← Ch.0305 | Ch.0307 → |
- Chờ một chút!
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Tiểu Tà Ma hóa thành một đạo hồng ảnh, trực tiếp lướt ngang ra ngoài, ngăn cản Phong Lăng Cơ.
Phong Lăng Cơ tuy rằng là đường huynh Tiểu Tà Ma, nhưng lại cực kỳ nể vị tiểu đường muội này, lập tức ngừng thân thể lại, không dám lại tiến tới trước nữa, thoáng khom người, nói:
- Ta muốn đi bắt tên phản đồ kia, đưa hắn Mang về Phong gia tổ trạch, thỉnh tiểu đường muội nhường đường.
Bàn tay trắng nõn của Tiểu Tà Ma khẽ vuốt ve mèo con trong ngực, cực kỳ đáng Yêu cười cười:
- Hắn là Yêu Ma Chi Tử, ta là Tiểu Tà Ma, chúng ta vốn nên là song Ma của Phong gia, cho dù muốn bắt hắn, cũng nên do ta ra tay, Tiểu Tà Ma nhất định có thể lực áp Yêu Ma Chi Tử.
Phong Lăng Cơ nghe nói đến đó lập tức vui vẻ, ôm quyền nói:
- Đường muội ra tay, nhất định dễ như trở bàn tay.
Trên đầu Tiểu Tà Ma buộc lấy đuôi ngược, cài trâm Hồng Hồ Điệp, nàng lắc đầu như trống lúc lắc, nói:
- Nếu đã là Tiểu Tà Ma đánh một trận với Yêu Ma Chi Tử vậy thì tự nhiên phải là đánh với Yêu Ma Chi Tử chính thức.
Phong Lăng Cơ nói:
-...
- Yêu Ma chi huyết trong cơ thể Yêu Ma Chi Tử chưa thức tỉnh, tự nhiên không coi là Yêu Ma Chi Tử chính thức.
Tiểu Tà Ma nháy mắt, tựa như một búp bê phấn nộm.
Phong Lăng Cơ biến sắc, nói:
- Tiểu đường muội, ngươi cũng đừng xằng bậy.
- Ha ha!
Tiểu Tà Ma lại không chút để lời Phong Lăng Cơ trong tai, lầu bầu nói
- Muốn kích thích Yêu Ma chi huyết triệt để thức tỉnh, vậy thì cần phải uống Ma Huyết, thiên hạ hôm nay có thể được xưng là Ma chính thức liền chỉ có nữ Ma thôi.
Trên đời vốn không có Ma, chỉ có người lây dính Ma tính, chỉ cần cổ Ma tính này đạt đến trình độ nhất định thì có thể được xưng là Ma rồi.
Trong thân thể Tiểu Tà Ma cũng có Ma tính, nhưng Ma tính của nàng còn chưa đạt tới Ma chính thức, cho dù nàng đưa máu tươi của mình cho Phong Phi Vân uống vào, Phong Phi Vân cũng không thể hoàn toàn kích phát ra Yêu Ma chi huyết trong thân thể được.
Chỉ có huyết dịch của nữ Ma mới có thể chính thức đồng thời kích phát Yêu huyết và Ma huyết trong thân thể Phong Phi Vân.
Người thành Ma cũng đã tương đối đáng sợ.
Yêu thành Ma lại càng thêm đáng sợ, mẫu thân Phong Phi Vân chính là Yêu thành Ma, trong thân thể đồng thời chảy xuôi Ma huyết và Yêu huyết.
Mà trong thân thể Phong Phi Vân không chỉ có có Ma huyết và Yêu huyết, càng có huyết dịch của người và hồn của Yêu.
- Tiểu đường muội, ngươi ngàn vạn đừng hồ đồ, bằng không thì ta sẽ bẩm báo việc này cho gia chủ đấy.
Phong Lăng Cơ sợ Tiểu Tà Ma không biết nặng nhẹ, xông ra đại họa, như vậy hậu quả cũng khó mà tưởng được..
Dù sao Phong Phi Vân cực kỳ oán hận Phong gia, nếu để cho Yêu Ma chi huyết trong thân thể hắn thức tỉnh, vậy thì khó mà có ngươi ngăn cản được hắn, đến lúc đó Phong gia tất nhiên sẽ nghênh đón trả thù tàn khốc của hắn.
Trên mặt Tiểu Tà Ma lộ ra dáng cười tà dị, một đôi đồng tử đều trở nên có chút huyết hồng, chỉ nhìn chằm chằm vào Phong Lăng Cơ đã khiến hắn có một loại cảm giác như rơi vào trong hầm băng, toàn thân đều không được tự nhiên, không kìm lòng được lui về sau một bước.
- Ngươi nếu dám nói lung tung, ta sẽ bảo Miêu Miêu cắn chết ngươi.
Tiểu Tà Ma lộ ra hàm răng trắng noãn mà chỉnh tề, có chút cười.
