← Ch.0147 | Ch.0149 → |
Do phật quang từ Nạp Lan Phật Y chiếu khắp, sáu viên Thiên Tủy Xá Lợi Tử trong thân thể Phong Tiên Tuyết bị tác động phát ra ánh sáng, khiến nàng từ tận xương cốt đều sinh ra một cỗ phật mang, khiến cho nha đầu điêu ngoa này lại sinh ra một vẻ thánh khiết và đoan trang của Phật Môn Bồ Tát.
Đây không phải ảo giác, loại cảm giác này thật sự tồn tại, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt.
Một đóa đài sen màu xanh chậm rãi ngưng tụ thành hình dưới chân nàng. Tổng cộng có chín cánh hoa Liên Hoa, màu xanh tỏa ra hài hòa cùng thân thể của nàng và phật y trên người nàng, hoàn toàn hòa hợp làm một thể.
Giờ phút này, nàng liền như một vị Bồ Tát chuyển thế, Chân Phật giáng xuống, trên người không dính một tia khí tức phàm trần.
Hai chân Phong Phi Vân có hơi run lên, thiếu chút nữa liền quỳ trên mặt đất bái Bồ Tát. May là tâm tình tu vi của hắn cao tuyệt, nên mới có thể gượng gạo khống chế phản ứng của thân thể, thế cho nên không bị bêu xấu.
Nếu mà đổi thành bất cứ một người tu tiên giả nào khác, chỉ sợ sớm đã quỳ gối trước mặt nàng, thật giống như bái tượng Phật trong chùa chiền.
- Chết tiệt! Không ngờ Nạp Lan Phật Y này lại lợi hại như thế, làm cho người ta tạo thành sự áp chế về tinh thần, dưới đáy lòng sinh ra Tín Ngưỡng Chi Lực. Tại sao ta mặc vào liền không được lợi hại như vậy?
Phong Phi Vân đều không nghi ngờ chút nào, nếu lúc này Phong Tiên Tuyết mà đi ra ngoài lừa tiền, chỉ cần đưa tay là những người đó liền sẽ chủ động quỳ trên mặt đất, tất cả tích góp trên người đều móc ra đưa cho nàng bằng hết.
Loại công kích tâm hồn, so sánh công kích đọ sức trên thân thể càng đáng sợ hơn.
- Xì. Nạp Lan Phật Y vốn lúc trước cũng chỉ có người nào trời sinh phật thể mặc vào thì mới sẽ phát sinh cộng hưởng. Tương lai chờ nha đầu kia tu luyện 《 Thương Sinh Cổ Kinh 》thì Nạp Lan Phật Y này sẽ càng thần kì hơn. Coi như ngươi cầm linh khí trong tay mà đều không thể gây tổn thương đến một sợi tóc của nàng.
Tửu Nhục hòa thượng bắt đầu lên tiếng ba hoa tiếp.
Hàn độc trên người Phong Tiên Tuyết cuối cùng cũng bị trục xuất, một đôi mắt nhung nhẹ nhàng mở ra, lông mi có hơi rung động. Mỗi một động tác đều lồ lộ phong thái hiển thánh. Chẳng lẽ nàng thật sự biến thành Chân Phật?
- Phong Phi Vân, ta nghĩ là chàng sẽ không trở về đón ta. Ta đã cho là coi như ta chết ở chỗ này, thì chàng cũng sẽ không thèm để ý đến ta.
Nàng vừa mới mở miệng liền khiến cho bao nhiêu vẻ thánh khiết trên người nàng đều bị phá hư hầu như không còn. Từ trong đôi mắt có nước mắt chảy ròng ròng. Nàng khóc đến đau lòng muốn chết, rất đáng thương.
Phong Tiên Tuyết mặc dù cũng là một nữ nhân mạnh mẽ, nhưng là dù sao mới chỉ có mười bốn tuổi, hơn nữa lá gan tương đối nhỏ. Nhất là không chịu được những thứ quỷ quái thần quái. Thế nhưng trong Thần Miếu ở chỗ này đầy xác ướp tăng nhân cổ thì nàng liên tiếp phải đợi vài ngày. Điều này đích thật là khiến cho nàng sợ đến có hơi muốn khóc.
Nhưng là mà nàng một mực cũng không hề khóc, nàng đã giữ lại nước mắt tới lúc Phong Phi Vân đến, rồi nhất loạt toàn bộ đều trút ra hết. Nàng khóc cho hắn nhìn, để cho lương tâm hắn bị khiển trách!
- Làm sao có thể không chăm lo nàng. Nàng đã quên sao, nàng là vợ ta!
Phong Phi Vân trong lòng có hơi mềm nhũn, lấy ngón tay nhẹ nhàng sờ sờ cái mũi dễ thương của nàng, nhưng lại là trêu ghẹo nàng.
Phong Tiên Tuyết lập tức liền dừng khóc, nín khóc mà cười!
Cười ra lệ!
