngay trong giai đoạn đấu sĩ đã bắt đầu rèn luyện, hơn nữa Liên Hoa thánh khí cũng có tác dụng cải tạo cơ thể, vậy, trong giai đoạn từ lục cấp tới cửu cấp, sẽ là tốc độ tấn cấp chưa từng có.

- Đúng vậy.

Dịch Cốt mỉm cười gật đầu, tính toán nói:

- Tương truyền, tinh không hạ đệ nhất đấu thần Chalerman dùng một năm rưỡi trở thành đấu thần, sau đó dùng thời gian mười năm trở thành phong hào đấu thần... theo ta tính toán, thiếu gia ngài nhiều nhất là tám năm là đủ.

Nói xong, Dịch Cốt không khỏi suy nghĩ, thời gian tám năm, thiếu gia năm nay mười bảy tuổi, tám năm sau mới hai mươi nhăm tuổi! Chẳng biết thiếu gia sau này, sẽ là cảnh giới gì a... hơn nữa, hết thảy đều chưa tính tới thánh khí cùng nội kình thần bí của thiếu gia.

Đỗ Trần cũng không quên pháp bảo của hắn, cười nói:

- Tính ra là mất tám năm a.... a a, còn không có nói cho ngươi, sau khi giết Ngư nhân, thực lực chính thức của ta la... bát cấp đỉnh phong! Đủ để cùng Brockman tranh phong.

Dịch Cốt hai mắt trợn tròn, cũng không đặt câu hỏi. Hắn trong lòng rõ ràng, thánh khí của thiếu gia cùng nội kình thần bí khó lường, mình tốt nhất không nên lắm miệng! Nhưng, trong vòng hai năm từ một kẻ ngu ngốc biến thành bát cấp cao thủ... Chalerman cũng phải tự thẹn không bằng! Không, hẳn là đuổi không kịp! Cách biệt lớn lao a!

Đỗ Trần cười nói:

- Kế tiếp ta muốn ma luyện thân thể, sanh thành vũ đấu hồn, rồi lại cho song hồn hợp nhất, đúng không? Xong, sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục, còn lại là bắt đầu hòa nhập đệ nhị nguyên tố. Với cấp bậc đấu thần mà phân, sau khi đạt tới cửu cấp, trước khi đệ nhị nguyên tố dung hợp hoàn mỹ, giai đoạn này trong Vẫn Thần đại chiến vẫn bị coi là cửu cấp, nhưng bây giờ chúng thần vẫn lạc, đấu khí lạc hậu, biến nó thành cảnh giới thập câu - phong hào đấu thần! Bây giờ bị kìm hãm trong giai đoạn này, có phản nghịch cự long Constantine, hải hoàng Sainz, thiên đao Beinz không rõ sinh tử, đấu thần học viện viện trưởng Ziege, Bác Bì... đương nhiên, còn có ngươi gần đạt tới cảnh giới này.

Dịch Cốt cười:

- Được rồi, còn có đệ nhất sát thủ cùng ngài cự hôn, thiếu niên kia rất giống Glagins.

Đều là một chút tên quen tai! Đỗ Trần đột nhiên phát hiện bên trong thiếu mấy người quen, hỏi lại:

- Ký danh sư phụ của ta Roland thì sao? Giáo hoàng cùng long thần là cảnh giới gì? Còn có gia gia của Arthur, Sư Tâm vương Alonso?

- Roland... ta thật sự không biết chính xác thực lực của hắn khi rút thánh khí kiếm, mà giáo hoàng cùng long thần, đều đã dung hợp đệ nhị nguyên tố, cùng tổ tiên Shigeru của ngài sóng vai! Nếu phân cấp bậc mà nói, bọn họ hẳn xem như mười một bậc.

Suy nghĩ một chút, Dịch Cốt đột nhiên nhún vai:

- Về phần Alonso.. năm đó hắn là thần, tiêu kinh song kiêu - vũ tôn Robert, sư tâm Alonso khí phách uy phong, nhưng bây giờ.... hắn là một kẻ chó má không bằng, lão sư tử già không có răng mà thôi.

"Cực kỳ khinh thường", Đỗ Trần có chút nhíu mày, Dịch Cốt sao lại nói gia gia của bạn hắn như vậy, để cho hắn trong lòng có vài phần khó chịu, nhưng hắn càng tò mò:

- Sư tử không răng cũng là sư tử...