Phong Lăng Cơ cũng không hề cho rằng nàng đang nói đùa, đã từng có không ít tu sĩ thế hệ trước coi lời nàng như trò đùa, cuối cùng đều bị chết đến hài cốt không còn.
Cổ Tà khí và Ma tính kia của Tiểu Tà Ma cũng không phải là chuyện đùa.
- Chính là hắn, Cố đại ca nếu là có thể lấy tính mệnh của hắn, ta tất nhiên sẽ dâng lên trọng thưởng.
Mộ Dung Trác Mang theo một người trẻ tuổi mặc nho bào màu trắng đi tới Diễn Võ Chiến Tháp, chỉ về phía Phong Phi Vân đang đứng trên Diễn Võ Chiến Tháp.
Ba người Mộ Dung Trác, La Thế Hùng, Cổ Liên Thu vốn đã thua năm vị sát thủ của Cổ Địa Tộc, muốn đánh gục Phong Phi Vân ở ngoài Vạn Tượng Tháp, nhưng năm vị sát thủ kia lại bị Phong Phi Vân đánh chết, càng khiến bọn hắn lần nữa bị nhục nhã.
Trong lòng oán hận chất chứa sâu đậm, cho nên liền mời tới Cố Thanh, thế tất phải đánh chết Phong Phi Vân mới có thể tiêu mối hận trong lòng.
Cố Thanh ước chừng hai mươi lăm, hai sáu tuổi, khuôn mặt lưỡi đao, lông mày như bóng kiếm, vừa có mạch văn của van sĩ, cũng có sự cường tráng của võ giả, nhưng tuổi chân thật của hắ đã đạt đến ba mươi chín tuổi, đã không còn trẻ nữa rồi..
Thần Cơ Đại viên mãn chính là một cái đại khảm, ở trong Võ Tháp bế quan 23 năm cũng không thể vượt qua, cho dù lại bế quan tiếp cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Mà ngay khi hắn sắp xuất quan thì Mộ Dung Trác lại tìm tới hắn, thỉnh hắn ra tay giết một người, cái này với hắn mà nói tự nhiên cũng không là gì, chỉ cần đối phương không phải cường giả cấp bậc Thần Cơ Đại viên mãn thì hắn đều có nắm chắc có thể đánh gục đối phương, huống chi Mộ Dung Trác còn đồng ý sẽ đưa cho hắn một quả nhị phẩm Tụ Nguyên Đan để tạ ơn.
Nếu có một quả nhị phẩm Tụ Nguyên Đan, có lẽ có thể phá tan cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, hấp dẫn này thật sự không nhỏ, vì vậy hắn liền đáp ứng.
- Ngươi nói chính là hắn?
Cố Thanh lưng đeo một thanh bạch ngọc kiếm ba thước, tiêu sái thong dong nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân đứng ở tầng thứ ba Diễn Võ Chiến Tháp, đã khó mà sống được nữa, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Thật không ngờ lại yếu vậy, quả thật khiến ta phải thất vọng rồi.
- Hắn không yếu chút nào đâu, đã có bốn vị nghịch thiên tài tuấn thua ở trong tay của hắn rồi, ba chết một trọng thương.
Cổ Liên Thu một mực canh giữ ở trong Diễn Võ Trường, chứng kiến Mộ Dung Trác mời người tới, vì vậy liền nói mọi chuyện đã xảy ra lại một lần.
Mộ Dung Trác và La Thế Hùng tự nhiên là nghẹn họng nhìn trân trối, nhưng Cố Thanh lại lộ ra thần sắc khinh thường, nói:
- Cũng là Thần Cơ đỉnh phong, nhưng chênh lệch có đôi khi lên đến cả chục lần.
- Đây là vì sao?
Cổ Liên Thu cách Thần Cơ đỉnh phong vẫn còn chênh lệch rất lớn, cũng không rõ huyền diệu của Thần Cơ đỉnh phong.
Cổ Liên Thu chính là một vị Ngự Thú Sư, xuất thân danh môn, dung mạo xinh đẹp, dáng người tuyệt lệ, tuyệt đối được cho một vị thiên kim đại tiểu thư cao quý.
Ánh mắt tham lam của Cố Thanh quét qua bộ ngực sữa cao ngất của nàng, sau đó từ từ nói:
- Mọi người đều biết một khi tu sĩ bước vào Thiên Mệnh đệ nhất trọng thì tuổi thọ sẽ tăng đến năm trăm năm, ở trong mắt Tu tiên giả cường đại chính thức, chỉ có tu sĩ bước chân vào cảnh giới Thiên Mệnh mới xem như Tu tiên giả chính thức, mà tu sĩ không c bước vào cảnh giới Thiên Mệnh, một khi vượt qua đại quan trăm năm thì thân thể và lực lượng đều sẽ xuống dốc, nhiều nhất chỉ có thể sống đến 150 tuổi, mặc dù là tu sĩ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn cũng không ngoại lệ.
← Ch. 0305 | Ch. 0307 → |