- Khụ khụ! Trọng địa Phật Môn cấm chỉ nói chuyện yêu đương, hiện nay rất khó đương đầu. Nữ Ma sắp sửa xuất thế, thế gian sẽ máu chảy thành sông, núi thây biển máu, các ngươi lại vẫn còn chàng chàng thiếp thiếp. Thế này còn ra thể thống gì? Thế này còn ra thể thống gì?
Tửu Nhục hòa thượng giờ phút này rất là khó chịu. Dù sao lão rất muốn thu hoạch Phong Tiên Tuyết làm đồ đệ, tự nhiên không muốn để cho nàng và Phong Phi Vân có bất cứ gì liên quan về tình cảm.
Người trong Phật Môn một khi động tình, kết quả cuối cùng tất nhiên so sánh Thương Sinh Tự sẽ không kém được bao nhiêu!
- Liên quan đến ngươi đánh rắm! Vợ chống chúng ta đi đây. Loại chuyện đại sự liên quan đến sinh tử dân chúng trăm họ thật sự quá lớn, không phải chúng ta dây vào được. Cứ để cho Đại sư đến hóa giải trận tai nạn này đi!
Phong Phi Vân kéo Phong Tiên Tuyết liền muốn rời đi.
Tửu Nhục hòa thượng khẩn trương, thiếu chút nữa nhảy dựng lên từ trên mặt đất. Lão vươn cổ hét lớn:
- Phong Phi Vân, đừng trách Lão Tử không hề nhắc nhở ngươi. Hàn độc của xá lợi trong thân thể nha đầu kia chỉ là tạm thời bị áp chế, nhưng mà hiện nay đã bị Nạp Lan Phật Y kích thích, phật cốt và xá lợi trong thân thể đều đã bị kích hoạt. Hàn độc xá lợi sau một tháng sẽ lại tái phát lần nữa. Nếu mà không tu luyện 《 Thương Sinh Cổ Kinh 》, thì chỉ sau một tháng chính là hạn chết của nàng.
Kịch!
Vốn bước chân của Phong Phi Vân đều đã dợm đi ra ngoài, nhưng mà rồi đột nhiên dừng lại!
- Đại trượng phu đương nhiên đội trời đạp đất. Nữ Ma xuất thế trăm họ lầm than, nam nhi tốt tự nhiên không sợ hãi nguy hiểm, nghênh đón khó khăn mà xông tới, thề đánh dẫu bể đầu chảy máu, chiến đấu dù thấy chết không sờn.
Tửu Nhục hòa thượng ngồi xếp bằng như đá, vẻ mặt xúc động phẫn nộ, nói đến nước miếng lại là văng như mưa.
Phong Phi Vân hỏi:
- Thế tại sao lão lại không đi?
Tửu Nhục hòa thượng đáp:
- ấm ấm ớ ớ...
Nếu không phải vì hàn độc xá lợi trong thân thể Phong Tiên Tuyết, thì Phong Phi Vân làm sao phải lắm mồm lải nhải cùng hòa thượng nọ lâu như vậy, mà cũng sớm đã nhanh chân bỏ chạy lấy người. Thế nhưng nếu những điều Tửu Nhục hòa thượng nói đều là sự thật, như vậy hắn thật đúng là không thể đi.
Đi, chính là hại Phong Tiên Tuyết!
- Lão nạp phải lấy phật lực vô biên vô tận để áp chế những xác ướp tăng nhân cổ trong Thương Sinh Tự, căn bản không thoát được thân ra. Vì thế trách nhiệm trấn áp nữ ma đầu cũng chỉ có thể giao cho các ngươi.
Tửu Nhục hòa thượng vẫn cứ như chó giả chết, ngồi xếp bằng trên mặt đất, căn bản là không có ý định đứng lên.
Phong Phi Vân cười nói:
- Cũng được, cũng được, hiện nay ta thu hồi lại Nạp Lan Phật Y và Phỉ Thúy Phật Châu, ngươi trước giao ra một viên Ngũ Phẩm Bách Thiên Linh Đan cho ta. Ta tất nhiên thấy chết không sờn đi trấn áp nữ ma đầu kia, tuyệt đối không để cho nàng ta còn nửa phần đường sống.
Ngũ Phẩm Linh Đan hiếm có quí giá tới đâu. Nó có khả năng được xưng là vương giả trong đan dược. Nó có thể làm bạch cốt sinh cơ (xương trắng mọc thịt), có thể làm cho người ta đột phá một đại cảnh giới. Thậm chí chỉ là ngửi mùi một phen, là có thể khiến cho người bình thường kéo dài tuổi thọ hai mươi năm.
Mỗi một viên Ngũ Phẩm Linh Đan so sánh linh dược đều là báu vật vô song càng quí giá, hiếm có trên đời hơn hết. Cả phủ Nam Thái có vô số thế lực lớn, nhưng mà có thể tìm ra một, hai viên Ngũ Phẩm Linh Đan thì đều vô cùng gian nan.
← Ch. 0147 | Ch. 0149 → |