Dịch Cốt lắc đầu:

- Thiếu gia, ngài không cần phải động tới Alonso, năm đó sau khi Robert chết, Alonso chẳng những không nhân cơ hội thống nhất tiêu kinh, ngược lại chìm đắm trong tửu sắc, tùy ý quốc sự suy bại! Theo ta thấy, nhi tử của vũ tôn Robert, nghe nói là ngút trời kỳ tài, hùng tâm tráng chí không thua gì kỳ phụ thánh quân Robert, rất nhanh sẽ tấn công Renault!

Đỗ Trần cười khó chịu:

- Cục diện Renault thật sự suy bại tới bước này sao? Vậy bây giờ Arthur tham quân trên hải dương....

Đỗ Trần nhìn bầu trời phương nam ngoài cửa sổ, thu hồi ánh mắt, sự việc ở Tiêu Kinh đại lục, thánh giáo cũng không có biện pháp nhúng tay, mình cũng ở ngoài a.

- Thiếu gia, vừa rồi ta nói những người đó, là ta gần đây gặp qua, thực lực bọn họ ta có thể xác định, nhưng cũng chỉ là ta căn cứ vào biểu hiện của bọn họ năm đó mà suy đoán, giờ phút này những người đó có thể mạnh hơn...

Dịch Cốt chăm chú nói:

- Trong đó có một người khó đụng, đó là Constantine!

- A? Tại sao?

- Một kẻ vốn là thập cấp cao thủ, trước sự đuổi giết của vô số cự long núi Miguel trốn chết mười năm, kinh qua sinh tử quyết chiến vô kể... vậy thực lực của hắn, sợ rằng ngoại trừ bản thân Constantine, chẳng ai biết hắn đã tiến bộ tới mức nào.

Constantine... Đỗ Trần ngạc nhiên.

- Chủ nhân vĩ đại mà nhân từ, thần sủng của ngài, Andy đã trở lại.

Harry hưng phấn kêu lớn từ xa chạy lại truyền tin, tiếp đó, tiếng bước chân cuống cuồng của Tuyết Bỉ nhân vang lên, hắn hưng phấn chạy ra ngoài cửa nhưng lại ngừng lại, nhỏ giọng nói:

- Bất quá, cón có một người đang cùng Andy trở về, một nhân loại thoạt nhìn rất bình thường! Nhưng, hắn tự xưng là phụ thân của Andy.

"Dát chi", Đỗ Trần mạnh mẽ mở cửa, tay phải vuốt mũi, tay trái vỗ vỗ đầu Harry, một mặt hướng tiền thính, một mặt trầm giọng nói:

- Ngươi xác định, là một nhân loại tự xưng là phụ thân của Andy?

Harry gật đầu! Đỗ Trần lập tức nói:

- Dịch Cốt, ngươi tạm thời không ra ngoài, nấp trong thánh khí của ta! Harry, trước tiên bế tiểu thư Beiermengde lại đây, sau đó bày tửu yến chiêu đãi khách quý.

A, Andy sao lại đột nhiên xuất hiện một phụ thân? Hơn nữa có dung mạo nhân loại! Nhưng nó không dễ bị lừa, là cường đại dị thú đã ngoài cửu cấp.

Ôm Beiermengde tới tiền thính, còn chưa đi đến cửa, tiểu Bối Bối liền nắm lấy tóc dài của Đỗ Trần, lại lắc đầu, ám chỉ Đỗ Trần, người ta không phải lừa gạt, hắn mạnh mẽ tới mức tiểu Bối Bối khó mà dò xét, rõ ràng là cao thủ!

Nếu tiểu Bối Bối không thể thăm dò, đương nhiên là tương đối mạnh! Đỗ Trần ngửa đầu hít sâu một hơi, khóe miệng hiện lên nụ cười thân thiện, giao tiểu Bối Bối cho người hầu dẫn đi, vén rèm liền tiến vào tiền thính:

- Ai nha, Andy, nguyên lai mấy ngày nay ngươi đi gặp phụ thân, sao không nói ta ra tiếp đón? Ta cũng chuẩn bị chút lễ vật bái phỏng phụ thân ngươi.

Nội thính, một hắc bào nhân ngồi trước bàn, không thấy rõ dung mạo, mà Andy đang ngủ trên đùi hắn, đang ngủ mơ.

Constantine liếc mắt nhìn Đỗ Trần, ánh mắt hạ xuống Andy:

- Ngươi chính là Francis? Kêu bọn người dưới ra ngoài đi, ta có mấy câu muốn nói với một mình ngươi.

Đỗ Trần mỉm cười, phất tay nói:

- Tất cả mọi người đi ra ngoài! Không có lệnh của ta, không cho tiến vào.

Có Dịch Cốt trong Liên Hoa, không cần phải để cho người hầu ở lại!

Constantine đợi khi trong phòng chỉ còn Đỗ Trần cùng Andy, mới lột mũ, mắt ưng nhìn Đỗ Trần, gật đầu nói:

- Thật có chút can đảm! Ta là phụ thân của Andy - Constantine.

Đỗ Trần trong lòng "nghiêng ngả" một chút, phản nghịch cự long thực lực không lường được trong vạn lưu ngũ tuyệt phong? Hơn nữa hắn tự xưng là phụ thân của Andy! Đáng chết, chẳng lẽ mình tại vân vụ sâm lâm lừa ba mẫu bạo long nọ lưu lại hậu hoạn sao? Nhưng Constantine thế nào? Chẳng lẽ ta có Dịch Cốt đồng cấp với ngươi, lĩnh chủ mấy ngàn quân Lanning, còn phải sợ ngươi khi trên địa bàn của ta sao? Người hầu đều đi, Đỗ Trần ngồi đối diện Constantine, nhẹ nhàng rót hai chén hồng tửu, thản nhiên nói:

- Nguyên lai là một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.

Mắt ưng của Constantine hiện lên một chút kinh ngạc, cười nói:

- Trong dĩ vãng, mọi người nghe được tên ta, sẽ lựa chọn bỏ chạy, hoặc vô cùng cung kính, còn nếu huy đao liền giết... ngươi, thật ra là dị loại!

- Các hạ nếu tự xưng là phụ thân của Andy, chúng ta liền không phải địch nhân, ít nhất tạm thời như vậy, phải không?

Đỗ Trần đưa chén rượu tới trước mặt Constantine, chính mình lại cầm một chén, bưng chén rượu nói:

- Nếu không phải địch nhân, ta vì sao phải bỏ chạy? Nơi này là thành chủ phủ của ta, ta thân là chủ nhà đãi khách, tại sao lại khiêm cung? Về phần huy đao liền giết... ta cũng không phải long tộc, lại càng không thiếu mà cần tiền thưởng của long tộc, giết đi cường địch, giết ngươi làm gì... các hạ, ta chỉ là một kẻ hiểu lợi hại, không tính là dị loại!

- Tốt, Francis, ngươi nói cho ta biết, chúng ta không có xung đột về lợi ích, ngược lại đều là thân nhân của Andy, vậy hoàn toàn có thể ngồi xuống nói chuyện, đúng không?

Constantine nghe ra một tầng ý tứ của Đỗ Trần, một lần nữa thấy được vị lĩnh chủ mười bảy tuổi này. Hắn vuốt ve bộ lông trên đầu Andy:

- Ba ngày trước, là người của ta bắt đi Andy, mục đích là để ta xác định thân thể của nó.

- Điểm này, ta hiểu.

Đỗ Trần nhún vai, hừ, Constantine ám chỉ, hắn không phải là một kẻ có rất nhiều thủ hạ sao?

- Bây giờ các hạ tới đây, hẳn là đã xác nhận Andy là huyết mạch của ngươi rồi! Nhưng ngươi nhận đích xác sao? Thần sủng của ta cùng ngài có nhiều chỗ không giống!

- Đương nhiên, ta cũng có đủ chứng cớ.

Trong lúc này, Andy đã tỉnh ngủ, ngầng đầu nhìn khắp nơi:

- Hắc hắc, rốt cục về nhà rồi.

Hắn nhào tới bên người Đỗ Trần, cười nói:

- Chủ nhân, Andy ba ngày không có ăn cơm...

Quay đầu nhìn thoáng qua Constantine:

- Cái kia... cơm của tam gia ta thật sự không có ăn, hắc hắc.

Tam gia? Andy kêu Constantine là tam gia?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-517)